Sát Phạt
Gia Long - Gia Hân
Sau khi lái chiếc Lamborghini ra khỏi căn biệt thự, cô gái tóc trắng bắt đầu gọi điện cho ai đó rồi nói:
– Giao người trước cổng chính.
Cô đạp mạnh chân ga làm chiếc xe lao vút về phía toà nhà to ghi rõ:” Hắc Phong ” trước mặt. Vừa tới gần cô đã thấy một ông lão, đó chính là lão Nhị, theo sát bên lão là một thanh niên khôi ngô tuấn tú trắng không tì vết mặc một bộ rách rưới, giống như một thằng ăn xin cực kỳ xinh đẹp vậy.
– Bỉ Ngạn, ngươi đã giúp Hắc Phong chúng ta tiêu diệt được một địch thủ khó xơi, đây là tiền- lão vứt một chiếc vali về phía Bỉ Ngạn- còn đây là người.- lão đẩy thanh niên tới.
Bỉ Ngạn “hừ” một tiếng, không thèm trả lời liền dẫn thanh niên lên xe rồi phóng đi mất.
– Ngươi không sao chứ?- Bỉ Ngạn nói, giọng cực kỳ ấm áp, không hề giống với lúc ở căn biệt thự trước. Thanh niên liền lắc đầu, hắn chỉ vào miệng của mình.
– Ngươi đói?- Bỉ Ngạn hỏi, thanh niên liền gật đầu.- Ngươi yên tâm, đến khi ta tìm lại được Đồ Long Đao thì trí nhớ, giọng nói cũng như tu vi của mình, lúc đó đừng nói là hai cái Ma Giáo với Thanh Vân Tông, cho dù có thêm 500 cái nữa cũng chỉ nhie cỏ rác mà thôi.- Bỉ Ngạn giọng thù hận nói.
Nam thanh niên kia nghe xong chẳng hiểu gì, nhắm mắt ngủ thiếp đi. Bỉ Ngạn liền cần một tập hồ sơ từ trong ngăn xe ra xem.
” Đối tượng: Hoàn Trình
Tu vi: không xác định được
Giới tính: tuỳ theo ý muốn của đối tượng
Nhóm máu: không xác định được
Ghi chú:- đối tượng cực kì nguy hiểm, đã bị phế đi trong kế hoạch M15 của tổ chức hắc đạo lớn nhất thế giới :”Black Roses” được thành lập bởi 2 tông phái cực lớn là Thanh Vân Tông và Ma Giáo.
-bị nắt vào ngày 02/9/1500 và trốn thoát thành công vào ngày 27/2/2018
-đối tượng có sức mạnh cực kì kinh khủng, giọng nói cũng có tính sát thương lên nhưng cường giả Tiên Cảnh.
-hiện tại tất cả sức mạnh của đối tượng đang được phong ấn vào thanh Đồ Long Đao đặt sâu bên trong động của Thanh Vân Tông.
Ngưng Bích Lâu. ”
Liên Hoa ( tên thật của Bỉ Ngạn ) liền trầm mặc, Thanh Vân Tông quá lớn đối với nàng, nàng chỉ mới đạt tới Thập Thiên Cảnh mà thôi, còn Thanh Vân Tông và Ma Giáo mỗi bên đều có ít nhất 3 vị cường giả Tiên Cảnh toạ trấn. Nàng nhìn sang Hoàn Trình đang ngủ bên cạnh, nói nhỏ:
– chàng cứ yên tâm, sẽ có ngày ta và chàng giết hết lũ khốn nạn kia.
Hoàn Trình bỗng dưng tỉnh dậy, dụi dụi mắt rồi gõ điện thoại đưa đến trước mặt Liên Hoa:
“Ngươi vừa nói gì thế?” Liên Hoa sắc mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ, mở cửa bước ra ngoài rồi ngập ngùng nói:
– Kh..không có gì, ngươi cứ ngủ đi, ta đi mua đồ ăn.
Hoàn Trình gật đầu, ngáp một cái rồi ngủ tiếp. Liên Hoa đứng bên ngoài vẫn còn thẫn thờ, trong đầu liên tục có những ý nghĩ:” Hắn ngáp cute quá, hắn thật là dễ thương, có nên ép hắn lên giường không nhỉ.. bla bla..” nàng đứng đó 2 phút mới tỉnh khỏi cơn mê, thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm như đang nhìn một kẻ biến thái ( tự nàng nghĩ ra ) mặt nàng ửng đỏ, vội xoay người chạy đi đến quán ăn trước mặt.
Hoàn Trình nhìn theo sau bóng lưng của nàng rồi lẩm bẩm:
– Nàng thật đáng yêu. – vừa dứt lời thì không gian xung quanh bỗng trở nên vặn vẹo, linh lực cực kì hỗn loạn, Hoàn Trình nhìn rồi thở dài lắc đầu, không gian bỗng còn vặn vẹo hơn, hắn vội vàng nhắm mắt ngủ, chẳng dám mở miệng.
Liên Hoa đang xách hộp cơm đi về phía xe thì bỗng có 3 thanh niên chặn lại, một tên có vẻ là cầm đầu nói:
– Nghe nói cô em là Bỉ Ngạn của Ngưng Bí..- chưa kịp nói hết câu thì Liên Hoa rút cây hàng đằng sau lưng ra chém thẳng vào đầu tên kia, hắn vội lùi lại nhưng vẫn bị chém 1 vết ngay trán, hắn tức giận quát 2 tên còn lại:
– Giết nó cho tao!
2 tên kia vội rút ra mỗi thẳng 2 cây kiếm cùng đâm về phía Liên Hoa, cô lùi về sau vài bước, tay kết ấn rồi khẽ nói:
– Giết!
Vừa dứt lời thì đầu 3 tên kia phình to ra rồi “bùm” một tiếng, 3 cái đầu nổ không còn 1 miếng thịt, chỉ còn máu vương vãi khắp nơi cùng 3 cái xác không đầu, cô chẳng thèm nhìn lấy 3 cái xác mà nhìn về phía sau, ở đó đang có một thằng nhóc ăn xin nhìn chằm chằm cô, dường như việc giết người trước mắt nó rất chi là bình thường.
– Em biết phải làm gì rồi chứ?- Cô lại gần rồi nói. Cậu bé nhìn cô một lúc rồi gật đầu, nói:
– Nãy giờ chỉ có 3 quả bóng bay nổ, em không biết gì về chuyện chị giết người cả.
Liên Hoa bật cười, dường như sự ngây thơ của trẻ con cộng với sự vô tình sẽ ra một người rất thú vị, cô hỏi:
– Ba mẹ em đâu?
– Chết rồi. – cậu bé ngập ngừng rồi nói- Em không biết việc mình giết họ là đúng hay sai nữa.
Liên Hia nhìn cậu bé với ánh mắt phức tạp, cô nói:
– Chị không quan tâm đến lí do em giết họ, nếu em thấy việc đó đúng đắn thì cứ làm thôi. – Liên Hoa nói không một chút nào bất ngờ với việc cậu bé nói ra từ ” chết ” cùng với việc cậu giết ba mẹ mình.
– Chị có thể nhận nuôi em gái em được không?- cậu bé nhìn thấy Liên Hoa hơi ngạc nhiên, cậu vội nói tiếp – Chị để em gái em giúp việc thôi cũng được, nó dọn dẹp rất giỏi.
Liên Hoa không quan tâm đến vấn đề đó, hỏi:
– Em tên gì?
– Hạn Long – cậu bé đáp, Liên Hoa bắt đầu chú ý đến 2 tay cậu ta giấu sau lưng, cánh tay đầy vết sẹo cùng với một vết thâm chỗ cổ tay, cô dần đoán ra được rằng: Hạn Long bị bạo hành!
– Em gái em đâu?
Cậu bé hướng về con ngỏ phía sau lưng vẫy tay, một cô bé cực kì xinh xắn nếu như không có những vết sẹo đầy người, kể cả mặt! Liên Hoa nhìn thấy chúng lại nhớ về người em gái của mình, cơn hận thù trong quá khứ bỗng ùa về làm 2 mắt cô xuất hiện tia máu đỏ, sát khí nặng đến nỗi 2 anh em Hạn Long sợ sệt, ôm nhau nhìn cô. Cô vội thu liễm sát khí, cười nói với cô bé:
– Em tên gì?
– Gi..a H..ân – cô bé dường như vẫn còn sợ sệt, nói qáp úng từng chữ một
– Em có muốn về sống với chị không?- Liên Hoa hỏi tiếp
– Anh của em thì sao? – Gia Hân nhìn sang Gia Long
– Chị sẽ gửi anh của em vào một tổ chức đào tạo nghề cho trẻ vị thành niên – Liên Hoa suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!