Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa


Chương 23


Môi của Cao Phỉ ươn ướt.
Nụ hôn ấm áp đến bất ngờ.
Cố Nam Ngạn duỗi tay ra che đôi mắt đang mở to của cô.
Trước mắt Cao Phỉ là bóng tối, sau đó trong đầu “Ong” một tiếng.
Cô tâm trạng rối bời, tự hỏi mình phải làm sao bây giờ, cô nên nhắm mắt bất động? Hay cô nên đáp lại?
Nhưng mẹ nó đây là nụ hôn đầu tiên của cô!
Tại sao Cố Nam Ngạn lại hôn cô, tại sao anh lại hôn cô!
Nghĩ đến đây, Cao Phỉ đột nhiên nhăn mày lại.
Ở một mức độ nào đó, Cố Nam Ngạn thực sự đang hôn cô, nhưng từ một góc độ khác, cô hiện tại đang hôn chính mình.
Cao Phỉ: “Ưm!”
Cô lập tức nổi da gà, dùng sức đẩy người đang ở trên mình ra.
Cố Nam Ngạn đang trong cơ thể thể lực yếu, trọng lượng nhẹ của Cao Phỉ, anh bất ngờ bị một lực mạnh đẩy, trực tiếp ngã vào ghế lái.
Sau khi Cố Nam Ngạn ngã trở về chỗ ngồi cũng không tiếp tục tiến lên, chỉ điều chỉnh lại hơi thở hỗn loạn của mình, tiếp tục nhìn về Cao Phỉ.
Cao Phỉ đang quay mặt về phía cửa xe, thu mình nhỏ lại thành …!một quả bóng khổng lồ.
Cao Phỉ thu mình lại trong góc nhỏ, lấy tay áo lau miệng, sau đó càng lau càng khóc không ra nước mắt.
Trong đời này cô chưa bao giờ nghĩ nụ hôn đầu được trao cho chính mình, nụ hôn đầu được trao cho chính mình a a a a….
Cố Nam Ngạn không biết Cao Phỉ muốn co đầu rụt cổ như thế đến khi nào, cũng không vội xuống xe chỉ yên lặng chờ đợi.
Anh lấy tay vuốt ve bờ môi mềm mại, sau đó tự nhủ người vừa rồi hôn Cao Phỉ là chính mình, người lúc nảy co rúm trong vòng tay anh như một con nai không phải là chính mình.
Cố Nam Ngạn đột nhiên rất phiền muộn, nhẹ giọng thở dài.
Bên kia, Cao Phỉ cuối cùng cũng chịu chui ra khỏi mai rùa, thật cẩn thận quay đầu, đối diện với ánh mắt Cố Nam Ngạn, lập tức quay đầu đi.
Cố Nam Ngạn cuối cùng cũng lên tiếng: “Đi thôi.”
Cao Phỉ rầm rì một tiếng.
Một đêm, cả hai đều không ngủ được.
Cố Nam Ngạn đang suy nghĩ làm thế nào để đổi lại, sau nụ hôn đêm nay, anh càng không thể chịu đựng nổi sự hoán đổi linh hồn giữa hai người, chính mình trở thành một người phụ nữ và Cao Phỉ là một người đàn ông.
Cao Phỉ ở trên giường lăn qua lộn lại, lăn qua trái lại lăn qua phải, từ đầu giường đến cuối giường.
Cô trùm chăn che đầu, ép mình nhắm mắt ngủ, nhưng khi cô nhắm mắt lại, cảm giác lộn xộn và ngứa ngáy trong người bởi Cố Nam Ngạn đêm nay hôn cô lại ập đến.
Tuy hai người đã công kha, chỉ là giả vờ để tiện hành động, đêm nay không phải trường hợp công khai, cũng không có người khác, tại sao Cố Nam Ngạn lại làm như vậy.
Làm những chuyện chỉ có nam và nữ yêu nhau mới có thể làm.
Anh không muốn cô lấy thân báo đáp, tự nhiên hôn cô làm gì, có biết hay không nếu tiếp tục như vậy, cô sẽ điên mất.
Cao Phỉ quỳ trên giường như một con đà điểu, lấy gối che đầu.
Cô dùng điện thoại bật .
Đại la tiên nữ, vô dục vô cầu.
Phật tổ thuần khiết ánh sáng gột rửa tâm hồn, Cao Phỉ không biết đã nghe bao nhiêu lần, cuối cùng cũng dừng lại.
Cô từ trên gường bật dậy, rũ mắt, trầm tư suy nghĩ.
Cố Nam Ngạn chắc là kỹ thuật diễn quá tốt, quá nhập vai.

Buổi họp báo tuyên truyền cuối cùng của trước khi công chiếu.
Cao Phỉ sáng sớm đã đến hiện trường công chiếu.
Cố Nam Ngạn gần đây rất bận rộn, anh nói phải nhanh chóng tìm ra cách để hai người đổi lại.
Các phóng viên và khán giả có mặt tại buổi họp báo đều đã đến.
Cao Phỉ trong hậu trường đã nhớ hết nhân vật mà Cố Nam Ngạn viết cho cô.
Tại buổi họp báo, các phóng viên về cơ bản sẽ hỏi sự hiểu biết của diễn viên về nhân vật và cốt truyện, nhưng < Không đường thối lui > không phải do Cao Phỉ đóng, Cố Nam Ngạn chỉ có thể viết trước cho Cao Phỉ nhớ.

Buổi họp báo trước diễn ra tốt đẹp, Cao Phỉ hiện tại đóng giả Cố Nam Ngạn cũng có một chút kinh nghiệm, nhưng lo nhất là phần sau các phóng viên sẽ phỏng vấn trực tiếp, thật không dễ đối phó như vậy.
Bởi vì ai cũng biết, Cố Nam Ngạn mấy ngày nay đã cùng diễn viên bình hoa, người đã tỏ tình với anh suốt 4 năm, Cao Phỉ công khai quan hệ.
Mặc dù nhân viên công tác tại hiện trường nhiều lần nhắc nhở chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến bộ phim, nhưng chỉ cần phóng viên bắt được cơ hội đặt câu hỏi, chắc chắn sẽ nhắc đến người phụ nữ kia.
Người đặt câu hỏi hiện tại cho Cố Nam Ngạn là một nữ phóng viên có vẻ ngoài ngọt ngào: “Tôi nhớ chính miệng ngài nói trước mặt mọi người, ngài và Cao Phỉ là hoàn toàn không có khả năng.

Xin hỏi tột cùng ngài vì nguyên nhân gì mà thay đổi cách nhìn về cô ấy? Hai người đã phát sinh chuyện gì làm ngài nhớ mãi không quên sao ?”
Cao Phỉ lắng nghe câu hỏi này.

Mặc dù không muốn trả lời, nhưng cô biết những phóng viên này sẽ không bỏ qua nếu hôm nay không đào được tin tức nào từ cô.
Cô ấp ủ nữa ngày, muốn khen ngợi bản thân một chút, lại cảm thấy chính mình dùng thân phận Cố Nam Ngạn khen bản thân mình, loại hành vi này đối với Cố Nam Ngạn không được tốt lắm.

Còn nói đến khuyết điểm của cô, cô không vui lắm.
Lại nói, dù họ sớm muộn gì cũng tuyên bố chia tay thì cũng không có bạn trai nào thông qua truyền thông nói khuyết điểm của bạn gái mình.
Cuối cùng, Cao Phỉ nghĩ tới nghĩ lui, chỉ trả lời mập mờ: “Bởi vì tôi và cô ấy …!rất có duyên phận.”
Quả thực rất là duyên phận, hai người bọn họ bây giờ như thế này, chẳng lẽ không có duyên phận sao?
Sau đó phóng viên lại hỏi: “Sau khi quen nhau, ngài cảm thấy điều gì ở Cao Phỉ làm ngài động lòng hay nói điểm gì của cô ấy thu hút ngài ?”
Câu hỏi này đối với Cao Phỉ khó hơn câu trước.
Cô thu hút Cố Nam Ngạn? Cô thu hút Cố Nam Ngạn cái búa ấy.

Cố Nam Ngạn cái gì cũng được chỉ không cần cô lấy thân báo đáp, rõ ràng anh đối với cơ thể cô không có hứng thú.
Vì vậy, Cao Phỉ đã cân nhắc hết lần này đến lần khác, nói: “Thứ mà Cao Phỉ thu hút tôi nhất có lẽ là …!nội hàm của cô ấy.”
Những người ở họp báo: “…”
Ngài tìm một chiếc bình hoa có dáng người và khuôn mặt xinh đẹp như vậy, hiện tại ngài lại nói với chúng tôi, ngài thích cô ấy vì nội hàm của cô ấy?
Có thể mở to mắt mà nói dối như vậy sao!
Câu hỏi tiếp theo là một nam phóng viên đeo kính.
Anh ta giới thiệu bản thân trước, sau đó: “Vừa rồi chúng tôi xem trailer của < Không đường thối lui >, có thể nói là rất phấn khích, lại một lần nữa được chứng kiến kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của thầy Cố Nam Ngạn trong phim.

Tôi muốn hỏi thầy Cố Nam Ngạn một chút, ngài trước đây đã xem qua kỹ thuật diễn của Cao Phỉ chưa? Ngài đối với kỹ năng diễn xuất của bạn gái mình có cái nhìn như thế nào? “
Ngay khi câu hỏi này được đưa ra, không ít phóng viên nhịn không được bật cười.
Cao Phỉ: “…”
Người xấu! Phóng viên này nhất định là người xấu!
Cô ấy giơ micro lên, muốn theo đúng quy trình chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến bộ phim, nhưng lời nói đến bên miệng, lại quay sang một góc.
Cô chính diện trả lời: “Đương nhiên tôi đã xem qua Cao Phỉ diễn.”
Cao Phỉ tham vọng cổ vũ chính mình cố lên: “Trước đây đúng là cô ấy diễn không được vừa ý mọi người, nhưng mọi người yên tâm, về sau cô ấy sẽ cho mọi người thấy sự tiến bộ của mình.”
Nam phóng viên tiếp tục hỏi: “Ý ngài là về sau ngài sẽ dạy cô ấy diễn xuất?”
Cao Phỉ rất sợ nếu một ngày nào đó cô và Cố Nam Ngạn đổi lại, Cố Nam Ngạn sẽ không dạy cô diễn xuất nữa, đối mặt với vấn đề này, đầu nhỏ xoay chuyển, nhanh chóng nói: “Đương nhiên rồi, tôi sẽ hết lòng chỉ dạy cô ấy, để mọi người nhìn thấy sự tiến bộ của cô ấy.


“Được rồi!” Có người vỗ tay.
Cao Phỉ trả lời xong, nhẹ nhàng thở ra, lại nhịn không được nghĩ bản thân Cố Nam Ngạn sẽ phản ứng như thế nào khi nghe những câu trả lời này.
Này có tính là tiền trảm hậu tấu vừa đe dọa vừa dụ dỗ không a a a…
Đêm đó, Cố Nam Ngạn trở về nhà sau một ngày bận rộn, vừa mở điện thoại, phát hiện “ Cố Nam Ngạn, bạn trai thần tiên” đang treo trên hotsearch.
Anh ấy nhấp vào và thấy tất cả đều là ảnh chụp màn hình các câu hỏi từ các phóng viên và các câu trả lời của Cao Phỉ khi tham gia buổi họp báo hôm nay cho anh.
Đây cũng là lần đầu tiên Cố Nam Ngạn công khai nhắc đến Cao Phỉ sau khi anh công khai chuyện tình cảm:
“Tôi với Cao Phỉ ở bên nhau bởi vì duyên phận.”
“Tôi thích Cao Phỉ vì nội hàm của cô ấy.”
” Tôi sẽ hết lòng chỉ dạy cô ấy, để mọi người nhìn thấy sự tiến bộ của cô ấy.”
Bình luận bên dưới:
[Cố Nam Ngạn cũng quá bảo vệ Cao Phỉ rồi! ]
[Nghe nói vào ngày kết thúc ghi hình, Cố Nam Ngạn trực tiếp đến hiện trường cầm một bó hoa hồng đón Cao Phỉ! Cực sủng! ]
[ô ô ô, loại bạn trai thần tiên như vậy làm sao có được đây?]
[Nhưng tôi vẫn không tin Cố Nam Ngạn thích Cao Phỉ vì nội hàm.

Điểm yên.JPG]
[Quan trọng là Cao Phỉ có con mẹ gì nội hàm đâu]
[Một người phụ nữ như Cao Phỉ được đặt ở nhà.

Chỉ sợ dùng để thỏa mãn tình dục* nên mới nói chính mình thích nộp hàm]
Quan hệ tình dục “贤者时间” (sage time) tên gọi khác là sage mode hoặc saga mode
[Im lặng chuyển sang màu vàng rồi +1]

Cố Nam Ngạn đối với cái bình luận “ quan hệ tình dục “ kia, biểu tình run rẩy.
Anh hiện tại có thể có ý nghĩ gì với Cao Phỉ sao? Đương nhiên không thể.
Hiện tai đối với Cao Phỉ có ý nghĩ gì chẳng phải đối với mình có ý nghĩ gì sao, một cái thân thể của chính anh, một cái thân thể hiện anh đang sử dụng.
Cố Nam Ngạn cúi đầu, nhìn bộ ngực 34d của chính mình.
Khuôn mặt bất giác đỏ lên, sau đó ý thức lại được, mặt chuyển đen.

Cao Phỉ không nghĩ tới mấy câu nói của mình hôm nay, liền đưa “Cố Nam Ngạn bạn trai thần tiên” lên hotsearch.
Cao Phỉ nhìn hotsearch vẻ mặt ngưng đọng: Liệu lúc Cố Nam Ngạn nhìn thấy có đánh cô hay không?
Bất quá, cô lập tức thay đổi ý nghĩ này: Tại sao Cố Nam Ngạn lại đánh cô? Không phải cô đắp nặn cho anh hình tượng bạn trai thần tiên đó sao.
Hơn nữa, nếu muốn đánh cô, hiện tại anh đánh cũng không lại cô

Cao Phỉ ngay lập tức khiển trách chính mình vì ý nghĩ này, khiển trách chính mình càng ngày càng không tôn trọng người đàn ông chân thiện mỹ Cố đại ca
Cô đang nghĩ xem buổi tối nên ăn gì thì Cố Nam Ngạn gọi đến.
Gọi cô xuống lầu, nói có việc muốn cùng nhau ra ngoài một chuyến.
Nhìn qua là chuyện rất quan trọng, Cao Phỉ lập tức thu dọn đồ đạc, đi ra ngoài, Cố Nam Ngạn đang đợi trong gara, cô kéo cửa xe và ngồi vào.
Ngay khi Cao Phỉ vừa lên xe liền nghiêng đầu cẩn thận quan sát vẻ mặt của Cố Nam Ngạn, nghĩ có lẽ anh còn chưa nhìn thấy hotsearch?
Cố Nam Ngạn chở cô đến trung tâm Văn Hóa.
Buổi lễ tinh quang chi dạ cũng được tổ chức tại đây.
Trung tâm văn hóa thường ký hợp đồng với một số buổi biểu diễn của các ngôi sao, các bữa tiệc buổi tối và các hoạt động khác, và phần lớn thời gian còn lại là trống.
Cao Phỉ không biết Cố Nam Ngạn nơi nào có cách này, hôm nay sân vận động rõ ràng đã đóng cửa, nhưng vẫn có người đến mở cửa cho họ, sau đó một đường dẫn họ đi vào.
Nơi đây tồn tại dưới hình thức cho thuê, hiện tại lễ hội tinh quang chi dạ đã kết thúc, hậu trường cũng sớm thay đổi.
Cao Phỉ cùng Cố Nam Ngạn đến một nơi, ước tính nơi này là khu vực nghỉ ngơi của các nghệ sĩ hậu trường vào thời điểm đó.
Người đàn ông dẫn họ đến đây và rời đi.
Cao Phỉ đánh giá xung quanh, ngay sau đó, không biết Cố Nam Ngạn lấy đâu ra một chiếc ván trượt.
Cố Nam Ngạn đá chiếc ván trượt vào chân Cao Phỉ, “Này” một tiếng, ý tứ rất rõ ràng.

Anh muốn tái hiện lại cảnh hai người hoán đổi trong đêm đó.
Cao Phỉ nhìn ván trượt nuốt nước bọt và nói, “Cố đại ca, em thực sự không biết chơi cái này …”
Cố Nam Ngạn:? ? ?
Anh hoảng sợ nhìnCao Phỉ và thấy cô không phải đang nói giỡn.
Cố Nam Ngạn: “…”
Anh trăm triệu lần không nghĩ tới, người phụ nữ lao tới trên một chiếc ván trượt đầy màu sắc và đánh anh bật ra khỏi cơ thể của mình, thế nhưng lại không biết chơi ván trượt.
Cô có bao nhiêu điều bất ngờ mà anh không biết?
Cố Nam Ngạn trầm mặc: “Không được cũng phải đươc, đi lên.”
Cao Phỉ: t-t
Hai người chính thức bắt đầu thử.
Cố Nam Ngạn lui về cuối hành lang, Cao Phỉ run rẩy bước lên ván trượt, cô thấy kỳ lạ, đêm đó cô bước lên ván trượt chân vững như lão cẩu, như đang giẫm lên phong hỏa luân vậy.

Hôm nay, dù trượt thế nào cũng đứng yên bất động, làm thế nào cũng không đứng vững.
Đừng nói đến chuyện đợi cô dâm vào Cố Nam Ngạn trên ván trượt, không đợi cô trượt đến trước mặt Cố Nam Ngạn, có một tiếng vang lên, phanh!
Cao Phỉ ngã chổng gió.
Cô khó khăn từ mặt đất bò dậy, thấy Cố Nam Ngạn vẫn đang đợi cô ở cuối hành lang.
Vẻ mặt vô tình, lạnh lùng, như thể cô muốn bỏ cuộc à không dễ vậy đâu.
Vì vậy, Cao Phỉ tiếp tục đứng dậy, sau đó tiếp tục …!lách rách, phanh!
Mí mắt Cố Nam Ngạn nhảy lên.
Sau không biết ngã bao nhiêu lần, Cao Phỉ gần như bật dậy khỏi mặt đất khóc: “Cố đại ca, đau quá.”
Hơn nữa, thân thể bị ngã là thân thể của anh.

Cố Nam Ngạn không đau lòng cho thân thể mình sao?
Cố Nam Ngạn đành phải đi tới, vỗ vỗ người Cao Phỉ: “Quên đi.”
Cao Phỉ hít hít mũi, cho rằng Cố Nam Ngạn cuối cùng đã từ bỏ ý định này.
Kết quả là Cố Nam Ngạn lại chỉ về phía cuối hành lang: “Cô đứng đó đi, tôi sẽ đến.”
Cao Phỉ lại khóc.
Cô đứng ở vị trí do Cố Nam Ngạn chỉ định, cảm thấy mình như một mục tiêu sống, nhìn Cố Nam Ngạn lao tới.
Khả năng giữ thăng bằng của Cố Nam Ngạn rõ ràng là tốt hơn cô, ván trượt chạy nhanh gọn hơn.
Cao Phỉ thấy Cố Nam Ngạn càng ngày càng gần.
Cô ấy tự động dang tay ra, mở rộng vòng tay của mình.
“Bang”.
Cố Nam Ngạn yên ổn dâm vào lồng ngực cô.
Không chút sứt mẻ.
Cốt truyện của bộ phim thần tượng.
Cao Phỉ chỉ cảm thấy chóng mặt sau khi đâm ?
Còn Cố Nam Ngạn hai mắt tối sầm, phát hiện chính mình đang trong lồng ngực chính mình, sau đó ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt chính mình bị Cao Phỉ làm vẻ mặt tội lỗi.
Trong tư thế hiện tại, anh thấy mình tự nhào vào lồng ngực Cao Phỉ.
Cố Nam Ngạn ngay lập tức nhảy ra khỏi lồng ngực Cao Phỉ.
Cao Phỉ vừa rồi ôm thân thể của mình, thấy cô thật nhỏ, mềm mại, thơm tho, cảm giác không muốn buông ra.
Nếu không phải Cố Nam Ngạn đột nhiên nhảy đi, cô vẫn muốn ôm chính mình lâu hơn một chút.
Cao Phỉ hiển nhiên rất thích cảm giác thân thể mình nhào vào lồng ngực của mình, còn muốn lấy thân thể của mình, chờ mong hỏi: “Cố đại ca, thử nữa không?”
Cố Nam Ngạn cúi đầu nhìn chiếc ván trượt lật úp dưới chân mình, anh nhớ lại chính mình lúc nhào vào lồng ngực Cao Phỉ.
Ở một bên, dứt khoát nói: “Không!”

Cuối cùng, cả hai cùng nhau đi dạo ngắm cảnh trên con đường bên ngoài trung tâm văn hóa.
Cố Nam Ngạn vốn dĩ đối với hôm nay không ôm nhiều hi vọng, đây là cách duy nhất mà anh nghĩ có thể đổi lại.
Bất luận là dùng phân tích khoa học hay huyền học để giải thích, anh biết tình huống giữa anh và Cao Phỉ lúc đó là thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được.
Có thể đạt được điều đó không phải chỉ thử lại khung cảnh thời điểm đó như hôm nay.
Cao Phỉ hình như còn không ôm hi vọng, lười biếng bước đi.
Cố Nam Ngạn nhìn thời gian, vẫn còn sớm.
Anh hỏi Cao Phỉ: ” Muốn đi chơi không?”
Cao Phỉ: “Hả?”
Cố Nam Ngạn: “Tôi dẫn cô đi.”
Cao Phỉ mắt lập tức sáng lên: “Thật hả!”
Cố Nam Ngạn nhướng mày: “Suy cho cùng anh không phải bạn trai thần tiên sao?”
Cao Phỉ: “…”
Quả nhiên anh đã thấy hotsearch.
Bất quá nhìn không giống như đặc biệt tức giận?
Vậy là tốt rồi.
Cao Phỉ cũng không đặc biệt muốn đi chơi, cô hiện tại chỉ muốn xem bộ phim điện ảnh.
< Không đường thối lui > của Cố Nam Ngạn hôm nay công chiếu.
Chính mình lấy thân phận Cố Nam Ngạn đến buổi họp báo để tuyên truyền, còn ghi nhớ vài trang nhân vật và cốt truyện của phim.

Hôm nay, bộ phim thực sự được công chiếu, tất nhiên cô muốn đi xem nó rồi.
Cao Phỉ nói chính mình muốn đi xem phim.
Cố Nam Ngạn: “Được.”
Buổi tối, vé phim < Không đường thối lui > đều gần như full hết, may mà cả hai mua được vé hàng cuối cùng, đề phòng có người nhận ra, còn cố ý đợi bộ phim mở màn, lúc ánh đèn đều tắt mới tiến vào.
Phim cảnh sát và xã hội đen, phim hành động, nam chính Cố Nam Ngạn làm cảnh sát chìm.
Trước khi vào rạp, Cao Phỉ đã mua Coca và bỏng ngô, kết quả xem đến quên ăn.
Nói ra thì thật xẩu hổ, cô đây là lần đầu xem phim của Cố Nam Ngạn, một fans giả danh, Cao Phỉ nào biết Cố Nam Ngạn ở trên màn ảnh như thế nào lại đẹp như vậy.

Màn hình lớn phóng to khuôn mặt của anh, mọi biểu cảm trên khuôn mặt Cố Nam Ngạn như biết diễn.
Bộ phim kết thúc với thắng lợi của cảnh sát, nhưng lại không giải thích liệu cảnh sát chìm do Cố Nam Ngạn thủ vai còn sống hay đã chết.
Cố Nam Ngạn nhận thấy Cao Phỉ vẫn còn ngơ ngác nhìn chằm chằm màn hình, liền kéo tay áo ra hiệu cho cô rời đi trước khi mọi người rời rạp.
Cao Phỉ lúc này mới hồi phục lại tinh thần: “Ồ.”
Cả hai một đường im lặng, trở lại xe.
Cao Phỉ hiển nhiên vẫn còn đang đắm chìm trong bộ phim, hỏi: “Cố đại ca, cuối cùng thì anh sống hay chết.”
Cố Nam Ngạn: “Nếu cô nghĩ anh ấy còn sống, thì anh ấy vẫn còn sống.

Nếu cô nghĩ anh ấy đã chết, thì anh ấy đã chết.”
Cao Phỉ sớm đã đoán được câu trả lời này, thở dài.
Cô tốt xấu gì cũng học “Khái niệm cơ bản về diễn xuất” trong nhiều ngày như vậy, biết đây là khoảng trắng* thường thấy trong các bộ phim.
*Khoảng trắng cũng có thể hiểu là OE
Cô nhớ lại bộ dáng Cố Nam Ngạn trong phim vừa rồi, nói: “Cố đại ca, tôi cảm thấy anh diễn rất tốt.”

Sau đó cô ấy lại nhìn lên nóc xe, thời gian từng ngày trôi qua, cô trở nên lo lắng: ” Chúng ta phải làm sao bây giờ, nếu chúng ta cứ thế này không đổi lại được, bộ phim mới của anh lại sắp khai máy, làm sao đây.”
Cố Nam Ngạn chỉ có thể trấn an, trước mắt anh cũng không có cách nào: “Tôi sẽ ở bên cạnh chỉ dạy cô, đừng hoảng hốt.”
Cũng may hiện tại hai người đã công khai là người yêu, hàng ngày ở chung với nhau cũng rất thuận tiện.
“Ô Ô Ô” Cao Phỉ nghiêng người về phía xe.
Cô nói: “Nhưng làm gì có ai mang theo bạn gái tiến tổ.”
“Những người khác mà biết sẽ mắng anh chết mất.”
Cố Nam Ngạn trầm mặc.
Thật vậy, nếu anh đứng nhìn từ góc độ của một người ngoài cuộc, nếu một diễn viên nào đó tham gia quay phim mà còn dẫn bạn gái của mình theo cùng, thật sự là chuyện đáng bị phỉ nhổ.
Cao Phỉ tựa hồ nghĩ đến về sau sẽ có bài báo “Cố Nam Ngạn tiến tổ còn dẫn theo Cao Phỉ”.
Đến lúc đó sẽ có rất nhiều lời mắng chửi, mắng chửi Cố Nam Ngạn đa tình, tự cho mình quan trọng khinh thường người khác, sắc dục huân tâm*, rồi mắng cô là đồ hồng nhan họa thủy, hồ ly tinh chỉ biết dùng sắc mê hoặc bạn trai.
*sắc dục huân tâm: ham mê tình dục quá độ,
Cao Phỉ không muốn bị mắng, trong lòng lo lắng một hồi, sau đó đột nhiên đứng thẳng người đưa ra một ý tưởng lớn mật: “Cố đại ca, hay là chúng ta chạy đi.”
Cố Nam Ngạn:?
Cao Phỉ kích động nói: “Chúng ta chơi trò mất tích, không ai có thể tìm thấy chúng ta.

Khi nào có thể hoán đổi lại thì trở về, như thế nào?”
Trán Cố Nam Ngạn xẹt qua đầy vạch đen.
Sau đó anh đột nhiên cười: “Là bỏ trốn sao?”
Cao Phỉ: “Hả?”
Cô phản ứng lại, nếu Cố Nam Ngạn và Cao Phỉ đột ngột mất tích như thế, trong mắt công chúng, chẳng phải bọn họ bỏ trốn vì tình sao?
“…”
Quên đi.
Bây giờ công khai mối quan hệ cũng đủ thái quá rồi, nếu còn oanh oanh liệt liệt bỏ trốn vì tình nữa, lỡ sau này hai người không kết hôn, chuyện này e rằng khó mà kết thúc.
Cố Nam Ngạn nhìn Cao Phỉ, ánh mắt ôn nhu.
Anh nghĩ nếu mà còn không thể hoán đổi lại được, có một số chuyện không nói được.
Ví dụ chuyện anh cũng thích cô.
Nếu không hiện tại?
Cố Nam Ngạn giật giật môi, đang muốn mở miệng, lại thấy vành tai Cao Phỉ có gì đó sáng lên, như đồ vật gì đó.
Cố Nam Ngạn cau mày, cúi người gần hơn để nhìn kỹ, thế nhưng thấy cô đang đeo khuyên tai.
Cố Nam Ngạn huyết áp tăng lên, nghiến răng nghiến lợi: “Cao! Phỉ!”
Cao Phỉ lập tức che tai lại, không nghĩ vẫn bị Cố Nam Ngạn phát hiện.
Bầu không khí trong xe lập tức trở nên nghiêm túc.
Cố Nam Ngạn giống như giây tiếp theo biến ra cây thước đánh vào lòng bàn tay của cô: “Anh cho tôi giải thích chuyện này đi.”
Khuôn mặt của Cao Phỉ đầy ủy khuất, như học sinh tiểu học nhận lỗi : “Tôi xin lỗi.”
“Anh không biết tôi làm đàn ông có bao nhiêu khổ sở đâu” nói đến cái này, cô một phen chua xót nước mắt lưng tròng – “Anh không cho phép tôi tô son đánh phấn rồi mặc váy, cũng không cho tôi cắt tóc, làm tóc, nhuộm tóc, sơn móng tay, đến cả lông chân cũng không cho tôi wat.


Cố Nam Ngạn nghe được cái kia “wat lông chân”, lông mày nhảy nhảy.
Cao Phỉ: “Đã lâu như vậy, tôi thực sự không nhịn được nữa!”
Hai ngày trước lúc soi gương, cô phát hiện Cố Nam Ngạn có xỏ lỗ tai, theo tính khí của người đàn ông này, có lẽ trước đây đóng vai nào đó.
Cao Phỉ phát hiện Cố Nam Ngạn có xỏ lỗ tai, cô cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, nhịn không được, cô muốn trang điểm nhưng cái gì cũng không thể làm, vì vậy cô nhìn vào gương, trong một nghìn lựa chọn, cuối cùng chọn ra một chiếc khuyên tai nhỏ màu bạc đeo vào.
Nếu không nhìn kỹ, sẽ không thấy nó.

Ngay cả khi ai đó nhìn, cũng sẽ không cảm thấy nó giống con gái.

Ngược lại, ngoại trừ chiếc khuyên này không chính thống ra thì nó rất ngầu.
Sau khi nghe lý do khiến Cao Phỉ nước mắt lưng tròng, Cố Nam Ngạn xoa xoa lông mày.
Đau đầu.
Cao Phỉ thực sự là một phụ nữ, thuần khiết, và cô thích tất cả các loại váy đẹp với đồ trang sức lấp lánh.
Cuối cùng, Cố Nam Ngạn đã chọn cách tha thứ cho cô, nhắm mắt lại và nói: “Không có lần sau.”
Cao Phỉ: “Cảm ơn Cố đại ca.”
Cố Nam Ngạn lái xe, hai người quay về Tĩnh Nam Uyển.
Cao Phỉ vừa xem xong phim và hiện đang viết bài bình luận và đánh giá điểm < Không đường thối lui > trên các trang web, và mỗi trang đều đạt điểm tuyệt đối.
Cô một bên cho điểm một bên nói: “Cố đại ca, phim ngày đầu công chiếu đã bạo rồi!”
Sau đó, cô kiểm tra phần mềm mua vé cho bộ phim vào ngày mai, tiếp tục bổ sung: “Phòng vé hình như cũng bùng nổ rồi!”
Có những fans vì bọn họ công khai mối quan hệ mà tuyên bố thoát fans, sau khi phim ra mắt, họ âm thầm quay trở lại.
Đây có lẽ là sự cám dỗ của những người hàng top.
Cao Phỉ thật muốn ngửa đầu lên trời cười to vài cái: “Tôi nói bộ phim này đẹp như thế, chắc chắc sẽ bạo!”
“Cố đại ca, không nói gạt anh chứ, đây là lần đầu tiên tôi xem phim điện ảnh của anh.

Thật là rất đẹp! Sau này mỗi một bộ phim, tôi nhất định sẽ ra rạp ủng hộ!”
Cố Nam Ngạn kêu một tiếng “ừm”, trong lúc lơ mơ, anh chợt nhận ra mình đã đáp lại tình cảm Cao Phỉ, nhưng đêm nay kỳ thật không thích hợp.
Bốn năm thích anh, bất kỳ cô gái nào cũng đều không dễ dàng.
Anh ấy muốn tìm một dịp nào đó thích hợp hơn.
Mặc khác, anh cũng phải có gì đó không thể tay không, anh phải chuẩn bị một vài thứ.
Cố Nam Ngạn nhịn không được cười cười, sau đó mới nhớ lại những lời Cao Phỉ vừa nói.
Cô nói với anh cái gì?
Danh tiếng tốt và doanh thu phòng vé tốt.
Cùng với……
Cô lần đầu tiên xem phim của anh ? ? ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN