Sau Khi Tỉnh Rượu Cùng Chủ Nợ Kết Hôn - Chương 23: Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
33


Sau Khi Tỉnh Rượu Cùng Chủ Nợ Kết Hôn


Chương 23: Chương 23


Lúc này Thôi Tiểu Hạo từ phía sau bất thình lình xông lên, đê tiện cười hì hì: “Tiểu Lâm bảo bối, mau tự chủ động giao nộp, đừng để anh tự mình trấn lột của cậu.”
“Anh thực sự đừng nên động vào, chuyện anh làm không thể tin tưởng được” Lâm Nhĩ Gia cười,” Anh đem em gái của Đoàn ca nói người ta thành tiểu tình nhân Omega của anh ấy, anh đúng là tên cẩu tử bịa chuyện.”
“Nhưng cũng đừng nói ra, anh bây giờ đã bị đám tỉ muội ưa bát quái cười nhạo hơn tám trăm lần……” Thôi Tiểu Hạo kêu khổ thấu trời, “Ai biết Rau Trộn đại ca ba mươi hai cũng không vội vã tìm bạn……Anh cũng hoài nghi tính hướng của Đoàn Rau Trộn không phải thích Omega……”
Hắn vô cùng đau đớn nhìn Lâm Nhĩ Gia: “Cậu nhìn lại cậu xem, hai mươi hai tuổi xuân xanh, lén lút sau lưng bọn tôi kết hôn! Nếu không phải vừa nãy anh đi ngang quầy lễ tân thuận tay giúp cậu đem bó hoa đến, cậu còn muốn giấu diếm hội chị em đến khi nào!”
“Ai là chị em với anh.” Lâm Nhĩ Gia ôm hoa ngồi xuống, cúi đầu ngửi ngửi, “Chyện kết hôn này có hơi đột ngột, không kịp nói.”
“Vậy cậu kết hôn năm mươi ngày, hai ngày trước xin nghỉ để làm gì? Rau Trộn nói trong nhà có việc, cụ thể là việc gì anh không dám hỏi anh ta……! Đi hưởng tuần trăng mật hả?”
“Haizzz, sao anh lại nhiều chuyện như vậy.” Lâm Nhĩ Gia có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không tính giấu diếm, hạ thấp âm lượng nói, “Thời kỳ nhạy cảm của anh ấy, em phải ở nhà chăm sóc.”
“!” Thôi Tiểu Hạo hiểu rõ gật đầu, “Anh phải lập tức nói rõ chân tướng sự tình cho hội chị em biết, mọi người suy đoán mấy ngày, chắc đều đoán tới mệt rồi.”
“……” Lâm Nhĩ Gia một tiếng thở dài, “Ngài từ từ nói, đừng mệt nữa.”

Y dựa vào ghế, nghĩ, mở Wechat đem tấm hình chụp hoa hồng lúc nãy gửi qua cho Thiệu Giang Tự, kèm theo một câu: “Nhận được hoa rồi, cảm ơn.

Anh cũng vui vẻ nhé.”
Vài phút sau, Thiệu Giang Tự gửi cho y tin nhắn: “Buổi tối mấy giờ tan làm? Anh đến đón em.”
Lâm Nhĩ Gia nhắn: “Hôm nay có thể về sớm một chút, khoảng bốn giờ ba mươi.”
Thiệu Giang Tự lại nhắn: “Được, ngoan ngoãn đợi anh.”
Lâm Nhĩ Gia: (・∀・)
Bên này, tổng tài ở trong văn phòng của tập đoàn Thiệu Thị, trợ lý Triệu Sâm Hỉ nhìn tổng tài ngày thường nghiêm túc lạnh lùng vừa tan họp xong liền nhìn vào màn hình điện thoại lộ ra vẻ mặt ngọt ngào hạnh phúc khả nghi, có chút không tiêu hóa được.
Thiệu Giang Tự nhìn chằm chằm tin nhắn emoji của Lâm Nhĩ Gia một lúc lâu, bị tiểu Omega của hắn làm cho hạnh phúc, thần thanh khí sảng bắt đầu phê duyệt văn kiện, lật lật vài trang đột nhiên hỏi: “Tiểu Triệu, cậu nói, nếu như một Omega từng thất vọng về một Alpha, vậy còn có khả năng tha thứ cho Alpha đó không?”
“Thiệu tổng……” Triệu Sâm Hỉ cung kính cười cười, “Cái kia……!Tôi có thể mạo muội hỏi một chút, thái độ hiện giờ của Omega này đối với Alpha là như thế nào?”
Thiệu Giang Tự nghĩ nghĩ, “Sẵn lòng ở bên Alpha đó trong thời kỳ nhạy cảm trấn an hắn, nguyện ý cùng Alpha đó ôm, hôn môi, phát sinh quan hệ, còn trong lúc nói chuyện trên Wechat gửi cho Alpha đó một emoji cảm xúc.”
Triệu Sâm Hỉ trong lòng hô to “Cừ thật”, vị Omega này không phải là Lâm tiên sinh yêu dấu của ngài sao, đôi phu phu hai như keo như sơn, lúc nãy ngài còn nhìn di động cười ngốc……!Vấn đề này có gì quan trọng đâu?
“Thiệu tổng, theo ý tôi, vị Omega này không chỉ tha thứ cho vị Alpha, hơn nữa……” Triệu Sâm Hỉ nuốt ực một phát, “Còn rất yêu hắn.”
“Thật sự sao.” Thiệu Giang Tự hình như trong nháy mắt càng thêm sung sướng, ” Em ấy yêu hắn?”
Triệu Sâm Hỉ chắc chắc, “Thiên chân vạn xác.”
Thiệu Giang Tự lái xe dừng trước cửa công ty Lâm Nhĩ Gia, đứng đợi chưa được mấy phút, liền thấy quả cam nhỏ nhà hắn đang ôm một bó hoa hồng comte de champagne chạy tới, gió nổi nhẹ nhẹ đem tóc mái y thổi đến có phần lộn xộn, cả người sạch sẽ lại đẹp mắt.
Tiểu Omega của hắn thật sự là rất mê người.

Lâm Nhĩ Gia đặt bó hoa tại ghế sau, đem theo luồng không khí mát lạnh sảng khoái tiến vào ghế phụ, y ghé sát vào Alpha đang ngồi ở ghế chính, cầu cứu: “Thiệu Giang Tự, lúc em mặc áo khoác không cẩn thận chạm vào miếng dán chỗ tuyến thể, hình như bị lệch rồi, anh giúp em dán lại đi.”
“Được.” Thiệu Giang Tự quay người, nâng tay dán miếng dán tuyến thể lại cho y, thời điểm đầu ngón tay chạm qua chiếc cổ trắng ngần của Lâm Nhĩ Gia, hắn cảm nhận được Omega của hắn nhẹ nhàng run rẩy một chút.
Lâm Nhĩ Gia cũng ý thức được mình đã nhạy cảm run lên một chút khi được Thiệu Giang Tự chạm vào, không kiềm nổi thầm mắng chính mình không có tiền đồ, làm chuyện thân mật không biết bao nhiêu lần mà cơ thể vẫn ngây thơ như thế.
“Được……!Được rồi, cám ơn.” Lâm Nhĩ Gia nhỏ giọng.
Đi đời nhà ma thật chứ, vất vả lắm mới thiết lập được bầu không khí tự nhiên hòa hợp, bây giờ hình như lại quay về trạng thái cũ hai mặt nhìn nhau nữa rồi, y nhanh chóng tìm đề tài, “Chuyện đó, hôm nay em nói với đồng nghiệp là em đã kết hôn.

Nhưng anh yên tâm, ngoại trừ sếp lớn ra, ai cũng không biết người em kết hôn là anh.”
Thiệu Giang Tự liếc liếc y, “Vì cái gì không nói cho bọn họ biết em kết hôn với anh?”
“A?” Lâm Nhĩ Gia nói, “Anh đồng ý để cho người khác biết mối quan hệ của chúng ta hả?”
“Đương nhiên, sao lại không muốn chứ.” Thiệu Giang Tự gật đầu, “Ít nhất đều phải cho mấy tên Alpha bên cạnh em biết.”
“Ai ya……!bên cạnh em không có Alpha, từ nhỏ em chỉ chơi chung với Beta thôi.” Lâm Nhĩ Gia hơi ngại ngùng.
“Vậy còn sếp của em?”
“Em cùng anh ấy nói chuyện công việc, không chơi với anh ấy.”

Thiệu Giang Tự cười, “Vậy còn anh?”
Lâm Nhĩ Gia xem xét, “Em chưa từng chơi với Alpha nào ngoại trừ anh ra, cái này anh còn không rõ sao.”
Thiệu Giang Tự hiển nhiên bị lấy lòng, “Vậy em sau này chỉ có thể chơi với anh.”
Lâm Nhĩ Gia nói khẽ một tiếng xem như đáp lại, nghĩ thầm, thời kỳ nhạy cảm của người này đã qua như thế nào vẫn là có điểm ngây thơ cùng dính người, một chút cũng không phù hợp với khuôn mặt lạnh lùng của hắn chút nào…..!Bất quá y vẫn thích.
Xe chạy qua mấy con đường, cũng không đi về nhà, Lâm Nhĩ Gia hỏi: “Tụi mình đi đâu đây?”
Thiệu Giang Tự đưa tay sờ sờ tóc y một phen, “Tới rồi em sẽ biết.”
Một lát sau, xe dừng lại, Lâm Nhĩ Gia xuống xe, ngẩng đầu liền thấy bảng hiệu trước mặt chói sáng mấy chữ lớn——”Nhà Hàng Tây Thái Tây Kỳ”, y hoảng hốt có chút cười không nổi.
Nhà hàng cơm tây này mở rất nhiều năm, lớp mười một năm đó y chính là ở chỗ này trải qua sinh nhật, mời mấy huynh đệ tốt, lại mời thêm người y thích, Thiệu Giang Tự..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN