Sau Lại, Hắn Thành Vú Em Ngự Dụng
Chương 3
3. Chương 3
KK, là một đại thần mới trong kênh phát sóng trực tiếp về game của công ty chủ quản Manh Miêu, ngoại hiệu của hắn tương đối nhiều, Đại K, K thần, gì gì đều có.
Vương Giả Vinh Quang đã hot từ rất lâu, đại thần nổi danh trong trò chơi thay đổi rất nhiều lần, đại thần mà Liêu Túc yêu thích cũng đã thay đổi vài vị nhưng nói thích nhất, vẫn là vị K thần mới quật khởi gần đây.
KK phát sóng trực tiếp chưa được bao lâu, nhưng fans của hắn lại ra tăng rất nhanh, còn rất mạnh, phàm là mỗi khi KK phát sóng trực tiếp, độ tương tác của fans trong phòng phát sóng có thể tiến lên hàng top trong công ty chủ quản, lượt fans sau tiếp bước fans trước, đa dạng spam kêu hắn ông xã….
Liêu Túc là một hán tử cao lớn thô kệch đương nhiên không phải loại fan kia, hắn là fan của KK vì mỗi khi KK phát sóng trực tiếp thao tác chơi game của hắn làm người khác khó lòng phòng bị.
Không nói khoa trương chứ kỹ thuật kia tuyệt đối là tốt nhất, kỹ thuật phát sóng của hắn cũng được tính là tốt nhất.
Một chủ bá như vậy, tuổi còn không lớn, mỗi khi công ty chủ quản Manh Miêu nhắc tới KK, mấy tiền bối phát sóng đều trêu chọc hắn khi nhắc đến hắn đều thêm chứ tiểu đằng trước, vì nguyên nhân đó, không khí của phòng phát sóng của KK luôn luôn sôi nổi, không ngừng đổi mới lại phù hợp với những người trẻ tuổi tiêu khiển.
Liêu Túc tự cho là thuộc điền phạm của người trẻ tuổi đi, tự hào chui đầu vào phòng phát sóng của KK, từ đây một đi không thấy trở lại.
“Nhìn một cái đi, quả thực tao đến gãy chân a.”
Liêu Túc tua lại video một đoạn, hứng thú bừng bừng chỉ cho Vưu Lương Hành.
“Cậu nhìn, đây là KK.”
Trong video, KK thao tác nhân vật là một tướng cận chiến với mái tóc màu tím, là thích khách Lan Lăng Vương, vừa đánh xong quái trong rừng, ngồi xổm ở bụi cỏ, tướng của đối phương là Thái Văn Cơ, Thái Văn Cơ vừa mới từ tháp đi ra, Lan Lăng Vương vốn đang ẩn thân giảm tốc, bỗng nhiên nhanh chóng thay đổi công kích.
Tốc độ phản ứng của đối phương cực nhanh, vừa thấy Lan Lăng Vương xuất hiện lập tức quay lại chạy vào trong vòng bảo vệ của tháp, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, rõ ràng là một người biết chơi.
Ám sát thất bại, ý cười của KK nồng đậm:
“Di ~ có thể a, có thể a, Thái Văn Cơ không đơn giản a ~~”
Giọng nói vừa rơi xuống hắn thao túng Lan Lăng Vương xoay người tiêu tiêu sài sài rời đi.
Không chỉ Thái Văn Cơ của đối phương mà các fan đều cho rằng hắn chuyển qua chém người ở trung lộ, không ngờ Lan Lăng Vương đi vài bước sau lại chui vào bụi cỏ, yên lặng không tiếng động ngồi xổm ở đó, trong lúc Thái Văn Cơ loạng choạng đến gần thì tung ra toàn bộ kĩ năng giết chết đối phương.
Phòng phát sóng của hắn nổi lên một trận spam.
[Ta thao!!! Rốt cuộc Thái Văn Cơ sai cái gì a!!!]
[Rõ ràng người ta vừa mới khen cậu, KK cậu đáng khinh đến cực điểm!]
[Đừng như vậy, nàng vẫn là thiếu nữ a!]
[Đại khái chính là diễn viên trời sinh đi!]
Fan bình luận cùng với người chơi Thái Văn Cơ của đối phương cũng mang vẻ mặt mộng bức đánh chữ:
– —Lan Lăng Vương ngươi có độc đi!!—-
KK khẽ cười, thanh âm run rẩy vừa tô vừa nói:
“Thấy chưa, chơi thích khách phải chơi giống như tôi nha, không chém xạ thủ vú em của đối phương kêu ba ba thì làm sao xứng chức là thích khách chứ.”
Fan bị hắn mặt dày không biết xấu hổ khiếp sợ bình luận:
[??? Ai gọi cậu là ba ba chứ???]
[Thái Văn Cơ tức giận lật xe!]
[Đại khái, vì vậy mà cậu vẫn còn là người cô đơn đi, phải biết rằng 80% người chơi Thái Văn Cơ đều là em gái a!!!]
KK cười nói:
“Là em gái cũng muốn giết, ân? Cái gì, tôi không có em gái sao???
Ho nhẹ một tiếng, hắn đứng đắn nói:
“Tôi, KK, phải làm chủ bá trong như dòng nước của Manh Miêu, không mang theo em gái, chết cũng không mang theo em gái.”
Phòng phát sóng lại trào lên một trận thổn thức.
[lêu lêu lêu, cẩu độc thân.]
Liêu Túc cười ha ha, hắn quay đầu nhìn Vưu Lương Hành, lúc này mới thấy không biết tên kia tháo xuống tai nghe từ lúc nào, Liêu Túc kỳ quái nói:
“Làm sao vậy?”
Vưu Lương Hành nói:
“Xem không hiểu.”
Người ngoài nghề không chơi trò chơi xem video game xác thật là không có lạc thú, Liêu Túc hiểu rõ gật gật đầu, không chút nhụt chí mà cười nói:
“Cậu tiếp xúc nhiều một chút, chơi vài ván liền hiểu, này, nếu không buổi tối nay chúng ta chơi mấy trận đi?”
Vưu Lương Hành liếc mắt nhìn hắn một cái nhưng chưa trả lời, hắn bưng khay thức ăn đứng dậy, Liêu Túc luống cuống tay chân cũng đứng dậy theo vì vậy tai nghe bị tuột ra, âm thanh trò chơi Vương Gia Vinh Quang phát ra loa ngoài.
Trong thanh âm hỗn loạn ở nhà ăn, một chút thanh âm trò chơi này cũng không tính là tạp âm, một vị nữ sinh đi ngang qua quay đầu lại, ánh mắt chạm vào thân ảnh của Vưu Lương Hành và Liêu Túc, nữ sinh kia nghiêng đầu nói:
“Học trưởng?”
Hai người đồng loạt nhìn về phía nữ sinh kia, thân thể Liêu Túc khựng lại, ánh mắt sáng ngời.
“Học muội, em cũng tới đây ăn cơm sao.”
Sau màn chào hỏi, tầm mắt của Vưu Lương Hành chạm vào tầm mắt của nữ sinh đối diện, nữ sinh kia phản xạ có điều kiện rời tầm mắt đi, nhưng chỉ 1s sau, lại tự nhiên chuyển trở về.
“Đây là….”
Nữ sinh này cao gầy, màu da như tuyết trắng, mặc một thân váy dài chiết eo làm vòng veo hiện ra càng mãn diệu, thần thái thanh âm tự nhiên lại ôn hòa, chỉ cần lướt qua cũng cảm thấy cô xinh đẹp thập phần.
Liêu Túc thuận miệng nói:
“Nga, hắn sao? Em hẳn đã nghe qua tên hắn, Vưu Lương Hành.”
Nói xong, Liêu Túc dỗi dỗi ánh mắt lườm lườm nhìn Vưu Lương Hành, nói:
“Lương Sở Hàm.”
Lương Sở Hàm là người 10 phút trước Liêu Túc đã nói qua, hoa khôi của khoa Văn học.
“Xin chào học trưởng Vưu.”
Vưu Lương Hành gật gật đầu, không mở lời, Lương Sở Hàm đã nghe qua lời đồn về hắn, biết hắn không thích nói chuyện, nhưng không nghĩ tới một tiếng ậm ừ cũng không có, không khí an tĩnh, nhất thời không biết nên nói gì, cô nhìn di động của Liêu Túc cười nói:
“Vương Giả Vinh Quang?”
Đột nhiên Liêu Túc lấy lại tinh thần:
“Em cũng chơi sao?”
“Chơi, bất quá không tốt lắm.”
Nữ sinh chơi Vương Giả Vinh Quang rất nhiều, nhưng gần ngay trước mặt lại xinh đẹp như vậy thì không nhiều lắm, Liêu Túc nói:
“Em chơi tới đẳng cấp nào rồi?”
Lương Sở Hàm khựng lại nói:
“Hoàng Kim.”
Đẳng cấp trong Vương Giả Vinh Quang chia ra là: Đồng thau, ngân bạc, hoàng kim, kim cương, tinh diệu, vương giả.
Cấp bậc Hoàng Kim tuy rằng không cao nhưng người chơi ở đẳng cấp này vẫn phải có trình độ thao tác cơ bản.
Liêu Túc cười nói:
“Được nha, có thời gian chơi với nhau vài trận được không?”
Cùng chơi với nhau tất nhiên phải thêm bạn tốt vào WeChat, Lương Sở Hàm nhìn thoáng qua Vưu Lương Hành, mỉm cười nói:
“Học trưởng Vưu cũng chơi sao?”
Vưu Lương Hành chưa kịp lắc đầu thì Liêu Túc đã đáp:
“Chơi! Nhưng hắn không thể so với em được, hắn mới chỉ là đồng thau.”
Vưu Lương Hành quay đầu, trong mắt rõ ràng phóng ra tia băng hàn, Liêu Túc làm bộ không nhìn thấy, mở WeChat ra Lương Sở Hàm cười nhẹ, thêm hắn làm bạn tốt.
Vừa ra khỏi nhà ăn, Liêu Túc nắm tay kích động nói:
“WeChat của Lương Sở Hàm! Ta dựa! Ta có WeChat của Lương Sở Hàm!”
Ánh mắt của Vưu Lương Hành nhìn hắn phảng phất như đang nhìn một người chết.
“Muốn WeChat còn kéo tôi vào?”
Mặt Liêu Túc đứng đắn:
“Bởi vì…. tôi cảm thấy nếu không nói cậu cũng chơi cùng, có khả năng tôi không xin được WeChat này.””
Vưu Lương Hành: “…..”
Vừa thấy ánh mắt của hắn, Liêu Túc biết hắn đang suy nghĩ gì vì vậy nói:
“Cậu cần gì quản việc cô ấy hướng về ai đâu, tôi không để bụng cậu còn để ý cái gì, có thể cùng chơi game với nhau là tốt rồi, ý nghĩa của Vương Giả Vinh Quang ở đâu sao, ở chỗ mang theo em gái, mang theo em gái a!”
Vưu Lương Hành nói:
“KK mà cậu thích cũng không phải nói như vậy.”
Liêu Túc đúng lý hợp tình nói:
“Tuy rằng đại thần rất tốt, nhưng tín ngưỡng của chúng ta bất đồng.”
Vưu Lương Hành càng thêm kỳ quái hỏi:
“Cậu chơi lâu như vậy, vẫn chưa từng mang theo em gái hay sao?”
Liêu Túc thở dài:
“Tôi không dám a!”
“?”
Liêu Túc nghiêm túc nói:
“Lại nói tiếp, việc này đều tại cậu, bởi vì quen biết cậu, tôi mới không có can đảm nói chuyện luyến ái trong game a!”
Vưu Lương Hành không nói hai lời, giáng một quyền vào xương sườn của Liêu Túc.
Không chỉ không hả giận mà thậm chí muốn tuyệt giao.
***
Cuối học kỳ, sau khi kỳ thi kết thúc, học sinh lục tục rời trường, vì vậy giai đoạn này Vưu Lương Hành cùng Liêu Túc đều rất thanh nhàn.
Vừa đến ký túc xá, Liêu Túc liền đoạt lấy di động của Vưu Lương Hành, rèn sắt khi còn nóng đăng ký tài khoản trò chơi Vương Giả Vinh Quang, sau khi kết thúc đăng ký mới nhét trở về.
“Nhanh nhanh nhanh, nhanh luyện luyện, buổi tối chúng ta kéo Lương Sở Hàm chơi 3vs3.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!