Siêu Cấp Gen Thần - Chương 241: Hai con sinh vật thần huyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Siêu Cấp Gen Thần


Chương 241: Hai con sinh vật thần huyết


Editor: Nguyetmai

Mắt Hàn Sâm lóe hàn quang, dùng kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ điên cuồng chém ra Nghịch Tâm Trảm.

Keng!

Kiếm và mũi thương giao nhau, một cỗ lực lượng khủng bố tới mức khó tả đánh bay cả Hàn Sâm lẫn kiếm trong tay.

Hàn Sâm ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất đã xem như vào hàng đỉnh cấp rồi, nhưng lại không đỡ nổi sức mạnh của sinh vật thần huyết này, sau khi bay ra mấy mét thì lăn thêm mấy chục mét trên mặt đất mới dừng lại được.

Lữ Vĩ Nam đang muốn đâm vào bụng ngựa một sừng thấy vậy thì ngơ ngác, hắn ta biết lực lượng của Hàn Sâm đến đâu, thế mà cả Hàn Sâm cũng bị đánh bay xa tới vậy, chút sức này của hắn ta đúng là chẳng thấm vào đâu.

Thấy sinh vật thần huyết vòng qua muốn đánh mình, Lữ Vĩ Nam lập tức xoay người bỏ chạy, vừa chạy vừa hét to: “Đại ca mau chạy đi, thứ này nguy hiểm quá.”

Sinh vật thần huyết đâm mạnh về phía Lữ Vĩ Nam một cái, nhưng thân pháp của hắn ta vô cùng quỷ dị, tránh thoát được mũi thương, vừa chạy vừa triệu hồi Thiết Linh Điểu ra, sau đó nhảy lên người nó bay thẳng lên trời.

Sinh vật thần huyết đánh hụt cũng chẳng đuổi theo Lữ Vĩ Nam nữa mà xoay người xông về phía Hàn Sâm, lực trùng kích của con ngựa một sừng kia đúng là khủng bố, khoảng cách hơn mười mét mà nó cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã chạy tới, mũi thương lại đâm về phía lồng ngực của Hàn Sâm lần nữa.

Ầm!

Thú hồn Huyết Tinh Đồ Lục Giả phủ xuống người Hàn Sâm, hòa làm một với thân thể hắn, khiến hắn có được sức mạnh của Huyết Tinh Đồ Lục Giả.

Kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ và mũi thương lại va chạm, phát ra tiếng kim loại chói tai và tia lửa tóe ra, Hàn Sâm đã biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục Giả mà vẫn bị đẩy lùi hai ba bước.

Hai kẻ cuồng bạo như quái vật ra sức quần nhau trên bãi cổ, Lữ Vĩ Nam nhìn mà sợ hãi, không ngờ con sinh vật thần huyết kia lại mạnh đến vậy.

B thần nổi danh khắp thành bảo hộ Cương Giáp, không ai không biết, mới lúc trước còn một mình giết được sinh vật thần huyết trên đảo Thần Vực trước đám Thần Thiên Tử, nay dùng thú hồn thần huyết mà vẫn bị nó áp chế, đúng là không thể tin nổi.

Hàn Sâm cũng kinh hãi không thôi, con sinh vật thần huyết này quả nhiên không thua gì Thánh Chiến Thiên Sứ, hơn nữa thương pháp của nó quả thật rất lợi hại, Hàn Sâm dùng Nghịch Tâm Trảm để đối chiến mà chẳng thể chống trả nổi.

Tuy là Hàn Sâm đã gặp phải Hồ Vương và Hắc Vũ Thú Vương thần huyết gian xảo hơn người, cũng đụng mặt Thánh Chiến Thiên Sứ vô cùng cường đại, nhưng đối mặt với con sinh vật thần huyết này thì hắn vẫn phải kinh hãi cảm thán, một con sinh vật thần huyết mà lại sở hữu thương pháp cỡ này, e là chẳng tìm được người nào đủ sức đối mặt với nó ở vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất rồi.

“Đại ca mau lùi lại đi, nó lợi hại lắm.” Lữ Vĩ Nam trên không lại hét to với Hàn Sâm.

Tuy Hàn Sâm bị áp chế, nhưng vẫn không có ý rút lui do hắn cũng chưa đến mức thua hẳn, con sinh vật thần huyết này muốn giết hắn cũng chẳng dễ như vậy, hắn muốn thử xem giới hạn của con sinh vật thần huyết này là ở đâu.

Sinh vật thần huyết cường đại hiếm thấy cỡ này, Hàn Sâm đương nhiên không muốn từ bỏ, chỉ khi tìm được điểm yếu của nó thì mới tiện bề nghĩ cách giết chết.

Hàn Sâm nhanh chóng bị thương pháp quỷ dị của con sinh vật thần huyết này thu hút, tuy rằng thoạt nhìn chỉ có hai kiểu đâm và quét ngang rất đơn giản, nhưng sau khi bị đâm liên tục thì Hàn Sâm mới phát hiện thương pháp của nó mang theo sức xoắn ốc cực mạnh, như thể lúc đâm hoặc quét thì bản thân hắn đang xoay tròn liên tục vậy.

Lúc đâm ra, sức xoay mạnh đó sẽ khiến nó mang theo lực xuyên thấu mạnh mẽ như mũi khoan, chỉ cần bị đâm trúng, cho dù là áo giáp thần huyết cũng sẽ bị đâm thủng.

Lúc quét ngang thì toàn thân cũng xoay tròn tốc độ cao, khiến lực tác động lên nó bị giảm mạnh, không thể tạo thành uy hiếp cho nó.

“Thương pháp lợi hại thật.” Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa quan sát thương pháp của nó thật kĩ, nhưng còn chưa kịp nhìn ra nó làm kiểu gì thì đã bị sinh vật thần huyết ép đến mức không chịu nổi.

Hàn Sâm lập tức thả Meow-kun trong trạng thái chiến đấu ra, nhân lúc sinh vật thần huyết sơ hở thì nhào tới, nào ngờ ngựa một sừng mà sinh vật thần huyết đang cưỡi đột nhiên chồm lên đạp mạnh về phía Meow-kun. Meow-kun hoàn toàn không đề phòng nên bị đạp bay ra hơn mười mét, lại lăn thêm vài vòng mới đứng dậy được.

May mà Meow-kun mạnh mẽ nên một cú đạp này không thể làm nó bị thương nặng, nhưng khóe miệng vẫn rỉ máu, gầm lớn một tiếng toan nhào qua liều mạng với ngựa một sừng.

Hàn Sâm lại gọi nó về, sau đó vỗ cánh bay lên chứ không ham chiến với sinh vật thần huyết nữa.

“Mẹ ơi, kinh khủng quá đi mất, sao trong đầm lầy Hắc Ám lại có sinh vật thần huyết khủng bố tới vậy chứ?” Lữ Vĩ Nam điều khiển Thiết Linh Điểu bay tới chỗ Hàn Sâm, chậc lưỡi nói.

“Quả nhiên tôi đoán không sai mà, đây không phải một mà là hai con sinh vật thần huyết.” Hàn Sâm bay trên không trung, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào sinh vật thần huyết phía dưới.

“Ý anh là con ngựa một sừng kia là một sinh vật thần huyết độc lập ư?” Lữ Vĩ Nam lập tức hiểu ra: “Nói vậy là chúng ta phải đối phó với hai con sinh vật thần huyết cùng lúc ư? Thế này thì còn đánh con khỉ gì nữa?”

Hàn Sâm im lặng nhìn sinh vật thần huyết bên dưới, cũng không phải là không có cơ hội, hắn có Meow-kun, cũng có thể tác chiến riêng như con ngựa một sừng kia.

Nhưng Hàn Sâm không rành chiến đấu trên lưng tọa kỵ, hơn nữa thương pháp của con sinh vật thần huyết kia rất xảo trá, đao pháp của Hàn Sâm cũng không phải đối thủ của nó.

Vừa rồi là hắn nhờ vào Gia Tốc Siêu Hạt nên mới có thể trụ được lâu như thế, tránh thoát được nhiều đòn tấn công hiểm hóc của sinh vật thần huyết.

Nhưng nếu như cưỡi Meow-kun thì chắc chắn không thể dùng Gia Tốc Siêu Hạt được, chỉ có thể chọi thẳng, nhưng thế thì cả sức mạnh lẫn kỹ xảo đều thua con sinh vật thần huyết kia.

Hơn nữa biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả cũng không thể cưỡi Meow-kun được, lực lượng của Hàn Sâm thì không đủ để chống lại con sinh vật thần huyết nọ.

Nghĩ tới nghĩ lui, Meow-kun chỉ có thể dùng để cầm chân con sinh vật thần huyết nọ, đánh chính diện chỉ có mỗi mình hắn.

“Dù sao thì mày cũng không biết bay, chẳng thể làm gì được tao, một lần không thịt được mày thì làm mười lần, mười lần không đủ thì trăm lần, kiểu gì cũng xử được.” Hàn Sâm hạ quyết tâm, trước tiên tìm chỗ nghỉ ngơi với Lữ Vĩ Nam, đợi lấy lại sức rồi đi xử con sinh vật thần huyết kia sau.

Nghỉ ngơi xong xuôi thì Hàn Sâm lập tức đi đến chỗ con sinh vật thần huyết nọ.

Nhưng Hàn Sâm còn ở xa thì đã thấy con sinh vật thần huyết đang đi vào giữa hồ, hắn lấy làm khó hiểu, không biết nó xuống hồ làm gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN