Siêu Thần Cơ Giới Sư
Chương 12: Thân phận của nguyên chủ
Hai tên đồng đội của Ngân Đao còn chưa kịp phản ứng lại thì cách đó không xa đã vang lên tiếng súng nổ, một viên đạn xé gió lao tới, ngắm trúng ba quả lựu đạn giấu dưới bàn tay người chết!
Nổ mạnh ở khoảng cách quá gần nên hai tên đặc công ngay lập tức đã bị mảnh vỡ lựu đạn văng ra làm tổn thương, ánh lửa chói mắt nhanh chóng nuốt chửng cả hai cùng lúc.
[Bạn đã tạo ra 60 điểm nổ mạnh thương tổn cho kẻ địch!] x8
[Bạn đã giết chết đặc công Dạ Kiêu! Đạt được 1500 điểm kinh nghiệm.] x2
Lùm cỏ rung động, Hàn Tiêu đứng thẳng dậy, bộ dáng anh lúc này cực kỳ thảm hại, một nửa người đã cháy đen, chỉ còn lại 50 điểm HP, thậm chí vẫn còn trong trạng thái đổ máu không ngừng, giá trị thể lực cũng sắp cạn khô. Mạng sống lúc này như ánh nến trước gió, lúc nào cũng có thể bị dập tắt, mắt anh hoa lên, cảm giác mỏi mệt như nước lũ đánh sâu vào đại não. Anh gắng gượng lên dây cót tinh thần mới không ngất xỉu ngay lập tức.
Khi nãy Hàn Tiêu phải dùng thi thể tên đặc công Dạ Kiêu bị mình tiêu diệt làm lá chắn mới có thể bảo vệ cái mạng già này trước sự oanh tạc của kẻ địch, rồi lại chịu đựng đau đớn thay đổi quần áo của mình cho người chết. Anh dùng ba quả lựu đạn mới lấy được giăng thành một cái bẫy, rồi vội vàng nấp trong lùm cây, như thợ săn nín thở chờ đợi con mồi sa lưới. Cuối cùng chỉ có Ngân Đao phát giác ra vấn đề nên thoát một kiếp.
Máu chảy làm mờ tầm mắt, trạng thái của Hàn Tiêu lúc này rất tệ, tay chân đều không thể khống chế mà run lên, trạng thái kẻ địch cuối cùng vẫn còn rất tốt, điều đầu tiên anh nghĩ tới là không thể cho hắn ta có cơ hội kéo giãn khoảng cách được!
Ngân Đao vừa đứng dậy đã thấy một bóng đen thấm máu lao tới trước mặt mình.
“Mày tự tìm đường chết rồi thằng khốn!”
Hắn giận dữ rút lưỡi dao bên hông ra rồi hung hăng đâm mạnh xuống!
…
Đèn pha của trực thăng rọi xuống rừng cây, thang dây chầm chậm được hạ xuống, Hella theo đó tụt xuống mặt đất, dưới chân nơi nào cũng có vết đạn và tro bụi sau nổ mạnh, rõ ràng chỗ này đã xảy ra một trận chiến vô cùng ác liệt.
Tiểu đội vật thí nghiệm tới nơi ngay sau đó, nhìn khắp nơi vương vãi thi thể và máu, sắc mặt Số 1 tái mét, y siết chặt nắm đấm, không thốt được lời nào.
Hella nhìn sáu thi thể trước mặt, sắc mặt cũng hết sức kinh hãi.
Tiểu đội Dạ Kiêu số 3, toàn bộ đã bị tiêu diệt!
Mất dấu Số 0!
Kết quả chiến đấu quả thực rất khó tin!
Hella ngây người mất mấy phút liền.
Thi thể có thể nói chuyện, vì thế Hella ngồi xổm xuống quan sát, hai người bị nổ chết, một bị bắn chết, còn lại ba người chết trong lúc cận chiến.
Kính bảo hộ của Ngân Đao bị đánh vỡ, mảnh nhỏ trên kính cắm ngược vào mắt, bộ dáng lúc chết cực kỳ thê thảm, cô ta giơ tay ấn thử thi thể của hắn, có cảm giác mềm nhũn, xương cốt đã nát gần hết, đặc biệt là phần xương chậu và nửa người dưới nát bét, vết thương thế này rõ ràng phải do cao thủ cận chiến gây ra, nhìn sao cũng không giống như tác phẩm của Số 0 được.
Cô ta là người hiểu rõ trình độ cận chiến của Hàn Tiêu nhất, chỉ là giỏi hơn người bình thường một chút mà thôi… Không, còn không mạnh bằng người thường nữa. Chiến đấu không phải là thứ có thể học trong nháy mắt, những tên đặc công này đều là chiến sĩ được huấn luyện trong mười mấy năm trời, tiểu đội Dạ Kiêu lại là quân tinh nhuệ nhất trong các quân đoàn tinh nhuệ, dù cho Hàn Tiêu có giấu kín thực lực thì cũng chỉ mới được học chiến đấu nửa năm, nếu không phải sự thật sờ sờ trước mắt thì Hella căn bản không có cách nào tin được.
“Chẳng lẽ hắn cũng giống mình, đều có dị năng sao?”
Giờ Hella mới thấy hối hận, nếu bình thường chú ý đến Hàn Tiêu hơn thì có lẽ đã phát hiện ra chút manh mối nào đó.
Lúc Số 0 chạy thoát cô ta vừa hay không có mặt tại căn cứ, điều này khiến Hella rất bực, nếu lúc đó cô ta có mặt thì chắc chắn trăm phần trăm là có thể bắt Số 0 lại ngay, đến cùng thì đó là vận may hay đều là cơ hội mà Số 0 đã chờ đợi từ lâu?
“Không thấy trang bị của tiểu đội Dạ Kiêu đâu nhưng chúng tôi đã tìm được thứ này.”
Một tên đặc công mang theo cánh tay máy đi tới, lúc này trên cánh tay máy đã dính đầy máu, còn có một lưỡi dao cắm vào giữa các bánh răng, đâm xuyên qua động cơ phá hủy nó.
“Mang về.”
…
Ngày hôm sau, phần lớn nhân viên của tổ chức Manh Nha đều đã có mặt tại phòng thí nghiệm Valkyrie, họ tập trung tất cả các camera chưa bị hư hỏng lại để hòng tìm ra manh mối, thủ lĩnh cũng tự mình ra trận.
Thủ lĩnh của tổ chức Manh Nha mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ đen, găng tay đen, cả người che kín đến không còn kẽ hở, đen bóng từ đầu tới chân, hệt như mới chạy ra từ bộ truyện tranh [Thám tử lừng danh XX] vậy.
Kể cả trong tổ chức thì người biết bộ mặt thật của thủ lĩnh cũng không quá một bàn tay.
“Số 0 đâu?”
Thủ lĩnh hỏi ngắn gọn.
“Mất dấu.”
Số 1 cắn răng đáp: “Nếu có thể cho tôi thêm chút thời gian thì…”
Thủ lĩnh bỗng nhiên giơ tay lên, động tác này bao hàm cả sự mất kiên nhẫn lẫn phẫn nộ, vì thế Số 1 đành phải ngậm miệng trong tức tối.
Thủ lĩnh rất tức giận, chỉ mấy hôm trước thôi Số 0 trong mắt gã còn là một tên pháo hôi vô dụng nhưng không lâu sau tên vô dụng ấy lại gây ra tổn thất vô cùng lớn cho gã, còn thành công chạy trốn, gã đã nhìn nhầm người rồi.
“Một vật thí nghiệm ‘thất bại’ mà lại giết chết ba mươi tên cảnh vệ võ trang đầy đủ, phá hủy tư liệu thực nghiệm, tiêu diệt một đội Dạ Kiêu tinh nhuệ, khiến ta mất đi Lâm Duy Hiền, cuối cùng còn đào tẩu thành công, có phải ta mới nghe xong truyện cổ tích hay không thế?!”
Mọi người ngơ ngác nhìn lẫn nhau.
Thủ lĩnh lãnh đạm nói tiếp: “Ta muốn biết từ lúc nào thì Số 0 bắt đầu có ý thức phản kháng? Vì sao hắn lại có sức chiến đấu kinh người như vậy?”
Nhân viên phòng nghiên cứu vội trả lời: “Chúng tôi đã nghiên cứu camera trong nửa năm vừa rồi và phỏng đoán được vài điều.”
“Nói.”
“Hình thức hành động của Số 0 trước và sau thí nghiệm có thay đổi rất lớn, căn cứ vào đội ngũ thu thập cơ thể người báo cáo thì tên trước đây của Số 0 là Tiêu Hàn, hắn là con trai thứ ba của Nhị đương gia gia tộc Aumera.”
Ai nấy đều giật mình sửng sốt, gia tộc Aumera là gia tộc quân phiệt trứ danh, đối tác chính của đế quốc Titus!
Nguyên liệu thí nhiệm cơ thể người của tổ chức cơ bản đều là tù nhân và kẻ lang thang, sao lại bắt trúng một người có gia thế cao đến thế này!
Thủ lĩnh thốt lên: “Con trai của Nhị đương gia Aumera sao? Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Dựa vào báo cáo điều tra của chúng tôi thì Tiêu Hàn là đứa con trai bình thường nhất của Nhị đương gia Aumera, vừa không có dị năng cũng không có khả năng lãnh đạo, tính cách còn vô cùng yếu đuối.”
Nhân viên nghiên cứu lại lật xem báo cáo, rồi nói: “Người của chúng ta phát hiện Tiêu Hàn đang hấp hối trên một bãi chiến trường ngập xác chết, căn cứ vào những gì điều tra được thì lúc đó Tiêu Hàn đi cùng đội ngũ áp giải vật tư của anh trai hắn là Tiêu Hải, đoàn xe của họ bất ngờ bị tập kích giữa đường.”
“Tiếp đi.”
“Lúc ấy Tiêu Hải là người chỉ huy của đội ngũ này, mục tiêu những kẻ tấn công không phải vật tư mà chính là Tiêu Hải. Hắn là ngôi sao mới nổi của gia tộc Aumera, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn sẽ thừa kế địa vị của Nhị đương gia trong gia tộc. Theo báo cáo từ người của ta thì lần tập kích này là kết quả của tranh đấu trong nội bộ gia tộc Aumera, mục đích có thể là vì muốn tiêu diệt người thừa kế của Nhị đương gia.”
“Lúc đó Tiêu Hải đã ép buộc em trai mặc quần áo của mình để làm mồi nhử sau đó chia ra chạy trốn, cuối cùng Tiêu Hàn bị trúng đạn còn Tiêu Hải thì an toàn trốn thoát.”
Thủ lĩnh nhíu mày hỏi: “Người của chúng ta điều tra cặn kẽ đến vậy cơ à?”
“À, chuyện này là do Tiêu Hải không hề che giấu chuyện đó, kể cả hành động ép buộc Tiêu Hàn thay thế mình, căn bản là hắn không sợ sệt gì cả.”
“Cái chết của Tiêu Hàn cũng không hề khiến người thân của hắn cảm thấy tiếc thương gì hết, Nhị đương gia Aumera còn nói ‘Chỉ cần Tiêu Hải an toàn là đủ rồi’. Ngài cũng biết Aumera là một gia tộc rất sùng bái sức mạnh mà, địa vị của Tiêu Hàn ở nhà là có cũng như không, anh chị em của hắn chẳng một ai quan tâm tới sống chết của hắn… Sau đó người của chúng ta đã vô tình phát hiện ra Tiêu Hàn lúc hắn đang hấp hối.”
Cái chết của nguyên chủ hóa ra cũng chỉ như bọt biển, chẳng một ai quan tâm tới.
Trong mắt gia tộc Aumera thì lấy một đứa con vô dụng để đổi lại sự sống cho người thừa kế ưu tú là cái giá có thể chấp nhận được, lợi ích luôn được gia tộc này đặt lên trên tình cảm.
Hàn Tiêu cũng không có những ký ức này, khi anh xuyên tới thì ký ức của nguyên chủ đã bị tổ chức Manh Nha xóa sạch.
Thủ lĩnh cười gằn: “Yếu đuối chính là nguồn gốc của tội lỗi, kẻ vô dụng chẳng hề đáng thương, ta muốn biết hiện giờ đã có chuyện gì xảy ra với hắn.”
Nhân viên nghiên cứu vội đáp: “Theo chúng tôi suy đoán thì thí nghiệm Valkyeri đã làm Số 0 phát sinh dị biến, hiệu quả đã vượt qua khả năng chúng ta có thể nghĩ tới, hắn không chỉ đạt được thiên phú về mặt cơ giới mà thậm chí còn có chỉ số IQ cực cao nữa!”
“Nửa năm sau thí nghiệm, Số 0 vẫn luôn thể hiện là một kẻ vô hại, 90% là ngụy trang, từ nửa năm trước hắn đã bắt đầu lên kế hoạch chạy trốn rồi!”
Hella đột ngột ngắt lời nhân viên nghiên cứu: “Ý của ông là tẩy não không có tác dụng gì với hắn sao?”
“Chỉ e là như thế.”
Sắc mặt Hella tỏ rõ sự ảo não.
Nhân viên nghiên cứu lại nói tiếp: “Thử hỏi một nguyên liệu cơ thể bị chúng ta xóa sạch ký ức xong vì sao lại xuất hiện hành động phản kháng và ý muốn chạy trốn chứ? Chỉ có một khả năng duy nhất là thí nghiệm đã giúp hắn tìm lại trí nhớ của mình. Nhưng theo báo cáo điều tra thì Số 0 chưa từng có năng lực gì hơn người hết. Xảo trá âm hiểm như thế đã nói rõ hắn không chỉ khôi phục ký ức mà thậm chí còn đánh thức một nhân cách kỳ quái khác, đó là cách giải thích hợp lý nhất.”
“Ông có chắc chắn không?”
Thủ lĩnh lạnh lùng chất vấn.
“Không thể…”
Miệng nhân viên nghiên cứu đắng ngắt, có ma mới biết rốt cuộc Số 0 làm sao, đây chỉ là phỏng đoán có vẻ hợp lý nhất mà thôi.
Số 1 không nhịn được nên chen miệng: “Có lẽ nào vì hắn may mắn không…”
Ngay lập tức thủ lĩnh nhìn y bằng ánh mắt như đang ngắm một thằng ngu, nếu mi có thể dựa vào may mắn phục chế lại chiến tích của Số 0 thì vị trí thủ lĩnh này sẽ nhường cho mi luôn đó.
“Đúng rồi, cảnh vệ mang về một chiếc vỏ của cánh tay máy.”
Nhân viên nghiên cứu giơ báo cáo ra, rồi trầm trồ thốt lên: “Dù kỹ thuật có vẻ còn thô sơ nhưng lại rất sáng tạo, có lẽ sức chiến đấu của Số 0 phần lớn đều dựa vào cánh tay máy này, phòng nghiên cứu vũ khí rất muốn được học theo và cải tiến nó, nhưng để làm được điều này cần một khoản tiền khá lớn, phòng nghiên cứu vũ khí xin được cấp ngân sách để thực hiện.”
Cuối cùng cũng có một tin tức tốt, tâm trạng thủ lĩnh đã khá hơn một chút, gã nói: “Tiền không phải là vấn đề, chỉ cần họ có thể tạo ra thành phẩm là được.”
Nhân viên nghiên cứu gật đầu, lại tiếp tục nói chuyện còn dang dở: “Bất kể nguyên nhân là gì thì Số 0 đã nhẫn nhịn nửa năm, còn thêm việc bộc lộ thiên phú về máy móc và sức chiến đấu thì có thể đánh giá hắn là một kẻ hết sức tỉ mỉ, là nhân vật vô cùng nguy hiểm.”
Những người có mặt đều phải rùng mình.
“Số 0 là mẫu thí nghiệm đặc biệt, có tính nghiên cứu rất cao, nếu như có được cơ thể hắn, kể cả đã chết cũng được, thì có thể tiến thêm một bước để hoàn thiện số liệu thực nghiệm.”
Trong lúc sắp xếp lại camera theo dõi có thể nhận ra Số 0 đã ngụy trang suốt nửa năm ròng, tính nhẫn nại như thế khiến mọi người đều phải lạnh sống lưng, tất cả các nhân viên nghiên cứu ai nấy đều vô cùng sợ hãi, nhưng đồng thời trong lòng mỗi nhân viên cũng nảy sinh ham muốn nghiên cứu Hàn Tiêu một cách điên cuồng!
Số 1 thấy ánh mắt mong đợi của đám nhân viên nghiên cứu thì trong lòng lại càng khó chịu hơn.
Điều y không thể chấp nhận được nhất chính là bị Số 0 đánh bại.
Lúc ban đầu khi mới được sinh ra, Số 1 đã biết mình là vật thí nghiệm thứ hai, có một người được đặt số hiệu trước cả y.
Thế nên tới tận lúc này y vẫn luôn thầm coi Hàn Tiêu là kẻ địch, cuối cùng, vào lúc y cho rằng mình đã giẫm nát kẻ địch dưới chân thì hiện thực lại cho y một cái tát đau điếng.
Thủ lĩnh lúc này lại nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, trước khi tra ra tai họa ngầm trong thí nghiệm Valkyrie thì tạm dừng tất cả thực nghiệm lại, bắt đầu tẩy não một lần nữa cho tất cả các vật thí nghiệm, ta không muốn lại có thêm một Số 0 nữa xuất hiện.”
Số 1 có cảm giác sự trung thành của mình đã bị sỉ nhục, y tức giận hô lên: “Tôi xin được đưa một đội ngũ đi đuổi giết Số 0!”
Thủ lĩnh nhìn y, gã vẫn còn chút lòng tin với tiểu đội vật thí nghiệm này, thế nên chậm rãi lên tiếng: “Mi chắc mình làm được chứ?”
“Cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Số 1 cảm nhận được sự coi trọng của thủ lĩnh nên ý chí chiến đấu sôi sục, lớn tiếng hứa hẹn.
“Tốt, bắt Số 0 về cho ta, không cần biết là chết hay sống!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!