Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống - Chương 94: Thuộc hạ mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
32


Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống


Chương 94: Thuộc hạ mới


“Cho thì cứ nhận lấy thôi. Hà cớ gì phải khách khách khí khí làm gì”

Một giọng nói đầy hùng hồn vang lên, cắt ngang lời Hạo Thiên. Cậu hơi nhíu mày nhìn sang.

Là một người đàn ông cao to lực lưỡng, khuôn mặt kiêu ngạo nhìn sang một bên. Lý An cau mày nhìn, quát

“Câm miệng lại. Có biết đây là….. “

“Ngươi im đi”

Lý An định nói gì bị Hạo Thiên chặn họng lại, cậu nhìn ông ta một cái rồi nói

“Mãnh Anh, nhỉ? Lv 180, 32 tuổi, hỏa hệ, thế mạnh là nắm đấm….. “

Nói tới đây, cậu đã làm cho người đàn ông tên Mãnh Anh này hết sức bất ngờ, rồi lại phán cho 1 câu làm mặt gã tối đen lại

“……Quá tầm thường”

“Cái gì? Nhóc nghĩ nhóc là ai mà dám nói ta tầm thường, chỉ là một tên nhóc mà dám lớn lối ở đây à! ” Mãnh Anh hét lên, làm phá tan bầu khống khí đang im lặng lúc này

Lý An mày cau lại còn chặt hơn nữa, cuối cùng hết nhịn nổi mà quát lên

“Câm miệng cho ta! Có biết đây là chủ nhân của ta không, dám xúc phạm ngài ấy, ngươi có phải muốn chết rồi không? “

“Chủ nhân!? Đây là chủ nhân mà ngài thường hay nói tới hay sao, đừng có đùa kiểu đó chứ! ” Mãnh Anh tỏ ra ngạc nhiên, rồi cũng tưởng rằng Lý An đang nói đùa

Hạo Thiên nhếch mép cười nhạt, nói

“ta cũng nên giới thiệu một chút nhỉ, tên của ta là Hạo Thiên. Là chủ của những tên mà các ngươi gọi là ngài này này. Ta cũng nói luôn, ai đi theo.ta thì chắc chắn sẽ có lợi, việc tăng lv, tăng thực lực không còn gì là khó nữa. Nhưng phải hoàn toàn nghe theo lời ta, tuyệt đối trung thành, không cãi lệnh. Ngược lại, tên nào không muốn theo thì hãy đứng qua một bên”

Lời Hạo Thiên vừa dứt, nhiều tên đã tỏ ra nghi ngờ, cùng với đó là vẻ mặt khó chịu khi phải chịu sự sai khiến của một tên nhóc con như Hạo Thiên. Ngay lập tức có 26 tên bước ra một bên, cũng có nghĩa là chúng muốn rời đi và không muốn đi theo Hạo Thiên. Trong 26 tên này đều là người trẻ tuổi, nhìn qua mới 20 mấy thôi, lv cũng tầm 160 đến 190 là cùng. Xong xuôi, Hạo Thiên liếc nhìn sơ lượt, thở dài buồn chán nói

“Haizzz, tuổi trẻ ngông cuồng. Đã không đi theo ta thì cũng chết đi….. ”

Nó tới từ chết đi, đám thanh niên này xanh mặt, vừa mới mở miệng la lên, thì Hạo Thiên phun ra một câu “….Giết! “

Lý An và Lý Minh vụt lên, trong chớp nhoáng, sự chênh lệch thực lực thấh rõ. Cả đám người kia bị giết chết chỉ trong một đòn mà không kịp ra tay đánh trả, cả la lên cũng không kịp nữa là. Đám người quyết định ở lại thấy thế mà sợ run người, chỉ một chữ “Giết” mà ra tay giết chết 26 người trong chớp mắt. Cả gian phòng tràn ngập máu và thi thể người, Lý An có hỏa thuật cấp cao, theo thường lệ, xóa sạch dấu vết. Lát sau, không còn một thi thể nào cả, chỉ còn lại trên nền đất là một mảng cháy đen.

Đám người còn lại đứng run lên sợ hãi, Hạo Thiên quay qua nhìn họ, rồi nói

“sao vậy? Đã chọn ở lại thì các ngươi lựa chọn rất đúng, sẽ không chết đâu, đừng lo lắng quá làm gì!”

Đám người từ từ lặng đi, im lặng đứng đó. Hạo Thiên đứng dậy, nói tiếp

“Bây giờ các ngươi đi tìm người tiếp, cập nhật thông tin cho tốt vào, còn để ta thấy có kẻ như vậy nữa thì đừng nói đến chuyện có thưởng, mỗi tên sẽ nhận hình phạt từ tiểu Siêu đấy. Còn đám các ngươi đi theo ta, tới công hội của chúng ta”

Hạo Thiên nói xong liền rời đi, Lý An và Lý Minh cúi đầu hô “Vâng”

Còn đám người kia thì nhanh chóng theo sau Hạo Thiên, ra bên ngoài thì bắt gặp Lý Vũ, Hạo Thiên nói sơ qua về các vấn đề, rồi liền đi.

Bên phía đám nhóc lúc này, vẫn ngồi trong xe không làm gì cả. Thiên Tuyết bắt đầu than vãn

“aaaaa, ca ca lâu quá à. Làm gì thế không biết nữa? “

“Đợi đi, dù sao chúng ta cũng chẳng biết Boss đi đâu cả mà” Minh Kỳ nằm dài ra ghế nói

Cũng đúng lúc này, bên ngoài xe có tiếng đập cửa hô lớn

“Này này, bước ra mau. Sao dám đỗ xe ở đây, có biết đây là địa bàn của tụi tao không hả, bước xuống xe mau”

Đám nhóc loi nhoi nhìn ra ngoài qua cửa kính xe, là 1 đám 7 người, dẫn đầu là tên to con, thân hình vạm vỡ. Sau là mấy tên trung niên tầm 30 mấy tuổi, khuôn mặt bất lương hiện rõ ra. Tiểu Siêu mở cửa bước xuống xe, đám nhóc lần lượt bước xuống theo. Khi xuống hết thì chúng thấy toàn nhóc con nên tỏ ra khinh thường, còn mang theo phần chế nhạo. Tên đứng đầu lại lớn tiếng, tiếng hắn khàn khàn khó nghe, lại có mùi gì đó hôi thối bốc ra khi hắn mở miệng, thật là kinh tởm mà

“mấy đứa nhóc các ngươi, dám đậu trái luật ở đây. Có biết đây là địa bàn của bọn ta không hả? Muốn yên ổn rời khỏi thì mau giao nộp tiền ra đây, để lại chiếc xe và rời khỏi.”

Cả đám nhóc nghe xong thì có hơi ngẩn người ra, có chút kinh ngạc rồi bật cười ha hả, vang dội cả khu. Thiên Tuyết cười khinh bỉ nói

“Muốn tiền của chúng ta? Còn muốn xe, nực cười!”

Gia Linh cũng nói

“Dựa vào 7 tên các ngươi ư, đúng là chán sống mà”

“Mấy đứa nhóc con các ngươi thật hỗn cược, dám nói như vậy với bọn tao ư? Mau đi chết đi”

Vừa dứt lời, đám người này xông lên, tiểu Siêu từ lúc đầu đã tỏ ra kinh tởm, thấy bọn chúng xong lên thì chân lùi bước lại phía sau, để lại cho bọn nhóc xử lý. Trần Thống Trung ra hiệu để mình lên, chân bước lên trước, xoẹt ngang qua 7 tên này và rồi…….. “bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch”

Cả 7 tên té sml trên đất, nằm run run. Trần Thống Trung phủi tay quay lại, đá cho mỗi tên một cái rồ cười nhạo nói

“Muốn làm giang hồ với bọn ta ư? Nằm đó mà mơ đi”

“Lại có chuyện gì nữa vậy? ” một giọng nói vang lên, đám nhóc quay lại nhìn. Là Hạo Thiên và…. Theo sau cậu là 1 đám người khác, đám nhóc chạy lại, vây quanh cậu rồi nói

“Không có chuyện gì đâu ạ! Mặc kệ bọn chúng đi, chỉ là 1 đám người lưu manh muốn cướp tiền ấy mà”

“Ừ! ” Hạo Thiên gật đầu, rồi liếc sang nhìn, một cái nhìn vô cùng lạnh lùng, rồi lại nói

“Đây là thành viên của công hội chúng ta, làm quen trước đi”

Đám nhóc đi sang làm quen, đám người theo sau Hạo Thiên càng tỏ ra nghi ngờ, sao toàn là một đám nhóc thế này, giỡn mặt với nhau à. Nhưng suy nghĩ làm ầm lên, hay cãi vã rồi bỏ đi của chúng nhanh chóng biến mất khi nghĩ tới đám người kia bị giết như thế nào, rồi lại còn bị thủ tiêu không chút dấu vết nữa chứ. Rùng mình sợ hãi, chúng vui vẻ làm quen không chút khó chịu

Hạo Thiên quay qua quay lại một hồi, lôi ra thêm một chiếc xe nữa, chiếc xe này cũng giống y chang như chiếc xe cậu hay chạy vậy, không khác gì cả, cũng dài bà màu đen bóng, chở được gần 50 hoặc có thể hơn thế nữa. Đám nhóc thấy chiếc xe thì ồ lên rồi lại hỏi

“Boss mua khi nào thế?”

“Hồi năm ngoái, bây giờ, các người lên xe, chạy theo sau xe ta” Hạo Thiên nói, quay sang đám người, chúng gật đầu rồi lên xe. Thế rồi 2 chiếc xe bắt đầu chạy, rời khỏi chỗ đó.

( à thì… Hôm nay có 1 chương hui, thông cảm nha *hì hì* ^.^

Tác bận học bài nên không có nhiều thời gian cho lắm, được thì mai có thêm 1 chương hoặc là mốt. ^ω^)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN