Sinh Ra Đã Ở Thế Giới Game - Khu Chế Đồ Cực Kỳ Hút Máu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Sinh Ra Đã Ở Thế Giới Game


Khu Chế Đồ Cực Kỳ Hút Máu



Bách Thế lễ phép.

-Cháu chào bà Rossi ạ.

-Hử? Chàng trai trẻ, cậu là ai, cậu tại sao lại đứng ở bên ngoài nhà của tôi? Chúng ta từng có quen biết sao?

Bà Rossi đè xuống cảm xúc, nghi hoặc hỏi liên tục.

Bách Thế khẽ cười nhẹ, nói.

-Cháu là Bách Thế đây, thằng nhóc con thường hay cởi chuồng chạy vòng vòng quanh bà nhà lúc mưa ấy. Bà không nhớ cháu sao?

-Bách Thế ư, thằng nhóc thích cởi chuồng tắm mưa?!

Bà Rossi kỳ lạ, cố gắng tìm về quá khứ.

Sau một vài giây, bà bỗng mở to mắt hỏi.

-Bách Thế, thằng nhóc Bách Thế con của Bách Cái và Hồng Mai?

-Vâng, đúng vậy.

Bách Thế gật đầu.

Bà Rossi bỗng dưng trở nên vui mừng đi nhân đến chỗ cậu, tay đặt lên vai cậu liên tục hỏi.

-Bách Thế, thật là Bách Thế ư? Cháu mấy năm qua đã đi đâu? Đã trải qua những gì? Cháu về lúc nào? Cháu…

Quan hệ giữa nhà Bách Thế và nhà bà thôn trưởng Rossi rất tốt, bà Rossi cũng xem Bách Thế như cháu ruột. Vậy nên khi nhìn một đứa cháu mà cứ ngỡ là đã chết từ lâu lại bỗng xuất hiện trước mặt, nỗi nghẹn ngào vui mừng trong lòng bà khó mà nói được nên lời.

-Dạ, dạ, dạ. Cháu… cháu, à mà chuyện của cháu chúng ta sẽ nói sau. Lúc nãy cháu có vừa nghe được vài vấn đề không được tốt lắm thì phải?

Bách Thế cũng tự biết bây giờ là thời điểm khó khăn của bà Rossi nên chưa đến lúc để kể lể về bản thân và tìm kiếm thông tin gi đình, cậu chuyển chủ đề.

Bà Rossi nghe thế, nét mặt lần nữa lại xịu xuống.

-Ừm. Cháu vào nhà ngồi đợi ta, ta đi làm việc này một chút rồi chúng ta trò chuyện.

Bà Rossi dẫn Bách Thế vào nhà ngồi. Sau đó liền vào kho lấy bạc để trả cho đồng đội đang đứng ở bên ngoài chờ.

Khoảng chừng vài phút sau, bà Rossi quay lại,ngồi xuống ghế hỏi Bách Thế.

-Bách Thế, cháu mấy năm qua đã đi đâu vậy, chúng ta lúc đó…

-Chuyện này cháu không thể nói hết được. Bà, rốt cuộc thì ông đã xảy ra chuyện gì vậy?

Mặc đù đã biết rõ mọi thứ nhưng Bách Thế dĩ nhiên bị buộc phải giả điên hiện ra vẻ lo lắng. Chỉ cần đợi nói chuyện với bà một chút rồi cậu sẽ lập tức đi tìm Hà Yên Thảo về cứu người.

Bách Thế nhắc đến chuyện ông Rossi, bà Rossi lại buồn phiền, thở dài kể.

-Một tháng trước, ông ấy đang huấn luyện Vine thì bỗng dưng đổ bệnh. Khi được bác sĩ trên trấn đến khám thì bảo là bị… bị ung thư trứng… một bên trứng dái, cần có Hà Yên Thảo mới trị được không thì sẽ… sẽ… sẽ chết sau ba tháng.

Nói đến, bà đã nghẹn ngào cuống họng, nước mắt nhẹ lăn trên mặt già.

Bách Thế thấy vậy cũng buồn sắc mặt. Cậu khẽ suy nghĩ một chút rồi lập tức vui mừng nói.

-Thật trùng hợp, cháu có quen biết một người bạn có Hà Yên Thảo nên bà đừng lo, cháu sẽ đến gặp người đó và mua lại để cứu ông.

-Thật… thật ư?

Bà Rossi vui mừng hỏi kỹ lại.

-Vâng, thật sự.

-Thế thì tốt quá. Mà nó bao nhiêu tiền để bà trả lại, để cháu trả thì…

-Ừm… ngại quá, hình như cháu nhớ không lầm thì người bạn đó bán Hà Yên Thảo là giá 50 đồng bạc nhưng vì cháu là người quen nên có lẽ chỉ 20 đồng bạc thôi. Bà nếu được thì đưa cháu 20 đông bạc. Cháu sẽ đi ngay để mang về Hà Yên Thả cứu ông.

Tất nhiên những điều Bách Thế nói đều là sạo lờ. Nhưng nhờ vậy thì mọi chuyện sẽ được nhanh hơn và bà Rossi cũng sẽ không có cảm giác nặng nợ ân tình.

Nghe vậy, bà Rossi mừng húm lên, lia lịa gật đầu đáp ứng.

-Được được. Giờ ta vào lấy tiền để đưa cho cháu, trăm sự nhờ cháu giúp đỡ.

Bà Rossi chạy nhanh vào kho, lấy ra ngày 20 đồng bạc trên tổng số 78 đồng bạc còn lại của cả nhà. Vài giây sau chạy đến đưa cho Bách Thế.

-Bây giờ cháu sẽ đi ngay. Khi về chúng ta lại sẽ tâm sự ạ.

Bách Thế cầm tiền liền rơi khỏi nhà mất hút, thậm chí cậu còn chẳng thèm hỏi vị trí của Hà Yên Thảo mà bọn quái canh giữ là nắm ở nơi đâu.

Bất quá thì đây cũng không phải do cậu ngu hay quên mất. Cậu không hỏi chỉ là vì cậu sẽ bật “hack” nên hỏi hay không hỏi cậu cũng đều có thể biết được Hà Yên Thảo đang ở nơi nào.

Bách Thế có nhiều lúc nhây thì đúng là nhây thiệt, nhưng đến lúc có việc quan trọng, nguy cấp thì cậu cũng không đủ điên để nhây. Làm việc trước, chơi để sau.

-Bà, bà về rồi. Bà đã kiếm được thuốc cho ông chưa bà?

Bách Thế vừa đi không lâu trong ánh mắt mong chờ dữ dội của bà Rossi thì một bé mèo nhân loli từ phòng của ông Rossi bước ra, chạy nhanh đến hỏi bà Rossi.

Bà Rossi mang theo tâm trạng mừng rỡ nói.

-Chưa, bà vẫn chưa kiếm được nhưng mà sẽ có người kiếm được thuốc cho ông.

-Vậy sao bà, mà là ai vậy bà?

Vine ngây thơ vui vẻ theo bà Rossi hỏi.

Bà Rossi chỉ là đơn giản trả lời.

-Một người quen, người đã từng bế cháu đấy!

Trên đường đi tìm Hà Yên Thảo.

“Mở bản đồ”

Bách Thế dùng chức năng chỉ xuất hiện khi đạt lv 50, một bản đồ khu vực có phạm vi 100km xung quanh Bách Thế lập tức xuất hiện.

“Quét bản đồ, tìm kiếm Hà Yên Thảo”

Lại dùng chức năng khi đạt lv 100 sẽ xuất hiện. Bách Thế dõi mắt nhìn vào tấm bản đồ trước mặt, đợi chờ Hà Yên Thảo sẽ hóa thành chấm đỏ trên bản đồ.

Khí máy quét bản đồ hoàn thành trong vài giây, xuất hiện ở trong tấm bản đồ là tổng cộng vài trăm chấm đỏ Hà Yên Thảo, bất quá thì có gần có xa. Trong đó gần cậu nhất dĩ nhiên là một địa điểm nằm trong khu rừng bên cạnh, cách cậu chỉ chừng 1500 mét đường.

Có lẽ đóa Hà Yên Thảo này cũng không hẳn là đóa Hà Yên Thảo nhóm người Rossi đã tìm thấy vì ở hai hướng khác của khu rừng, cách chừng 2200 mét và 1900 mét cũng đang có hai chấm đỏ khác phập phùng lóe sáng.

-Rà soát sự sống quanh khu vực này.

Bách Thế lần nữa quét bản đồ, nhưng lần này là để tìm kiếm những chủng tộc nhắm khi hắn sử dụng hack, không ai xung quanh có thể chứng kiến.

-Ừmm, khoảng cách rất an toàn.

Phát hiện xung quanh nơi cậu sắp đến chỉ có lẻ que vài nhóm săn quái, khoảng cách cũng là ở khá xa trong mảnh địa hình “cỏ cây chen lá, đá chen hoa”. Thành ra cậu rất yên tâm gật gù.

-Dịch chuyển tức thời!

Hoàn toàn bật hack, Bách Thể chỉ khẽ động ý niệm liền đã biến mất ngay tại chỗ.

Khi xuất hiện thì cậu đã ở một gốc cây lớn trong rừng cùng một chiếc mặt nạ chỉ có một bên mắt đang đeo trên mặt, trông khá rợn người.

Lúc này, ở trước mắt cậu gần 50m là một bông hóa màu trắng có ba cánh, cao chừng 30cm so với mặt đất, hẳn là Hà Yên Thảo. Và tất nhiên thì bên cạnh Hà Yên Thảo không thể thiếu vắng quái.

Chạy xung quanh, đùa giỡn vui chơi bên cạnh Hà Yên Thảo chính là một gia đình họ nhà sói với năm thành viên. Cha, mẹ và ba con chó con. Mỗi con chó đều có một chiếc sừng nhọn trên đầu trông khá là lạ và dễ thương, bất quá thì nếu không nhìn thấy chúng đang tranh giành, cắn xé một con quái lv nhỏ hơn trông rất ác liệt, dữ tợn thì đúng là như vậy. Còn nếu đã thấy rồi thì… haizzz, ước gì có mang theo nồi lớn để làm món “thịt cày giã ngoại” thì thiệt là tuyệt vời.

Bách Thế đảo mắt nhìn thông tin của năm con chó.

[Chó Một Sừng – Chó Mẹ lv31

Sức mạnh công kích (hệ vật lý): 1200

Phòng thủ: 500

Nhanh nhẹn: 1000]

[Chó Một Sừng – Chó Cha và cũng là Chó Ông lv 34

Sức mạnh công kích (hệ vật lý): 1500

Phòng thủ: 700

Nhanh nhẹn: 1100]

[Chó Một Sừng – Chó Con và cũng là Chó Cha lv29

Sức mạnh công kích (hệ ma pháp): 700

Phòng thủ: 600

Nhanh nhẹn: 7000]

-Ờ mà khoan, tại sao ta lại phải xem thông tin của chúng khi mà ta đã bật hack, một đập thằng nào cũng phải chết nhỉ? Đêck, óc thật.

Cảm thấy bản thân có chút làm ra hành động dư thừa, Bách Thế thông qua một cái lỗ duy nhất trên mặt nạ liếc nhìn năm con sói.

– Định!

Một từ đi ra, năm con sói đều bỗng trở nên bất động như là biến thành tượng đá. Tiếp đó là một công việc hết sức đơn giản rồi, cậu cứ nhẹ nhàng lấy Hà Yên Thảo rồi rời đi, quay trở về Ô Lạp thôn của cậu.

Bật hack thì bật hack, nhưng cái hack của cậu là cái hack không thẹn với lương tâm. Lấy đồ được thì đi, giết chóc làm gì để tay nặng thêm mùi máu a.

-Mọi người cẩn thận, ở phía trước có yêu quái.

Cậu vừa đi không lâu. Một nhóm năm người có nam có nữ cũng phát hiện ra một gia đình loạn luân, vừa là con vừa là cha vừa là mẹ của năm con chó có một cái sừng trên đầu.

-Để ta dùng [Mắt Xà] xem thử chúng lv bao nhiêu.

Một giây sau.

-Thôi chuồng anh em, toàn lv 27 trở lên, đánh bằng niềm tin.

-Này khoan chạy đã, hình như bọn chúng bị hóa đá hay sao ấy. Trông đứng bất động cứ như trời chồng vậy.

-Thật không?

-Ngươi không tin thì nhìn xem.

-Ờ ha.

-Ý nhìn kĩ xem, bên cạnh nó có Tẻm Lao kia, một gốc có thể bán 100 đồng nha.

-Ô ye, giàu rồi mọi người. Mà bây giờ chúng ta có nên lên không, có dám chắc là chúng đứng yên không vậy?

-Đợi ta tính toán một chút.

Sau một lúc tính toán, đoàn người quyết định cử trưởng nhóm lên để có gì thì chết đầu tiên, làm tín hiệu cho mọi người kịp thời bỏ người chạy lấy người.

-Ngoằm!

-Grừ!

Và đúng thật, khi tên trưởng nhóm vừa đến gần gia đình chó loạn luân thì chúng bỗng cử động được cơ thể, dữ tợn vồ tên trưởng nhóm xuống đất, cùng nhau nhắm nháp mùi vị thịt người, tươi sống ngon ngọt.

-Á… á… á… chạy… chạy mọi người ơi!

Tận mắt nhìn tình cảnh máu me kinh hãi cùng tiếng kêu thảm thiết của tên truỏng nhóm, bốn thành viên còn lại tất nhiên hoảng sợ kêu la, vắt chân lên cổ mà chạy.

Haizz, tình cảnh này nếu để Bách Thế thấy được, cậu hẳn là sẽ thở dài nói.

“Xin lỗi đã quên nói với các ngươi, [Định] chỉ có thời gian hiệu lực 10 phút mà thôi”.

Mịa, đúng chất thằng cờ hó.

Ô Lạp thôn. Ở tại nhà của Bách Thế.

Bách Thế lúc này ở trong nhà chính là chuẩn bị chế tạo vũ khí, trang phục mà cậu đã có đầy đủ nguyên liệu.

Mà…What?

Ủa, không phải cậu nên chạy đến nhà thôn trưởng để đưa Hà Yên Thảo cho bà Rossi cứu ông Rossi sao? Thế quái nào cậu lại đang ở nhà chế đồ?

Tời, mất đoạn, não cá vàng đã quên chi tiết?

Không phải! Nguyên nhân đơn giản là vì cậu nếu quay về quá nhanh sẽ khiến lòng người sinh thêm nghi ngờ.

Là bà thôn trưởng, bà Rossi tất nhiên biết được địa hình trong thôn thế nào, có bao nhiêu căn nhà, bao nhiêu người ở, nhìn cái bản mặt của thằng kia là biết con của ai. Vậy nên với thời gian lúc đi và về quá ngắn sẽ khiến bà suy đoán được “người bạn” của Bách Thế sẽ ở rất gần chỗ bà, chỉ quanh quẩn trong thôn.

Làm bà sẽ tự hỏi “thằng này chắc mới quay về thôn, bạn bè của nó ở đâu ra, mà trong thôn có thằng nào lv cao đạt được Hà Yên Thải quý hiếm? Định dối gạt bà mày chăng?”

Thành ra cậu phải ở nhà quay tay vài hiệp rồi đợi đến tối mới quay về nhà thôn trưởng đưa Hà Yên Thảo. Khi đó cứ lấy lý do bạn cậu ở miền núi mới xuống là được.

Đây quả là một đường tính toán thông minh của tên óc Bách Thế.

Bách Thế ngồi bắt chéo chân trên chiếc ghế gỗ trong căn nhà chẳng một bóng người nào ngoài bản thân. Cậu dõi nhìn vào khu [Giả Kim Thuật]

Giữa hai món [Bộ: Chuyến Viếng Thăm Nhà Tù] và [Kiếm Katana], cậu đã lựa chọn chế tạo [Kiếm Katana] trước. Và để làm được điều này, cậu phải thanh lọc Huyền Thiết Atic 33% để loại 67% tạp chất ra ngoài, không thì thanh kiếm của cậu chắc thành kiếm sida mất.

Mở khu [Giả Kim Thuật], cậu tìm đến mục [Thanh Lọc Kim Loại], hai mắt đảo qua đảo lại để đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng.

-Bỏ kim loại vào ô bên trái, thêm ít tiền sẽ ra thành phẩm.

Không làm mất thời gian, Bách Thế lấy trong kho đồ cục Huyền Thiết Atic 33% nặng 20kg ra bỏ vào ô bên trái.

[Phí thanh lọc là 12 bạc. Chấp thuận]

-Ok!

Ngay lập tức ở ô bên phải của mục hiện liền ra [Huyền Thuyết Atic (tinh chất) 7kg]

Xong khu [Giả Kim Thuật] với thành quả là một cục huyền thiết 7kg, may mắn đã vượt quá yêu cầu 5kg của kiếm Katana, không thì đinh công mệnh. Bách Thế tức thì mang theo nguyên liệu chạy qua khu chế đồ, chỗ mục chế vũ khí để chế tạo [Kiếm Katana lv 20]

Quy trình chế [Kiếm Katana lv 20]

Ô bên phải là hình ảnh của thanh Kiếm Katana lv 20.

Ô bên trái là những nguyên vật liệu để tạo thành kiếm.

Và ô ở giữa, một ô mà bỗng nhiên xuất hiện ngang trời ngay khi Bách Thế cho đầy đủ năm nguyên liệu cần thiết vào.

-WTF! Còn chơi cả tỷ lệ thành công?! Đậu xanh rau má, chỉ 30% thôi á? Đùa bố à, FAK VÚ!

-Ờ mà khoan, chờ đã.

Phát hiện ô ở giữa có ghi chép thông tin, cậu đưa mắt vào xem.

-Thêm bất cứ vật phẩm gì cũng đều sẽ làm tăng thêm tỷ lệ thành công.

-Á đù…

-Để thử xem.

Cậu tìm trong kho đồ, lấy vài vật phẩm…

-Á đù, vật phẩm cùi hình như là xóa hết rồi.

Bách Thế bỗng chợt có cảm giác chán đời nói. Giờ cậu nhìn lại hành động ngày xưa xóa đồ mới thấy nó ngu ngu làm sao ấy.

Sao sao cái búa! Ngu như cờ hó thì có!

-Thôi, lựa đại gỗ bỏ thêm.

Không còn thứ gì có thể đem làm thử nghiệm, cậu đành phải mò đến chỗ mấy cây gỗ. Lấy đại ra một [Gỗ cây thông (màu xanh lục)] bỏ vào ô ở giữa.

[Gỗ cây thông] vừa vào liền biến mất, phần trăm từ 30% lên thành 35%.

Thấy thế, bách Thế liền trợn mắt.

-Á đù… Diana siêu thấm, siêu hút là đây chăng?

Một gỗ màu xanh lục tương đương với cấp độ lv trên 10 dưới 20 vậy mà chỉ tăng được 5% cho việc chế tạo một thanh vũ khí lv 20. Nó không gọi là hút máu thì sẽ gọi là hút huyết, hút tinh.

-Được, bố nhớ mặt mày.

Dù rất thốn với cái mục chế đồ này nhưng Bách Thế cũng chỉ có cách cam chịu. Cậu lôi ra tiếp 13 cây gỗ màu xanh lục khác bỏ vào để cho chắc ăn 100%, chứ lỡ để 80, 90% nó shịt một phát thì bốc cám mà ăn cho nó chừa cái tội thích làm liều.

Đầy đủ 100%, Bách Thế lựa chọn “”chế”. Ngay lập tức một bảng hỏi hiện ra.

[Tốn 1 vàng để chế đồ?]

Nhìn thấy bảng, Bách Thế không khỏi cảm thấy có một cổ bức xúc đéo hề nhẹ trong lòng.

-Hay, quá hay. Với một vàng thì bố đã mua được vài cây vũ khí lv 30. Giờ bố bỏ nguyên liệu, bỏ tiền tăng thêm phần trăm thành công và bỏ cả vàng chỉ để chế một cây vũ khí lv 20?!!!

-Fak!

-Được, mày được. Bố chế ra mà giám định tư chất, chỉ số như cái lờ thì mày xác định với bố.

Cố gắng nhịn tức mà nếu éo phải cậu là người có nhiều tiền thì đã nghẹn đến nổ banh dái, Bách Thế nhấn “chấp thuận”.

Đoàng!

Một tiếng tựa như sấm vang lên trong đầu cậu, sau đó ngay tại ô bên phải vừa mới mất nguyên vật liệu lập tức xuất hiện vật phẩm [Kiếm Katana lv20 (Hỏa thuộc tính)] có chữ màu tối vì chưa giám định.

Bách Thế hì hụt mang [Thanh Katana lv 20] chạy ngay qua chỗ giám định vật phẩm, bỏ vào ô “vật cần giám định”.

[Giám định vật phẩm cần 1 vàng. Giám định?]

-Đu mé!!!!!!.

-Trời ơi trời, ông xuống đây mà coi nó hút tui nè trời. Nó hút tôi vầy chắc có ngày tôi thành miếng xí quách luôn quá trởi ơi là trời.

-Ôi thần linh ởi, ôi thánh thần thiên địa hội ơi, ôi mai chuối ơi, ôi fak king shịt…

Vẫn còn may là Bách Thế có tiền, là có tiền! Không thì cậu sẽ đéo, đéo bao giờ đến chỗ chế đồ hút máu còn hơn hút tinh một lần nào nữa.

Chế cái chó má gì mà chỉ là một cây vũ khí cùn lv 20 thôi lại tốn tiền còn hơn mua cả một bộ vũ khí lv 30, lv 40.

Hút thế ai mà sống được!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN