Sinh tồn tại Hồng Hoang dị giới - Đi nhậu bị tai nạn.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


Sinh tồn tại Hồng Hoang dị giới


Đi nhậu bị tai nạn.



Reng … Reng…

Cạch! Píp!

-“Alo! Mày đó hả Nhất, mày rảnh không? Đi làm tí bia chứ?” – Giọng nói oang oang của thằng Cường Béo trong điện thoại vang lên điếc hết cả tai. Vương Nhất giật mình suýt đánh rơi điện thoại.

Hắn vừa mới ngủ dậy còn chưa tỉnh ngủ, gặp thằng Cường Béo, giọng lúc nào cũng như cái loa.

-“Ờ, Cường hả mày? Được chớ, quán nào? Chỗ cũ hả? Okê!” – Hắn bước ra khỏi giường bước vào nhà vệ sinh sửa soạn thật nhanh rồi đi đến điểm hẹn

Quán nhậu cũng gần nhà hắn, băng qua một cái đường quốc lộ là tới. Tới nơi, đã thấy hai thằng Vỹ Ròm với thằng Cường Béo đã đợi sẵn.

-“Hai tụi mày chờ lâu chưa? Sao không qua nhà tao rồi cả ba đưa dắt nhau đi luôn?” – Vương Nhất ngồi vào bàn rồi lên tiếng hỏi.

-“Thật ra thằng Vỹ mới đi nhậu với mấy đồng nghiệp của nó. Tao định ghé qua nhà mày chơi mà đi ngang qua đấy thấy thằng Vỹ trong quán nên vào, tao tiện thể gọi mày qua chung cho vui.” – Thằng Cường nói xong cầm ly bia lên nốc ừng ực. Vương Nhất đã quá quen với hành động của thằng bạn này rồi, cả nhóm ba đứa chơi với nhau từ hồi còn học lớp một nữa kia, nên đối với đối phương cũng không dị nghị gì. Hắn cầm ly của mình lên tu một hơi dài.

Hôm đó hắn uống hơi quá đà suýt gục tại chỗ, hai thằng bạn định dìu hắn về thấy hắn khăng khăng không chịu mà nhà cũng gần nên cũng hơi yên tâm rồi tạm biệt hắn và ra về.

Vương Nhất lảo đảo đi trên vỉa hè, đầu óc mơ màng không để ý đến vỏ chuối dưới chân rồi xui xẻo giẫm lên một cái mất đà ngã sang một bên và vấp thêm cục đá nữa. Hắn té lăn quay giữa đường rồi chợt một chiếc xe tải lao đến thật nhanh húc mạnh vào người hắn, hắn bay về phía sau đập đầu vào cột điện gần đó. Lực va chạm cực mạnh khiến phần sau đầu hắn nát bét lòi cả óc, máu dính cả lên cột điện. _________________________________________

-“Ah!” – Vương Nhất kêu lên thất thanh, hắn ngồi bật dậy rồi đứng thẳng lên, đầu nhức nhối mắt hoa loạn cả lên. Đứng thất thần một hồi đợi cho bản thân ổn định lại rồi liếc nhìn xung quanh dò xét.

Hắn sững sờ, khuôn mặt ngây dại nghẹn họng nhìn trân trối xung quanh. Khung cảnh trước mắt hắn không phải là khu phố sầm uất đông người với những tòa nhà cao chọc trời nữa mà là một khu rừng rộng lớn với những cái cây thân rộng ba người ôm không xuể.

Vương Nhất khuôn mặt trì độn vài giây rồi cũng nhanh lấy lại bình tĩnh. Hắn khiếp sợ nhìn xung quanh. Ở đây ngoài cây cỏ cũng chỉ có mỗi một mình hắn. Đang bối rối không biết đây là đâu, mình phải làm gì bỗng một âm thanh lạ phát ra từ bụi cây gần hắn.

Xào xạc … Xào xạc …

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN