Sói Con Của Lãnh Thiếu - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Sói Con Của Lãnh Thiếu


Chương 12


Hoàn thành mục tiêu cô về trụ bàn giao lại một số nhiệm vụ rồi mới trở về. Chiếc xe Mercedes – Maybach S650 Pullman màu đen dừng trước cửa biệt thự, 4 tên thuộc hạ nhận ra thiếu phu nhân liền mở cửa. Cô chạy xe vào gara thì thấy xe của anh liền biết anh đã về. Bước vào phòng khách không một bóng người vì trước 11 giờ tối, tất cả người giúp việc đều được lui về nghỉ, riêng quản gia phải đợi đến gần 12 giờ để xem cậu chủ có dặn dò gì không rồi mới đi nghỉ. Nhưng hơn 1 giờ sáng cô mới về, cô lên lầu đi thẳng về phòng thấy phòng vẫn bật đèn, cô mở cửa vào thấy anh đang xem giấy tờ. Anh bỏ tập giấy xuống, ngước lên nhìn cô nói:

– “Em về rồi à?”

Lần đầu tiên cô cảm nhận được cảm giác có người chờ mình về. Cô gật đầu nói:

– “ừm”.

Anh cất giấy tờ rồi đứng dậy tiến tới phía cô, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp, anh nói:

– “Làm việc cả ngày mệt rồi đói rồi, em lấy quần áo rồi đi tắm đi, anh xuống làm ít đồ ăn cho em ăn đỡ đói.”

Nói xong anh liền mở cửa đi xuống nhà bếp. Nghe anh nói vậy trái tim cô đập nhanh, cô đưa tay lên tim mình rồi ngẩn người mỉm cười. Cô nghĩ “Lẽ nào mình thích anh ta rồi sao?”. Cô bước ra khỏi suy nghĩ đấy rồi lắc đầu nói:

– “Không thể nào, chắc hôm nay vận động mệt quá, mình phải đi tắm cho thoải mái mới được.”

Anh xuống bếp, mở tủ lạnh ra lấy thịt, trứng, cà chua, kim chi ra. Anh lên google seach rồi làm theo. Anh lấy gạo nấu cơm rồi lấy dao thái thịt nấu với kim chi để làm canh. Có lần anh nghe được mẹ vợ nói cô thích ăn trứng sốt cà chua nên anh muốn thử làm. Loay hoay mãi cuối cùng anh cũng nấu xong. Anh soạn đồ ra bàn, đúng lúc cô cũng tắm xong đi từ trên lầu xuống. Anh nghe thấy tiếng bước chân của cô liền quay lại, nhìn cô nói:

– “Em lại đây ngồi đi, anh nấu xong rồi.”

Cô lại gần ngồi xuống bàn ăn, cả ngày hôm nay cô chưa có gì bỏ vô bụng nên rất đói, thấy đồ ăn cô sáng mắt lên. Anh đưa cô bát cơm nhỏ rồi gắp thức ăn cho cô. Cô nhìn anh nói:

– “Cảm ơn! Mà anh không ăn sao?”

Anh nhìn cô lắc đầu nói:

– “Em ăn đi, anh không đói.”

Cô cầm đũa lên thì thấy anh cứ nhìn chằm chằm mình. Cô ngại ngùng nói:

Advertisement / Quảng cáo

– “Anh cứ nhìn tôi như vậy tôi không ăn được.”

– “Linh Hương, đây là lần đầu anh nấu cơm, anh cũng không biết nó có ăn được không? Hay thôi để anh gọi phụ đếp đến nấu cho em nhé.” Cô thấy anh mặt căng thẳng như vậy liền phì cười, cô nghĩ “Đây là Lãnh Thiên Long lão đại tàn khốc hay sao? Thuộc hạ của anh mà thấy được bộ mặt này chắc họ chết đứng ngay tại chỗ luôn mất “, cô lắc đầu nói:

– “Chưa ăn sao biết không ngon.”

Nói rồi cô liền cầm đũa đưa thức ăn vào miệng. Cô xanh mặt đứng dậy tức tốc đi uống nước. Anh thấy cô đứng dậy liền lo lắng đi theo hỏi:

– “Em có làm sao không?.”

– “Sao món trứng mặn thế, tôi đâu có thiếu muối đâu.”

Anh thấy cô nói vậy liền vội vàng nói:

– “Anh xin lỗi, thôi anh đưa em ra ngoài ăn.”

Cô thấy mặt anh như đứa trẻ có lỗi sắp khóc đến noi rồi liền phì cười, cô nói:

– ” Giờ này làm gì có nhà hàng nào mở.”

Anh nhìn cô nói:

– “Anh đến bọn họ sẽ phải mở.”

Nghe anh nói vậy cô cũng bó tay. Đúng vậy, anh là ai chứ, Đế Vương của cái thế giới này, hô mưa có mưa, hô nắng có nắng.

– “Thôi hơi mặn nhưng vẫn ăn được.”

Thật sự không phải hơi mặn mà là quá mặn. Cô quay lại bàn ăn ngồi xuống. Cô ăn thử món canh kim chi, lần này thì quá nhạt. Cô nghĩ “Đằng nào anh ta cũng có lòng nấu cho mình ăn thôi mình cố nhắm mắt ăn vậy “. Anh nhìn cô nói:

– “Thật sự ăn được sao?”

Cô không nói chỉ gật đầu ăn. Ăn xong anh đưa cô quay về phòng ngủ.

– —————————————————————————————

Sáng hôm sau, anh phải đi sang Italy gần 2 tuần để giải quyết nhanh gọn bang Lemon, nhưng hôm qua bận cũng chưa kịp nói với cô. Nhìn cô đang ngon giấc anh cũng không muốn đánh thức cô dậy. Anh hôn nhẹ lên trán cô rồi đi lên sân thượng, bước lên chiếc trực thăng tư nhân. Lãnh Thiên Ngôn hôm qua nhận lệnh về gấp liền chờ anh trên trực thăng. Lãnh Thiên Ngôn nhìn anh trai mình cười nói:

– “Anh hai, có chuyện gì mà gọi em về gấp vậy? Nhớ thằng em này rồi sao?”

Lãnh Thiên Long ngả người ra ghế, lắc lư ly rượu nói:

– ” Điều tra thân phận người cầm đầu bang Worf.”

– ” Bang Wolf làm gì chúng ta sao?” LTN ngơ ngác hỏi

– ” Không!”

– “Thế tại sao chúng ta phải điều tra người cầm đầu bang Wolf? Không phải chúng ta đang làm ăn tốt với bên đó sao.” LTN không hiểu sao anh hai lại muốn điều tra người cầm đầu bang Wolf. LTN suy nghĩ một lúc mới chợt nhớ ra mọi người đồn thổi lão đại bang Wolf là phụ nữ. Trong đầu LTN lúc này nghĩ “lẽ nào anh hai mình thích lão đại bang Wolf, không, không thể nào, còn chị dâu thì sao?”

Lãnh Thiên Long yên lặng đưa tay lên vuốt mặt dây chuyền nhìn từng biểu cảm cảm xúc xuất hiện trên mặt thằng em mình. LTN đứng dậy nhìn anh nói:

– “Anh hai, anh không thể làm thế với chị dâu?”

Lãnh Thiên Long biết thằng em quái quỷ của mình nghĩ gì liền nhếch môi nói:

– “Bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn đó đi.”

– “Thế anh nói cho em biết, tại sao anh muốn điều tra người cầm đầu bang Wolf? ”

– ” Điều tra thì sẽ biết.” Nói xong anh ngả người ra ghế chợp mắt để nghỉ một lúc.

LTN thấy anh hai không muốn nói nên cũng không hỏi thêm. Quay về chỗ bắt đầu điều tra như những gì anh hai ra lệnh.

Gần 3 giờ chiều, chiếc trực thăng của anh đáp xuống trụ sở bang Thần Long bên Italy. Hơn trăm thuộc hạ tinh anh đứng nghiêm cúi đầu chào. Lãnh Thiên Long oai nghiêm bước xuống đi thẳng vào trong trụ sở. Lan Ngọc (được Lãnh Gia nhận nuôi và huấn luyện thành sát thủ đứng thứ 3 thế giới) thấy anh cung kính nói:

– “Lão Đại!”

– “Mọi chuyện thế nào rồi?” Anh lạnh giọng nói

– “Bang Lemon vẫn chưa hành động. Nhưng thông tin mới biết được, sáng nay Chung Gia sang Italy gặp Monter – Tổng thống Italy để lên kế hoạch lật đổ chính phủ nước Mỹ.”

Đại Nam đang ngồi, nghe thấy Lan Ngọc nói vậy liền quay sang nhìn anh nói:

– “Lão Đại, lẽ nào vụ tập kích tòa nhà Empire State là muốn trừ khử Chung Gia.”

Đại Kỷ ngồi đối diện Đại Nam thấy anh gật đầu tức giận nói:

– “Mẹ kiếp, tí thì chúng ta chết chung với lão già Chung Gia rồi.”

Lãnh Thiên Ngôn đi từ ngoài vào nghe thấy liền cười to nói:

– “Haha… tức làm gì, không phải bây giờ chúng ta vẫn còn sống sao. Yên tâm, sớm muộn gì cáo già Chung Gia cũng chết thảm dưới tay PYS.”

Advertisement / Quảng cáo

Lãnh Thiên Long nhìn Lãnh Thiên Ngôn nói:

– ” Điều tra đến đâu rồi?”

Nghe anh hai hỏi, sắc mặt Lãnh Thiên Ngôn lạnh lại tiến tới đưa tệp tài liệu cho anh rồi nói:

– “Lão Đại, người cầm đầu bang Wolf chính là chị dâu.”

Đại Nam và Đại Kỷ nghe xong không tin vào tai mình là chị dâu lại là lão đại bang Wolf. Còn Lãnh Thiên Long, anh biết trước rồi nên khi nghe Lãnh Thiên Ngôn nói kết quả điều tra cũng không có gì bất ngờ. Anh nhìn Lan Ngọc ra lệnh:

– “Lập tức huấn luyện một đội tinh anh giỏi nhất cho tôi.”

– “Vâng, lão đại.” Lan Ngọc cung kính nhận lệnh rồi đi ra ngoài

Lãnh Thiển Ngôn không thấy anh hai ngạc nhiên về thân phận chị dâu nên hỏi:

– “Lão đại, lẽ nào anh đã biết trước.”

Anh gật đầu quay sang nhìn Đại Kỷ nói:

– “Gọi Vương Tuấn Khải hỗ trợ Lan Ngọc. Tôi cần một đội tinh anh giỏi nhất để bảo vệ chị dâu của các cậu.”

– “Vâng, lão đại.” Đại Kỷ nhận lệnh rồi đi ra ngoài.

Lãnh Thiên Ngôn lúc này đang bực bội vì anh hai đã biết rồi còn bắt mình điều tra. Anh nhìn Đại Nam và Lãnh Thiên Ngôn, lạnh giọng nói:

– “Truyền xuống nếu Lemon có động tĩnh, kế hoạch bắt đầu luôn.” Nói xong anh đứng dậy đi thẳng về thư phòng nghỉ

– —————————————————————————————

*Tại biệt thự Lãnh Thiên*

Đang ngủ thì Hàn Linh Hương nhận được điện thoại. Người gọi là Cung Quý Dương (một trong đại bộ tứ của tổ chức PYS do cô huấn luyện). Cô nghe thấy tín hiệu riêng của tổ chức gọi liền bật dậy nghe.

– “Alo.”

– “Chủ nhân, Chung Gia đã sang Italy gặp Monter. Chúng đang lên kế hoạch đánh đổ chính phủ trước rồi mới thâu tóm toàn bộ.”

– “Tiếp tục theo dõi.” Nói xong cô cúp máy. Cô bấm dàn số kết nối đến máy Lăng Thiếu Hùng (cũng là một trong số đại bộ tứ). Tiếng tút vừa lên thì bên kia đã bắt máy, giọng cung kính nói:

– “Chủ nhân.”

– ” Đã đến lúc chúng ta xâm nhập vào bộ máy chính phủ Italy.”

– “Rõ.”

Cô cúp máy định ngủ tiếp thì quản gia Chu gõ cửa *cộc cộc* nói:

– “Thiếu phu nhân có người tên Lan Chi xưng là em họ của thiếu phu nhân đến.”

– “Bác cứ bảo Lan Chi lên phòng cháu.”

Quản gia Chu nghe vậy quay người đi xuống cho vệ sĩ mở cửa cho người vào. Lan Chi đi vào rồi lên thẳng phòng cô. Vào phòng Lan Chi đóng cửa rồi cung kính cúi đầu chào:

– “Chủ nhân.”

– “Có chuyện gì?” Cô ngồi dậy nhìn Lan Chi nói

– “Bang Lemon muốn chiếm bang của chúng ta nên đêm qua hắn đã cho năm mươi thuộc hạ mai phục để cướp lô hàng lớn của chúng ta. Hắn nói muốn lấy lại lô hàng thì đêm ngày mai gặp hắn đằng sau dãy núi Dolomite.”

Nghe thuộc hạ báo cáo mặt cô lạnh lại. Không khí trong căn phòng tụt xuống âm độ. Cô đứng dậy đi đến túi sách lấy ra chiếc nhẫn hắc long. Cô vuôt ve chiếc nhẫn cười nói:

– “Hay, hay lắm Lemon. Đã muốn chết thì ta cũng không ngại mở đường cho chết.”

Lan Chi nghe chủ nhân nói giọng như vậy liền sợ run người. Lan chi cô từng nghĩ dù có trăm cái mạng, trăm lá gan cũng không bao giờ đụng vào chủ nhân, đụng vào chủ nhân chỉ có 2 con đường, 1 là chết, 2 là sống không bằng chết. Hàn Linh Hương cất chiếc nhẫn vào túi sách rồi nói:

– “Xuống nhà đợi ta 20p.”

– “Vâng, chủ nhân.”

Nói xong cô đi thẳng vào phòng tắm vscn còn Lan Chi xuống dưới lầu. Sau khi Hàn Linh Hương thay đồ xong rồi bước xuống dưới nhà. Người hầu thấy cô cung kính cúi đầu chào. Quản gia Chu thấy cô liền cười hiền nói:

– “Thiếu phu nhân buổi sáng tốt đẹp.”

Cô nhìn quản gia Chu nói:

– “Bác Chu buổi sáng tốt đẹp.”

– “Thiếu phu nhân đói chưa để tôi cho người dọn đồ ăn sáng ra.”

– “Bây giờ con phải đến tập đoàn gấp. Tối con qua nhà Lâm Linh Chi, bác Chu không phải đợi con đâu.”

Cô nói xong liền cùng Lan Chi đi ra ngoài. Lên xe Lan Chi hỏi:

Advertisement / Quảng cáo

– “Chủ nhân, bây giờ về trụ sở hay đến tập đoàn?”

– “Trụ sở.”

Hàn Linh Hương ung dung ngồi lật tờ báo ra đọc. Đến trụ sở cô bước xuống đi vào. Tất cả thuộc hạ cung kính cúi đầu chào. Vào thư phòng, Alex và Tần Lã Minh đã ngồi đợi sẵn. Cô nhìn rồi nói:

– “Chuẩn bị trực thăng, chúng ta sang Italy.”

– “Vâng, lão đại.” Tần Lã Minh nhận lệnh, đứng dậy chuẩn bị đi thì cô nói:

– “Mang theo 30 thuộc hạ.”

Tần Lã Minh thấy cô nói vậy liền xồn xồn lên:

– “Lão đại, như thế rất là nguy hiểm. Chúng ta mang theo 30 người thì làm sao đỡ lại được.”

– “Lời tôi cậu dám không nghe.” Cô trợn mắt nhìn Tần Lã Minh

– “Thuộc hạ đã sai ạ.” Nói xong Tần Lã Minh đi ra ngoài. Alex đưa laptop cho cô rồi cúi mặt xuống nói:

– “Lão đại, thuộc hạ sơ xuất đã để Lãnh Thiên Long biết được lão đại là ai?”

Cô nhìn vào màn hình xem qua liền nhếch môi nói:

– “Biết rồi cũng không sao. Để lộ thông tin là Lão đại bang Wolf sẽ đích thân sang hỏi thăm bang Lemon.”

– “Vâng, lão đại.” Alex thấy lão đại không tức giận liền thở một hơi dài rồi đi ra ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN