Sống chung với đại ác ma
#12
\”Sao không ngồi làm bài tập? Tiết sau là môn toán rồi đấy!\”
Nó vênh mặt tự đắc, nhét một miếng bánh mì vào mồm đáp.\”Tớ chẳng làm xong rồi.\”
Mẫn Ly gấp rút chép bài, làm gì còn thời gian để tâm đến câu trả lời của nó. Lý Tiểu Lộ vừa ăn bánh mì vừa ngồi nhìn Mẫn Ly chép bài trong lòng không khỏi thỏa mãn.
Chẳng mấy đã đánh trống hết tiết tự học rồi đến tiết Toán. Bọn trong lớp vẫn tận dụng nốt thời gian ít ỏi còn lại để chép. Thầy giáo bước vào lớp, nghiêm mặt đứng trước bục giảng. Cả lớp ổn định lại rồi đứng nghiêm chào thầy. Lớp trưởng thu vở bài tập mang lên bàn giáo viên. Mẫn Ly làm loạt động tác giãn gân cốt rồi thở phào nhẹ nhõm.
\”May quá, vừa hay chép kịp!\”
Lý Tiểu Lộ nhìn cô rồi mỉm cười. Mẫn Ly bây giờ mới cảm thấy ngạc nhiên việc nó làm bài tập ở nhà. Nhìn nó với ánh mắt nghi hoặc hỏi:
\”Rốt cuộc cậu đã mượn vở của ai chép bài hả?\”
\”Của Vương….\” Lập tức ngưng lại vì biết mình lỡ miệng, sau đó liền nói dối.\”Là của bạn, cậu ấy học cùng tớ năm cấp hai bây giờ vẫn còn chơi với nhau.\”
Mẫn Ly vẫn có vẻ không tin lời nó nói.\”Thật sao?\”
Lý Tiểu Lộ cứng ngắc gật đầu.
\”Được rồi tạm tin cậu lần này.\”
Lý Tiểu Lộ thở phào nhẹ nhõm. Nó biết nếu nói tên hắn ra hẳn nào con nhỏ này cũng phát điên lên cho mà xem.
Còn mười phút cuối thì thầy trả vở. Lý Tiểu Lộ hồi hộp lật quyển vở ra, số 9 như rồng bay phượng múa ở trên vở khiến nó vô cùng sung sướng. Nói thật là bạn Vương Uyển của chúng ta tfw lúc lên cấp 3 đến giờ chưa bao giờ được điểm 9. Lần này đúng là một niềm vui sướng đối với nó.
Mẫn Ly làm vẻ mặt buồn rầu, trước mắt là con số 6, bên dưới còn ghi lời phê: Chép bài của bạn, chữ bẩn. Học tập bạn Vương Uyển.
Mẫn Ly tròn mắt với năm chữ cuối cùng: Học tập bạn Vương Uyển! Fuc* cái quái gì xảy ra thế này?! Giật quyển vở từ tay nó, Mẫn Ly nhìn chằm chằm vào con số 9 mà trong lòng đầy oán hận. Cô hất cằm nhìn nó nói:
\”Tại sao cậu không cho tớ mượn vở? Điểm 9 đấy!!!\”
Lý Tiểu Lộ nhún vai làm vẻ vô tội.\”Cậu đâu có hỏi mượn tớ!\” Rồi nở nụ cười khiến cô tức điên.
\”Bạn bè tốt thật! Lần sau làm rồi thì phải thông báo một tiếng…biết chưa?\”
\”Ok!\” Rồi quay mặt lên bảng cười tủm tỉm.
Sau khi cả lớp đã nhận vở và xem hết điểm của mình thì thầy giáo rời khỏi ghế đứng giữa bục giảng, bọn học sinh liền im miệng. Thầy uy nghiêm cất tiếng:
\”Sau khi chấm vở tôi nhận thấy hầu như cả lớp đều chép bài của nhau, chữ còn viết ẩu cả con trai lẫn con gái. Và một điều nữa là hôm nay Lý Tiểu Lộ rất tiến bộ. Bài tập đầy đủ, cách làm khoa học và vô cùng chính xác, ngoài việc vẫn còn tẩy xóa ra thì không còn một lỗi gì nữa. Rất đáng được tuyên dương!\”
Gần trăm ánh mắt hướng về phía nó. Lý Tiểu Lộ che mặt xấu hổ. Cũng đâu nhất thiết phải nói ra cho cả lớp biết chứ!
*Giờ ra chơi…
Vương Hạo đọc xong tin nhắn của ai đó thì liền rời khỏi lớp. Một lúc sau thì xuất hiện trước lớp B125-lớp của Lý Tiểu Lộ.
Vốn là một người vô cùng nổi tiếng trong trường, khi nhìn thấy hắn ai cũng ngạc nhiên vui sướng vì được nhìn hắn ở khoảng cách gần. Vương Hạo tây cầm một túi đồ ăn, gương mặt đẹp trai không lộ chút biểu cảm nào trước những lời bàn tán của mọi người.
Hắn vào lớp học vô cùng tự nhiên cứ như đây là lớp của mình vậy. Quan sát một lượt sau khi thấy vị trí của Lý Tiểu Lộ thì bước lại gần.
Mẫn Ly nhìn thấy hắn thì tròn mắt, tay đánh nó mấy cái vì phấn khích. Cô còn tưởng tượng Vương Hạo đến để gặp cô.
Lý Tiểu Lộ quát cô rồi xoa chỗ bị đánh. Vừa quay đầu lại thì giật mình vì hắn đột nhiên xuất hiện sau lưng.
\”Cậu…\” Lý Tiểu Lộ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của hắn.
Vương Hạo đặt túi đồ ăn lên bàn học, mở miệng.\”Đồ ăn sáng, chẳng phải cậu chưa ăn gì sao!\” Nói xong thì quay đầu rời khỏi lớp.
Lý Tiểu Lộ vẫn còn ngỡ ngàng nhìn bóng lưng hắn rời đi. Mẫn Ly bên cạnh thì khỏi phải nói, nhìn nó với ánh mắt viên đạn.
\”Khai mau, quan hệ giữa hai người là gì?\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!