Sư Huynh, Rất Vô Lương - Quyển 4 - Chương 27: Lạc Y uy vũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
58


Sư Huynh, Rất Vô Lương


Quyển 4 - Chương 27: Lạc Y uy vũ


Editor:HamNguyet

Nhìn đến trên mặt Ma Thần không giấu được khiếp sợ, trong mắt Tuyết Hồ hiện ra một chút đắc ý.

Dư quang khoé mắt Tần Lạc Y thoáng nhìn, nhịn không được gợi lên cười khẽ. Đại Đạo Bảo Bình do Tuyết Hồ phát hiện trước, tìm được trong lôi hải chỗ Thanh Y, hơn nữa là vị trí trung tâm lôi hải, nơi đó có lôi đình gió lốc vô cùng cuồng liệt khủng bố.

Vì lấy được Đại Đạo Bảo Bình này, Tuyết Hồ cùng Thanh Y mất không ít công phu, đặc biệt Tuyết Hồ, thiếu chút nữa bị lôi hải khủng bố trực tiếp đánh hồn phi phách tán.

Tuyết Hồ ăn đau khổ cuối cùng trở về vòng tay không gian, nhìn đến bộ dáng hắn cả người cháy đen, nàng thiếu chút nữa không nhận ra, cuối cùng vẫn do Ma Kiêu tự mình xuất thủ, lúc này mới cầm bảo bình về.

Đại Đạo Bảo Bình trong lôi hải không biết bao nhiêu vạn năm, mỗi thời mỗi khắc đều bị lôi đình gió lốc xâm nhập luyện tạo, vốn dĩ chính là pháp khí Viễn cổ nghịch thiên, trải qua lôi hải vô số năm luyện tạo, uy lực so với trong truyền thuyết càng cường đại hơn rất nhiều.

Bất quá trong nháy mắt, Ma Thần đánh ra mặt trời đen bắt đầu trở nên ảm đạm, hơi thở cường đại khủng bố bên trên đã bị Đại Đạo Bảo Bình hút rất nhiều, chờ thời điểm tập kích đến bên người Tần Lạc Y, ống tay áo màu tím của Tần Lạc Y phất một cái, rất dễ dàng khiến nó biến thành hư vô.

“Ha ha!” Tuyết Hồ cao hứng vỗ tay.

Trên mặt Thanh Y thanh lãnh gợi lên ý cười cực nhạt.

Kim Giao Vương cùng Kim Ô Vương nhìn nhau, lặng yên hướng hai người nhích lại gần.

Tần Lạc Y nhìn Tuyết Hồ chỉ lo cao hứng, tựa hồ không cảm thấy hai người kia đánh lén, Thanh Y cũng không phản ứng, đang muốn mở miệng nhắc nhở, Tuyết Hồ đột nhiên biến mất, Thanh Y quay người lại, một đạo kiếm quang chém thẳng vào Kim Giao Vương đánh lén mà đến.

Sau khi Tuyết Hồ biến mất, lúc xuất hiện đã đứng sau Kim Ô Vương, khiến Kim Ô Vương trở tay không kịp, bị đánh lén vừa vặn, dị thường chật vật.

Kim Giao Vương ở trong tay Thanh Y cũng không chiếm được chỗ tốt. Tần Lạc Y nhất thời yên tâm. Tuy rằng không độ lôi kiếp, nhưng tu vi Thanh Y hiện tại không kém gì một ma vương, tu vi Tuyết Hồ yếu hơn chút, nhưng thắng ở hắn thập phần thông minh, lại có Ẩn Hình Thuật, có Thanh Y che chở, cũng không sợ hắn sẽ chịu thiệt.

Ma Thần hướng Tần Lạc Y hung hăng công kích tới lần nữa. Lần đầu tiên công kích thất bại, lần này hai tay cùng động, nháy mắt ở trên hư không phác hoạ từng đạo văn lạc thần bí, hiện ra ấn ký thiên đạo, ánh mắt hắn nguyên bản màu đen, sau một lát, biến thành kim sắc. Trong hư không vang lên một loại tà âm kỳ dị.

Tần Lạc Y bị ánh mắt hắn kim sắc nhìn chằm chằm, ánh mắt trở nên có chút mờ mịt. Nhấc chân hướng hắn đi qua. Ma Thần nở nụ cười, kim quang trong mắt càng sâu, ánh mắt Tần Lạc Y không chớp nhìn hắn, tiếu nhan nguyên bản trắng nõn như ngọc dần trở nên ửng hồng, trong phượng mâu hiện lên nồng đậm mị sắc, nhanh chóng cách Ma Thần rất gần. Ma thần làm cho nàng đứng lại.

“Đem Đại Đạo Bảo Bình trên tay ngươi cho ta.”

“Không được cho hắn!” Tuyết Hồ mắt thấy Tần Lạc Y có chút không thích hợp, bỏ qua Kim Ô Vương bị hắn không ngừng dùng Ẩn Hình Thuật trêu đùa ánh mắt đều tức đỏ, một bên vội vàng quát to một tiếng, một bên hướng Tần Lạc Y nhào tới.

Ma Thần sớm thiết trí kết giới bên ngoài. Lấy tu vi Tuyết Hồ, căn bản không thể xuyên thấu kết giới kia, hơn nữa thanh âm hắn cũng vô pháp xuyên thấu kết giới, tựa hồ lúc này Tần Lạc Y chỉ nhìn thấy Ma Thần, chỉ nghe được thanh âm Ma Thần, đối với mọi người khác làm như không thấy. Nàng đưa tay đem Đại Đạo Bảo Bình ra.

“Ha ha.” Ma Thần hưng phấn cười khẽ lên.

Đưa tay tiếp nhận Đại Đạo Bảo Bình kia, dư quang khóe mắt nhịn không được nhìn phía Ma Kiêu trong hư không đang chiến đấu với Phệ Thiên Huyết Trận, cưỡng chế áp lực xúc động cuồng tiếu. Hắn chiếm được Đại Đạo Bảo Bình, Tần Lạc Y không đáng sợ hãi, chính là Ma Kiêu, cũng không đáng sợ hãi! Ma giới lập tức là thiên hạ của hắn!

“Lại là Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp!” Bạch y nam tử khoanh tay đứng thẳng trong hư không thấy một màn này, tựa hồ rốt cuộc không thể bảo trì bình tĩnh, hừ nhẹ một tiếng, hắn nhấc chân muốn đi ra ngoài: “Ma Thần, hai mươi vạn năm trước ta không nên lưu lại tính mạng ngươi!” Chỉ là chân mới nâng một nửa, đột nhiên bạch y nam tử dừng chân.

Ma Thần vui sướng cầm Đại Đạo Bảo Bình trong tay đột nhiên sắc mặt đại biến, “Ông” một tiếng, Đại Đạo Bảo Bình đột nhiên buông xuống hàng ngàn hàng vạn đạo quang mang, đem cả người Ma Thần vây quanh bên trong. Ma Thần nổi giận gầm lên một tiếng, trên mặt tràn đầy không thể tin.

Mà Tần Lạc Y thần sắc dại ra, trên mặt phiếm đỏ ửng khẽ nhếch cằm nhìn hắn, mâu quang trong trẻo lạnh lùng, thần sắc mỉa mai, nơi nào còn nửa phần bộ dáng vừa rồi bị mê hoặc.

“Đáng chết, ngươi cư nhiên gạt ta!”

“A, chẳng lẽ ta không thể lừa ngươi?” Tần Lạc Y cười nhạt: “Chỉ cho ngươi chơi xấu ta, không thể cho ta tương kế tựu kế sao?”

Tần Lạc Y từng chịu Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp tra tấn cực sâu, hơi thở trên người Ma Thần biến đổi, còn có cỗ tà âm kỳ dị có thể ảnh hưởng năng lượng trong cơ thể nàng vừa vang lên, nàng liền trực giác nhận ra không thích hợp. Cư nhiên vọng tưởng dùng Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp khống chế nàng!

Nếu không phải Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong cơ thể nàng đã sớm bị nàng đuổi đi hoàn toàn, nói không chừng hôm nay thật sự bị hắn thực hiện được.

Ma Thần cực tức giận. Hay cho một tương kế tựu kế, vừa rồi giả trang giống như vậy, hắn không hề phát hiện sơ hở, chỉ là hắn rất không thông là, lấy tính tình Kim Thụy Hoàng, trong cơ thể Tần Lạc Y không có khả năng không có Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, hắn không nên thất bại mới phải. Huống hồ, cho dù trong cơ thể Tần Lạc Y không có Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, lấy tu vi hắn, cũng không thể không khống chế được nàng.

Tần Lạc Y khống chế được Đại Đạo Bảo Bình, quang mang trên Đại Đạo Bảo Bình càng ngày càng thịnh, Ma Thần toàn lực chống đỡ, vội vàng giãy giụa cũng vô pháp tránh thoát, Đại Đạo Bảo Bình có thể cất chứa tất cả lực lượng thế gian, Ma Thần bị hào quang cường đại bao phủ cảm thấy lực lượng trong cơ thể chính mình xói mòm rất nhanh, thần sắc càng thêm khó coi phẫn nộ.

“Tần Lạc Y, ngươi cho là dùng Đại Đạo Bảo Bình có thể hoàn toàn chiến thắng ta?” Hắn rống to một tiếng, một bàn tay ra sức chống cự Đại Đạo Bảo Bình xâm nhập, tay kia tạo ra một đạo pháp quyết, một đạo kim quang bay thẳng đến Phệ Thiên Huyết Trận, thoáng chốc trên Phệ Thiên Huyết Trận nổi lên một toà quang cầu màu vàng, năng lượng cường đại trong Phệ Thiên Huyết Trận hướng tới Ma Thần mà đến, nhanh chóng bổ sung năng lượng hắn mất đi, hơi thở trên người đột nhiên tăng vọt lên, rốt cục thành công giãy thoát khỏi Đại Đạo Bảo Bình trói buộc.

Tần Lạc Y hơi nhíu mày. Cũng không ngăn cản Ma Thần tiếp tục hấp thu năng lượng trong Phệ Thiên Huyết Trận.

Ma Kiêu đã thành công hủy diệt Phệ Thiên Huyết Trận bố trí trong trận pháp cường đại U Minh thành, lúc này Phệ Thiên Huyết Trận đã không thể tiếp tục cắn nuốt máu ma tu trong U Minh thành.

Cho nên mặc kệ năng lượng trong Phệ Thiên Huyết Trận cường đại bao nhiêu, rốt cuộc hữu hạn, Ma Kiêu tiến vào Phệ Thiên Huyết Trận đã có chút thời gian, bởi vì hai người là khế ước bản mạng, tuy rằng nàng biết Ma Kiêu hiện tại không có chuyện gì, nhưng lúc này Ma Thần hấp thu năng lượng trong Phệ Thiên Huyết Trận càng nhiều, lực lượng Phệ Thiên Huyết Trận sẽ tương đối giảm bớt một ít, Ma Kiêu cũng an toàn vài phần.

Về phần chính nàng. Nàng có Đại Đạo Bảo Bình trong tay, không nói giết Ma Thần, tự bảo vệ mình trước khi Ma Kiêu hoàn toàn hủy diệt Phệ Thiên Huyết Trận hoàn toàn không có vấn đề.

Bởi vậy nàng không chỉ không ngăn cản Ma Thần, ngược lại ngóng trông Ma Thần hấp thu năng lượng trong Phệ Thiên Huyết Trận nhiều một chút. Chỉ là Ma Thần tự mình chủ động dừng lại, hiển nhiên đối với Ma Kiêu tràn đầy cố kỵ, sợ Phệ Thiên Huyết Trận yếu xuống sẽ gây bất lợi cho chính hắn. Tần Lạc Y thầm than một tiếng đáng tiếc.

Ma Thần lại công kích hướng Tần Lạc Y, lần này trong thân thể hắn có một đoàn hắc vụ lao ra, hơi thở vô tận tử vong nhanh chóng tràn ngập, như mở ra đại môn Minh giới. Hắn cố kỵ Đại Đạo Bảo Bình của Tần Lạc Y, đồng thời công kích hướng Tần Lạc Y, trên thân thể thêm vào một đạo kết giới phòng ngự vô cùng kiên cường dẻo dai.

“Thần thức công kích!” Tần Lạc Y cười nhạt.

Đây là trắng trợn khinh thường nàng vừa mới tấn giai đại ma vương, lấy thần thức công kích tránh đi Đại Đạo Bảo Bình hấp thu lực lượng hắn. Tuy rằng Đại Đạo Bảo Bình có thể chứa thiên hạ vạn đạo, nhưng quả thật không thể hấp thu cất chứa thần thức, Ma Thần hiển nhiên có chút hiểu biết Đại Đạo Bảo Bình.

Nhưng nếu hắn nghĩ như vậy có thể chế trụ nàng thì quá sai lầm. Tần Lạc Y đem Đại Đạo Bảo Bình gắn vào đỉnh đầu chính mình. Lập tức phóng xuất thần thức công kích.

Thần thức Ma Thần hóa thành từng đạo hơi thở tử vong màu đen, mà thần thức Tần Lạc Y màu vàng, phảng phất như ánh sáng mặt trời mới mọc hào quang vạn trượng.

“Phanh!” Hai đạo thần thức công kích va chạm vào nhau, ầm ầm một tiếng, phát ra trăm ngàn đạo quang mang khủng bố. Có dao động cường hãn cực kỳ khủng bố phóng thích ra, dao động kia rung động linh hồn người, số ít ma tu trong U Minh thành may mắn giữ vững, gần chín phần đều trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, nội tâm sợ hãi, gần như hít thở không thông.

“Oanh!” Thân thể Ma Thần trực tiếp chia năm xẻ bảy, đầu bị thần thức Tần Lạc Y xuyên thủng, máu đỏ tươi, bắn tung toé chung quanh. Ma Thần thân là ma tu cường đại nhất Bắc Ma giới, tấn giai đại ma vương mấy chục vạn năm, thần thức vô cùng cường đại, nguyên tưởng rằng chống lại Tần Lạc Y vừa mới tấn giai đại ma vương, thần thức hắn công kích nắm chắc thắng lợi, không nghĩ tới cuối cùng hoàn toàn thất bại.

“A!” Ma Thần rống to một tiếng, đem thân thể trọng tổ, thần sắc khiếp nhìn Tần Lạc Y.

Tần Lạc Y nâng tay lên, thần thức vô cùng cường đại như thủy triều tràn ra mãnh liệt, đem khắp thiên địa tinh lọc, Ma Thần vừa rồi phóng xuất ra cỗ hơi thở tử vong nhất thời hoàn toàn biến mất.

“Tần Lạc Y…Sao thần thức ngươi có thể cường đại như vậy!” Tần Lạc Y có Hỗn Nguyên Thiên Châu, có thể tấn giai rất nhanh, trong thời gian ngắn như thế tu luyện đến đại ma vương, có lẽ do nắm giữ tốc độ chảy thời giam…Nhưng mặc kệ nói như thế nào, tu vi Tần Lạc Y mới tấn giai đại ma vương không đến một ngày, thần thức nàng làm sao có khả năng cường đại hơn hắn! Thậm chí hoàn toàn đem thần thức hắn áp chế!

Nếu không phải tu vi hắn cường đại, chỉ cần hình thần không diệt, thân thể có thể nhanh chóng trọng tổ, sợ là lúc này hắn đã sớm chết trong tay Tần Lạc Y!

Thần sắc chúng ma tu trong U Minh thành khiếp sợ lại hưng phấn nhìn Tần Lạc Y.

“Bởi vì nàng là thiên phẩm luyện đan sư a.” Tần Lạc Y còn chưa mở miệng nói chuyện, Ma Kiêu đột nhiên từ trong Phệ Thiên Huyết Trận chui ra, từ trên cao nhìn xuống cười nhìn Ma Thần.

Mà Phệ Thiên Huyết Trận nguyên bản tản ra hơi thở khủng bố vẫn luôn công kích hắn đột nhiên chấn động run rẩy dữ dội một trận, nháy mắt biến thành một quang cầu huyết sắc, trong suốt trong sáng, tràn đầy lưu quang, dừng trên tay Ma Kiêu.

Tròng mắt Ma Thần thiếu chút nữa trừng rơi ra.

Ma Kiêu đem viên quang cầu huyết sắc đánh giá, lập tức mỉm cười nuốt vào.

“Phốc!” Ma Thần phun ra một búng máu xa mười trượng.

Chuyện Tần Lạc Y là thiên phẩm luyện đan sư đã đủ đả kích hắn, Phệ Thiên Huyết Trận không bị Ma Kiêu trực tiếp hủy diệt, mà bị hắn ta trực tiếp cắn nuốt….Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn không dám tin tưởng đây là sự thật!

Chống lại một Tần Lạc Y hắn đã ăn mệt, hiện tại nhiều thêm một Ma Kiêu…Ma Thần hiểu được đại thế đã mất, phất đi vết máu khóe môi. Ánh mắt hắn hung ác nham hiểm nhìn thoáng qua Tần Lạc Y cùng Ma Kiêu, xoay người phóng đi.

Môi Tần Lạc Y đỏ mọng khẽ nhếch, kinh ngạc nhìn Ma Kiêu nuốt Phệ Thiên Huyết Trận vào, hơn nữa cả người lông tóc vô thương, trên mặt khó nén khiếp sợ, chỉ một lát công phu, cư nhiên luyện hóa Phệ Thiên Huyết Trận…Tu vi phải biến thái như thế nào mới làm được a.

Ma Kiêu hướng nàng cười chớp mắt nhìn. Đáy mắt hiện lên một chút bỡn cợt, lại nhìn Ma Thần hướng nàng ý bảo.

Lúc này Tần Lạc Y mới phát hiện bóng dáng Ma Thần đào tẩu rất nhanh, mắt thấy Ma Kiêu không có ý tứ xuất thủ chặn lại, thân thể nàng vừa động, nhanh chóng đuổi theo.

“Oanh!” Tần Lạc Y vừa ra tay chính là thần thức công kích vô cùng cường đại, ở chung quanh nàng nháy mắt vọt lên trăm ngàn đạo mũi nhọn, phủ kín một khoảng trời.

Những đạo mũi nhọn chặn đường đi của Ma Thần. Mỗi một đạo đều to lớn, xán lạn loá mắt, xuyên qua không trung, làm cho thiên địa run rẩy. Đây là Tần Lạc Y sát ý ngập trời. Sát khí tràn ngập, cả tòa U Minh thành như đột nhiên đi vào mùa đông rét lạnh, vô tận lá rụng bay tán loạn.

Ma Thần nhất thời không thể tiếp tục đi về phía trước. Trong mắt hiện ra tàn nhẫn.”Tần Lạc Y, ta liều mạng với ngươi!” Xoay người hướng Tần Lạc Y đánh tới.

Hai đạo bóng dáng nháy mắt triền đấu một chỗ.

“Phanh!”

“Oanh!”

“Ầm ầm ầm!”

Ma Thần quả nhiên liều mạng đấu pháp, sử xuất các loại bí thuật, cũng không phòng thủ, chỉ liều mạng công kích, trên bầu trời nhất thời lộ ra các loại dị tượng, ngũ sắc quang mang tận trời.

Nhưng hắn dùng loại đấu pháp đồng quy vu tận đều là phí công. Tần Lạc Y biết thần thức chính mình chiếm ưu thế tuyệt đối, mặc kệ hắn dùng loại bí thuật nào, chỉ dùng thần thức chính mình cường đại áp chế hắn, Ma Thần nhanh chóng rơi xuống thế hạ phong.

Thân thể bị hủy vô số lần. Cuối cùng rốt cục bị Tần Lạc Y dùng thần thức cường đại trói trụ thân thể, không bao giờ có thể phản kháng, từ không trung ngã thật mạnh xuống quảng trường thật lớn ngoài U Minh cung. Ánh mắt tuyệt vọng.

“Giết hắn!”

“Đem hắn nghiền xương thành tro!”

……

Trong U Minh thành, chúng ma tu may mắn còn sống sót tình cảm quần chúng phẫn nộ, tiếng hô muốn giết Ma Thần hết đợt này đến đợt khác.

Ma Kiêu từ không trung hạ xuống.

“Sớm nói, ngươi không có Hỗn Nguyên Thiên Châu, U Minh cung này căn bản không phải địa phương ngươi lưu lại, nhưng ngươi không tin…Ai, nguyên bản còn muốn tha cho ngươi một mạng, hiện tại…” Ma Kiêu nhíu mi nhìn chung quanh, trên mặt làm như thập phần tiếc hận, trong mắt tràn đầy ý cười không giấu được.

Tần Lạc Y từ không trung hạ xuống. Tuy rằng chế trụ Ma Thần, nhưng trong mắt có một tia buồn bực không giấu được, tu vi Ma Thần quả nhiên cường đại, tuy rằng nàng giết hắn vô số lần, chỉ là không thể trực tiếp giết chết hắn, cuối cùng bất đắc dĩ, đành bắt hắn trước.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN