Sư Huynh, Rất Vô Lương - Quyển 4 - Chương 28: Gặp lại Bạch Y
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Sư Huynh, Rất Vô Lương


Quyển 4 - Chương 28: Gặp lại Bạch Y


Editor:HamNguyet

Ngoài U Minh thành.

Tứ đại ma vương Nam Ma giới Cổ Việt Vương, Bắc Minh Vương,…Cùng đám người Truy Phong, Trục Ảnh, Thanh Phong, Minh Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng nhìn kết giới Hắc Ám giới phía trước ngăn trở đường đi của bọn họ.

Ở phía sau bọn họ, là hàng vạn tu sĩ Nam Ma giới đứng thẳng, từ Lạc thành bị chuyển qua nơi này, bọn họ liền theo sát sau tứ đại ma vương xé rách hư không chạy lại đây. Chỉ là đến ngoài U Minh thành, lại không thể đi tiếp một bước.

“Đáng chết!” Cổ Việt Vương thấp chú một tiếng, lập tức quay đầu nhìn phía Bắc Minh Vương: “Ngươi thật sự xác định Yêu Đế đi vào Hắc Ám giới? Có thể là ngươi nhìn lầm rồi hay không?”

“Sao có thể! Bộ dáng Yêu Đế kia, hóa thành tro ta đều nhận ra, tuyệt đối không thể nhìn lầm.” Bắc Minh Vương dị thường khẳng định nói: “Trước đó vài ngày Yêu giới xảy ra chút chuyện, nghe nói không thấy tăm hơi hành tung Yêu Đế.”

“Ma Thần…Nếu Ma Thần liên hợp Yêu Đế thật sự xuống tay với Vương Thượng…” Sắc mặt Truy Phong trở nên càng thêm khó coi, hơn nữa theo thời gian trôi qua từng chút, thần sắc hắn càng nôn nóng, một đại ma vương chống lại hai tu sĩ thực lực đại ma vương, nghĩ như thế nào kết quả cũng gây bất lợi với Vương Thượng. Hơn nữa Vương Thượng đã mất tích hơn nửa năm.

Hôm nay kết giới Hắc Ám giới có dị biến như vậy, không phải do bọn họ suy nghĩ đến tình huống xấu nhất, mà mọi người Ma giới đều biết, Hắc Ám giới thu càng nhỏ, lực phòng ngự càng lớn, càng không dễ dàng bị người đột phá.

Ma Thần ở trong Hắc Ám giới. Yêu Đế cũng ở trong Hắc Ám giới, còn có đại ma vương Bắc Ma giới…Hiện tại Hắc Ám giới thu nhỏ như vậy, đương nhiên là đề phòng người từ bên trong đi ra, đề phòng người nào? Có thể là ai? Hiện tại Hắc Ám giới chỉ có Ma Thần có thể khống chế!

“Khoảng thời gian trước Yêu Đế có thêm một nhi tử, nghe nói yêu như trân bảo…Nếu hắn ta thực sự dám cùng Ma Thần cấu kết với nhau làm việc xấu, nhúng tay vào trận chiến Ma giới, ta dứt khoát bắt nhi tử hắn đến!” Kỳ Lân Vương híp mắt nguy hiểm mở miệng.

“Chủ ý này tốt!” Trong mắt Bắc Minh Vương sáng ngời. “Vẫn để ta đi đi, ta biết nhi tử hắn ta ở đâu.” Bắc Minh Vương xoa tay, trong mắt lộ vẻ sát ý lạnh lùng.

Cổ Việt Vương không phản đối.

“Để Truy Phong, Trục Ảnh đi cùng ngươi!” Nhi tử Yêu Đế, đương nhiên bên người ngoạ hổ tàng long.

Truy Phong, Trục Ảnh nháy mắt đi tới bên người Bắc Minh Vương, Bắc Minh Vương đang chuẩn bị xé rách hư không đi Yêu giới trước, đột nhiên phía trước truyền đến một tiếng ầm ầm kịch vang, Hắc Ám giới trực tiếp bị đánh vỡ một cửa động thật lớn.

Trong Hắc Ám giới phía trước, bọn họ liếc mắt một cái liền thấy được trong U Minh thành tụ tập hàng vạn chúng ma tu, một cỗ huyết tinh khí nồng đậm đến cực điểm từ trong U Minh thành phiêu đãng mà ra.

“Vương Thượng không có việc gì!”

“Còn có Tần cô nương!”

Tần Lạc Y cùng Ma Kiêu đứng thẳng trên quảng trường thật lớn trước U Minh cung, tuy rằng trong U Minh thành có rất nhiều người, nhưng bọn họ liếc mắt một cái liền thấy được Ma Kiêu cùng Tần Lạc Y.

Trong mắt đám người Cổ Việt Vương sáng ngời, thân thể tật như tia chớp hướng tới U Minh cung mà đi, Bắc Minh Vương cũng không đi bắt nhi tử Yêu Đế, theo cửa động Hắc Ám giới vỡ tan phóng vào. Không nhìn đến Yêu Đế, lại thấy được Ma Thần chật vật buộc chặt trên mặt đất.

“Ma Thần, ngươi cũng có hôm nay!”

“Giết hắn, để hắn đền mạng cho nhi tử ta! Để hắn đền mạng cho hàng ngàn hàng vạn huynh đệ bị hắn giết chết trong U Minh thành! Cư nhiên dùng Phệ Thiên Huyết Trận đến đối phó người Bắc Ma giới chúng ta, hắn chính ma quỷ!”

……

Trong U Minh thành, tiếng hô, chửi bậy vang thành một mảnh.

Đám người Cổ Việt Vương từ cửa động Hắc Ám giới vỡ tan theo tiếng bọn họ chửi bậy hiểu biết được một bộ phận chân tướng sự tình, không nghĩ tới bắt trói Ma Thần là Tần Lạc Y, thật sự nằm ngoài dự kiến của bọn họ. Mà tin tức Tần Lạc Y tấn giai đại ma vương, càng cả kinh bọn họ nửa ngày không phục hồi lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Tần Lạc Y như đang nhìn yêu nghiệt.

Ma Kiêu đưa tay điểm vài cái trên người Ma Thần. Ma Thần a một tiếng, thân thể phút chốc mềm xuống, một thân tu vi bị phế, nháy mắt từ Ma Đế cao cao tại thượng biến thành phàm nhân. Ma Kiêu đem Ma Thần giao cho Cổ Việt Vương.

“Đem hắn ném ra ngoài U Minh thành đi.”

“Ma Kiêu! Vì sao ngươi không giết ta!” Tu vi Ma Thần bị phế, biết chính mình nếu bị ném ra ngoài, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa chỉ sợ còn phải nhận hết lăng nhục mà chết, vì thế trước khi bị Cổ Việt Vương ném ra ngoài thành, hắn liền hướng về phía Ma Kiêu gào rống ra tiếng.

“Giết ngươi?” Ma Kiêu nở nụ cười, ánh mắt nhìn lướt qua tu sĩ Bắc Ma giới vô cùng phẫn nộ chung quanh:“Giết ngươi? Ta còn sợ ô uế tay ta…Ngươi muốn chết dứt khoát, phải xem bọn họ có đồng ý hay không.” Nói xong cũng không nhìn Ma Thần, xoay người kêu Tần Lạc Y liền hướng trong U Minh cung mà đi, đám người Thanh Phong theo sát sau bọn họ.

Bắc Minh Vương mang theo người giải quyết tốt hậu quả trong U Minh thành. Nói là giải quyết tốt hậu quả, kỳ thật chính là hai người Kim Ô Vương cùng Kim Giao Vương, những người khác trong U Minh cung, đã sớm bị chúng ma tu phẫn nộ giết chết không sai biệt lắm, Kim Ô Vương bị Thanh Y đánh trọng thương, sau khi kết giới tan biến, đã bị Thanh Y giết.

Kim Giao Vương bị Tuyết Hồ đùa giỡn xoay quanh, lúc này tức thì bị mấy chục người người vây công, có đám người Bắc Minh Vương xuất thủ, Kim Giao Vương muốn chạy cũng không chạy được, cũng nhanh chóng mất mạng.

“Trong U Minh cung tử khí âm trầm, tên không dễ nghe, chờ nàng tiến vào ở vẫn nên đổi tên tốt lắm, đồ dùng bên trong phải thay đổi hoàn toàn, những chuyện này nàng không cần nhọc lòng, ta tới chuẩn bị cho nàng, nàng hiện tại thành Ma Đế Ma giới ta, việc này chúng ta tìm thời gian chiêu cáo toàn bộ Ma giới, dứt khoát chuẩn bị cho nàng một đại điển phong đế…” Ma Kiêu một bên cùng Tần Lạc Y hướng U Minh cung đi đến, một bên nói với nàng, trong mắt tối đen xinh đẹp lộ vẻ tươi cười làm người ta loá mắt.

Khoé mắt Tần Lạc Y hung hăng co rút. Dưới chân hơi dừng một chút, tựa tiếu phi tiếu nhìn Ma Kiêu: “Ngươi thật sự muốn ta làm Ma Đế Ma giới sao?” Vừa thu thập Ma Thần, hắn liền lên kế hoạch chuyện chiêu cáo thiên hạ nàng làm Ma đế.

“Đương nhiên muốn!” Ma Kiêu nhíu mi.

Tần Lạc Y ở trong mắt hắn không nhìn tới nửa phần không tình nguyện.

Tuy rằng trong lòng đám người Thanh Phong Minh Nguyệt khiếp sợ, chỉ là trên mặt không biểu hiện ra ngoài một chút, bọn họ đi theo bên người Ma Kiêu mấy chục vạn năm, biết tính tình Ma Kiêu nói một không hai, hắn nói làm cho Tần Lạc Y làm Ma Đế, là thật sự muốn nàng làm Ma đế.

“Hiên Viên Vương!” Đúng lúc này, trong U Minh thành đột nhiên truyền ra một trận tiếng kinh hô, trong lòng Tần Lạc Y nhảy dựng, mạnh mẽ quay đầu, một đạo bóng dáng màu trắng từ không trung chậm rãi mà đến. Trong nháy mắt liền dừng trong U Minh cung.

Mà nhìn đến đạo bóng dáng màu trắng kia đã đến, toàn bộ U Minh thành nháy mắt trở nên yên tĩnh không tiếng động. Một cỗ không khí áp lực khác thường nháy mắt bao phủ U Minh thành.

Trong lòng Tần Lạc Y đột nhiên cứng lại. Khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, lộ ra góc cạnh rõ ràng. Hai tròng mắt như ánh sao thâm thúy, phiếm ánh sáng mê muội người. Lông mi nồng đậm, mũi cao thẳng, đôi môi tuyệt mỹ, không một chỗ nào không cao quý tao nhã, vạt áo bay bay, phảng phất như trích tiên, thần sắc thong dong tự nhiên, mang theo lạnh nhạt phiêu miểu nói không nên lời.

Không phải Bạch Y thì là ai? Bạch Y…Không, Hiên Viên Kình đi đến trước người Tần Lạc Y cách mấy thước, ánh mắt thâm thuý như ánh sao dừng trên mặt nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau.

“Lạc Y, cuối cùng ta cũng tìm được nàng.” Thanh âm Hiên Viên Kình réo rắt trước sau như một, ẩn ẩn mang theo áp lực vui sướng.

Tần Lạc Y mím môi, rõ ràng trong lòng mãnh liệt mênh mông, có rất nhiều chuyện muốn nói với hắn, có rất nhiều chuyện muốn hỏi hắn, lúc này thực sự thấy hắn, lại cảm thấy yết hầu ngứa, tựa hồ bị cái gì ngăn chặn. Nói cái gì cũng không nói ra lời được.

“Lạc Y.” Thần sắc trên mặt Hiên Viên Kình càng thêm nhu hòa, trong mắt hiện lên nhu tình, ánh mắt nhìn nàng, cùng Bạch Y ngày xưa giống nhau như đúc…Giống như cái gì cũng không thay đổi.

Trong ánh mắt xinh đẹp của Ma Kiêu nhanh chóng hiện lên ảo não, nhưng trước khi tất cả mọi người phát hiện, lại giấu đi rất nhanh. Nghiêng đầu nhìn về phía Tần Lạc Y. Ánh mắt Tần Lạc Y còn giằng co trên người Hiên Viên Kình. Mạc danh, Ma Kiêu cảm thấy trong lòng có chút hụt hẫng.

“Bạch Y.” Tần Lạc Y rốt cục mở miệng. Thanh âm có chút khàn khàn khác thường, nàng hướng Hiên Viên Kình đi đến, khi cách bốn năm rốt cục gặp lại, hơn nữa Hiên Viên Kình vừa rồi còn nói luôn tìm kiếm nàng…Thì ra, hắn không quên nàng.

Bắc Minh Vương, Kỳ Lân Vương, Cổ Việt Vương…Tứ đại ma vương Nam Ma giới, cùng hơn mười người từ ngoài U Minh cung tiến vào, thần sắc đề phòng ngưng trọng.

Ma Kiêu hướng bọn họ khẽ lắc đầu. Đi nhanh vài bước đến bên người Tần Lạc Y, giữ chặt cánh tay nàng sủng nịch thân mật nói: “Cái gì Bạch Y…Đó là Hiên Viên Vương, Tiên giới Hiên Viên Vương.”

Lại ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Kình. Cười đến khách khí xa cách: “Không biết Hiên Viên Vương đại giá quang lâm Ma giới ta là vì chuyện gì?” Một bên lợi dụng khế ước bản mạng dùng linh hồ truyền âm với Tần Lạc Y:“Sớm đã nói với nàng, hắn không phải Bạch Y, nàng muốn làm gì? Xông lên cùng hắn ôm nhau, diễn tiết mục cửu biệt trùng phùng? Ngay cả vì sao hắn tới nơi này, không muốn làm rõ ràng liền vội vã nhận thức, cẩn thận ngay cả bột phấn xương cốt đều bị người gặm cắn không còn một chút!” Trên tay nhìn như nhẹ nhàng lôi kéo nàng, kỳ thật kỹ xảo dùng lực lượng, căn bản không cho Tần Lạc Y tránh thoát.

“Nói bậy bạ gì đó, còn có, lấy tu vi ta, ta có gì đáng giá để hắn gặm cắn?” Tần Lạc Y liếc mắt nhìn Ma Kiêu, cũng dùng linh hồn truyền âm. Thời điểm năm đó Kim Thuỵ Hoàng thân là Ma Đế đều không chiếm được tiện nghi chỗ Bạch Y, nàng không cảm thấy tu vi chính mình có thể thắng được Hiên Viên Kình.

Ma Kiêu cười nhạo một tiếng. Trong ánh mắt xinh đẹp hiện lên ánh sáng nhạt.  “Nàng không có, nhưng ta có a. Nàng đừng quên chúng ta là quan hệ gì, không được cùng hắn quá tiếp cận, càng không được cùng hắn ôm nhau, ta không cảm giác an toàn.”

Tần Lạc Y vừa tức giận vừa buồn cười. Nhịn không được tà nghễ lặng yên trừng mắt nhìn Ma Kiêu một cái. “Chúng ta có quan hệ gì? Ngươi không nói, ta không nói, ai biết chúng ta có quan hệ a!”

“Người khác có lẽ không biết, nhưng Hiên Viên Kình này biến thái thật sự, không chừng nàng hơi chút lộ ra điểm dấu vết hắn sẽ biết, ta nói cho nàng, nàng không được đi theo hắn lên giường.”

Tần Lạc Y đột nhiên đỏ mặt. Một cỗ khí cứ như vậy mắc trong lòng, lên cũng không được, xuống cũng không xong. Bởi vì lúc trước hai người dùng linh hồn trao đổi, lúc này nghe xong lời này, mạnh mẽ quay đầu trừng hướng Ma Kiêu.

“Buông tay!” Mâu quang Hiên Viên Kình tối sầm lại. Lúc này Tần Lạc Y đỏ mặt nhìn về phía Ma Kiêu, dừng trong mắt người khác rõ ràng là ẩn tình yên lặng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN