Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)
Chương 79 Tâm Tình Đại Loạn
Scor bị quây như con búp bê. Cô cũng ko phản kháng vì họ có lòng tốt mà. Chả nhẽ giờ la lên nói mình là ma pháp sư hệ băng nên ko lạnh.
Scor _ Gọi ta có chuyện gì sao??
Geni _ Muốn nhờ cậu tăng nhiệt độ lên chút. Vầy thì có phần hơi lạnh quá. Đc chứ?
Scor cau có _ Phiền nhiễu!!
_ Ôi, cậu bé thật có thể làm đc việc này cơ à.
_ Giỏi thế sao??
Scor cũng ko nỡ từ chối, cô bắt đầu tăng nhiệt độ lên từ 18 độ lên 23 độ. Cô cũng đk cho tuyết ngừng rơi.
_ Cậu bé làm đc này, tôi thấy ấm hẳn ra.
_ Ngoan quá, lại đây cô thưởng bánh nè cháu.
_ Vất vả cho cháu rồi.
Có thắc mắc sao Scor là băng ma pháp sư mà dùng đc hỏa hệ và đk nhiệt độ ko. Vì chủ yếu ở ma pháp của cô là đk nhiệt độ theo ý mình, đây là thế mình của cô để tạo nền tảng cho băng hệ và hỏa hệ.
Nhưng làm đc việc này phải tốn rất rất nhiều ma lực. Nhất là khi thay đổi tận 5 độ ở 1 khu vực rộng lớn và có phần khắc nghiệt như vầy.
Chẳng mấy chốc Scor cũng phải thở dốc. Mồ hôi tuôn rơi nhễ nhại.
Scor _ Đc rồi chứ?
Geni _ Vất vả cho cậu quá.
Scor ko nhảy thẳng lên trần nhà nữa mà đi bộ luôn cho đỡ đuối. Hôm qua thì có cái giống quỷ trong người mình kích động vì trấn áp nó nên hơi tốn sức, giờ phải thi triển cái ma pháp tốn nhiều ma lực như vầy thì có vẻ đuối.
Mà công nhận mượn tạm mấy cái áo của Can mà chả cái nào coi đc, chỉ có cái áo thun trắng xem ra ổn, Scor nghĩ mình nên đi mua vài cái áo choàng mới đc, vài bộ quần áo nữa.
Đi ngang qua khu đất ban nãy mọi người trồng hoa, Scor bứoc đến ngắm nghía đôi chút. Mọi ngừoi đang cắt tỉa hoa đem đi cả rồi. Nhìn 1 vài cây con chưa đc truyền ma lực nên còn là nụ hoa, Scor bứoc đến thử truyền 1 ít ma lực của mình vào trong. Cô chấp thuận mình có phần tò mò nó sẽ ra loại hoa nào.
Đóa hoa nổ rộ thành 1…. Chỉ có 1 bông….
Một ông lão đi ngang qua thì nhìn đóa hoa đó có phần giật mình, nó đẹp quá….
Ông _ Hoa pha lê băng nhỉ!!
Scor _ Ông là…!!
Ông _ Tạo ra 1 đóa hoa xinh đẹp giàu cảm xúc như vầy chứng tỏ chủ nhân của nó chỉ hướng tâm tư về 1 người. Bông hoa vừa đẹp vừa lạnh, trông đầy sức sống nhưng đơn côi làm sao. Cháu đang phiền lòng điều gì chăng??
Scor _ Có lẽ…!!
Ông _ Ha ha, lão quản nhiều quá!! Hoa pha lê băng này vĩnh viễn chỉ có 1 bông ở 1 cây, khi hái thì nó sẽ héo tàn cái cây ngay nhưng sau 1 tháng ko hái thì nó cũng tự động héo cả hoa. Loại cây này cần vun đón tình cảm của chủ nhân thì mới hái đc, nếu ko hái đc thì có nghĩa tình cảm của người dó ko ổn định..
Scor _ Ông biết nhiều thật!
Ông _ Lão chỉ là đọc đc loài hoa tuyệt đẹp này từ sách thôi. Loài hoa dành cho vị chủ nhân đơn độc, loài hoa đón chờ tình cảm từ vị chủ nhân lạnh lùng vô cảm. Một loài hoa vô cảm ko nhận tình cảm chủ nhân, Ha ha. Chuyện khi xưa nhớ lại thật đẹp. Hồi ức y như tranh vẽ nhưng tranh vẽ chỉ mãi là hồi ức.
Scor _ Ông lão này nhìn quen thế??
Scor nhìn ông lão đã rảo bước đi xa thì thử vương tay bẻ đóa hoa nhưng từ đâu những gai nhọn xuất hiện làm cả tay Scor nhuốm đẫm máu. Scor nhìn vào bàn tay ướt đẫm của mình.
Scor _ Xem ra lời ông ta nói là thật. Hoa ko hái đc chỉ xứng là rác ruởi thôi.
Scor định ra tay đốt rụi bông hoa chết tiệt này thì bị Aqua ngăn cản.
Aqua _ Đừng làm thế! Hoa đẹp để ngắm cũng ko uổng mà.
Scor _ Chả có tâm tình để ngắm.
Aqua _ Đang giận vì 1 bông hoa cũng ko hái đc à??
Scor _ Thì sao??
Aqua _ Thật là!!
Li _ Nên ân cần chăm sóc nó chứ!! Cả hoa cũng có tâm tư như con người mà. Chỉ là đóa hoa này đọc đc tâm tình ko tốt của cậu nên ko cho phép cậu hái thôi.
Scor _ Ngươi cũng có tâm thưởng hoa cơ à??
Li _ Đang có tâm trạng.
Li khụya xuống, dùng chiếc xẻng nhỏ gần đó từ tốn đào gốc của cây hoa. Loại hoa này chỉ có 1 đóa nên thân cây nhỏ và thấp, chỉ cao chừng 20cm thôi. Li ân cần đem cây hoa đặt vào chậu hoa nhỏ xinh đưa cho Scor.
Li _ Nên chăm sóc cẩn thận!
Scor _ Ko cần đâu, ngươi thích làm gì nó thì làm.
Scor quay mặt bỏ đi. Li và Aqua đứng nhìn đóa hoa nhiễm máu thì thở dài 1 hơi. Scor tức giận vì đóa hoa đã chứng minh rằng Scor ko yêu Pis nên mới ko hái đc nó đó sao. Li nhìn đóa hoa thì hơi phiền muộn, cười dịu 1 cái rồi đem nó cất vào ko gian.
Aqua nhìn biểu cảm của Li mà hơi lo ngại, xem ra lại tiếp diễn lần nữa rồi.
_______________
Geni _ Để tôi giúp cô nhào bột, cô nghĩ ngơi chút đi.
Vir tròn xoe mắt nhìn Geni, cô vội rút tay ra khỏi cậu, ngồi cách xa cậu 1 chút
Vir _ Vậy thì nhờ cậu vậy!!
Trước giờ Gemi rõ ràng chỉ xưng “cậu, tớ” với cô. Giờ xưng “tôi, cô” thì cảm giác thật xa lạ.
Geni liếc nhìn qua cô 1 cái, nhìn người con gái có vẻ u buồn ngồi im lặng mặc cho gió đông vờn mái tóc tung bay, cái lạnh làm cho da trắng nõn nà của cô đỏ ửng.
Cậu ko tự chủ mà đưa tay nhẹ chạm vào má cô, quẹt 1 đường bột trắng lên mặt cô, Geni cười đẹp trêu cô.
Geni _ Nè Vir, mặt cậu dính bột cả rồi kìa.
Geni lòng thầm khóc, xong rồi, cậu xong rồi. Cậu phải bất tài đến nỗi giả bộ dáng của Gemi để đc chạm vào cô mới đau chứ.
Vir mắt tròn xoe xoay mà nhìn cậu, môi có phần lấp bấp.
Vir _ Cậu…. trêu tớ!
Geni _ He he, ai bảo cậu ngồi thơ thẩn làm chi chớ!!
Geni chợt cười sảng khoái rồi vội bịt miệng lại. Ko đúng, có gì đó ko đúng. Người đang làm Vir cười là Gemi chứ ko phải cậu, Gemi đang lấy lại thế chủ của cơ thể này sao?? Hay Gemi và Geni đang dần hòa làm 1 thể thống nhất.
Vir cười nhẹ _ Hì, cậu làm sao thế Gemi?? Mặt cậu… Phì hi hi.
Geni vội đưa mặt đến soi 1 cái cửa kính gần đó. Mèn ơi, miệng cậu dính 5 dấu ngón tay đầy bột mì trắng.
Hi hi!!
Geni dỗi _ Đừng cười nữa mà!!
Geni định kéo cổ áo lên lau nhưng Vir đã kéo cậu ngồi xuống ghế, cô ân cần dùng khăn tay lau cho cậu.
Geni thầm nghĩ mình bệnh rồi. Mặt cậu nóng quá, cơ thì thì lâng lâng lên cái gì đó khiến cậu muốn nhoẻn miệng cười.
Mấy vị phụ nữ nhìn đôi trẻ mà cười tủm tỉm. Còn mấy tên con trai bên cạnh nghe đc tiếng răng rắc tim vỡ luôn đấy.
Tau chạy thục mạng quanh gần 1 thị trấn.
Tau _ Can…. Can…. Hộc!! Đang ở đâu?
Li _ Sao thế Tau, cả người ướt sũng mồ hôi thế này sẽ bệnh đấy!!
Tau _ Can đâu??
Li _ Để anh dẫn đi cho, cậu ấy ở bên kia!!
Can đang ở chung với Pis, Tau vẫn cô độc đợi chờ 1 mình. Anh là đồ tồi.Cô là gì của anh, là người quan trọng hay là 1 đứa trẻ. Trong mắt anh thì cô là ai??
Tau _ Ca….can!
Li _ Can, Tau kiếm này!! Cô bé chạy khắp nơi kiếm cậu đấy.
Can_ A, xin lỗi. Tớ đang lỡ tay…..!
Can phủ phủ tay vào chiếc khăn vắt ngang hông.
Can _ Tau, sao cả người lại ướt thế này hả?? Có thấy mệt ko??
Can dùng tay chạm vào mặt cô để đo nhiệt nhưng Tau lập tức giật phắc ra ngay.
Tau _ Ko….. Tau ổn!!…. Can làm việc tiếp đi!!
Tau kéo lê Pyon trên đất mà đi.
Li _ Sao thế nhỉ?? Cô bé đang giận cậu à??
Can _ Tớ đã làm gì sai à??
Li _ Ko bít, đuổi theo đi chứ!!
Can lập tức đuổi theo Tau.
Can _ Cho anh xin lỗi. Do bận quá nên ko kiếm em sớm đc.
Tau vẫn ngớ lơ đi thẳng. Can tức tốc chặn cô lại. Dùng đồ ăn dụ dỗ.
Can _ Xem nè, anh đã làm cho em chỗ kẹo này đó. Mình cùng ăn nha.
Tau _ Ko cần để ý.
Can _ Em sao thế?? Hôm nay em cư xử kì lạ quá??
Tau _ Đi đi.
Can _Rốt cuộc em đang quấy cái gì chứ?
Tau _ Tau…. Tau ko muốn phá hạnh phúc của Can.
Tau chạy đi 1 mạch, Can định chạy thôi thì bị cô phóng sét cản trở.
Pyon _ Cô lựa chọn đúng đấy. Tên Can đó và Pis đc sinh ra là dành cho nhau. Nếu cô mà cản trở họ thì Can sẽ ghét cô vĩnh viễn, cô ko muốn bị hắn ghét thì nên tránh xa họ ra.
Tau _ Tôi… Tôi biết…. Nhưng tôi…. Tôi đau quá. Tôi…. Cần có anh ấy.
Pyon _ Chỉ là tạm thời thôi, 1 thời gian sau cô sẽ quên đi hắn thôi.
Aqua đứng trên 1ống khói cao của nhà tắm hơi.
Aqua _ Ở các vạch biên giới kết giới vẫn chưa hỏng. Xem ra thì 1 tháng sau phải tức tốc tạo lại mới đc. Bọn dị loài chắc hẳn giờ sinh sôi cả bầy đàn rồi.
Hít vào 1 hơi lạnh làm Aqua rét run cả người ở độ cao cách mặt đất 80m.
Aqua _Lạnh như vầy mà ko hiểu sao anh Scor lại thích nhỉ? Thật quái lạ.
Aqua đk gió 1 mạch bay xuống mặt đất. Sẽ là đáp đất tuyệt đẹp nếu như Sagit ko xuất hiện. Cô còn bế cậu 1 cách đúng điệu nghệ nữa chứ.
Sagit _ Hú vía, sao cậu lại nhảy từ độ cao như thế hả? Tớ nhìn thấy mà giật mình đấy.
Aqua thoáng ngỡ về ngày trước, cũng có lần anh đỡ và bồng lấy cô như thế này. Thì ra ở kiếp này Sagit vẫn rất đáng tin cậy như thế.
Aqua _ Đặt tôi xuống.
Kiếp trước Sagit là nam nhân bồng nũq nhân như Aqua thì sẽ tạo ra khung cảnh lãng mạng hết chê. Nhưng giờ hình như giới tính có chút đảo lộn làm cho ra khung cảnh kì quặc hết biết.
Tụi nhỏ xung quanh nhìn hoang hô.
_ Chị Sagit chụp giỏi quá.
_ Ko ngờ từ đằng xa mà chị ấy lại tức tốc chạy tới đây liền 1 mạch.
_ Tớ thấy chị ấy té 2 lần mà đứng lên nhanh khiếp.
_ Chị Sagit ngầu quá đi. Chị làm vợ em nhé.
Sagit chỉ có thể để tụi nhóc hâm mộ vây quanh.
Aqua _ Mấy nhóc đi xúc tuyết tiếp đi. Anh mang chị này đi chút.
_ Vâng ạ!!
Tụi nhóc lon ton cầm cái xẻng như chạy đi xúc tuyết.
Aqua kéo Sagit lại gần mình và đem cõng lên.
Sagit _ Cậu… Cậu đang làm gì thế hả?? Thả tớ xuống!!
Aqua _ Chân tay chưa khỏe hẳn mà đòi đi dọn tuyết. Chân sưng phù như thế chắc là bị trật rồi.
Sagit _ À khi nãy ngã đó. Mà tớ đi đc…. Bỏ xuống đi!!
Aqua vờ bỏ ra làm Sagit ngã ngửa ra phía sau. Sagit sợ quá nên ôm chầm lấy ổ Aqua. Aqua thầm lè lưỡi, kiếp này đùa ảnh vua ghê, là con gái mà vẫn đáng yêu đến thế cơ đấy.
Aqua _ Còn nháo là tôi buông tay thật đó.
Sagit _ Xin lỗi!
Sagit đành phải choàng ôm cổ Aqua. Nhìn thấy vài thành viên của công hội thợ săn, Sagit nhanh nhảu dùng mũ áo trùn kín. Nếu họ thấy mà ba hoa phét lác với Kakai thì mệt chết đi đc.
Aqua _ Đừng dựa kín tôi như thế!
Sagit _ Tại sao?
Aqua _ Da tôi lạnh lắm đấy!
Sagit _ Ko có đâu, ấm lắm đấy!! Hệt như lò sưởi vậy đó, ấm vô cùng.
Để chứng tỏ Sagit ôm chặt lấy Aqua 1 cách vô tư, còn dụi dụi vào lưng cậu nữa.
Aqua thì thầm _ Anh thật cũng rất ấm nên tôi ko muốn biến anh trở thành 1 cỗ thi thể lạnh lẽo như trước đâu.
Sagit _ Hửm, cậu nói gì thế??
Aqua _ Ko có gì!!
Aqua ráng đi chậm từng bước bên Sagit chứ ko dùng sức lực để đi nhanh tí nào.
Li _ Capri, cô đang bước vào 1 hố tuyết đó.
Li kéo Capri trước khi cô lọt hẳn vào cái hố tuyết kia.
Li _ Cô sao thế? Đột nhiên đi lung tung cả lên.
Xem ra là cô ấy còn bị ảnh hưởng đôi chút từ thuật thôi miên của bà cô EnKo kia rồi. Mất đi dải băng thì cô ấy ko còn tỉnh táo cho mấy.
Li sờ sờ thử tay của Capri thì thấy nó lạnh cóng, cả cơ thể cũng ướt lạnh.
Li _ Cô…..!!
Capri _ Chuyện gì?
Li nghẹn họng, định hỏi cô đã ngã vào tuyết bao nhiêu lần mà cả người thế này.
Li _ Cái hố tuyết là do cô tạo à?
Capri thoáng giật mình_ Ta chỉ vô ý thôi.
Li dẫn Capri lại 1 lò sưởi gần đó, tháo đi chiếc áo choàng ướt đẫm của cô, cậu lột hẳn áo khoác của mình cho cô.
Li _ Ngồi đây đợi tôi. Tôi quay lại ngay.
Capri ngoan ngoãn kéo áo cậu trùm người mình, chiếc áo có mùi hương thoang thoảng thật dễ chịu.
Bộp!!
Tiếng bước chân đến gần Capri mà cô ko phát hiện. Đúng hơn là ko nghe đc.
_________________
_ Mấy đứa lại đây nghỉ tay chút nè.
_ Hôm nay nhờ các cháu cả. Công việc rất trôi chảy.
_ Lễ hội năm nay thành công là nhờ ơn mấy đứa cả.
Swam _ Trời ơi, nhìn ngon quá chừng à!
Swam chảy nước ròng ròng nhìn 1 bàn đầy bánh số lượng có hạn đc bán vào dịp lễ.
_ Ha ha, đây là để thưởng cho các cháu đó. Mau ngồi xuống ăn đi nào.
Hình như ko khí có vẻ quái lạ à nha.
Nhằm!! Ngon quá!! Mình muốn tan chảy theo kem tươi mất thôi.
Swam cảm thán cái bánh mà ko để ý tình hình.
Tau thì ngày thường luôn để Can đúc ăn giờ thì ngồi xa cậu hết mức có thể. Vir và Gemi nhìn thì thân hơn đấy. Còn lại đều là tỏ thái độ thường ngày.
_ Lễ hội các cháu nhất định phải đến chơi nhé.
_ Chúng ta sẽ cổ vũ các cháu thắng vòng 3, ráng lên nhé.
_ Các anh chị đến chơi với tụi em nhe.
Pis _ Mà Li và Capri đâu nhỉ??
Đùng!! Đùng!! Ầm!!
Mọi người lật đật đứng dậy.
Can _ Là Capri nữa sao??
Mọi người chạy vội đến vội đến nơi bốc khói, nhanh nhất là Aqua, Li, Le và Scor. Nếu để cho thổ vương tức giận khác nào tự sát.
Aqua, Le và Scor đậu trên nóc nhà vì đi trên các nóc nhà mà.
Gì đây?? Họ ko tin nổi vào mắt mình. Capri đang thất thế sao?? Bởi con nhỏ tiểu thư Corn dạo trước.
Tiểu thư Corn _ Ha ha, con nhỏ thấp hèn như mày mà đòi vào vòng 3 sao?? Chỉ là 1 đứa đui mù mà đòi lên mặt với ta!!
Nhiễu loạn âm thanh ma pháp của cô ta hoàn toàn làm cho Capri ko nghe đc gì cả. Mắt ko thấy, tai ko nghe. Cả thế giới là 1 màu tối đen. Thật đáng sợ.
Capri khuỵa xuống nền tuyết lạnh giá. Bịt lấy 2 tai mìbh, ráng nghe rõ chuyển động của đối phuơng nhưng ko thể, các giác quan của cô. Tâm thần bị thôi miên nhiễu loạn khiến các giác quan cũng bị nhiễu loạn. Capri trong trạng thái kích động ko kiểm soát đc chính mình.
Nhìn con nhỏ tiểu thư kia thì Aqua định ra tay cho ả 1 trận thì 1 trận cuồng phong ồ ạt nổi lên. Đao gió đánh về phía ả 1 cách ko lưu tình nhưng gió ko phải là của Aqua mà là của Li.
Li _ Mới đi có 1 chút mà ruồi muỗi đã bu tới nơi rồi.
Tiểu thư Corn _ Ngươi dám đả thương ta.
Li _ Sao lại ko, ta thậm chí có thể giết cả cô nữa kìa.
Tiểu thư Corn _ Ngươi có bít mình đang động vào hoàng tộc ko hả??
Li _ Thì sao nào, ý cô là muốn ta giết cô để diệt cỏ tận gốc à??
Li giơ tay lên định thi triển ma pháp thì ả ta sợ xanh mặt.
Bốn tên hộ vệ lên chắn cho cô ta. Hình như là ma pháp sư trung cấp cả. Tưởng gì, xử 1 nhoáng là xong ấy mà.
Scor _ Dừng tay Li, nếu cậu mà đánh nhau ở đây ảnh hưởng đến dân chúng thì sẽ trút quyền đấy.
Aqua _ Có luật lệ là trong 1 tuần trước khi vào vòng 3 cấm diệt trừ lẫn nhau hay là ảnh hưởng lễ hội. Ai qui phạm sẽ bị trục xuất khỏi danh sách và tạm bị bắt giam.
Le _ Cô có muốn thử ko? Cùng lắm là chúng tôi trừ cô mà chả ai hay cả!
Luồng sát khí khủng bố từ 4 tên này làm cô ta sợ sệt. Vội chạy tháo lên xe ngựa.
Tiểu thư Corn _ Hừ, đợi đấy. Đến lúc thi vòng 3 thì 1 đứa tật nguyền như nó sẽ bị chính tay ta giết thôi. Ha ha ha.
Chiếc xe ngựa lăn bánh rời đi.
Li bước đến nâng Capri đang ngồi trên mặt tuyết lạnh giá kia.
Li mắt đau đớn nhìn cô _ Có bị thương ko?? Có đau ở đâu ko??
Li choàng cho cô 1 chiếc áo khoác mới, đeo vào tay cô 1 đôi bao tay ấm, choàng cho cô chiếc khăn mùa đông, thay cho cô 1 đôi giày nhung ấm, cuối cùng cậu đội cho cô 1 chiếc mũ len. Li kéo vành mũ che khuất đi đôi mắt của cô.
Cậu giật mình nhìn vào ngón tay của mình vừa chạm vào mắt cô. Ngón tay của cậu có vương chút nước, là nước mắt của cô.
Cô nhào vào lòng cậu mặc kệ mọi thứ, đây là lần đầu tiên cô muốn khóc như thế sau khi mẹ mất.
Capri _ Ta…. Ta ko phải là 1 kẻ mù lòa. Ta ko phải là 1 kẻ tật nguyền… Ta ko phải, ta ko phải…..!!
Tiếng gào khóc thê lương của cô gái như 1 nhát dao đâm thấu vào tim Li. Liệu cậu còn có thể làm đau cô.
Đây là lần đầu tiên Aqua thấy Capri yếu đuối thế này nên tròn xoe mắt nhìn. Cả Le cũng thế, còn Scor thì rời đi. Ngừoi yếu đuối nhất là lúc họ bên người mình yêu thương, vậy nên tốt nhất là ko nên nhìn họ khóc lúc này.
Aqua thầm nghĩ bi kịch lại trở lại. Do chính cái ân cần của Li dành cho Capri đã giết chết cậu ấy kiếp trước.
Tiếng nói của con Tiểu thư kia trước lúc đi như 1 tiếng chuông vang vọng đánh vào 12 con người. Họ thật sự sẽ chết ở vòng 3 sao?? Hay là tuyệt vọng, đau khổ, hận thù, bỏ cuộc. Vậy chết là giải thoát tốt cho họ khỏi lời nguyền của 500 năm trước nhỉ?
Ông lão khi nãy nói chuyện cùng Scor ngắm nhìn 12 đứa trẻ tràn đầy yêu thương.
Nguyên lão ra đón ông đầy cung kính. Rốt cuộc sự việc kiếp trước đã xảy ra chuyện gì?
_____________________
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!