Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần
Chương 23: Ai làm Ma quân bị thương
Edit: susublue
Chờ Linh hộ pháp hạ kết giới xong, A Sửu hỏi: “Nói đi, rốt cục sư phụ đã xảy ra chuyện gì?”
“Trước khi nói cho tiểu chủ biết thì xin tiểu chủ nói cho thuộc hạ biết tối hôm qua người và Quân Thượng đã xảy ra chuyện gì trong Lăng Hoa Điện?” Linh hộ pháp nghiêm túc hỏi.
“Tối hôm qua sư phụ kêu ta luyện lại pháp thuật đã học được trong học viện cho người xem. Sau đó người nói muốn đích thân tra thử tình huống trong cơ thể ta, giúp ta tìm nguyên nhân không thi triển được pháp thuật. Sư phụ và ta đan xen ngón tay vào nhau rồi ta nhắm mắt lại, những chuyện sau đó ta cũng không biết. Khi ta mở mắt ra thì phát hiện ánh mắt sư phụ nhìn ta trở nên kỳ lạ, hết sức xa lạ và lạnh lùng khiến ta có chút sợ hãi. Lúc ấy ta còn muốn quấn quít hỏi sư phụ xem người có tra được gì hay không. Nhưng sư phụ nói người mệt mỏi rồi đuổi ta hồi cung nghỉ ngơi. Sau khi ngủ một giấc tỉnh lại ta vốn định đi hỏi xem tối hôm qua sư phụ bị làm sao thì không ngờ sư phụ lại bế quan.” Nói xong, A Sửu im lặng.
Vốn lúc ở ngoài Lăng Hoa Điện A Sửu cho là vì người không vui chuyện tối hôm qua nên sư phụ cố ý trốn không muốn gặp nàng. Nhưng vừa đi vừa khóc mới chú ý tới thủ vệ trong cung có thay đổi, nhất là thủ vệ gần Lăng Hoa Điện, rõ ràng nhiều gấp ba lần so với trước kia, dien;dafn*lle*quysdo0n điều này khiến A Sửu có chút nghi hoặc. Sau đó đụng phải Linh hộ pháp, thấy hắn chần chừ thì A Sửu mới sinh lòng nghi ngờ, phát giác có gì đó không thích hợp cho nên cố ý dẫn Linh hộ pháp đến hậu cung thưa thớt bóng người, muốn ép hỏi hắn xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì.
Nghe A Sửu kể xong, Linh hộ pháp im lặng. Ánh mắt nhìn A Sửu có chút hoài nghi, vẻ mặt kỳ quái.
Thấy Linh hộ pháp nhìn nàng như vậy, A Sửu có chút khẩn trương hỏi: “Vì sao ngươi lại nhìn ta như vậy? Chẳng lẽ sư phụ gặp chuyện không may có liên quan đến ta?”
Linh hộ pháp cúi đầu im lặng lần nữa. A Sửu thấy thế thì trong lòng có chút khủng hoảng hỏi: “Sư phụ gặp chuyện không may nhất định có liên quan tới ta có đúng không? Linh, ngươi nói cho ta biết được không?” A Sửu cầm lấy tay Linh hộ pháp, cầu xin nhìn hắn.
“Tiểu chủ, người đừng kích động. Người tỉnh táo lại trước đi, chờ khi người tỉnh táo lại thì thuộc hạ sẽ nói cho người biết.” Thấy A Sửu như vậy, Linh hộ pháp lại không dám nói chân tướng ra.
“Được, ta tỉnh táo. Chờ ta tỉnh táo lại người nhất định phải nói cho ta biết!” A Sửu hít sâu, cố gắng ép mình bình tĩnh lại.
Rất lâu sau A Sửu cảm thấy mình bình tĩnh hơn nhiều, mở miệng hỏi Linh hộ pháp: “Hiện tại có thể nói chưa?”
Xác định hai đầu lông mày của A Sửu không có xao động vội vàng như lúc nãy, Linh hộ pháp nghiêm túc suy đoán: “Hôm nay lúc thuộc hạ tới trực có nghe Viêm hộ pháp nói Quân Thượng bị thương, bỗng chốc dùng ba viên Ma quả ngàn năm.”
A Sửu ngây người ra, khiếp sợ và lo lắng, sững sờ hỏi: “Sư phụ bị thương? Bị thương rất nặng sao? Chuyện gì xảy ra?”
Linh hộ pháp lắc đầu, nói: “Thuộc hạ không biết. Người có thể gây thương tổn đến Quân Thượng, trên đời này rất ít. Ngay cả Thiên đế Thần giới, pháp lực đều dưới Quân Thượng. Cho nên lần này Quân Thượng bị thương khiến cho tứ đại hộ pháp chúng ta rất coi trọng. Viêm hộ pháp phái Xích hộ pháp trấn thủ Ma cung, tăng cường đề phòng trong Ma cung. Sắp xếp Hàn hộ pháp ở trấn thủ ngoài Lăng Hoa Điện, Viêm hộ pháp tự mình chăm sóc Quân Thượng trong điện. Thuộc hạ được Viêm hộ pháp sắp xếp tới bảo vệ tiểu chủ.”
“Các ngươi không biết rõ vì saoo sư phụ bị thương?” A Sửu có chút không tin.
“Đúng, tiểu chủ. Đại hộ pháp chúng ta không có ai biết rõ Quân Thượng bị thương thế nào, cũng không rõ Quân Thượng bị thương tới mức nào.” Lúc này vẻ mặt Linh hộ pháp thâm trầm, suy nghĩ một chút rồi nhìn A Sửu nói: “Tiểu chủ, bọn thuộc hạ không biết nhưng có lẽ có thể người biết…” Nói đến đây, Linh hộ pháp ngậm miệng lại.
“Ta có thể biết sao?” A Sửu có chút mê man, không biết nên chỉ mình, hỏi.
Linh hộ pháp hoài nghi đánh giá A Sửu từ trên xuống dưới, im lặng một chút rồi dứt khoát mở miệng nói: “Tối hôm qua nguyên thần của Quân Thượng tiến vào trong người tiểu chủ tra xét, có lẽ là dưới tình huống mơ hồ tiểu chủ đã làm Quân Thượng bị thương, đây là suy đoán của thuộc hạ.”
“Cho nên là ta làm sư phụ bị thương sao?” A Sửu không dám tin chỉ vào mình.
Nhớ lại biểu hiện của sư phụ tối hôm qua sau khi dò xét xong, lúc ấy sắc mặt người không được tốt, còn có chút tái nhợt. Nhất là thái độ, thái độ đối với nàng thay đổi long trời lở đất! Nghĩ kỹ mọi chi tiết, thân thể A Sửu run rẩy, rợn cả tóc gáy. Là nàng làm sư phụ bị thương? Vì sao nàng lại làm sư phụ bị thương? Sao một chút cảm giác nàng cũng không có!
Ngây ngốc cúi đầu nhìn hai tay mình đang run rẩy, mặt A Sửu trắng như tờ giấy. Lầm bầm lầu bầu: “Là ta làm sư phụ bị thương, vì sao một chút cảm giác ta cũng không có…”
Linh hộ pháp có chút hối hận vì đã nói suy đoán của mình ra, vội vàng an ủi A Sửu: “Tiểu chủ, đây chỉ là suy đoán của thuộc hạ thôi, người đừng tưởng thật. Còn chân tướng thế nào thì phải đợi Quân Thượng bế quan ra ngoài, đến lúc đó người sẽ giải thích rõ ràng.”
“Không, chính là ta tổn thương sư phụ. Ta hút pháp lực của sư phụ để ra đời, chỉ có ta mới có thể gây thương tổn cho sư phụ.” Vẻ mặt A Sửu tái nhợt, khẳng định chắc chắn.
Linh hộ pháp không tìm ra lời nào để phản bác, đành phải nói qua chuyện khác: “Tiểu chủ, chờ Quân Thượng bế quan ra thì người sẽ biết rõ chân tướng. Trước khi Quân Thượng bế quan có ra lệnh cho chúng ta dặn bọn thuộc hạ chuyển lời đến người, nếu sau này người muốn đến học viện thì cứ đi, còn nếu không thì cứ ở lại trong Ma cung, luyện thật giỏi võ công. Chờ Quân Thượng xuất quan, hắn sẽ đích thân kiểm tra võ công của người.”
Quả nhiên, A Sửu bị Linh hộ pháp thu hút. Nhìn Linh hộ pháp tò mò hỏi: “Võ công? Đó là cái gì?”
“Võ công là một loại công phu tay chân để phòng ngự. Không có lợi hại như pháp thuật nhưng lúc gặp nạn có thể dùng để bảo vệ bản thân. Luyện không được pháp thuật thì tiểu chủ cũng có thể tập võ. Nếu như tu vi cao, võ công lại lợi hại thì cũng vô cùng lợi hại!” Linh hộ pháp gật đầu, hài lòng vì mình đã phân tán được cảm xúc của A Sửu.
“Tập võ? Ai dạy ta?” A Sửu hỏi.
” Để Viêm hộ pháp đến dạy tiểu chủ, mặc dù bình thường Viêm hộ pháp có chút kiêu ngạo, nhưng về phương diện pháp thuật và võ công, bản lãnh của hắn rất tối!” Mặc dù Linh hộ pháp không thích Viêm hộ pháp, nhưng vẫn nói rất chi tiết cho A Sửu nghe.
” Quả thật sư phụ đã dặn dò các ngươi như vậy sao?” A Sửu xác nhận lại lần nữa.
“Tất nhiên, thuộc hạ không dám chống lại mệnh lệnh của Quân Thượng, không dám lừa gạt tiểu chủ!” Linh hộ pháp quỳ xuống trước A Sửu.
“Ừ, ta đã biết rõ.” Trong lòng A Sửu không thấy khó chịu như lúc nãy nữa. Trước khi bế quan sư phụ còn sắp xếp tốt mọi chuyện cho nàng, dienxdafnllequysdoon có thể thấy sư phụ cũng không trách hay giận nàng. Còn về việc vì sao sư phụ bị nàng làm bị thương thì chờ sư phụ bế quan ra rồi hỏi.
Suy nghĩ một chút, A Sửu lo lắng hỏi: “Sư phụ dùng Ma quả có tác dụng không? Mấy viên Ma quả trăm năm người thưởng cho ta ta vẫn chưa ăn, đưa hết mấy viên đó cho sư phụ dùng đi!”
“Tiểu chủ yên tâm, Quân Thượng dùng Ma quả đã khá hơn nhiều rồi. Người cần bế quan tĩnh dưỡng, chờ qua đoạn thời gian này, thương thế tốt hơn là có thể ra ngoài. Còn mấy viên Ma quả trăm năm của tiểu chủ, Quân Thượng đều không cần, tiểu chủ giữ lại để dùng đi. Dùng một viên Ma quả trăm năm có thể gia tăng tu vi mấy thập niên, tiểu chủ dùng mấy viên thì có thể gia tăng tu vi hơn một trăm năm, đối với phương diện tập võ, căn cốt tốt, học cũng sẽ dễ hơn, sẽ không phải chịu quá nhiều khổ sở.” Linh hộ pháp nghiêm túc trả lời.
“Sư phụ không sao là tốt rồi.” A Sửu thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng vỗ ngực
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!