Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng! - Chương 137: Lực Lượng Con Kiến Hôi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
8


Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!


Chương 137: Lực Lượng Con Kiến Hôi.



Nguyên Ly Nặc cười lạnh: \”Còn nhỏ tuổi ý định ngược lại không đơn giản, ngươi cho rằng dựa vào câu nói đầu tiên của ngươi có thể kiếm chuyện ly gián sao?\”

Thiên Âm hơi nghiêng đầu, cười đến ngại ngùng thẹn thùng: \”Ta nghe sư phụ nói, trong này Tiên Tôn Trường Lưu là người lợi hại nhất, chắc hẳn có thể bảo vệ ta chu toàn, ta ở nơi này cũng bị người khác giết chết, không bằng đi theo ngươi, có lẽ còn có thể sống tạm mấy ngày chứ? Ngươi cứ nói đi?\”

Lưu Cẩn nhìn nàng, trong lòng dở khóc dở cười, lại sợ nàng đột nhiên kích động, thật sự xông tới, nàng ngay cả một chút hy vọng sống cũng không thể có.

Lịch Chi hận Trọng Hoa, bởi vì ghen tỵ. Hắn hận Lưu Quang, bởi vì Lưu Quang thích gây khó khăn cho hắn ở khắp nơi. Nhưng lúc này, hắn lại vô cùng hận người chưa dứt sữa trước mắt này của hắn, Thiên Âm!

Đệ tử Trọng Hoa, Hừ!

Trong lòng hắn hừ lạnh một tiếng liền đến trước mặt nàng, vẻ mặt sát khí này khiến cho Thiên Âm có cảm giác vô cùng đau đớn.

\”Vị thần cuối thời này làm sao sử dụng? Bây giờ bổn tôn liền cắt đàu lưỡi của người xảo trá như ngươi đi!\” Hắn không phải Nguyên Ly Nặc, đối mặt với Thiên Âm sẽ bận tâm Trọng Hoa. Nếu hắn được Thần Tàng, Trọng Hoa có năng lực nào để thắng hắn?

\”Đánh thì đánh, người nào sợ ngươi, cái đồ ẻo lả này!\”

Tiếng nói vừa dứt, Thiên Âm liền vọt tới, tốc độ rất nhanh chóng, ngay cả Lưu Cẩn cũng kinh ngạc.

Trong tay nàng liền ngưng tụ thành một thanh kiếm linh khí, lại đưa tới vô số cười nhạo và đồng tình. Không vì cái gì khác, chỉ vì mũi nhọn kiếm kia quá yếu, vừa nhìn liền biết pháp lực chưa đủ, mạnh mẽ ngưng kết mà thành.

Chỉ có một người không cười.

Cũng không có đồng tình.

Lúc này, trong lòng Hồng Trang phức tạp không lời nào có thể diễn tả được. Nàng vẫn tự cao tự đại, chưa bao giờ để Thiên Âm vào trong mắt. Khi đó ở võ trường bị Thiên Âm đánh bại, nàng vẫn khắc sâu trong đầu. Hôm nay nàng chỉ ra một chiêu, liền dễ dàng lấy đi tính mạng của mình, đây là lần thứ hai, để cho nàng rất rõ ràng biết, nếu có thực lực, không cần cố ý triển lộ, chênh lệch đã ở nơi đó.

Khiến cho ngạo khí của nàng bị đánh tan tác.

Cho nên nàng hận Thiên Âm, thấy Thiên Âm, giống như là có người ở nhắc nhở nàng, nàng ngay cả một tên ăn xin cũng không bằng.

Nhưng vào giờ phút này, nếu đổi lập trường, nàng không cách nào xác định, mình là có phần dũng khí không biết sợ này của Thiên Âm hay không, đối mặt với trăm vạn người muốn đưa nàng vào chỗ chết, ở trước mặt một Tiên Tôn rút kiếm, cho dù biết rõ không địch lại, cho dù biết rõ kết quả thảm thiết. . . . . .

Trong lúc mọi người đều cười nhạo chuôi kiếm này của Thiên Âm hơi yếu lại cơ hồ có thể linh khí còn yếu thì nàng nghĩ, xem nhẹ Thiên Âm như vậy, là ngu xuẩn cỡ nào.

Cho dù người kia, là Tiên Tôn của một phương.

Cho nên hắn lẳng lặng nhìn Thiên Âm xông lên, Lịch Chi lạnh nhạt thậm chí tùy ý đưa ra hai ngón tay kẹp lại kiếm linh khí của nàng, nhưng lại bị Thiên Âm đánh lén thành công che ngực lui về phía sau thì người người ở đây đều sợ hãi than thậm chí mắng to Thiên Âm vô sỉ. Mà nàng đã sớm dự đoán đến kết quả.

Thiên Âm đánh lén thành công, cung Tịch Diệt cũng đã ngưng thành mũi tên, thậm chí trong lúc Lịch Chi chật vật lui về phía sau thì mủi tên kia đã đến trước ngực hắn!

Đây chỉ là một biến cố trong phút chốc, Lịch Chi liền luống cuống tay chân ứng phó.

\”Ngươi cho rằng ngươi có thể làm tổn thương bổn tôn lần thứ hai sao? !\”

Sắc mặt Lịch Chi lộ vẻ giận dữ, trong lòng khó bình tĩnh, nhưng một tay hắn đi ngăn cản mũi tên này thì trong lòng của hắn, đối với Thiên Âm là miệt thị là khinh thường. Vì vậy Thiên Âm giảo hoạt nở nụ cười, cái mũi tên này giống như điểm sáng, xuyên thấu qua cánh tay của hắn, đâm vào đầu vai.

Giống như mang theo Tịnh Hóa Chi Thuật*, Lịch Chi bị bắn trúng đầu vai giống như gặp hỏa thêu thủy hàn băng, nhanh chóng hóa thành trong suốt. Nếu không phải hắn đối với mình lòng dạ độc ác, ngay đầu tiên đã đánh gãy cánh tay trái, lựa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN