Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!
Chương 88
Ngày thứ hai đón Huyền Tề ra ngoài, liền có tin tức truyền đến Ma tộc ồ ạt tấn công Trường Lưu tiên sơn, người của Ma giới khí thế to lớn, Trường Lưu không địch lại, Trường Lưu Tiên Tôn truyền tin tới cầu viện.
Một mình Ma Tôn Mặc Tử Tụ, dẫn dắt ma chúng, càn quét Trường Lưu không người nào có thể địch lại. Mà Tiên giới có thể chống lại người của hắn chỉ có Trọng Hoa và Lưu Quang.
Vì vậy sau giờ ngọ đầu mùa hạ, Chưởng môn vung tay lên, phái binh cứu viện.
Một tiên sơn, dù sao cũng phải có người trấn giữ, cho nên Lưu Cẩn không thể đi. Các Trưởng lão đi, đối phó với Tam đại hộ pháp Ma tộc ngược lại có chút miễn cưỡng, nếu như chống lại Mặc Tử Tụ, ba chữ: Không thể nhìn!
Về phần Thượng tiên Lưu Quang, đừng nói là không thấy bóng dáng của hắn, cho dù có ở Thái A, Lưu Cẩn cũng không suy nghĩ tới hắn, người nào không biết Lưu Quang có quan hệ cực kỳ tốt đối với Mặc Tử Tụ, nói không chừng hai người vừa thấy mặt đã uống rượu nói lời vui vẻ đi.
Quyết định sau cùng là: Trọng Hoa dẫn người đi Trường Lưu trước.
Về phần dẫn người nào đi, đó là chuyện của Chưởng môn, Trọng Hoa không suy nghĩ, Thiên Âm đương nhiên cũng sẽ không suy nghĩ. Lúc này nàng chỉ suy nghĩ làm sao mới có thể để sư phụ Trọng Hoa dẫn theo mình đi.
Vì vậy nàng vất vả cần cù quét dọn điện sạch sẽ từ trong ra ngoài, ngồi chờ Trọng Hoa xem xong sách.
Không nghĩ tới sẽ chờ suốt một ngày, thường ngày Trọng Hoa đọc sách nhiều nhất cũng chỉ là một buổi chiều, hôm nay lại đọc từ lúc mặt trời mọc tới lúc trăng lên cao từ phía Tây.
Thiên Âm ngồi chờ ở ngoài thư phòng bất tri bất giác đã ngủ quên.
Trọng Hoa đi ra từ thư phòng, cúi đầu nhìn dáng vẻ yên tĩnh ngủ của nàng, nghĩ tới giữa ban ngày, vẻ mặt nàng e lệ thẹn thùng, cười thầm.
Tiểu đồ đệ của hắn, cũng có người yêu rồi.
Ngày sau không có nàng trong điện Cửu Trọng, sợ là sẽ lại yên tĩnh. Than nhẹ một tiếng, hắn khom lưng ôm nàng lên.
Thiên Âm tỉnh lại đã là ngày thứ hai, phát hiện nàng đang ở trong phòng của chính mình, vừa chạy đến thư phòng thì đã không còn thấy bóng dáng của Trọng Hoa.
Đứng ở trong điện trống trải, nàng cực kỳ bi thương: \”Sư phụ ——! ! !\”
\”Thiên Âm, đến mật điện .\”
Trong đầu truyền đến giọng nói lạnh nhạt của Trọng Hoa, nàng hoan hô một tiếng trong bỗng chốc xông vào mật điện.
Mật điện đối với nàng mà nói là một nơi xa lạ, tuy là nàng biết điện Cửu Trọng có chỗ như vậy, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà Trọng Hoa không cho nàng vào.
Quan trọng nhất là, ngoài mật điện có kết giới, nàng muốn vào cũng không vào được.
Lần này nàng cực kỳ vui mừng kích động, chỉ muốn ngửa mặt lên trời học theo Thiên Tuyết gào khóc kêu to mấy tiếng.
Đẩy ra cửa điện xưa cũ ra, đi vào bên trong phòng, nàng lập tức bị màu sắc lóe mắt của Tiên Quang làm cho kinh sợ. Cả mật điện lại có thể lớn hơn điện Cửu Trọng, bề ngoài nhìn chất phác tự nhiên, thì ra tất cả bên trong là Càn Khôn.
Mặt vách tường đều là Ngũ Thải Thạch*, bề mặt đục những lỗ hình vuông, rất nhiều linh bảo tiên khí tỏa ra ánh sáng rực rỡ được đặt trong đó, khiến cho căn phòng tối om tràn ngập màu sắc.
Ngũ Thải Thạch*: đá năm màu.
Mà Trọng Hoa một thân trường bào đơn giản, đứng yên tĩnh ở phía bên trái lẳng lặng nhìn nàng.
Nàng vội vàng chạy đến: \”Sư phụ, người kêu con tới nơi này làm gì?\”
\”Thời gian trước không phải ngươi nói muốn ra ngoài rèn luyện sao? Lần này ngươi đi theo ta tới Trường Lưu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!