Sự trả thù của Ác Qủy - Chương 37:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Sự trả thù của Ác Qủy


Chương 37:


-Không cần thay đồ ? _ Nó quay sang hỏi mặt ngơ ngác
-Không cần
-Lạ lùng
-Trễ rồi không cần thay đâu chỉ là thế thôi
Vừa nói xong thì đã tới khu biệt thự của nhà Stoke, đứng trước sảnh đã thấy mẹ nó và James đang đợi nó đến. Rất nhiều người đang ở xung quanh nhưng đều là người nó không biết đến. Bước xuống xe nó đã cảm nhận được sự sang trọng và cao quý ở đây
-Còn đứng đó làm gì mau vào đây _ Mẹ nó kéo tay nó vào
-Ơ ơ nhưng mà _ Nó chưa kịp định hình
-Nè vô thay đồ đi, chỉ có cái váy này thôi nên là nhanh lên nhé _ James đưa cho nó rồi dặn dò
-Ừm
Tốc độ thần kì của 1 con người vampire khiến giật mình, nó không cần đánh son vì uống máu thì nó đã y như son rồi. Đi ra và kiếm mẹ thì đã mất tăm chỉ thấy căn phòng “Khu họp mặt”. Nó liền gõ cửa bước vào đã thấy mọi người vô đủ chỉ thiếu nó
-Cô là ?_ Một tên vệ sinh hỏi
-Tôi là Karima Blanc
-Ồ mời cô đi lối này
Nó được đưa vào chỗ ghế đặc biệt chỉ có người cao quyền mới được ngồi.
-Chào Nữ hoàng Blanc
Một người đàn ông trẻ tuổi cúi chào nó
-À chắc ông nhầm người rồi, biệt hiệu đó chắc là của mẹ tôi thôi _ Nó bối rối khi nghe xong
-Không đâu ! Chắc cô không biết thôi, nữ hoàng sẽ có 1 cái đặc biệt hiếm ai có đó là mái tóc trắng và vài cộng sẽ màu đỏ nên là thế
-Ông đừng nói tôi là Nữ hoàng được chứ
-Sao vậy ? Đáng lẽ chuyện này phải vui nhỉ
-Tôi chưa sẵn sàng để cho mọi người biết. À mà chắc ông là chủ gia tộc Stoke ?
-Đúng, cô đoán không sai. Mà cô đoán tôi nhiêu tuổi _ Người đàn ông này nhìn nó hỏi
-Hmmm nhìn ông trẻ vậy chắc 27 ?
-Hahahah ta đã được 2000 năm rồi
-???
-Rồi cô sẽ biết, cuộc họp mặt sắp bắt đầu nên cô chuẩn bị đi. Ông ra ngoài với sự hiên ngang
-Kính chào tất cả mọi người đã có mặt ở đây, hôm nay tôi Jack Stoke giới thiệu một nhân vật mà chúng ta chưa hề gặp đó là Karima Blanc con gái nhà gia tộc Blanc
*Tiếng vỗ tay* lẫn với tiếng xì xào
-Cô gái này khác hẳn với mọi người đúng không ? _ Người đàn bà ở dưới bàn tán
-Gương mặt sáng sủa và đôi mắt kìa
-….
-….
-ĐƯỢC RỒI CÁC VỊ BÂY GIỜ HÃY ĐỂ CÔ ẤY GIỚI THIỆU NHÉ
-Chào ! Tôi là Karima Blanc năm nay 17 tuổi, đang tiếp quản công việc của gia đình. Người gốc Pháp ( Nó đành phải nói thật chứ không phải con lai gì )
-Cho tôi hỏi được không ? _ Một người đàn nông trung niên đứng lên
-Ông muốn hỏi gì ?
-Cô đã có bạn trai chưa ? Nếu chưa có thì e là mong cô cho con trai nhà tôi cơ hội
Tiếng cười vang khắp cả gian phòng, gia đình nó cũng cười nhưng riêng nó thì đỏ cả mặt
-Xin lỗi ! Tôi sẽ xem xét lại và hiện tại thì tôi cũng chưa có đâu hihi
Nói xong mà người nó như mới tắm ra vậy :))
-Không sao không sao ! Nếu cần cô cứ tới nhà tôi
-Ông nói gì ? Nhà tôi nè
-…
-…
Cứ thế học tranh giành nó để làm con dâu nhà mình, sự tranh giành không hồi kết. Có người còn đặt cọc cá cược nữa
-ĐƯỢC RỒI CÁC VỊ ! CHÚNG TA NÊN GÁC CHUYỆN NÀY QUA 1 BÊN NHÉ _ Nó đập bàn để mà nói
-À được thôi
-Vì là mọi người chưa tiếp xúc với tôi ở đây nhiều nên nếu có gì khó khăn thì mong đoàn kết giúp đỡ. Cám ơn _ Nó nói xong rồi cúi chào
-Ở đây đều là đồng nghiệp bé nhỏ của cô, cô nói vậy tụi tôi lại tưởng mắc sai lầm
Nghe vậy nó cũng chẳng màng tới làm chi, bước xuống ngồi kế James với gương mặt đỏ bừng như sắp ngộp tới nơi
-Uống chút đi, làm như em mới đi biểu tình về vậy _ James chọc mà không suy nghĩ gì
-Nó là hơn di biểu tình luôn đấy haha _ Thằng anh mất dại lên tiếng
-Im mồm ngay cho em nhé hai ông anh
-Ok ok ok
Chương trình diễn ra chỉ toàn là chi tiết dân số, và đặc biệt hôm nay chỉ có 1 vài bộ tộc không tham dự được. Nó thì nhắm mắt quay qua trái qua phái khiến 2 người anh muốn bẻ đầu nó ra.
Tới 9h đêm thì mới kết thúc, nó uể oải ra ngoài sảnh vươn vai làm ai cũng quay lại. Ôi mắc cỡ quá đi
-Mất giá rồi kìa haha _ Anh nó chọc
-Ăn cái giống gì mà khịa quoài dzị hả _ Nó quay mặt sang chửi
-Ăn cơm nhà, đi săn thú và người để hút máu. Thế thôi
-Được
-Thôi về mai còn đi học nữa
-Học học học quoài
-Mày nên nhớ vô được trường của anh mày khó lắm đấy
-Giời làm như vô đó được gặp Idol _ Nó bĩu môi
-Ỏ đa phần học sinh trong đó chỉ có 2 gia tộc là đồng loại mình thôi đó là Louis and Blanc mình, nên hãy quý trọng đi vì 1 khi mẹ mà cho qua học viện của đồng loại thì mày chết rồi đấy
Nói xong không quên kí đầu nó, cho nó tỉnh ngộ. Trên đường đi về nó cứ đòi ăn thịt dê, thịt heo,… đau cả đầu
-Xuống mau, mau James sẽ qua chở mày đi học
-Ụa chứ HT không dám chở em gái mình đi hỏ ? _ Nó nói cái giọng ẻo lả
-Bận được chưa, còn giờ thì cút mau
-Chắc tao muốn ở đây
Nó đóng cửa xe cái gầm làm anh nó chửi ngập mặt vì con siêu xe mới tậu về. Kết thúc 1 ngày không mấy êm đềm.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN