Sự trả thù của Ác Qủy - Chương 41:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Sự trả thù của Ác Qủy


Chương 41:


Phòng khách nhà nó hôm nay nhiều tiếng cười và nói của mẹ nó. Thử lén xuống nhìn thì thấy Dylan đang nói chuyện với mẹ nó.
-Con gái mau nhanh lên đi đừng để cho con RỂ mẹ chờ lâu quá _ Mẹ không cần nhìn cũng biết nó đang nghe ngóng
-Ỏ con rể ? _ Quăng cặp qua cho Dylan một cách thô bạo làm Dylan cũng lắc đầu
-Chứ sao nữa !!! Trước sau gì cũng là người chung một nhà đúng không cháu ?
-Dạ _ Dylan vừa nói vừa khẽ liếc qua nó
-Đi học _ Nó kéo tay Dylan ra ngoài với gương mặt nũng nịu
Chở nó đi học mà Dylan chẳng thấy nó ní gì cả, nó thì cứ muốn nói nhưng lười haizz. Tới trường bước xuống xe thì Dylan đã nhanh chóng lại gần khoác vai nó rất thân mật.
-Coi như cho mọi người biết chúng ta là gì đi chứ _ Giọng như đang trêu
-Okee ! Hôm nay nghỉ học đi
-Em đùa à ?
-Không hề, em cũng muốn nói chuyện với anh
-Được thôi vậy có cần đi báo với anh em không ?
-Khỏi đi anh ấy sẽ biết thôi
Cả hai đều đi vào rừng ngay chỗ hôm qua đứng, nó ngồi trên những hàng cỏ.
-Anh đi với em 1 chuyến qua TP được không ?
-Hôm qua Alice đã gọi điện cho nhà anh rồi nên không sao đâu
-Chời vậy mà nó không nói cho em biết
-Thôi không không sao. Mà sao phải làm thế ?
-Vì mẹ muốn em trở thành con người thật không cần phải giả dạng nữa
-Vậy sao ? Chứ anh nghe nói là em bị bạn đánh đến nỗi không biết mình là ai cơ mà
-Anh đang chọc em sao ?
-Không nha ! Anh biết em là con thất lạc nhà Blanc và ở quá khứ nữa
-Thôi anh đừng nhắc nữa
-Thế thì thôi vậy, hôm nay em muốn anh làm gì ?
-Ỏ ??? Ngộ nha !!!
-Ngộ gì cứ nói đi
-Vậy thì em muốn…. _ Nó nói rồi cắt lời nhìn qua Dylan nhẹ nhàng “Anh có thể tặng em lại đồng hồ đó chứ ? “
-Em thích ?
-Chẳng phải anh nói là đã muốn tặng em rồi hay sao giờ còn hỏi ngược lại chứ
-Anh để ở nhà rồi lát chiều anh chở em qua nhà giới thiệu với gia đình rồi đưa luôn
-Ừm được đó
Dylan và nó dạo quanh rừng thì cũng đến trưa. Trở nó về nhà để chuẩn bị pack đồ
-Cô chủ !!!
-???
-Mọi người đã tới rồi
-Ừm tôi xuống ngay
Nó chỉ bỏ vô túi xách một vài thứ cần thiết, đặc biệt là cây son màu đỏ chỉ có thể giúp nó. Vì tụi Huyền đều biết nó không thích đánh son hay make up gì. Xuống nhà đã thấy Dylan đứng dựa cửa nhưng rõ ràng anh bảo là sẽ đưa tôi qua nhà sao chứ ?
-Chào mọi người _ Nó lễ phép cúi chào
-Không cần phải vậy đâu _ Sophia nắm tay nó
-Được rồi đi thôi
Trên đường đi, anh nó và Alice đều diễn thoại cho tất cả mọi người. Dylan thì cứ nhìn nó mãi vì đây là lần đầu tiên gia đình Louis được đến TP này
-Nhớ chưa mọi người _ Alice đứng lên
-Hiểu rồi ! Nếu xong vụ này thì sao nhỉ ? _ Anh nó cũng đứng lên
-Về rồi tính
Cuối cùng cũng tới nơi, nó thì đã đeo kính đen và đội mũ lưới nên không ai nhận ra. Tụi hắn đã đứng trước cổng trông hắn lúc này có vẻ như không xuống sắc mấy
-Bên này _ Alice vẫy tay
Huyền thì mắt sưng lên được cậu ôm vào lòng giữa cơn mưa nhỏ hạt. Nó quay qua nhìn Dylan đang hướng mắt về hắn
-Đó là Thái Nguyên, bạn em cũng không phải là bạn mấy đâu
-Vậy sao nhưng anh nhìn cậu ta có chút gì đó
-Hửm ???
-Thôi không có gì đi thôi _ Dylan nắm tay nó đi vào
Đến trước mộ “nó” thì Alice và Sophia đang khóc to lên, gia đình Louis cũng hợp tác họ nói những câu rất buồn
-Sao cháu lại mất như thế chứ ?
-Ôi không cháu gái tôi
-…..
Đều được nói bằng tiếng Pháp nên chẳng ai bên bọn hắn hiểu, Huyền thì cứ nhìn bên nó không rời mắt. Sau khi viếng mộ xong Huyền bỗng nắm tay Alice
-Đây là gia đình Jelly sao ?
Huyền hướng mắt nhìn Dylan đang ôm eo nó
-Phải ! Như cậu cũng đã thấy đấy mẹ, anh hai và các bác cũng tới. Cần tôi giới thiệu đôi nét không ?
-Không cần đâu
-Ừm
-Alice à, cậu có thể mời mọi người về nhà của tụi mình ăn tối không ? Tại cũng sắp muộn rồi
-Thật ra mình đã đặt vé máy bay rồi
-Nhanh vậy sao
-Tại gia đình bận lắm chỉ vì việc này mà họ phải gác công việc qua bên để đến
-Vậy thôi để bữa khác
-Mình đi nhé
Đi ngang bọn hắn, nó cảm nhận được sự đau, nhớ của từng người. Nhưng không ai nhận ra nó đã hiện diện nơi đây.
———————————
Sorry các bạn nha !!! Mình chẳng hình dung được gì nữa luôn ớ :))) cho nên là mình đang rất rất rất cố gắng để tượng hình ra truyện mong mấy bạn thông cảm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN