Sự Trả Thù Của Ánh Trăng
Chương 36: Bữa Tiệc Của Những Kẻ Thù (1)
Hôm nay là một ngày chủ nhật khá đẹp trời, thời tiết rất thích hợp cho những bữa tiệc hoặc đi chơi xa. Kaito chắc là rất bận rộn nên sáng sớm đã biến đi đâu mất tiêu rồi, nó từ trên lầu bước xuống, mọi người đang cùng nhau ăn sáng dưới nhà. Hôm nay nhìn nó hơi khác lạ với thường ngày, áo sơ mi trắng tay dài, jean đen cùng áo khoác da cao cấp cũng màu đen, giày bata màu trắng tinh đế cao, tóc cột cao rất gọn gàng. cũng nghiêm túc hơn thường ngày nữa, anh mặc vest đen, giày da màu đen, mái tóc nâu style Hàn Quốc được giấu dưới cái mũ lưỡi trai màu trắng. Hai anh em nó không nói một lời nào mà lẳng lặng ngồi vào bàn ăn sáng, bình thường có những lời trêu đùa của anh nên không khí khá vui vẻ, nhưng sao hôm nay chỉ có tiếng chén đũa va vào nhau tạo ra những âm thanh lạnh ngắt. Bữa ăn sáng kết thúc một cách ảm đạm, mọi người kể cả nhỏ và cô đều cảm thấy rất lạ nhưng không dám hỏi lý do. Vì sao ư ? Gương mặt anh em nó lạnh tanh như nước đá thế này thì ai dám hỏi chứ. Ăn xong, anh em nó bỏ ra ngoài, còn lại Exline, Ruchia, Kelvin và Ken (hắn) ở nhà, buồn dễ sợ ! Một lúc sau thì có tiếng chuông cửa, bà quản gia chạy ra mở cửa rồi vào nhà với một gương mặt không mấy vui vẻ. Nhỏ và cô đang đeo tạp dề nấu ăn dưới bếp cũng phải ra ngoài phòng khách xem có chuyện gì, vừa bước ra thì nhỏ và cô đã thấy 4 ả Mimi, Misa, Misu và Lucky đang ngồi chễm chệ trên sopha ở phòng khách -Tại sao mấy người này lại ở đây ?_nhỏ hỏi, giọng nói rõ ràng là không vui
-Ồ, anh Kaito à ! Mấy bạn quê mùa này làm giúp việc nhà anh sao ?_ả Misu hỏi, ánh mắt liếc xéo xem thường Ruchia
-Ồ, đúng rồi, loại người như vậy chỉ xứng để làm giúp việc thôi ! Vậy mà cứ tỏ ra thanh cao, quyền quý !_Mimi tiếp lời
-Không phải đâu, hai cô ấy là….
-Phải ! Chúng tôi là giúp việc đó, thì sao ? Các cô tại sao lại vào đây ?_Exline ngắt lời Kelvin, nhỏ muốn thử xem 4 ả này định làm gì
-Chúng tôi được Kaito mời vào đây chơi, nhà này của anh ấy mà ! Nhưng sao không thấy anh vậy ?_ả Lucky hỏi, mắt thì cứ ngó tới ngó lui tìm anh nhà mình -Là Kaito sao ? Cậu ấy mời các cô…
-Ruchia à…!!_Exline khều nhẹ tay cô, ý nhắc nhở
-Đúng là thứ bậc tầm thường hạ đẳng của xã hội mà ! Chỉ đáng để làm người giúp việc !_Misa chỉ thẳng vào mặt của Exline mà sỉ vả
-Anh Ken à, hôm nay bọn em định tổ chức một buổi tiệc ở đây đó, em có mua sẵn thực phẩm rồi nè. Em sẽ làm cho anh ăn nha !_Mimi ôm lấy cánh tay hắn, nũng nịu
Nhỏ và cô vẫn im lặng không nói gì, đi vào trong làm tiếp công việc còn dang dở. Cậu và hắn thấy biểu hiện của nhỏ và cô như vậy thì cũng không nói gì mà để xuôi theo ý muốn của 2 người đó, mọi chuyện thì cứ đợi Moon về sẽ giải quyết. Kaito chết chắc rồi, sáng sớm ra ngoài mà còn dẫn 4 con ả này về nhà quậy phá nữa chứ ! Hôm nay tâm trạng của nó xem ra rất tệ, tốt nhất là đừng làm gì khiến nó không vui. Party sao ??? [ thực sự là Kaito chỉ muốn trêu tức Ruchia nên mới dẫn mấy ả này về nhà. Từ sau hôm cô bị bắt cóc thì Kaito đã xác định được tình cảm của mình là dành cho Ruchia. Còn nó thì Kaito đã sớm từ bỏ rồi. Kaito định làm Ruchia ghen để cô thừa nhận là có tình cảm với Kaito ấy mà ]
Mấy ả này nhìn thế chứ mặt cũng dày gớm, mới đây còn bắt tay nhau mướn người bắt cóc tụi nó, bây giờ xem như không có gì mà tới nhà người ta làm bộ mặt chảnh cún đó nữa.
-Anh à, nhà anh đẹp quá đi thôi !_ả Misu cứ như ruồi, gặp chỗ nào cũng đậu, sờ hết thứ này đến thứ kia
-Đúng là thiếu gia những tập đoàn lớn có khác ! Sau này khi chúng ta kết hôn cũng sẽ được ở đây đúng không ?_ả Misa ôm chặt lấy cánh tay Kelvin, ý ả nói là sau này ả sẽ kết hôn với Kelvin. Kelvin không nói gì chỉ gạt cánh tay ả ra khỏi người mình
-Em đi tham quan ngôi biệt thự này nha anh !_Mimi nói rồi đi thẳng lên lầu, tự nhiên gớm !
Ả dạo quanh những căn phòng ở 3 tầng đầu rồi bước lên dãy thứ 4. Vừa đặt chân lên bậc thang, ả đã bị thu hút bởi căn phòng duy nhất trên tầng lầu này, đó là căn phòng có cửa bằng gỗ quý có chạm trổ 7 bông hoa hồng đen đính kim cương vào chỗ nhị hoa rất tinh xảo, ả đẩy cửa bước vào trong, trời ! Đây là phòng công chúa sao ? Quá đẹp, ả là tiểu thư thiên kim của tập đoàn nằm trong top 100 thế giới mà phòng riêng của ả chưa bằng được 1/10 căn phòng này nữa, nhưng mà hầu như toàn bộ vật dụng trong căn phòng này đều màu đen và trắng, chiếc giường màu đen , kể cả gối cũng màu đen, kệ sách, laptop bàn ghế đều màu đen ảm đạm, chỉ có gram màu trên tường và sàn nhà, trần nhà là màu trắng, chủ nhân căn phòng này ắt hẳn có địa vị rất tôn quý, nhưng hình như đây là phòng con gái thì phải ? Càng ngày ả càng ganh ghét với chủ nhân căn phòng này hơn. Ả muốn phá tung căn phòng này lên, vì châm ngôn sống của ả là “ăn không được thì đạp đổ”, những đồ vật thủy tinh và rượu vang trên bàn làm việc của nó đều bị ả gạt phăng xuống sàn vỡ vụn, chất lỏng sóng sánh màu đỏ cam loang ra sàn nhà. Bỗng ả nhìn thấy trong chiếc tủ thủy tinh cạnh giường ngủ có 1 chiếc hộp gỗ được chạm trổ khá cầu kì, tinh xảo nhưng có phần cổ xưa. Mở chiếc hộp đó ra, ả nhìn thấy một sợi dây chuyền trân châu màu đen rất quý giá, mỗi hạt châu đều được nạm vàng hình dạng vẩy rồng, mặt dây chuyền là hạt châu to màu trắng hồng, có lẽ bây giờ không thể tìm thấy sợi dây chuyền trân châu đen như vậy đâu
– Woa !!! Đẹp quá ! Hay là mình lấy sợi dây chuyền này đi, dù sao chỗ này cũng là nhà anh Kaito mà ! Lấy có 1 sợi này chắc anh ấy không nói gì đâu…_ả lẩm bẩm 1 mình như con tự kỉ rồi đeo sợi dây chuyền trân châu đó vào cổ
Chết rồi, chết rồi….Không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi Moon Thiên Anh về đây nữa ? Chap sau sẽ khá là gay cấn, có ai hóng hong nè ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!