Sư Tử , Thiên Yết thích em ..... từ lâu rồi
Chương 1 : Tiểu Sư ngốc
Người ngoài nhìn vào luôn thấy hai người đi cùng nhau là đã không có điểm chung . Cô chỉ là một cô gái bình thường , trong khi anh lại là hotboy nổi tiếng của trường , lại càng không hiểu sao anh luôn đối xử khác với cô trong khi cả hoa khôi của trường cũng đã dày mặt tỏ tình với anh hết lần này đến lần khác
Mọi người nhìn thấy một nam Thiên Yết lạnh lùng vẫn cô đơn với bộ mặt tẻ ngắt nhưng vẫn luôn thu hút ánh nhìn của anh , trong lòng thầm hy vọng một ngày nào đó có thể cùng anh đi trên một con đường
Chỉ có cô , chẳng bao giờ mong được như thế , ngược lại cô còn rất ghét anh
Tử nhỏ , ngôi biệt thự khổng lồ của nhà anh ở đâu đến xây ngay cạnh ngôi nhà bé bé của cô , ngay từ lần gặp nhau đầu tiên năm cô 8 tuổi , cô đã nhìn thấy một khuôn mặt băng giá nhất
Nhiều lần sau , cô vẫn thấy anh mang bộ mặt như thế
Khi thấy anh đang đứng một mình , cô lon ton chạy tới tươi cười nói : \” Chúng ta hãy cùng chơi nhé \” . Nhưng chỉ nhận lại được ánh nhìn lạnh lẽo , anh nhìn cô một lượt rồi đi vào nhà , lần nào cũng thế
Dần dần , hình ảnh một cô bé với đôi mắt to tròn , đôi má phính cùng đôi môi chúm chím ăn sâu dần vào trái tim từ lâu đã đóng băng của anh . Anh phát hiện anh đã thích cô khi bắt đầu 13 tuổi
Anh bắt đầu chịu đi học với cô , cùng đi trên đường phố gió thu nhè nhẹ , và khẽ mỉm cười mỗi khi cô gọi tên anh
\” Thiên Yết , cậu nhìn kìa ! Lá xanh chuyển sang màu đỏ rồi , đẹp quá nhỉ ? \”
\” Ừ \”
\” Thiên Yết , nhìn này , có một nụ hoa đang tỉnh dậy đón nắng mai đó \”
\” Ừ \”
Ngày nào cũng thế , trên đường đi học và trở về nhà , cô đều nói liến thoắng không ngừng , trong khi anh chỉ đáp lại những câu nói cụt ngủn và chăm chú nhìn cô , những lần như thế , anh đều muốn thời gian ngừng lại , chỉ cần cho anh được đi cùng với cô mãi , được nghe giọng nói ngọt ngào của cô …… cũng đủ mãn nguyện rồi
Càng ngày , anh càng thích cô hơn , nhưng cô lại càng xa lánh anh hơn , chỉ vì anh luôn quan tâm tới cô một cách quá đáng . Anh biết là cô chỉ thích đi chơi suốt ngày nhưng ngày nào cũng bắt cô phải làm hết bài tập rồi mới được đi , anh biết là cô rất hậu đậu , thường xuyên té ngã nhưng cô nghĩ cũng không đến nỗi chỉ một vết thương nhỏ cũng bắt cô phải xuống phòng y tế khám đi khám lại rồi giúp cô sát trùng vết thương cả tiết học , nhất là vào hôm có tiết thể dục hay vẽ tranh mà cô yêu thích
Làm cô rất bực !
Và bực nhất là khi anh nắm được điểm yếu của cô chính là việc học hành của cô , anh nói với cô là anh sẽ nói chuyện về thành thích học tập tệ hại của cô cho bố mẹ cô biết nếu như cô không nghe lời anh nói , với cương vị của một lớp trưởng : phải chăm học hơn và bớt ham chơi đi , và đặc biệt , sau mỗi cuộc đối thoại căng thẳng với cô , anh luôn kết lại một câu là : \” Phải luôn nghe lời tôi \”
Cô vô cùng hối hận , tại sao ngày trước cô lại cố gắng kết thân với một người như anh nhỉ ?
Nhưng cô không còn cách nào khác , để anh làm bề trên của mình , để anh bề thế ngang hàng với bố mẹ cô .
Tuy nhiên ,\” chấp nhận là một chuyện \”, còn \” thực hiện lại là một chuyện .
Mặc cho bao lời cấm cản của anh , cô vẫn rong chơi không thể từ bỏ được , cô còn thường xuyên đánh nhau với đám con trai trong trường vì chúng suốt ngày chọc phá người bạn thân Xử nữ tính cách nhút nhát của cô
Sau những trận đánh phía sau trường đó , trên người cô đầy vết thương , bầm tím hay chảy máu . Thiên Yết lại tự hạ mình đưa cô xuống y tế trước bao con mắt của mọi người , thế mà cô vẫn ngu ngốc không để ý , còn hồn nhiên khoe với anh về \” những chiến lợi phẩm \” mà cô đã đạt được . Nhưng khi cô thấy mặt Thiên Yết tối sầm lại , cô lại không dám nói gì nữa .
Anh vẫn chỉ chăm chú bôi thuốc cho cô .
Sau khi chữa trị cho cô xong , anh luôn nhìn cô hỏi :
\” Rốt cuộc bao giờ cậu mới chịu lớn ? \” nhưng bên trong là cả một bầu trời lo lắng , sự thương yêu dịu dàng dành cho cô
Cô cười rạng rỡ , đưa tay lên vỗ vỗ vào vai anh nói :
\” Khi nào mình nhận được một thất bại ! Mình nhất định sẽ thôi sự kiêu hãnh trẻ con trong lớp vỏ trưởng thành này \”
Anh chỉ còn nước nhìn cô như nhìn một thiếu nữ mãi ở trong thân xác trẻ thơ .
Anh nhớ rõ có một lần cô đã nói với anh :
\” Mình có thể nhìn được tâm trạng của lũ côn đồ , nhìn được hành động của chúng để mình có thể chuẩn bị tinh thần , dạy cho chúng một bài học thích đáng \”
Anh thở dài rồi cười cay đắng :
\” Cậu nói cậu có thể nhìn được tâm trạng của những người không quen kia , nhưng tại sao cậu không thể nhìn ra được tâm trạng của người con trai quen thuộc đang đứng trong mắt cậu ? Cậu nói cậu có thể nhìn được hành động của kẻ thích đánh người hoàn toàn xa lạ , mà tại sao cậu không nhận ra sự lo lắng trong những hành động của tôi ? Một người ngày nào cũng phải trăn trở vì cậu ! \”
Tình cảm đã mấy năm không thể nói ra ……
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!