(SUGA) LỜI HẸN THÁNG BA - Chap 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


(SUGA) LỜI HẸN THÁNG BA


Chap 2


– Đã tìm thấy người chưa? – một lão phu tóc bạc đến nửa đầu, gương mặt lo lắng trong đêm tối mò mò dẫn theo hai người nữa đi tìm người.

– Lão Trương, không tìm thấy. Chúng ta cũng đã tìm được hai ngày trời rồi, có lẽ con bé đã thật sự bị người ta bắt đi .

– Ngậm cái miệng nói gở của ngươi lại, còn không mau đi tìm tiếp đi, đứng tụm lại ở đây làm gì?- lão phu vừa nghe lời này của người bên cạnh liền nổi nóng, đứa con gái ông yêu thương nhất, cả đời làm cha của ông cũng chỉ có nó là đứa hiểu chuyện, lại lanh lợi hiếu thuận. Nói một tiếng bị bắt đi rồi là bị bắt đi sao, trong lòng ông thật sự sẽ không chấp nhận nổi. Con bé này chắc sẽ lại như mọi lần, ham vui rồi quên mất phải về, nhất định khi trở về phải giáo huấn nó một trận, phải, chính là như thế.

Trong đêm tối lạnh lẽo một đám người lẳng lặng đốt đuốc đi khắp nơi trong rừng, mọi ngóc ngách của con đường náo nhiệt lùng sục suốt cả một đêm, mang theo tia hi vọng nhỏ nhoi có thể thấy manh mối. Nhưng xem ra… càng tìm càng thấy tâm can như lửa đốt. Trong lòng người cha tuy rằng luôn tự an ủi mình sẽ không có chuyện gì có thể xảy ra, nhưng bản thân ông đã thật sự có chút lo lắng gấp gáp.

Còn ở một nửa mặt bên kia, lại là một góc khác của không gian, đối với thế giới này mà nói là hai nơi tuyệt đối khác một trời một vực.

Thời gian ấy vậy đã trôi qua được năm tiếng rồi….

Tiếng đồng hồ vang lên giữa không gian tịnh mịch rõ mồn một, bên ngoài do ban đêm có mưa, đường còn ẩm ướt, nhưng đến sáng đã tạnh, còn có cả nắng ấm. Cũng chỉ cầu mong sự việc sẽ giống như thời tiết, mưa xong lại nắng. Ngoài cổng bệnh viện vốn đang yên tĩnh, vừa sáng đã thấy lần nữa bóng dáng của phóng viên. Hơn nữa, lần này không chỉ có phóng viên, còn có cả người của đài truyền hình. Thật ra việc này cũng không có gì quá lạ, một người nổi tiếng có sức ảnh hưởng đến thế đang nằm cấp cứu trong kia, thử hỏi sau sự việc ấy sẽ săn được bao nhiêu tin tức ? Chỉ là xem chân ai nhanh hơn mà thôi!

“Cạch”

Cánh cửa phòng cuối cùng cũng chịu mở ra, tia đèn đỏ trước cửa phòng cũng vụt tắt, hai người một nam một nữ đã đứng tuổi vừa nhìn thấy đã vội vàng đứng dậy, không giấu giếm vẻ vội vã cùng thấp thỏm, chạy ra chỗ bác sĩ, người mẹ cầm lấy một bên cánh tay ông, hỏi:

– Bác sĩ, con tôi sao rồi? Đã có thể an toàn về tính mạng chưa?

Người y tá đi qua bác sĩ, gật đầu nhẹ một cái rồi ôm khay đựng toàn dụng cụ phẫu thuật đi khỏi. Bác sĩ cũng quay người lại với người nhà bệnh nhân, đương nhiên hiểu được sự lo lắng này của người làm mẹ, nhẹ nhàng nói với bà:

– Bác yên tâm, anh ấy đã qua tình trạng nguy kịch, chỉ cần ở phòng hồi sức 1 ngày là có thể chuyển sang phòng thường được rồi.

– Quá tốt rồi, quá tốt rồi.

– Có điều….

– Có điều làm sao?

– Đây thực sự là trường hợp đặc biệt, bệnh nhân mất máu nhiều như vậy lại có thể rất thuận lợi phẫu thuật, không có chút trở ngại như những ca cấp cứu khác, thật đúng là có kì tích. Phải rồi, còn cô gái đi cùng con trai bà được chuyển vào đây cũng đã qua cơn nguy hiểm, nhưng tình trạng không được khả quan.

– Sao nó có thể đi cùng một cô gái, bác sĩ, cậu có lẽ nhầm lẫn gì rồi. ..- nói đến đây, bà khẽ trầm tư, trong lòng có vô số câu hỏi. Con trai bà là một idol, những điều cấm kị có thể xảy ra bà còn không hiểu sao, chuyện này tuyệt đối không thể nào.

Bà cũng đã lo lắng mất ngủ chờ ngoài này một đêm, gương mặt cũng xuống sắc không ít. Bác trai đứng bên cạnh nhìn vào lại càng thấy không cam tâm, lên tiếng cắt mạch suy nghĩ của vợ.

– Thôi, dù sao thằng bé cũng đã ổn rồi, bà cũng nên ăn chút gì đi, đừng suy nghĩ nữa. Từ tối hôm qua tới giờ bà cũng chưa ăn gì rồi. – ông cũng không quên quay sang cúi đầu cười với bác sĩ “Cảm ơn cậu, cậu vất vả rồi” rồi ôm lấy vai bà, đưa đi.

Người bác sĩ kia cũng không nán lại nữa, cũng khẽ cúi đầu chào hai người rồi đi vào phòng làm việc.

Vừa phẫu thuật xong, bà cũng không phải không hiểu lúc này con trai cần nghỉ ngơi, cũng không vào làm ồn nữa, cùng đi ra ngoài với chồng. Bên ngoài chỉ mấy chốc mà chẳng còn ai.

….

Bên trong phòng hồi sức, tiếng máy móc vẫn kêu đều đặn. Nước biển nhỏ thành từng giọt xuống ống nhựa nhỏ, truyền vào cơ thể nằm bất động

“Cô rốt cuộc đang ở nơi nào? Những người xung quanh nói cái gì? Cô nghe đều không hiểu, tại sao đột nhiên lại thành thế này, sao cơ thể cô không cử động được?!”

….

Mấy hôm nay, tin được truyền đi quả thật rất nhanh. Không chỉ là tin thành viên Min Yoongi của một nhóm nhạc có sức ảnh hưởng nhất tại thời điểm hiện tại bị tai nạn phải nằm viện làm xáo xào mọi hoạt động truyền thông, mà còn là người con gái bí ẩn từ đâu xuất hiện có mặt tại hiện trường tai nạn cùng Yoongi. Hai con người đang nằm kia thật sẽ không thể tưởng tượng ra lúc này trên mạng xã hội náo loạn đến mức nào, tiêu cực có, tích cực cũng có.

Ngay cả lúc nháo nhào lên vậy rồi, ở phía công ty quản lí Bighit cũng chưa có bất cứ phản hồi nào, chỉ biết rằng bây giờ đã có nghi vấn về có người cố ý làm ra vụ tai nạn, cũng đồng thời dấy lên tin đồn hẹn hò của anh. Nếu như ngày nào anh cùng cô chưa tỉnh lại, sự việc còn bị đẩy lên “cao trào” hơn nữa, lúc ấy thật khó giải quyết..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN