Ta Là Đấng Không Toàn Năng!
Chương 6: “Dao Phá Vỡ Giới Hạn” và “Phòng Đọc Sách”
Janica nhìn Tạo Vật Đầu Tiên đang tỏ ra trầm ngâm như suy nghĩ điều gì. Giây phút Thần biến mất, cậu đã thực hoảng sợ.
Thậm chí cậu có ý định lao lên níu lấy Tạo Vật Đầu Tiên, bằng mọi giá phải giữ anh ta lạ. Mà lý trí cậu chỉ có thể thở dài ngao ngán, ý tưởng một thằng nhóc mười tuổi mà thậm chí trong Thế giới bé nhỏ của nó bị xem là “thứ yếu đuối” lại muốn “giữ” sự tồn tại được Thần ưu ái tự tay tạo ra trước tất cả này… thật sự quá khôi hài.
Tuy cậu biết, có thể gặp gỡ hai tồn tại tối thượng… không, phải là hai “căn nguyên của sự tồn tại” mới đúng, thì cuộc đời nhỏ bé của cậu đã cực kỳ may mắn rồi. Có bao người như cậu, được họ ban cho ân huệ mà diện kiến?
“Điều gì khiến cho ngươi trở nên đặc biệt?” – Tạo Vật Đầu Tiên cất tiếng. Ngắt ngang những suy nghĩ của cậu. Janica cúi đầu, nhìn xuống thân thể gầy yếu và năng lực Ma pháp tệ hại của mình. Điều gì khiến mình trở nên đặc biệt?
Tạo Vật Tôn Quý dường như sợ cậu chưa hiểu, nên nhẹ nhàng giải thích câu hỏi của mình:
– Cậu nhóc, cậu không là “duy nhất”, bởi vì Thần đã ban “danh dự” ấy cho ta rồi. Chỉ một suy nghĩ đã có thể tạo ra vô số “cậu” khác. Với mọi thứ y hệt, hoàn cảnh, năng lực,… Cho nên, vì sao ta phải giúp cậu đạt được điều mình muốn?
Janica muốn sức mạnh. Muốn có tri thức, để giải đáp tất cả… Nhưng thời điểm Thần và Tạo Vật Đầu Tiên xuất hiện trước mắt cậu, đã có nhiều câu hỏi trở nên vô nghĩa. Tuy vậy, cậu vẫn phải nói ra:
– Hỡi Tạo Vật Tôn Quý, như vậy ngoài kia có một “tôi” khác nữa không?
Cậu phải nghĩ ra điều gì khiến mình xứng đáng để Tạo Vật trước mặt ban phát ân huệ. Mặc dù Ngài có thể dễ dàng biết được tất cả suy nghĩ cũng như tính toán của mình, nhưng hỏi ra lời có vẻ… lịch sự và thể hiện được tôn kính với Ngài hơn… nhỉ?
– Không. Quá khứ đã không có, hiện tại chưa có, tương lai sẽ không có. Tuy nhiên, nếu ta hay Người muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể có. Chúng ta sở hữu Thời Gian, do đó mọi thứ đều có thể.
– Nếu vậy, liệu bọn họ có được vinh hạnh diện kiến Thần và Ngài không? – thầm nhủ thật may mắn, cậu ngước đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm y. Như thể con sói nhỏ tham lam muốn giữ rịt lấy thức ăn của mình, nhưng lại không dám vì thủ lĩnh đàn đang nằm đè lên đó.
Y nhoẻn miệng cười:
– Phải… phải rồi. Ngươi đặc biệt chính là vì ngươi được vinh hạnh diện kiến Thần. Ngay cả khi ta tạo ra vô hạn “ngươi” nữa, Thần cũng không nhàm chán tới mức lại đi gặp bọn họ.
Cậu liên tục bị những làn sóng ôn nhu đến cực điểm nhấn chìm trong hạnh phúc. Đã rất lâu rồi, chưa có ai cười đối với cậu. Không có ai dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói chuyện cùng cậu. Vậy mà, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, hai tồn tại thần thánh này lại cho cậu những xúc cảm đã từ lâu cậu thèm khát…
Janica biết chắc, còn nhiều lắm những người có hoàn cảnh tồi tệ hơn cậu, ý chí của cậu cũng chẳng là gì với họ. Cho nên, quả thật cậu không có gì đáng để được Thần đặc cách mà cho diện kiến cả. Vậy mà Người đã làm vậy. Đã cùng Tạo Vật Tôn Quý Đầu Tiên xuất hiện…
– Có lẽ Ngẫu Nhiên đã vô tình giúp ngươi. Hay theo cách nói ở một Thế giới, “số phận” của ngươi thật may mắn. Một lỗi trong vòng tròn Ma pháp lại khiến Người dấy lên hứng thú mà đến đây.
Y cũng đã thông suốt vấn đề này. Câu trả lời của tạo vật bé nhỏ sẽ làm “diễn viên chính” khiến y rất hài lòng, cho nên y tiếp tục giải đáp:
– Có đôi khi Người cũng làm vậy. Dùng ý niệm cho phép Ngẫu Nhiên tác động lên chính mình. Giống như Người khi đó muốn đích thân tham gia “trò vui”, thay vì đứng ngoài xem “vở kịch” như bình thường vậy.
Janica trong lòng khẽ động. Cậu rất nhanh bắt được nhiều từ mấu chốt trong lời nói ấy. Cậu rất muốn hỏi tiếp, nhưng lại chần chờ, không biết như thế này có phải câu hỏi quá phận không? Nhưng cuối cùng cậu vẫn cất lời:
– Đã có bao nhiêu… “vở kịch” mà Người xem qua? Với lại… trong số đó, Người tham gia… có nhiều không?
Đầu cậu hơi cúi, nhưng mắt vẫn hướng lên theo dõi từng biểu tình của Tạo Vật Đầu Tiên. Thần và Ngài đều không quan tâm việc bị những sinh vật nhỏ bé như mình nhìn chằm chằm, thật sự quá độ lượng.
Y rất muốn nói cho cậu biết thật ra Người chẳng quan tâm tới mấy chuyện đó đâu. Chỉ có những tạo vật nhỏ bé ở đa số Thế giới câu nệ mấy thứ “lễ tiết” như vậy thôi.
Nhưng thay vì tiếp tục lạc đề, y trả lời cậu:
– Người đang xem “vở kịch” thứ 240,119. Thế giới này sẽ là thứ 240,120. Còn tham gia… Người không thường làm vậy, nhưng vẫn có. Tính đến nay, bao gồm cả “vở kịch” sắp diễn ra của Thế giới này, Người đã tham gia bốn lần.
Đồng tử Janica co rụt lại. Quá ít! Ngoài lần này, ân huệ được thấy Thần chỉ được ban ba lần trước đó cho… hơn 240 ngàn Thế giới?
– Ta đoán Người thích xem hơn là trực tiếp chơi đùa? – Y tự hỏi. Mặc dù tự tiện đoán ý Người là hành vi rất không xứng với “danh dự” của y. Nhưng, quả thật nhịn không được… Hừm, “gieo hạt giống” rồi trở về bên Người thôi.
– Tư chất Ma pháp của ngươi là bị một con người khác trên hành tinh này phong ấn nên mới như vậy. Ta sẽ không tiết lộ thêm gì nữa, cũng không cởi bỏ phong ấn này. Vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến “vở kịch”. Nhưng, ta có thể trao cho ngươi “tri thức” mà ngươi cần và “sức mạnh” ngươi theo đuổi. Tuy nhiên, kích hoạt “sức mạnh” này một lần, ngươi sẽ mất đi mười năm tuổi thọ. “Tri thức” thì chỉ có thể sử dụng 3 lần. Vậy đó, suy nghĩ cho kỹ rồi dùng. Ta trở về bên Người đây – Dùng chất giọng bình thản, trong trẻo của mình nói một lượt những gì cần nói, y lập tức biến mất.
Cậu trợn to hai mắt, môi mấp máy không thành tiếng, bàn tay hướng về phía khoảng không trước mặt – nơi vừa mới giây trước là tồn tại vượt trên tất cả mọi sinh vật, Tạo Vật Tôn Quý Đầu Tiên Của Thần.
Janica bần thần một lúc thật lâu mới hoàn hồn, chậm rãi tiếp thu những lời vừa rồi của Ngài.
Và cậu bắt đầu run rẩy. Phẫn nộ. Thù hận. Toàn thân run lên vì ngọn lửa phẫn nộ điên cuồng đang không ngừng thiêu đốt tâm trí cậu.
Tất cả những nỗi khổ nhục, mất mát của cậu, là do hành vi của con người! Không phải do “số phận” mơ hồ nào cả, càng không phải do sự trêu chọc của thần linh, mà là một âm mưu được sắp đặt bởi sinh vật cùng loài cậu, sống trong cùng Thế giới với cậu!
Vì Thế giới cậu đang sống tôn thờ sức mạnh, nên Hoàng gia của một siêu cường quốc như Vương Quốc Baranotine cũng phải là những cá thể ưu tú. Do đó, đã năm ngàn năm nay, chưa từng có thành viên Hoàng gia, hay thậm chí là quan viên cấp cao nào, có “tư chất Ma pháp” dưới 4. Mà cậu – thân là Hoàng tử, người mang dòng máu của Đức Vua Thales Rominon Exir De Jerx, “Bình Minh Máu”, Chiến Binh Ma pháp Cao cấp tầng 7, một trong “Thập Đại Ma pháp sư” của toàn cõi phía Tây Thế giới – lại là một kẻ bị đánh giá tư chất tầng 2!
Hít sâu một hơi, Janica khép lại đôi mắt phượng. Thả lỏng cơ thể, chậm rãi điều hoà tâm tình, nén xuống con quái vật mang tên hận thù đang muốn cào rách thân xác mình chui ra huỷ diệt Thế giới này.
Cậu phải tỉnh táo lại. Không thể vấy bẩn món quà của thần linh… Khi lần nữa mở mắt, bên trong ngoài màu xanh lục trong trẻo của ngọc ra, còn có kích động và lòng thành kính.
Nhìn hai khối cầu sáng lớn bằng nắm tay, một có bảy màu rực rỡ đang không ngừng lưu chuyển trong nó; Một khối lại mang màu trắng thuần khiết, không chói mắt, lại rất nhẹ nhàng.
Chúng lơ lửng ngang tầm mắt, cách cậu không xa. Khi cậu chầm chậm vươn tay phải về phía chúng, quả cầu sáng bảy màu liền bay vút đến, nhè nhẹ cọ sát lên mu bàn tay cậu.
Cậu phì cười. Hệt như thú cưng…
Suy nghĩ của Janica lập tức bị gián đoạn, vì một lượng thông tin ồ ạt chảy vào đầu cậu.
“Thần khí: Dao Phá Vỡ Giới Hạn
Lưu ý: Một lần kích hoạt sẽ giảm tuổi thọ của người kích hoạt đi mười năm. Tính theo tuổi thọ nguyên bản loại trừ mọi hỗ trợ kéo dài bằng Ma pháp của người sử dụng.
Công Nghệ tuỳ biến [Ngũ Hành]: người sử dụng thuật pháp [Ngũ Hành] sẽ có thể tuỳ ý thay đổi qua lại giữa năm Nguyên Tố: Kim – Mộc – Thuỷ – Hoả – Thổ. Có thể sử dụng cả các Ma pháp cận chiến và tầm xa.
Lưu ý: Do bản thể Thần khí là [Dao] nên nếu đổi màu sắc và hình dạng, nhưng vẫn giữ tính chất cơ bản là [Dao] thì không giới hạn thời gian tối đa có thể biến hình.
Tuy nhiên nếu đổi hình dạng mới không có tính chất cơ bản của [Dao], thì giới hạn thời gian có thể duy trì hình dạng đó là 10 phút”.
Cậu nháy mắt sững sờ. Đây là Thần khí? Mặc dù biết chắc món quà từ thần linh thì không thể nào tầm thường được. Nhưng thứ này… cư nhiên có thể phá vỡ ràng buộc của quy tắc Ma pháp trên Thế giới này!
Mắt nhìn quả cầu ánh sáng bảy màu bắt đầu biến đổi hình dạng. Dài ra, dẹt lại… hoá thành một con dao đơn giản. Cán dao mộc mạc đến bất ngờ, một màu trắng ngà giống với vỏ dao. Trên vỏ dao có mắc một dây đeo bằng da cũng màu trắng.
Không hoa văn, không đá quý. Dài gần 30cm, lưỡi dao rộng chừng 4cm. Có người nào nhìn vào nó mà nghĩ đến, thứ này chính là Bảo vật nghịch thiên? Hãy thử tưởng tượng, một người nông dân không có tư chất Ma pháp, đáng lẽ cả đời chỉ có thể sống dưới cái ách của tầng lớp thống trị…
Nhưng lại có tuổi thọ nguyên bản là 90, nhặt được con dao này, hy sinh 70 năm cuộc đời. Và thế là, một Ma pháp sư Cao Cấp tầng 7, “Bảo vật Quốc gia”, “Đỉnh cao của mọi sinh vật” – lập tức được sinh ra.
Thứ này, quá nguy hiểm! – Do nó không đề cập đến cơ chế [Nhận chủ] như các Ma pháp khí Cấp cao khác, nghĩa là kẻ nào cầm nó thì đều là “người sử dụng”, nếu để rơi vào tay một kẻ có tham vọng bá chủ Thế giới, hắn sẽ dễ dàng tạo ra một đội quân Ma pháp sư Cấp cao! Đó chính là Tận Thế.
Nuốt nước bọt. Cậu dè dặt nhìn quả cầu ánh sáng trắng thuần khiết vẫn đang lơ lửng trước mặt. Vươn tay sờ đến nó…
“Thần khí: Phòng Đọc Sách
Lưu ý: Chỉ có thể sử dụng 3 lần. Sau lần ra ngoài thứ 3 của chủ nhân, bất cứ vật không có Sự Sống nào còn lại trong Không gian của Phòng Đọc sẽ mãi mãi ở đó.
Kỹ năng một khi kích hoạt, chủ nhân và tất cả những thứ không có Sự Sống mà chủ nhân muốn trong phạm vi chủ nhân có thể nhìn thấy được sẽ tự động biến mất khỏi Không gian chủ nhân đang ở để tiến vào Không gian Phòng Đọc.
Khi ra khỏi Không gian Phòng Đọc, Thời Gian mới có thể tiếp tục tác động lên chủ nhân và những vật không có Sự Sống chủ nhân mang theo. Do đó, đối với Không gian chủ nhân đang ở, chủ nhân và các vật không có Sự Sống chủ nhân mang theo sẽ như chưa từng biến mất, bởi vì thời gian chủ nhân tiến vào Không gian Phòng Đọc là 0.
Kho Sách không có Thời Gian, tương tự Không gian Phòng Đọc. Chủ nhân có thể tự do sắp xếp, quan sát, lấy hoặc cất tất cả những thứ bên trong bằng ý niệm.
Không giới hạn số lần dùng kỹ năng.
Điều kiện nhận chủ nhân: Lấy máu thiết lập”.
Lại một Thần khí nữa! – Cậu cảm thán. Tuy rất muốn kinh ngạc, nhưng đã có quá nhiều chuyện ngoài sức tưởng tượng xảy ra rồi. Cậu cũng không còn sức ngạc nhiên nữa.
Một thằng nhóc mười tuổi, tư chất bỏ đi… sở hữu hai Thần khí – Janica rùng mình. Nhưng nghĩ đến còn muôn vàn khó khăn phía trước, cậu liền lấy lại sự trấn định. Kẻ thù có thể thao túng Ma pháp sư của Công Hội Ma pháp sư, qua mặt Quân Đội Hoàng Gia mà thay đổi “tư chất Ma pháp” của Hoàng tử Vương Quốc. Bọn chúng phải là thế lực cực kỳ mạnh…
Janica rút con dao Thần khí ra, dứt khoát cắt ra một đường trên lòng bàn tay trái. Vươn tay nắm chặt khối cầu ánh sáng trắng.
Nó run rẩy một chút, lập tức hoá thành một vệt sáng dài, lao vút tới giữa ngực cậu. Janica chỉ cảm thấy nơi Ấn ký đánh dấu tư chất Ma pháp của mình lành lạnh. Kéo áo lên xem thử, đã thấy viền quanh con số 2 hoa mỹ là một vòng tròn đen đơn giản.
Nhắm lại đôi mắt phượng. Cảm nhận [Kho Sách] và [Phòng Đọc] một chút.
Trên gương mặt tái nhợt vì mệt mỏi, thiếu máu, thiếu dinh dưỡng của cậu nhóc mười tuổi – Cửu Hoàng Tử của Vương Quốc, một nụ cười tàn bạo đang hiển hiện.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!