Ta Là Đấng Không Toàn Năng!
Chương 7: Nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa”
Dongua Alberine – Ma pháp sư Trung cấp bậc 6, là Cố Vấn của Nhị Hoàng tử Thales Rominon Rollen Hermorx – người được xem như trợ thủ đắc lực của Nhị Hoàng tử trong cuộc chiến tranh giành ngôi báu, giờ phút này đang dùng vẻ mặt âm trầm nhìn vào con dao bên hông thiếu niên trước mặt.
Lão gần như chắc chắn Ma pháp khí kia là nguyên nhân khiến cho thằng nhóc đó có thể sử dụng Ma pháp tầng 3, mặc dù “tư chất Ma pháp” của nó chỉ ở tầng 2 mà thôi.
Việc một món Ma pháp khí phá vỡ nguyên tắc về giới hạn năng lực của người sử dụng không phải là chưa từng xuất hiện. Chỉ là, những món pháp khí đó phải là Cao cấp! Được những Bậc Thầy Công Nghệ Ma pháp luyện nên. Có thể giúp người sử dụng tung ra một hoặc hai Ma pháp vượt cấp.
Những món đồ kia là thứ Ma pháp sư nào cũng thèm muốn. Nhưng cực kỳ hiếm, có lẽ chỉ có những Ma pháp sư Cao cấp mới sở hữu nổi. Lão dĩ nhiên chưa từng dám mơ tưởng. Thằng nhóc tư chất thảm hại này lại có một món! Đã vậy, còn chứa hai phép vượt cấp. Nếu lão đoạt được nó, chẳng phải lão sẽ có thể sử dụng hai Ma pháp tầng 7 sao? Khi đó… không nghi ngờ gì, lão sẽ trở thành người mạnh nhất trong số những Ma pháp sư Trung cấp.
Đối với sự tham lam gần như có thể chảy tràn ra hai hốc mắt của lão Ma pháp sư, Janica chỉ cười lạnh trong lòng. Anh sẽ không bao giờ chấp nhận để lộ ra sự sợ hãi. Bởi vì, anh đặc biệt hơn tất cả sinh vật trong Vũ trụ này, Thần và Ngài đang dõi theo mình. Với sức mạnh được ban tặng, sao mình có thể để sợ hãi làm nhục nó?
– Hoàng tử Điện hạ, thần cũng không muốn ra tay độc ác với ngài… chi bằng, chúng ta hãy làm một cuộc trao đổi? Mạng của ngài, đổi lấy Ma pháp khí bên kia… – Nếu có thể không tốn chút sức lực thu về Báu vật, lão dĩ nhiên không ngại nói vài lời. Còn đối với nhiệm vụ Nhị Hoàng tử giao cho, một khi đối phương ngoan ngoãn giao ra vật kia, lão chẳng phải chỉ nhấc ngón út cũng đủ hoàn thành?
Dĩ nhiên Janica còn chưa ngu ngốc đến mức đưa vũ khí bảo mệnh của mình ra cho kẻ địch. Nhưng anh đang cân nhắc xem có nên hy sinh thêm 20 năm tuổi thọ để đột phá Ma pháp tầng 5 không?
Anh không biết mình còn bao nhiêu tuổi thọ để sử dụng, nếu không cẩn thận, ngay khi đột phá xong anh sẽ chết vì dùng hết tuổi thọ của mình. Anh chưa thể chết, cho đến khi giải quyết hết mọi chuyện.
Mặc dù trước đó, trong ngày sinh nhật 15 tuổi của mình, anh đã kích hoạt một lần [Phá vỡ giới hạn] để trở thành Ma pháp sư tầng 3. Nhờ vậy thoát thân khỏi Vương Đô và còn sống đến giờ. Nhưng đối đầu Ma pháp sư tầng 6, cấp 3 như anh tuyệt đối không có khả năng.
Đối diện sức mạnh tuyệt đối, mưu mẹo cũng chẳng là gì cả – Anh cay đắng nghĩ. Có lẽ với tri thức Ma pháp khổng lồ của mình, nếu ở tầng 5 anh có thể miễn cưỡng thoát khỏi. Ngay cả như vậy, khả năng anh giết được lão là cực thấp. Để lão sống, anh mãi mãi không được yên ổn. Những kẻ thèm khát Ma pháp khí Cao cấp sẽ điên cuồng truy sát anh, tệ hơn cả việc trở thành kẻ thù của Hoàng gia Vương Quốc chính là để bản thân thành con mồi của toàn bộ Ma pháp sư trên Thế giới.
Ngay khi anh còn đang suy nghĩ, Alberine nhíu mày, gằn từng tiếng:
– Hừ! Con chuột nhà ngươi cư nhiên dám ở trước mặt ta mà rình mò?
[Pháo Khí] – Ma pháp cấp 5 lập tức được tung ra khi lão dứt lời.
Một chấn động mãnh liệt cùng tiếng nổ phát ra từ chỗ rừng cây cách bọn họ chừng trăm mét, như thể không khí bị nén đến cực đại rồi nổ tung! Một vùng cây cối lập tức bị san bằng, mặt đất cũng lõm xuống một lỗ lớn.
Hàng mày giãn ra, Janica nhìn lão Ma pháp sư đang đằng đằng sát khí, nhịn không được thầm nghĩ: “Khả năng gây thù lớn như vậy, làm sao có thể sống đến bây giờ? Chưa biết kẻ kia là địch hay thù đã vội vàng tấn công”.
– Ai da! Khoan đã khoan đã! Đừng tấn công nữa… – Một giọng nói vang lên từ đám rừng cây, Janica và Alberine đồng loạt nhìn về hướng đó.
Một người đàn ông trung niên, râu ngắn lún phún dưới cằm, gương mặt xương, mắt to đen láy, mặc quần áo màu đen ôm theo vóc người cao gầy, loạng choạng từ đám cây cỏ đi ra.
Lúc này tâm trạng Alberine đã rất xấu, lão muốn nhanh chóng lấy Ma pháp khí Cao cấp kia và giải quyết thằng nhóc Janica càng sớm càng tốt, lại bị sự xuất hiện của tên này trì hoãn.
Tuy biết khả năng cao là đối phương cũng chưa nghe được gì cả, vì lão đã đề phòng mà đặt pháp thuật [Cách âm] cấp 3 quanh hai người. Nhưng lão từ lâu không phải nể sợ bao nhiêu người, tính kiên nhẫn cũng theo đó ngày càng kém, thấy gã đàn ông lôi thôi trước mắt càng bực mình hơn nữa, sẵng giọng quát:
– Nhanh nói! Vì sao rình mò nghe lén chúng ta? Nếu dám cản trở, ta không ngại lấy mạng ngươi đâu.
Nam nhân thấy lão nóng tính, cũng không lo lắng, vừa cười vừa nói, tay không ngừng phủi đi bụi bặm cùng lá cây vướng trên người:
– Được rồi, tôi là Robert Klen, đảm nhận nhiệm vụ Trinh sát của nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa”, chúng tôi đang trên đường tiến vào Rừng Hoang Dã thì phát hiện [Bẫy Gấu] cấp 3 đặt rải rác khắp nơi. Đội trưởng bọn tôi nghĩ có gì không ổn, lệnh tôi tiến lên trước tìm hiểu.
Janica nghe xong thì nhướng mày, nhìn Alberine. Lão lập tức xẹt qua đáy mắt một tia bối rối, rất nhanh liền chuyển thành cười lạnh:
– Vậy thì Trinh sát Klen, trở về nhóm của ngươi, nói bọn họ cứ an tâm. Chúng ta không cần phải đối địch. Chờ ta giải quyết xong việc ở đây sẽ dọn sạch đường cho các ngươi.
Klen cười cười, nhìn lão Ma pháp sư Trung cấp trước mặt. Ra tay tàn bạo, chưa tìm hiểu đối phương là ai đã tung ngay một đòn công kích Ma pháp cấp 5, còn đặt bẫy cấp 3 ở khắp nơi. Đây là muốn đảm bảo cậu thiếu niên này phải chết?
Klen quay qua nhìn Janica đang đứng đối diện Alberine, không che giấu đánh giá anh.
Một tia nghi ngờ hiện lên trong đôi mắt đen sáng ngời. Vì sao một Ma pháp sư Trung cấp lại nhất định phải giết một thiếu niên thực lực bình thường như vậy? Cũng không có vật phẩm gì quý giá trên người, trừ quần áo khá tốt và con dao tầm thường kia. Không có vẻ là tư thù, nếu không cũng không cần giữ thái độ như vậy với nhau…
Tật xấu của Klen – Một Trinh Sát cấp 4, tương đương Ma pháp sư Trung cấp bậc 4, chính là nhiều chuyện.
Janica thấy ánh mắt đối phương nhìn mình rõ ràng đang lấp lánh, dường như cậu còn ảo giác thấy có mấy dấu hỏi bay lên nữa. Co rút khoé miệng một chút, lên tiếng:
– Xin chào, Trinh sát Klen. Ta là Cửu Hoàng tử của Vương Quốc này – Thales Rominon Edgar De Janica. Và người đối diện ta, là một Ma pháp sư muốn lấy mạng ta. Vì vậy, ta có quyền lấy tư cách là một thành viên của Hoàng gia, kêu gọi anh hãy hoàn thành nghĩa vụ một công dân Vương Quốc, bảo vệ ta khỏi ông ấy!
Không quan tâm hai người trước mặt, một kẻ lạnh lùng dùng ánh mắt khinh thường nhìn mình, một người thì nháy mắt kinh ngạc đến sững người. Alberine tuy biết anh thế nào cũng sẽ quẫy đạp tìm đường sống. Nhưng không ngờ lại trông cậy vào một tên Ma pháp sư lôi thôi yếu ớt.
Tất cả người đều biết, những Ma pháp sư Trinh sát tuy cũng có thể đột phá qua các tầng Ma pháp, nhưng bọn họ không có năng lực công kích và phòng ngự cũng kém. Trong một nhóm mạo hiểm giả, mạnh mẽ nhất phải kể đến các Chiến Binh, phụ trách công kích là chính và sau là các Hiệp Sĩ giữ vai trò phòng ngự.
Các Ma pháp sư Hậu cần chuyên quan sát, đánh giá tình hình và đưa ra kế hoạch tác chiến phù hợp – bọn họ có thể xem như bộ não của nhóm. Ngoài ra, Ma pháp sư chuyên hệ Trị liệu và một Cung thủ hoặc Ma pháp sư chuyên công kích tầm xa cũng quan trọng.
Đó là cốt lõi của một nhóm mạo hiểm giả ở Thế Giới này. Vì đa số các Ma pháp sư đều có thể gánh vác nhiều trọng trách cùng lúc, cho nên những việc như Hoa tiêu, Sát thủ,… đều dần mai một và hầu như biến mất hẳn.
Mà Trinh sát cũng không ngoại lệ, đang dần lụi tàn. Một Ma pháp sư sẽ có thể làm cả công việc Trinh sát trong nhóm mạo hiểm giả, nhưng ngược lại, Trinh sát với các Ma pháp chủ yếu là dò bẫy sẽ không thể mạnh mẽ được như các Ma pháp sư.
Có lẽ, đối với Thế giới này, mạo hiểm giả cũng sắp biến mất.
Hiện nay không còn tổ chức mạo hiểm giả nào lớn ở cả ba siêu cường quốc nữa. Duy ở Đế Quốc Terahemoth Vĩ Đại – Siêu cường quốc trấn giữ phía Nam Thế Giới vẫn còn một Công Hội Mạo Hiểm Giả. Nhưng do chính sách trung lập, phi chính phủ, nên quyền lực gần như bằng không và ảnh hưởng rất mờ nhạt.
Mạo hiểm giả trước kia sẽ nhận các nhiệm vụ như: Giết quái vật; Khám phá các lăng mộ cổ, hầm ngầm; Khám phá miền đất mới,…
Nhưng từ khi Ma pháp sư trỗi dậy, trong khi Chiến Binh, Công Nghệ Kỹ Thuật lên ngôi thì mạo hiểm giả tuột dốc không phanh. Vì việc bọn họ làm được không còn là đặc biệt nữa.
Xuất phát từ lý do đó, nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa” trong mắt Ma pháp sư Dongua Alberine chẳng khác gì những kẻ yếu ớt tụ lại với nhau để tồn tại, cố gắng níu kéo quá khứ huy hoàng của những mạo hiểm giả.
Trong khi Klen kinh ngạc vì thân phận người thiếu niên, anh cũng nhìn ra ngữ khí cao quý và thái độ ngầm thừa nhận pha lẫn coi thường của lão Ma pháp sư kia. Xem ra là thật… Đây là Hoàng tử cao quý sao?
Nhưng chuyện tiếp theo càng khiến anh kinh ngạc hơn, đó là vị Hoàng tử khí chất hơn người lại nở nụ cười nhẹ nhàng mà chân thành với anh, nói lời rung động tâm can:
– Nhưng giờ đây, ta muốn lấy tư cách một người đang rơi vào thế yếu hơn… xin anh hãy vươn tay tương trợ. Ta – Thales Rominon Edgar De Janica, sẽ mãi ghi nhớ ân nhân của mình, Trinh sát Robert Klen.
Nói xong, cậu khẽ cúi đầu, tay phải đặt trên ngực trái đầy thành kính.
Klen trợn to mắt. Anh bất giác cười xấu hổ, luống cuống xua tay xin Hoàng tử ngẩng đầu lên, xem ra mình đã hiểu nhầm Hoàng tử rồi, còn nghĩ Quý tộc hay Hoàng gia đều là đám người mắt cao hơn đầu chứ… Nay nhìn xem, Hoàng tử người ta cao quý như vậy, lại cúi đầu với kẻ có thân phận bé nhỏ như mình! Hức, thật muốn khóc.
Klen mỉm cười, quay qua nhìn lão Ma pháp sư còn không thèm xưng tên, luôn khinh bỉ nhìn mình, cất tiếng, nhưng không phải là nói với lão:
– Mọi người! Nghe thấy hết rồi chứ? Ý mấy người sao hả?
Cách đó không xa, Đội trưởng nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa” chỉ có thể xoa trán. Anh rõ ràng có ý muốn can thiệp mà, còn bày đặt hỏi nữa?
Mà các thành viên khác cũng là một biểu tình bất đắc dĩ.
Klen cười cười nhìn lão Ma pháp sư đang cau mày, giải đáp thắc mắc giùm:
– À, tôi không phải dùng [Liên lạc]. Mà là [Kết nối] bậc 4, cho nên nhiều người đều nghe được. Còn việc ngài không cảm nhận được sóng Ma pháp là vì tôi có trang bị công cụ chuyên dụng của Trinh sát.
Alberine hiểu ra. Ánh mắt hiện lên giễu cợt, xem ra là lũ chuột này muốn tìm chết? Được thôi…
– Đừng đắc ý, ngài Ma pháp sư, “Thiết Hoa” chúng tôi không phải nhóm mạo hiểm giả tầm thường đâu.
Thấy ý tứ trong đôi mắt kia, Klen chỉ có thể nén bực bội, hảo tâm nhắc nhở lão.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!