Ta Là Xuyên Không Giả
Chương 67: Diệt Tam Gia
“ Tại sao à!? À, để ta nói cho ngươi biết nha con chó không nhà hahaha, Tần gia 5 năm trước bị diệt môn là chủ ý của Tam đại gia tộc, hahaha! Sao nào? Tình nhân bị chết, giờ lại biết mình bị diệt tộc bởi chính kẻ giết tình nhân của mình, cảm giác thế nào? Ahahaha~”
“ Đoạn gia… Lâm gia… Lang gia… Ta thề! Không giết toàn bộ các ngươi ta không làm người!!”
Tần Vũ dùng sức gầm lớn, tiếng gầm kinh động toàn bộ Hoang Thiên Thành, toàn bộ mọi người trong thành đều nghe thấy, khi thấy có người nói muốn diệt ba đại gia tộc, lập tức mọi người nhao nhao chạy toán loạn! Bọn họ sợ tý nữa sẽ bị chết oan trên tay ba đại gia tộc!
Phủ thành chủ, một gã đàn ông trung niên khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Tần Vũ, giọng nói nhỏ: “ Khẩu khí không nhỏ, hahaha.”
Đoạn gia, đoạn gia gia chủ Đoạn Chấn Thiên: “ Hừ! Tên chán sống nào dám nói muốn diệt chúng ta gia tộc!”
Lâm gia, Lâm gia gia chủ bóp nát chén trà, quát lớn: “ Tất cả tra cho ta kẻ nào vừa khẩu xuất cuồng ngôn! Bắt nó xong diệt cửu tộc!”
Lang gia, Lang gia gia chủ vận lực làm vỡ chiếc khế đang ngồi, đứng dậy quát lớn: “ Tiểu oa nhi nào muốn diệt ta Lang gia! Hôm nay ta phải cho ngươi sống không bằng chết!”
……………………………..
Trên người của Tần Vũ toát ra từng đợt hào quang màu đỏ, khí vụ bốc lên, Huyền giả đỉnh phong lập tức đột phá Đại Huyền giả, bầu trời bắt đầu tối đen lại cùng những tiếng sấm thi thoảng vang lên.
Có người tu luyện giả đang ở trong thành, không khỏi nhìn lên bầu trời sau đó giật mình nói: “ Ai to gan vậy, độ kiếp ngay ở trong thành.”
Thấy có người độ kiếp, không ai dám đến gần, kể cả thanh niên hoa bầu kia cũng vậy, hắn vứt xác của Lý Huyền về phía Tần Vũ sau đó chạy chối chết, nhưng mà hắn vừa xoay người chạy được vài bước liền bị một bàn tay kéo lại.
Tần Vũ dùng một kiếm chém đứt đầu tên thanh niên hoa bào, sau đó lại tiếp tục vung kiếm, chém hơn trăm kiếm thì tên thanh niên hoa bào xác không toàn vẹn…
“ Đoàng!” – Một tia sét màu vàng đánh xuống phía Tần Vũ.
Bị tia sét đánh trúng, Tần Vũ lập tức khuỵu người xuống, sau đó lập tức vận chuyển Vô Cực Quyết, sau tia sét thú nhất rồi tia sét thứ hai, thứ ba, thứ tư, đến tia thứ tám thì ngưng lại.
Tần Vũ cả người căng phồng nổi cả tia máu, hắn há mồm hấp thu những tia sét đang đánh xuống, sau đó chuyển hóa thành Hồng Mông Tử Khí đồng thời tu luyện Lục Phủ Ngũ Tạng của mình, hiện tại hắn đang chờ mong tia sét cuối cùng, như vậy là hắn độ kiếp thành công, trở thành một Đại Huyền Giả.
Lôi vân càng ngày càng dày đặc, sau đó một tia sét màu xanh đang ẩn ẩn chuẩn bị giáng xuống, lập tức có người cả kinh nói: “ Độ kiếp lên Đại Huyền Giả sao lại xuất hiện thứ này! Thứ này chỉ có đột phá Huyền Vương mới xuất hiện mới đúng!”
Tia sét màu xanh vẫn chưa giáng xuống, Tần Vũ cảm giác được tia sét màu xanh này nguy hiểm, hắn tinh thần tập trung cao độ, Vô Cực Quyết vận chuyển tới mức độ cao nhất.
“ Đoàng!” – Tia sét màu xanh đánh xuống.
Tần Vũ há mồm hấp thụ tia sét màu xanh này, nhưng sau đó hắn liền thống khổ… Tia sét màu xanh quá mức cường hãn, huyết nhục của hắn đang bị nứt và vỡ ra, từng mảng thịt rơi xuống.
Một lúc lâu sau, Tần Vũ mở mắt, khẽ nắm tay lại, Tần Vũ cảm nhận lực lượng mình tăng gấp 10 lần lúc trước, sau đó đứng dậy tiên tới ôm Lý Huyền vào lòng, hai mắt đau buồn khẽ nói: “ Tỷ, đệ hứa sẽ trở thành một cường giả mạnh nhất, đệ sẽ không ngừng mạnh mẽ, rồi sẽ có một ngày đệ sẽ hồi sinh tỷ…”
Ôm thật chặt Lý Huyền vào lòng, Tần Vũ hai hàng nước mắt rơi xuống mặt Lý Huyền, cuối cùng hắn vẫn không nhịn được gào khóc, tiếng khóc của hắn sao mà thảm thiết, người xa lạ nghe thấy cũng không khỏi lòng đượm buồn.
Bê lên Lý Huyền, Tần Vũ từng bước từng bước đi về hướng Đoạn gia!
Ngày hôm này, Đoạn gia xác định diệt môn!
Không một ai dám cản đường Tần Vũ, mọi người tự động tách đường sau đó đi theo sau Tần Vũ, tất cả mọi người chỉ ôm tâm tư đi xem chuyện gì sẽ xảy ra với Tần Vũ, ai ai cũng mang lòng hiếu kỳ. Trong đám người cũng không ít kẻ là người của tam đại gia tộc, có vài kẻ lao lên muốn tấn công Tần Vũ nhưng đều bị một kiếm miểu sát!
Không ai dám ngăn cản, chỉ có thể lặng yên theo dõi…
…………………….
Đoạn gia.
Đại sảnh.
“ Nhị đệ, đến đến, hôm nay ta mới mua được một bình rượu quý, hôm nay chúng ta không say không về”
“ Hahaha, đấy là đại ca nói đấy, được, không say không về!”
“ Hahaha”
Đoạn gia gia chủ cùng với đệ đệ của mình đang ngồi uống rượu nói chuyện, bầu không khí rất vui vẻ, bỗng nhiên hai người không tự chủ được nhìn về phía cửa.
Một tên tộc nhân trán đầy mô hôi, chạy cấp tốc đến, sau đó run giọng hoảng sợ: “ Đ-Đại thiếu gia đã…”
Đoạn gia gia chủ thấy tên tộc nhân vẻ mặt, lập tức biết có chuyện không ổn, hắn đứng dậy thật nhanh đi tới hỏi: “ Con ta làm sao!”
Tên tộc nhân lắp bắp: “ Đ-Đ-Đại thiếu gia- c-c- Chết rồi!”
Đoạn gia gia chủ mặt trầm xuống, hai tay nắm chặt, ánh mắt muốn giết chết tên tộc nhân trước mặt, hắn gằn từng chữ: “ Nói-Lại!”
“ Dạ…Đ-Đại thiếu gia c-c-c-chết rồi…”
“ Phoạc!” – Đoạn gia gia chủ Đoạn Chấn Thiên lập tức đấm nổ đầu tên tộc nhân, sau đó hét lớn: “ Thù giết con không báo ta đây không mang họ Đoạn!”
Tiếng gầm của hắn kinh động toàn bộ Hoang Thiên Thành, một số kẻ muốn đi theo Tần Vũ xem trò hay liền có tâm rút lui, bọn họ cảm thấy gió quá to bọn họ xem không nổi, vớ vẩn vứt cả cái mạng quèn của mình.
Bước tới cửa của Đoạn gia, Tần Vũ lưng cõng Lý Huyền, tay cầm trên tay thanh kiếm, hai tên canh cửa Đoạn gia thấy không ổn, liền muốn tiến tới, nhưng mà mới bước được một bước liền đầu lìa khỏi cổ!
Đám người thấy Tần Vũ không nói một lời lập tức giết người, tất cả trong lòng liền không lạnh mà run, không thể tin được thanh niên trước mặt bọn họ lại là một kẻ sát nhân không chớp mắt như vậy, đám đông đang xì xào bàn tán liền im bặt không tiếng động.
Hiện tại chỉ có tiếng gió và tiếng bước chân của Tần Vũ, bước tới đại môn, không thèm mở cửa, Tần Vũ cầm kiếm múa vài đường cơ bản, lập tức đại môn chia năm xẻ bảy.
Động tĩnh lập tức khiến cho toàn bộ người Đoạn gia chú ý, lập tức một đội người hơn 20 tên từ trong Đoạn gia chạy tới đại môn, thấy Lý Huyền cùng cách đó không xa hai thi thể không đầu, lập tức tên cầm đầu nhóm quát lớn: “ Phạm ta Đoạn gia, Giết!”
Cả nhóm lao lên bao tấn công Tần Vũ, mặt tên nào cũng tràn đầy sát khí.
Tần Vũ cầm kiếm trên tay, sau đó dùng toàn bộ khí lực tra kiếm vào bao, nhắm mắt lại, sau đó mở mắt ra, quát lớn: “ Bạt Kiếm Thuật”
“ Xoẹt! Xoẹt Xoẹt! Xoẹt Xoẹt!” – Một luồng sáng lóe lên, cả đám người hơn 20 tên lập tức khựng lại, sau đó ngã xuống, toàn bộ thi thể đều không có đầu.
Người hầu trong Đoạn gia thấy đội chấp pháp bị giết, lập tức chạy toán loạn hô hào, động tĩnh quá lớn khiến toàn bộ Đoạn gia phải đánh chuông báo động.
Tần Vũ lưng cõng Lý Huyền, từng bước từng bước tiến tới đại sảnh của Đoạn gia!
Trước mặt Lý Huyền lập tức xuất hiện hai lão giả, một kẻ trong đó nhìn Lý Huyền tấm tắc nói: “ tuổi trẻ vậy mà đã có thể một kiếm miểu sát Huyền Linh sơ kỳ, trong khi mình chỉ có tu vi Đại Huyền Giả! Thật là tuổi trẻ tài cao, đáng tiếc hôm nay ngươi phải chết ở đây rồi.”
Nói xong hai lão giả lập tức bùng nổ lên trên người khí thế, hai người là Huyền Linh cảnh bát giai! Khí áp từ hai người khiến cho xung quanh mái nhà tốc bay lên, gió rít gào bốn phía.
Tần Vũ mặt vẫn lạnh nhạt, sau đó tiếp tục tra kiếm vào vỏ, nhắm mắt cảm nhận, đợi cho hai lão giả tấn công trước.
“ Thiên Hoa Loạn Trụy!”
“ Bách Hợp Chưởng!”
Hai lão giả không đợi nhiều, muốn tốc chiến tốc thắng, lập tức sử dụng bí kỹ của mình, uy lực cực lớn.
Tần Vũ cảm nhận hai người động thủ, lập tức mở mắt sau đó lấy tốc độ cực nhanh rút kiếm!
“ Xoẹt Xoẹt!” – hai cái đầu lập tức lăn lông lốc xuống đất.
Tần Vũ tra kiếm vào bao, hững hờ nói: “ Huyền Linh cảnh bát giai, chỉ thế mà thôi…”
Đang bước đi qua xác hai lão giả, bỗng Tần Vũ né đầu qua bên phải, kiếm vẫn tra vào bao không rút ra, dùng bao kiếm thục mạnh một phát ở phía sau, lập tức một gã trung niên bị bắn ra xa hơn chục trượng.
Gã trung niên nhìn Tần Vũ, ánh mắt trước này chưa từng có ngưng trọng.
Tần Vũ vừa rồi giao thủ liền biết gã trước mặt mình là một thể tu, hắn cười nhạt một tiếng, sau đó vứt kiếm sang một bên, đặt Lý Huyền dựa vào một chỗ, sau đó từng bước một tiến tới gã trung niên.
Tần Vũ muốn đấu bằng cơ thể, thể tu đấu thể tu!
Gã trung niên tập trung tinh thần, khẽ nói: “ Tần Vũ, không biết 5 năm qua ngươi tại sao lại biến cường đại như vậy, chắc chắn phải đạt được đại cơ duyên! Hôm nay mạng của ngươi phải lưu lại đây!”
Nói xong hắn liền động thủ, nắm đấm của hắn hướng về phía mặt của Tần Vũ.
Tần Vũ không phản kháng, mặc kệ nắm đấm của hắn hướng về phía mình.
“ Uỳnh!”
Nắm đấm đã va chạm với mặt của Tần Vũ, gã trung niên hoảng sợ lùi ra sau, ánh mắt nhìn Tần Vũ như gặp quỷ, hắn nói:
“ T-Tại sao thân thể ngươi lại cường đại vậy! Không có khả năng!”
Gã trung niên này là một thể tu nổi tiếng của Hoang Thiên Thành, Huyền Vương nếu không cẩn thận bị hắn cho một quyền cũng phải trọng thương, vậy mà khi một quyền tấn công vào Tần Vũ vậy mà không có chút tác dụng gì, thậm chí tay của hắn cảm thấy cú chút tê tê.
Điêu này nghĩa là gì? Có nghĩa là Tần Vũ thân thể cường đại đến mức độ biến thái! Thân thể ít nhất đạt tới cường độ của Huyền Vương đỉnh phong, thậm chí là cao hơn nữa là Huyền Hoàng…
Nghĩ tới đây, gã trung niên không khỏi trán đầy mô hôi, hắn hiện tại biết mình không phải là đối thủ của Tần Vũ, hắn muốn chạy! Hắn không phải là kẻ ngu, qua lần giao thủ vừa rồi là biết đối phương đang trêu đùa mình, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, vì vậy hắn lập tức ôm quyền nói: “ Tần Vũ huynh đài, vừa nãy là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi, hôm nay tại hạ có việc cần đi trước, tạm biệt.”
Vừa nói xong hắn lập tức xoay người muốn chạy, nhưng vừa mới xoay người thì trước mặt hắn đã là Tần Vũ đang đứng nhìn hắn, lập tức gã trung niên hốt hoảng lùi về phía sau, thầm nghĩ: “ T-Thật nhanh! Tốc độ gì thế này. Ta không nhìn thấy gì hết.”
“ Hiểu lầm!? Hôm nay toàn bộ người Đoạn gia đừng mơ sống! Ngươi không phải người Đoạn gia, đáng tiếc nhưng lại cùng một bè với chúng, cho nên…”
“ Chết đi” – Nói xong Tần Vũ một quyền đấm vào bụng gã trung niên.
“ Phụt!” – Gã trung niên hộc máu, hai mắt trợn ngược, chết không nhắm mắt.
Cứ như vậy một gã Huyền Linh đỉnh phong cảnh giới thể tu đã vẫn lạc…
Khi gã trung niên chết, lập tức cả Đoạn gia tĩnh lặng, bởi vì người này chính là đệ đệ kết nghĩa của Đoạn gia gia chủ Đoạn Chấn Thiên!
Không lâu lắm, Đoạn gia gia chủ nhận được bẩm báo hai vị đai trưởng lão cùng với nhị đệ của mình bị chết tin tức lập tức chạy tới, thấy Tần Vũ đang tàn sát tộc nhân của mình cách đó mấy chục met, hắn tức giận lao vào muốn giết Tần Vũ.
Nhưng cuối cùng bị Tần Vũ một kiếm miểu sát như bao nười khác! Một kiếm! Người của Đoạn gia từ trẻ tới già, chỉ cần một kiếm là đủ!
Không lâu lắm sau khi xử lý xong Đoạn gia, Tần Vũ bắt đầu lấy tốc độ nhanh nhất xử lý Lâm gia và Lang gia. Chỉ trong một ngày tam đại gia tộc liền bị diệt môn!
Đối với chuyện tam đại gia tộc bị diệt, thành chủ cũng rất cao hứng bởi vì tam đại gia tộc như cái gai nhọc mắt của thành chủ, bây giờ có người thay hắn diệt đi ba cái gai này nên hắn vui mừng mở tiệc 3 ngày 3 đêm, đồng thời muốn cho Tần Vũ một cái chức vụ phó thành chủ, tuy nhiên Tần Vũ từ chối điều này khiến hắn có chút tiếc nuối.
Cũng bắt đầu từ đây, một huyền thoại về Huyền Đế Tần Vũ bắt đầu…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!