Tà Ma Chi Chủ
Huyết Chiến
Vì Âm Ma Tông ở đây nên Tề trưởng lão cũng nhận lời. Bây giờ có thể giải quyết như thế xem ra cũng được, không cần phải mất thời gian ở đây, mà có thể nhanh chóng về tông môn. Lão tuy không nói gì, song tâm tư rất tán dương dũng khí của đệ tử, dám lấy cân cốt chiến với chuyển huyết, tuy rằng chỉ có một tầng, nhưng cũng khác biệt khá lớn, có thể nói là thay đổi về chất. Tuy vậy đám đệ tử còn lại khi nghe xong, tranh cãi không ngớt, mà thiên về cười nhạo Trần Nguyên không biết lượng sức mình.
“Đây chính là cách mà đệ nói? Đối đầu với Đoạn Thiên Lương thì để ta!”
Triệu Đại Lôi đi đến nói, vẻ mặt lộ rõ bực tức và lo lắng. Hôm qua khi bắt lão ma đầu về còn nói có cách để kiểm chứng lời lão nói. Hôm nay hành vi của Quận Thủ không cần nói, y cũng đã tự xác nhận lại được sự việc trong lòng, chỉ có điều không ngờ cái cách mà Trần Nguyên nói lại trực tiếp đến vậy, mà lại chính đệ ta quyết chiến sinh tử. Nói là một trận, nhưng rõ là trận đấu sống còn.
“Không cần lo lắng, huynh không tin tưởng vào đệ sao!”
Trần Nguyên vẻ ngoài bình thản, không chút xao động, y đương nhiên biết nguy hiểm, nhưng là muốn mượn sức cùng võ công chuyển huyết quyết chiến một trận để kích phát bản thân, tôi luyện bản thân. Thời gian cấp bách, không chừng bao giờ Địa Ma Tông đánh đến, Âm Ma Tông diệt vong, nhiệm vụ sẽ thất bại luôn. Thời khắc nguy cơ ấy ắt không thể tìm kiếm cách thông thường. Trần Nguyên không nói gì thêm, gạt phăng tâm tư, từ từ chuyển người, điều chỉnh lại tư thái bản thân. Quần chúng xung quanh lùi ra xa, để lại khoảng trống cho hai người đối lập.
Đột nhiên, gió nổi, mây cuồn cuộn. Chỉ nghe thấy một trận thiên lôi vang vọng trong không trung, Trần Nguyên thân hình liền chuyển động, ra tay trước. Chân bước hình linh xà, thân hình biến hóa, tốc độ cực nhanh. Tay đang bất động đột nhiên từ góc độ lạ tung chưởng lực nhanh như chớp. Đoạn Thiên Lương hơi sửng sốt, nhưng cũng phục hồi rất nhanh, thông thường kẻ yếu sẽ tương đối thận trọng, chủ yếu phòng thủ, nhưng quyền cước của Trần Nguyên lại nằm ngoài dự liệu, nhưng chỉ trong nháy mắt.
Đối diện với chưởng lực đang ập tới của Trần Nguyên, toàn thân hắn hơn rùng mình, trực tiếp triển khai thực lực chuyển huyết thời, khí huyết trong người hắn phát ra tiếng động, dường như ngàn vạn trận sấm sét cuồn cuộn, cộng hưởng cùng tiếng thiên lôi rền vang. Không thấy tiếng động, thân thể tiếp luôn chưởng lực của Trần Nguyên, khí huyết vận chuyển mạnh mẽ chiếm toàn bộ cơ thể, gang cân thiết cốt, vì thế chưởng lực của Trần Nguyên chỉ lưu lại chút dấu vết nhạt mờ. Đây chính là thực lực của chuyển huyết thời, khí huyết cuồn cuộn sung mãn không dứt khắp da thịt, khiến da thịt thay đổi biến chất. Chưởng của Trần Nguyên vừa dứt, phong chưởng của Đoạn Thiên Lượng ập đến. Quả là hậu thủ chưởng của Địa Ma Tông, khí thế hùng hậu, giống như núi lớn khuynh đảo, trực tiếp ép xuống.
“Hôm nay ngươi chết chắc rồi!”
Vừa ra tay, đã triển khai chưởng lực mạnh nhất, trực tiếp dồn ép, muốn đánh nát Trần Nguyên. Lúc trước khi tiêu diệt lão ma tu, mặc dù hắn không nói gì, nhưng trong tâm căm hận Trần Nguyên hơn ai hết. Nhưng phản ứng của Trần Nguyên còn nhanh hơn, chưởng vừa rồi đánh không trúng, rõ ràng đã nằm trong dự liệu của y, nghênh chiến phong chưởng, thân thể y lại tiếp tục biến hóa, linh xà của Âm Ma Tông co rút bám thân tấn công. Song thủ giống như hiện thân của linh xà, men theo chưởng lực của Đoạn Thiên Lượng tiến tới, thân hình vì thế căng co phù hợp, khiến cho phong chưởng của hắn rơi vào hư không.
Đoạn Thiên Lượng thấy thế, toàn thân rung chuyển, như cây đại thụ chấn động, khiến linh xà không cách nào bám thân, lại còn khiến khí huyết cường đại tấn công trực diện Trần Nguyên.
Chưởng thế vừa biến, đã tung xuống dưới, mặt vừa có chút vui mừng khi đánh trúng Trần Nguyên, lại cảm thấy nắm đấm truyền tới một lực mạnh mẽ, cân cốt thống đau, không những thế, huyết nhục của tay biến thành màu đen, rõ ràng đã bị nhiễm khí độc.
“Địa hỏa thúy thể công, độc xà mổ thân công!”
Đoạn Thiên Lượng đã nhận ra được chiêu của Trần Nguyên. Đây chính là thúy thể của Âm Ma Tông, hắn đương nhiên đã lãnh giáo qua.
Thấy tự mình không cẩn thận bị trúng chưởng, hắn căm hận nói, nhưng chưởng lực không ngớt, lại còn thêm phần hung mãnh.
“Dùng độc, ngươi rõ ràng là tìm đường chết!”
Sau đó Đoạn Thiên Lượng khí huyết lại chuyển động, độc trên nắm đấm đã biến mất, biến thành màu nâu, sau đó lan ra khắp người, mặt mày cũng thế.
“Xích thổ độ sa công!”
Công pháp thúy thể này duy chỉ Địa Ma Tông có, toàn thân ẩn nấp trong đất, dung xích địa độc sa, xâm nhập vào trong cơ thể, để đạt được công hiệu của thúy thể. Trần Nguyên đương nhiên đã gặp qua, y ho nhẹ một tiếng, nói nhỏ. Vừa nãy tiếp chiêu, tuy có trúng thương, nhưng sắc mặt lại càng ổn định. Không màng tới vết thương trên cơ thể, Trần Nguyên một lần nữa lại biến hóa thành linh xà, sau đó, lại tiếp tục tiếp chiêu, vết thương của y càng lúc càng nghiêm trọng, toàn thân bắt đầu chuyển sang màu nâu trúng độc.
“Ta xem ngươi có thể gắng gượng đến bao giờ!”
Đoạn Thiên Lượng vốn dĩ ngay từ đầu muốn trực tiếp cán ép thực lực, không ngờ tên tiểu tử trước mắt lại tu luyện cả hai loại công pháp, biến hóa liên hồi, khiến hắn nhất thời không cách nào giải quyết.
Có điều, cho dù có thế, thì hắn cũng chỉ chết muộn hơn chút mà thôi.
Bên ngoài, Quận thủ phủ, người của Âm Ma Tông, đều đang chú mục vào trận đấu. Biểu hiện của Trần Nguyên có thể kiên trì đến bây giờ khiến người người đều kinh ngạc, nhưng ai cũng đoán định thất bại của y.
“Trần Nguyên cố gắng được đến giờ, quả thật khiến ta ngưỡng mộ!”
“Trần Nguyên đệ, ôi, thật đáng tiếc!”
Tề trưởng lão có chút bất ngờ, nhưng không quá đỗi lộ liễu, cũng chỉ là tên đệ tử ngoại môn mà thôi, tiếc rằng nếu đợi được đến khi hắn đạt được đến cảnh giới chuyển huyết thì… Triệu Đại Lôi mắt dán chặt vào trận đấu, không nói lời nào. Còn đám người Quận thủ phủ thấy vậy, đương nhiên lộ rõ vẻ hả hê.
……
Trúng phải chưởng lực tạo thành vết thương nội tạng, khiến miệng y thổ huyết, toàn thân độc dược càng lúc càng phát tác, cho đến lúc bạo phát, Trần Nguyên vẫn vô cùng kiên trì hơn cả tưởng tượng của Đoạn Thiên Lượng. Trần Nguyên biến hóa khôn lường, lúc thì liệt hỏa chưởng, lúc thì linh xà bám thân, khi thì dũng mãnh đối đầu Đoạn Thiên Lượng, khi thì lại mềm mại, khiến hắn không cách nào thi triển, khiến hắn khí huyết vận chuyển cũng biến hóa không ổn định.
“Ớ?”
Đoạn Thiên Lượng phát hiện ra cơ thể không bình thường, vận chuyển khí huyết tự dưng không thể khống chế,điều này khiến hắn kinh ngạc trong lòng, vội vàng điều chế lại nội lực. Chuyển huyết quan trọng nhất là khống chế tốt khí huyết không được loạn, vì vậy phải đạt tới cảnh giới định thân thủ trung, bao đơn nguyên nhất, cấm kị nhất là khí huyết không khống chế nổi, sẽ dẫn tới khí huyết trong người hỗn loạn, hậu quả vô cùng khủng khiếp. Bây giờ trong người hắn đang rơi vào tình cảnh thế, mà giờ mới phát hiện ra đã muộn mất rồi, khí huyết trong người hắn giờ đã hỗn loạn, máu chảy ngược dòng, khuấy động lục phủ ngũ tạng.
“Tại sao lại thế này!”
Đoạn Thiên Lượng kinh ngạc thốt lên, vội vàng ứng phó.
Nhưng Trần Nguyên sao có thể cho hắn cơ hội ứng phó, y đã tỉ mỉ dự liệu tất cả, chính là đợi giây phút này. Ngay từ lúc đầu, y đã cố gắng đến vậy, bản thân không hề có khả năng chiến thắng. Dốt văn giỏi võ, tuy y cùng luyện hai loại nội công, song Đoạn Thiên Lượng là con của Quận Thủ Phủ, dùng qua đơn dược, luyện qua công pháp, y khó có thể sánh bằng. y ngay từ khi luyện võ đã luyện “Chu thiên ban vạn pháp”, công pháp này làm cho thân thể lúc cương lúc nhu, lúc thì mạnh mẽ lúc lại mềm mại. Trần Nguyên tranh thủ lúc hắn trọng thương muốn lấy mạng hắn, vào giây phút hắn ngừng lại, thân hình y nhanh chóng biến hóa, tới tấp tung chưởng vào Đoạn Thiên Lượng.
“Ngươi chỉ có thực lực luyện cân cốt, chưởng pháp dù có tấn công ta thì đã sao!”
Đoạn Thiên Lượng ứng phó đơn giản mà không chút nao núng.
“Tiếc rằng, đây không phải là chưởng pháp đơn giản!”
Trần Nguyên đứng vững, ép chặt máu tươi đang chảy nói.
“Cái gì?”
Đoạn Thiên Lượng hỏi.
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên miệng phun đầy máu, sau đó máu tươi chảy như suối ở khắp mồm miệng lỗ tai hốc mắt mà chết. Đây đương nhiên không phải là chưởng pháp đơn giản, mà là bao gồm toàn bộ sức lực mà Trần Nguyên không hề lưu giữ lại. Trước khi đối đầu, Trần Nguyên đã vận công đánh xâm nhập vào thân thể Đoạn Thiên Lượng, chỉ có điều lúc đó khí huyết của hắn cuồn cuộn mạnh mẽ, lại khống chế như thường, nên không phát hiện ra. Nhưng đến nay, khí huyết không thể khống chế được nữa, khiến nội thể hắn bạo phát, biến loạn, chưởng lực cuối cùng của Trần Nguyên, dẫn phát triệt để khí huyết đang rối loạn muốn bùng ra ngoài, nội phát mà chết.
Nói xong, Trần Nguyên vận chuyển công pháp, điều hòa lại thể nội, bỗng nhiên toàn thân rùng mình, khí huyết nội thể cuồn cuộn chuyển động, đường sống trong người dâng cao. Đứng trong cơn mưa xối xả, thể nội khí huyết như tiếng sấm gầm, hòa cùng tiếng thiên địa lôi. Kình lực chạy khắp toàn thân, kinh thông huyết mạch, Trần Nguyên chuyển huyết đã thành công. Y cảm thấy tinh huyết trào dâng cuồn cuộn hung mãnh trong cơ thể, lưu thông xối xả về tim. Không biết sau này về đối mặt với vị đại hán kia sẽ có kết quả ra sao, y tưởng tượng ra sắc nét, chờ đợi ngày quay về.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!