Tấm Cám - Chuyện Về Chàng Tấm - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Tấm Cám - Chuyện Về Chàng Tấm


Chương 9


Đề lại ngực trái, chàng Tấm hốt hoảng vùng vẫy bỏ chạy.
____ ____ ____
Sáng hôm sau khi gà còn bận ngủ, Tấm đã dậy thật sớm, gói gém xong xuôi đồ đạc.
Tấm trở về nhà trong bình lặng, thi thoảng rảo bước trên đường, chàng sẽ ngoái nhìn về phía sau.
“…….. À nố, cho hỏi, làng Lông Bông ở đâu?”
…….
Các cháu nhỏ biết rồi đấy, chàng Tấm bẩm sinh mù đường nhưng thích sĩ với đời cơ!!!
Huhuhu!!! Biết thế đừng từ chối ngồi kiệu về nhà!! Giờ quay lại cũng không biết đường mà quay!!
“Chế cứ đi thẳng, rẽ trái, thấy có gốc cây Mít, thì đi tít vào trong. Rồi rẽ trái, đến ngã tư, thì cứ đi thẳng. Rồi rẽ phải. Đến ngã ngũ thì tung đồng xu. Mặt có hình hoa cúc thì đi thẳng, hình dưa leo thì…. Thôi, đến giờ mị uống thuốc rồi. Bai bai.”
“Chát.” – “Á hự!”
Tấm vả cho thằng bé một cái làm nó ngã xấp mặt, vì cái tội ngu! Ngu đấy! Ai kêu nó troll chàng!! Làm chàng đem giấy bút ra ghi tử tế đàng hoàng! Xong nó kết luận một câu ngu dân!!! Bị tâm thần thì ngay từ đầu nên khai báo để đến trạm y tế… lộn, trại thương điên gần nhất chứ!!!
Xong, sợ mẹ nó ra lấy Aka 47 tỉa chết tươi, chàng vội vã xách đôi dép tổ ong thân yêu bỏ trốn khỏi hiện trường.
“À nố, cho hỏi làng Lông Bông đi về hướng nào?”
“À thì chú mày cứ đ—“
“À nố, có thể cho tôi xem giấy chứng nhận không bị điên của chú không?”
Không hiểu sao, chỉ là yêu cầu nhỏ nhoi thế thôi mà ông chú kia đã nổi giận!! Đem thả mấy con chó Nhật ra đuổi đánh chàng!!
Gì chứ!! Chàng mà là mấy trộm chó-er thì đã đem thòng lọng tóm từng con nhét vào bao đem lên thớt làm 7 món rồi nhé!!
Hừ, đang chạy té khói, bỗng va phải cái cột điện.
Chàng Tấm bất tỉnh.
Aaaa trước khi ngất!!! Chàng hận đời sao cứ động tí lại bị bất tỉnh cơ chứ????
Khi tỉnh lại, chàng thấy mình đang yên vị nằm trên chiếc giường tre.
“Đây là….”
“Bố ơi!! Anh Tấm tỉnh rồi!!”
“Đưa cho anh Tấm bát chè đi.” – Bố ghẻ nói vọng ra.
À, ra là chàng được khiêng về nhà. May thật! Đỡ hơn cái hoàng cung kia!! Nằm nửa ngày bất động không ma nào thèm ngó!!!
Tấm ngồi dậy, vẫn thói cũ, để thìa sang một bên, tu bát chè ừng ực.
“Anh về làm chi rứa?” – Cám mở to đôi mắt nai hỏi chàng Tấm.
“Giỗ cha, con ngu này.” – Tấm gõ yêu lên đầu Cám.
“Ahihihi.” – Cám cười híp mắt.
“Cười cái mông.” – Tấm lại gõ yêu lên đầu Cám.
Hai anh em tạo ra bầu không khí chan hòa ấm áp, biệu ứng mưa xuân được bật lên… Bố ghẻ thấy thế chỉ biết cười trừ.
“Mà sao anh… thấy… có… mùi thối?”
Cám giật thót, ba chân bốn cẳng tính bỏ chạy thì bị Tấm nhanh tay cầm dép tổ ong chọi vô đầu.
Té ra là Tấm ngất, nằm vất vưởng bên lề đường, ngay lúc đấy Cám đang cầm album của sếp, nhảy tung tăng trên đường về nhà.
Thấy chân mình dẫm phải thứ mềm mềm… Cám hoảng lắm!! Nãy mới dẫm phải phân trâu!! Lần này lại dẫm lần nữa ư???
“Au…”
Nghe thấy tiếng kêu, Cám nhảy ra xa.
Nàng thấy gương mặt thanh tú rất thân quen với nước da trắng trẻo đã in ngay cái vết dép màu nâu…. màu này từ đất trộn với cái-gì-đó chúng ta không-nên-biết!
A! Là Tấm!
Ngó ngang tứ phía, nàng vơ đại lá cây bên đường, toan lau sạch mặt, tiêu hủy chứng cứ thì… càng lau, vệt nâu càng nhoét ra…
Cám càng hoảng!! Chỉ biết cõng Tấm trên lưng tha về nhà! Đối xử cho Tấm thật tốt hòng xóa tội!!
“Mày giỏi, được, mày khá lắm.”
“Xin nhỗi ộp pa à…”
Chàng lớn rồi! Không có trẻ trâu đâu! Chấp nhặt trẻ con làm cái gì??
Rất nhục mặt! Tối nay thả thuốc xổ cho nó nếm mùi lợi hại của Tào Tháo rổi tính sổ tiếp!
Vậy mới là tác phong người lớn!
Bố ghẻ thấy Tấm đi ra rửa mặt, nói.
“À Tấm, tiện thể ra hái cau đi.”
“Trèo cây á? Con ngại lắm…”
“Tiền net cắt hơn nửa.”
Tim chàng hẫng mất một nhịp.
“Nâuuuuuu!!! Con trèo liền nà!”
Thấy Tấm hớt hải chạy ra cây cau, vội vàng trèo lên. Bố ghé cười thầm trong lòng, ngoắc tay gọi Cám đến, thì thầm.
“Tý con lấy rìu, chặt cây, nghe không?”
Mép miệng Cám vẫn còn vụn bánh, nàng vụng về quệt đi.
“Sao lại làm thế? Anh Tấm còn trên đó mà b–“
Bố ghẻ nhồi thêm cái bánh bông lan vào miệng Cám.
“Ngu lắm! Tấm ưa mạo hiểm! Tấm muốn thử cám giác của Tặc Giăng lăn lội với cây cối!! Hòa mình với thiên nhiên!”
Miệng nhai nhóp nhép, tính phát biểu thêm thì.
“2 album của Sếp!”
“Dạ, làm liền!”
Hăng hái xách rìu đi tới, thấy Tấm đang vật lộn, vặn va vặn vẹo hát chùm cau. Cám chép miệng, cứ thế nhằm đoạn gần gốc cây mà chặt.

___ _____ __________

“Á!!!!” – Một tiếp hét hoảng phát ra từ vườn nhà Tấm.
Ngay sau đó là tiếng đổ “rầm” rất to của cây cau.
Ở quán nét lúc này.
“Chỗ nào bán cau mày nhỉ?”
Thằng bằng hữu nâng vốc Sting tu một hơi, vỗ vỗ đầu Tấm. Rồi tiếp tục lia chuột gõ phím.
“Tao nhớ tháng sau mới giỗ bố mày cơ mà?”
“À, tao mua cau trước, để mấy nữa tăng giá thì thiệt. Tiền net của tao quý lắm.”
Ai biết được, khi đó, Tấm ở trên thấy cây rung, quát xuống.
“Yamete! Mày làm cái lông lợn gì??”
“Mẹ bảo em chặt.”
….
Đệt!
“Từ từ em gái bình tĩnh.”
Sau khi bị Tấm dỗ ngọt!! Chàng nói giờ chàng sẽ xuống đặt hàng album, Cám cứ chặt cây! Chặt đổ sẽ tặng nàng album mà!
Cám ngây thơ tin ngay! Thì anh cứ đi đi, còn em cứ chặt cây!
Thế nào chặt kiểu ngu học! Cây cau đổ về ngay phía nàng!!
Thân nàng mình đồng da sắt không sao!
Giờ thì đang ở Cát Bụi sửa mặt nè!!
“Sửa giông giống mặt anh Tấm được không chú?” – Cám yếu ớt nói.
“Sửa thành mặt sếp cháu còn được nữa là!”
“Chú sửa nó giống mặt GD luôn đi!”
Vậy là mặt Cám là sự kết hợp của Sếp và GD, còn Tấm theo tin đồn đã bị cây cau đè chết, ngôi vị mỹ nhân thiên hạ giờ ngoái Cám thì còn ai xứng đây???
“Đệt! Lại thua!”
“Tao biết quái đâu được! Bà già này U90 mà chơi kinh thế!”
Tấm trừng mắt nhìn lão bà một thân tóc mây đang vắt chéo chân đối mặt với chàng!
Cố nặn ra một nụ cười.
“Có thể cho Tấm đây… bái bà làm sự phụ?”
“Giả gái trong game làm gì?”
“Gạ thẻ game mấy thằng tin người dại gái.”
“Giả trai.”
“Thường là mấy con hủ rỗi việc tán trai tạo hint BL. “
“Duyệt, hãy về làm con se… về đội của bà.”
Hai bà cháu ôm nhau thắm thiết…
Và từ đó, Tấm về nhà bà lão, sáng đi tem trầu lấy tiền net, tối luyện game.
Còn phần bố con Cám…
Bố ghẻ theo lời Tấm mang bộ sưu tập dép lào, tổ ong đưa Cám giữ, rồi đem nàng tiến cung. Gặp vua bố ghẻ nói:

“Thằng bé là một thằng con ngoan ngoãn hiếu thảo, chẳng may trèo cau hái xuống cúng cha thì bị ngã. Lúc hấp hối, thằng bé nói là đưa em Cám vào phục vụ nhà vua thay anh trai.”

Đã nói rồi, là Tấm sắp đặt. Bố ghẻ còn tưởng nó sẽ trả thù mình, không ngờ lại muốn hai bố con ông được hưởng lợi?? Tấm ấy, bị hãm hại, thế nhưng, lại dùng chính sự lương thiện tha thứ cho hai người!
Lấy ân báo oán! Đứa con này quả thật sắc tâm vẹn toàn!! Từ giờ ông sẽ không bao giờ làm việc xấu nữa! Tích đức cho Tấm báo đáp chân tình!!

Và, Tấm làm vậy là có lí do. Chàng hứa với vua? Thế nhưng ai ép nó tin đâu??
Nghe câu “Tin người vô cùng luôn.” chưa?? Về đó làm cái gì?? Chìm trong biển Sting, bị thằng vua hại chết sao?? Để xem ông già với con bé kia vô được bao lâu thì đắp chiếu đây??

Hầy, tháng này cần đẩy mạnh tiêu thụ trầu, kiếm tiền đi sang Ai Cập dự giải đấu game quốc tế….
____

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN