Tam công La mật quyền
Giữa đường nhận cháu dâu
Đô Dõng đi chừng thêm 5 dặm nữa thì dừng lại, nó nhởn nhơ nhặm cỏ gần một cái động, miệng động khá rộng độ gần 10 trượng. Nê Mi vừa giao hoan xong đã vội vận y phục đi tìm Đô Dõng, gã lang tình còn nằm thở dốc trên thảm cỏ. Mị phải đánh mùi tiểu tiện của Đô Dõng mà lần ra dấu vết của nó, đi mãi cuối cùng nàng cũng phát hiện ra nó. Nàng nhìn phía xa nơi góc chân trời đã có những tia nắng đầu tiên soi rọi, Giác quan báo cho Mị biết rằng con Đô Dõng đã từng sống ở cánh rừng sát với Nha Ban, và nó sẽ đưa đạo quân nam chinh đi vòng tránh con sông hung hãn. Quay về doanh trại chỉ có một mình, Mị tức tốc ra lệnh hành quân, đưa xà ích của Đô Dõng cho con Bạch vương lấy mùi cả đội quân theo chân con Bạch vương mà tiến. Trong quân ai cũng xôn xao, vì đường đi quá lạ lẫm, chỉ có những quản tượng già mới thật sự biết lộ trình của chuyển đi. Bạch vương đã đuổi kịp Đô Dõng, lúc này Mị bảo mọi người đốt đuốc lên
Đoàn người đi hàng một bước chậm vào động, Đô Dõng dẫn đầu. Hành trình dài khoảng 3 dặm mọi người la lên phấn kích khi thấy tia sáng yếu ớt từ phía xa. Động nằm dưới một cái nghềnh là thượng nguồn con sông, người bản địa Chân Đăng phía bên kia thường lùa gia súc vào để tránh những cơn lũ quét. Vào mùa xuân gia súc thường bị lạc vào động và đi ra phía đầu sông, người Chân Đăng cho đó là điềm dị và quái gở đặt tên động là Ma phong động và thường xuyên cúng bái, động ma nên rất ít người lui tới. Quyết định hành quân xuyên qua động Ma phong của Mị là một bất ngờ không tưởng dành cho bọn thảo tặc Nha Ban
Nhưng để đủ lực triệt hạ bọn giặc cỏ kia cần có một danh tướng đủ tầm và phải có sự uy dũng làm chúng tâm phục
Giờ thì Mị mới hiểu được nước cờ mà La đang đi. Y đã đoán chắc được suy tính của đối thủ và đã có nhiều lựa chọn cho bước tiếp theo. Khúc Hy lúc nào cũng không có mặt trong những lựa chọn này, ngoại trừ chuyện hứa hôn với giáo chủ. Dường như Hy được La bảo vệ để đi nước cờ cuối cùng.
Mị lại nhớ lão độc của nàng, mặc dù bây giờ nàng có thể tự quyết nhiều vấn đề quan trọng, nhưng sự trống vắng La cô mất tự tin
Đôi tình nhân Danh Kiều đang trên đường tới Nha Ban theo hướng tây đó là con đường gần nhất và cũng khó đi nhất. Họ sẽ vượt qua núi Xà Bang ( núi Chư Yang sin hiện nay) vào thẳng Nha Ban. Vô Danh là sự lựa chọn của La cho trận chiến này, sự thật Vô Danh chưa hẳn làm quen lại một cách dễ dàng kinh nghiệm từng trải ngày xưa, nhưng bắt đầu từ trận chiến này y sẽ có được những gì ngày xưa từng có
Đang miên man với những suy nghĩ, đoàn quân dừng lại bất ngờ. Một thiếu nữ Chân Đăng vẻ ngoài thanh tú, da ngăm tóc xoăn, mình khoát áo da beo, tay cầm mâu dài, cỡi một quái thú mình ngựa đầu trâu chặn ngang đường( thực chất là bò tót đen nay đã tuyệt chủng)
Trong quân bây giờ chỉ có Mị Kiều mới đủ sức địch được ả kia
Không chậm trễ Mị Kiều dùng kinh công bay người sà ngay trước mặt ả
– hiệp nữ là ai, họ tên chi, sao dám kinh động tuyên đạo triều đình
-ta là ai không quan trọng, ta chặn đường chỉ để hỏi thông tin
– ngông cuồng, Mị Kiều toan dùng Bát tiên đồng quy giáng vào ả đen da beo thì Mị cất giọng:
-nữ hiệp cần hỏi đều gì
– ở đây ai là Phạm La Thái hoàng thượng
Mị nghe nói thế vô cùng hoang mang, nàng không biết phải đối đáp làm sao cho việc này
Đầu Đà thò đầu ra:
– ở đây chả có Thái hoàng thượng nào hết, chỉ có Chinh nam đại tướng quân là ta. Còn lão Phạm La bị triệu hồi về Âu lạc lâu rồi
Vị nữ hiệp giáng mạnh cán mâu xuống đất:
– hừ, ta biết các người mốn che dấu, nhưng hôm nay bổn cô nương ta không đi đâu hết khi chưa diện kiến tiên hoàng
Tới nước này Mị đành rời lưng voi để nhìn rõ mặt vị nữ hiệp kia
Ai mà dính dáng tới lão độc nhà nàng đều có cốt cách dị người cả, Mị nghĩ thầm trong bụng, nhưng Mị cũng kiên trì:
– bổn ân sư thần giáo thì thực là Phạm La nhưng chưa hề làm vương bao giờ, nữ hiệp có sự lầm tưởng chăng?
– đừng phí lời, bổn cô nương quyết không rời khỏi đây. Vị nữ hiệp này trông còn rất trẻ nhưng lời lẽ vô cùng đanh thép, hai chân mày chạy sát vào nhau giống hệt Vương sào. Con quái thú họ lên một tiếng rồi bất ngờ chồm hai chân trước nhắm hướng Nê Mị mà bổ.Mị đứng im không hề né tránh, cô biết nếu là người của La thì ăn mật rồng cũng không dám đụng tới mình .
Quái thú bị vị nữ hiệp kia ghì lại đứng hai chân sau, đôi mắt đỏ ngầu. Nữ hiệp bay từ lưng quái thú quỳ mọp dưới chân Mị thưa:
-tôn Phi đệ tam triều bái kiến Thái thượng nương nương, chúc người vạn thọ vô cương
Nói xong vị nữ hiệp ôm chân Mị khóc nức nở
Con quái thú cụp đuôi, quỳ sát bên chủ.
Ba quân nhìn Nê Mị thu phục nữ hiệp y như trong truyền thuyết ( vì họ ở xa không nghe được lời thoại) nhất tề hô to:
Hiền cô thánh giáo, pháp thuật vô biên vỗ yên cương thổ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!