Tam công La mật quyền - Mượn gió bẻ măng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Tam công La mật quyền


Mượn gió bẻ măng



Bát Thức cùng vợ đang đói nên không khách sáo, họ dọn sạch thức ăn trên bàn tiệc một cách nhiệt tình. Phi Lam thay xiêm y xong ra chào hỏi hai vợ chồng cao thủ La mật, trong trận chiến Bôn Tiên hai người không theo Mị  về kinh sư nên Triệu phi không có dịp diện kiến.

Tàn tiệc cả bọn kéo nhau vào thư phòng để bàn việc đối phó với  lũ ác nhân đến từ  phương bắc.

Lão bà Du Khiết Tâm được Bát Thức báo tin Đoàn Tự Phong  từ Hàm Đan đang trên đường xuôi xuống phương nam mang theo một mật lệnh của Tào Tháo. Sau khi hoàn thành sứ mệnh trao mật lệnh, sẽ gom các cao thủ Nam Chiếu và Hoa Hạ lại để làm cỏ La mật thần giáo.

Lão bà phân tích:

– Tào Tháo tuy là kẻ quyền thần nhưng rất đa mưu túc trí, việc Giao Châu đang dần bị cô lập với Hán thất vì nạn cát cứ là tất yếu. Chỉ có Sĩ Nhiếp mới đủ tầm nhận phó thác của họ Tào. Nay Tào cử một người ngoài giang hồ đi phương nam, chứng tỏ tiết kỳ và ấn lệnh đã bị lưu lạc ở Hoa Hạ. Giờ là lúc cần phải cầm chân họ Đoàn ở Bồn Man càng lâu càng tốt, ta nghĩ đến lúc đó Nê Mị cũng tìm ra được giải pháp cho trận thư hùng không thể tránh khỏi này

– tiền bối chưa từng tiếp xúc Nê Mị, sao người lại đặt niềm tin vào Hiền cô nhiều đến thế?

– diện mạo La mật trước kia và bây giờ ra sao, tất cả đều có phần của Mị. Há một kẻ bình thường có thể làm được điều đó ư.

– lão tiền bối người có cao kiến gì xin chỉ giáo

– ta e phải nhờ lực lượng Lâm Ấp giúp đỡ phen này.

Bát Thức nóng lòng:

– mong lão tiền bối nói rõ hơn được không, tại hạ chưa hình dung hết

Du Khiết Tâm từ tốn:

– hoàng hậu Miên Giang có mối thù song thân bị đồng tộc sát hại, nay bọn người Chân Đăng kia đang trú ngụ bên trong lãnh thổ Bồn Man. Nay ta mượn tay Lâm Ấp đưa binh áp sát biên giới, gây nhiễu loạn đòi Bồn Man giao nộp người. Chắc chắn Bồn Man sẽ siết chặt biên giới, ít ra Tự Phong phải đàm phán để đi vào Giao Châu

Mọi người đều khen;

– quả là diệu kế

Đây là lần đầu tiên, những sắp xếp và hành động của La mật được thi hành mà không có sự tham gia của Nê Mị

Phi Lam chờ tiếng gà gáy sang canh, cô mong chờ điều này từ lâu lắm rồi. Ánh dương đã về sau một đêm nhiều cảm xúc vui buồn lẫn lộn, nàng không còn ở tuổi của mộng mơ, nhưng cũng khó cưỡng lại những cám dỗ đời thường. Giọt nắng ban mai tan chảy trên da thịt, Lam như thấy được hơi ấm từ hồn thiêng sông núi đang tưới tắm khắp châu thân.

Số phận đã vùi dập không thương tiếc một đóa hoa, hạnh phúc lứa đôi là một cái gì đó quá xa xỉ đối với nàng.

Sự ngược đãi trong hôn nhân làm Phi Lam trở nên cằn cỗi dục vọng trên chính cái thân xác phù sa màu mỡ của mình.

Cái nhìn rực lửa của Hy đang soi mói từng centimetre trên mảnh đất ấy, cô cảm nhận được nó. Một sự ấm áp và tươi mới, một năng lượng mới có thể xóa tan mọi sự cằn cỗi bản thân

Sự trỗi dậy khá muộn màng kia bị chặn lại một cách đau đớn khi con rồng Khu Liên bất lực

Nỗi đau đó được ánh mắt Hy xoa dịu phần nào, giờ thì hố ngắn tuổi tác làm nàng chùm bước khi cảm nhận được hơi nóng hừng hực yêu đương của Hy. Phi Lam đã phải thu mình lại mà không dám liều lĩnh đón nhận.

Cô trằn trọc với những khát khao đòi hỏi bản thân và mối quan hệ xã hội đầy khắc nghiệt, cô nhắm mắt lại mà vẫn nghe văng vẳng:

– hãy nghe lời con tim mách bảo

Đôi phu phụ tài hoa của La mật chia tay đồng môn và những người bạn mới, để thực hiện chuyển thăm hoàng hậu đương triều Lâm Ấp. Tình cảm hai người càng trở nên thắm thiết mặn nồng, anh chàng hiệp khách Vô Danh ngày nào đang sánh bước hạnh phúc  cùng một mỹ nhân yêu kiều. Nhiều cô gái ghen tị với Ma Kiều, vì suốt thời gian hành hiệp ở Phật Thệ biết bao nhiêu kiều nữ theo đuổi mà chàng vẫn một mực chối từ.

Miên Giang mừng rỡ khi có khách La mật tới thăm, nàng líu lo thăm hỏi mọi người. Ma Kiều có vẻ hơi mệt mỏi vì di chuyển liên tục, nàng bảo Bát Thức đi săn cùng hoàng thượng, cứ để mặc nàng ở cùng hoàng hậu để hàn huyên tâm sự. Những tháng ngày sống bên Nê Mị làm Miên Giang đã trở nên đa cảm và có phần vị tha, lão bà họ Du cũng sớm nhận ra được điều đó và đã nhắc Ma Kiều phải hết sức khéo léo lồng ghép đưa ý định trả thù vào suy nghĩ của Miên Giang.

Kiều phải thật sự chậm chạp để khơi gợi, dù tình thế bên ngoài là vô cùng cấp bách về thời gian

Bức mật thư tới tay Nê Mị trong một đêm yên tĩnh, nó thật sự làm nàng rơi vào trạng thái kỳ lạ mà trong đời chưa từng trải qua. Cô thấy mình không còn tri giác nữa, giờ thì trực giác xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ và hành động thân chủ. Cô mường tượng thứ vũ khí mà Lôi An Lộc nói đến đang tung hoành trên đất Cửu Chân, bọn cường giả Hoa Hạ đã phải cuối đầu khuất phục. Cô thấy một ngôi đền rất hoành tráng sừng sững mọc giữa Bôn Tiên, nơi thiêng liêng của La mật thần giáo, nơi ấy Phạm La được sùng bái không còn buồn bã nơi âm u lạnh lẽo nữa

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN