Tam công La mật quyền
Phá Phi Vân kiều
Ba La Ty giáo chủ chuẩn bị bước vào tuổi 17, khi biết mình sắp có một trận chiến sinh tử với kẻ thù phương bắc, cô đã bàn với Hiền cô sẽ nhập động số 12 bế quan luyện công. Có thể nàng sẽ nhận được một cái gì đó vi diệu trong tuyệt học của ân sư, một điều rất cần thiết trong thời khắc vô cùng quan trọng này.
Mị gặp Lôi An Lộc và Hàn Nhi trong tàng thư, cô không thể buông lời thúc giục Lộc mau chóng tu luyện để có được bảo vật truyền giáo trong nay mai. Nhưng trong lòng nàng rất muốn nhìn thấy nó tung hoành, trong cuộc thư hùng sống mái với kẻ thù. Thời gian lúc này như đang cô đặc lại, nhìn vào đâu Mị cũng thấy sự chậm chạp ù lì, trong khi nàng thì đang rất vội. Lộc nhìn vào đôi mắt nhung mỹ miều của Mị nói:
– Du Lang trang chủ đang tiếp sức cho thí chủ, người chớ nôn nóng làm gì
– lòng ta như lửa đốt, nhưng ta đã ngộ ra được thế nào là cưỡng cầu, rất đa tạ đạo nhân điểm nhãn
– thí chủ đúng là bậc minh trí , sau này khi nhìn thấy được đạo sẽ tinh tấn rất nhanh. Ta rất mừng thay, bảo vật trấn giáo sẽ hiện hữu trước trận chiến thí chủ cứ tin tưởng ở ta. Giờ này hoàng hậu đang chuẩn bị binh mã ra biên ải nhằm giữ chân Đoàn Tự Phong để thí chủ có thêm thời gian mà chuẩn bị
Nghe những lời Lộc nói, Mị cảm thấy trong người đã đôi phần nhẹ nhõm. Cô lại nhớ tới La, cách suy nghĩ và hành động của Lộc có phần na ná giống nhau
Mị soạn một bức thư, cô tỏ lòng tri ân tới Du Khiết Tâm tiền bối đã kề vai sát cánh cùng La mật trên con đường dài tìm lại vinh quang cho giống Lạc Hồng. Con điểu thư được Mị cho ngửi mùi vật dụng của Khúc Hy để lại, nhằm định hướng Du Lang sơn trang mà tới.
Ba La Ty bế quan luyện công, nàng chỉ nhận nước và một ít thức ăn do Hàn Nhi mang vào, ở bên ngoài Mị đang chuẩn bị cho chuyến đi về Pha Lang để tìm huyền lâu nhị thế Phạm Cử.
Trở lại kinh thành Phật Thệ, dưới sự tác động tài tình và khôn khéo của Ma Kiều, hoàng hậu Miên Giang đem hơn 3 vạn binh mã và hàng trăm thớt voi áp sát biên giới Bồn Man. Mượn lý do thảo tặc Nha Ban và Chế Kim Lang đang nhởn nhơ bên trong đất ấy, hoàng hậu viết một bức thư yêu cầu Bồn Man trục xuất lũ tù trưởng Chân Đăng và Chế Kim Lang.
Quốc vương Bồn Man nghe tin hoàng hậu Lâm Ấp thân chinh đòi người, vội vàng triệu tập bọn nguyên lão tìm cách xoa dịu tình hình. Uy danh Miên Giang hoàng hậu sau chiến thắng Sa Thần rền vang tựa sấm, bọn nô thần Bồn Man không ai dám xung phong lĩnh mệnh đối đầu, còn chuyện vận động bọn Chân Đăng rời Bồn Man lại khó tựa lên trời bởi đám nguyên lão, ăn của đút lót phía Chân Đăng quá nhiều.
Triều chính của Bồn Man rối như canh hẹ, quốc vương Bồn Man bèn sai sứ giả đem nhiều báu vật tặng riêng cho hoàng hậu. Miên Giang từ chối nhận, cô khăng khăng đòi bọn tù trưởng phản phúc và tên Chế Kim Lang. Đoàn Tự Phong vào đất Bồn Man được một ngày, đã thấy lính canh và tuần phủ tra xét người qua lại nghiêm ngặt. Y đang đợi thêm bọn cao thủ từ Càn Khôn Phích Lịch thủ vào nhập bọn, sự tra xét làm trể nải lịch trình di chuyển, mọi thứ trở nên xộc xệch và khó kiểm soát.
Đoàn Tự Phong từ bực bội chuyển sang cáu gắt, y không đủ kiên nhẫn khoanh tay chờ phía Bồn Man đồng ý mà tự ý huy động thuộc hạ cùng hắn tiến vào đất Cửu Chân, theo con đường tắt mà Bát Thức đã từng đi qua để tới Du Lang sơn trang .
Tin tức Tự Phong có thể dùng đường mòn xâm nhập Cửu Chân mang theo mật thư Tào Tháo bay về quân doanh của hoàng hậu. Nếu Tự Phong đặt được chân đến Giao Châu thì y như một vị vua con, bởi đám du thực Hoa Hạ rất là tôn sùng hắn
Cây cầu nối hai hẻm núi mà Bát Thức đã phá hủy có tên Phi Vân kiều, bọn du thực sau khi nhận lệnh của Đoàn Tự Phong đã cật lực ngày đêm để dựng lại.
Ma Kiều cùng Miên Giang họp bàn sẽ xua quân bất ngờ đột kích vào đất Bồn Man phá sập cầu Phi Vân. Rồi kéo quân áp sát Cửu Chân hổ trợ đội đột kích rút lui an toàn về Lâm Ấp.
Hai vợ chồng Bát Thức xung phong dẫn 300 quân men theo dọc Hoành sơn rồi bất ngờ tập kích một tiền đồn Bồn Man, Bát Thức dẫn quân đi sâu vào hẻm núi Phi Vân. Bọn du thực do làm việc nhiều ngày mệt mỏi, nên không kịp phòng bị, chỉ trong chốc lát Phi Vân kiều chỉ là một phế tích hoang tàn vụn gỗ
Hoàng hậu dẫn đại quân theo sau, án ngữ ngay tiền đồn vừa mới bị đột kích. Lính Bồn Man kinh sợ hoàng hậu nên đóng quân xa vài dặm nghe ngóng tình hình. Khi vừa thấy bóng dáng hai cao thủ La mật quay về Miên Giang mừng lắm, nàng ra lệnh rút quân, dong cờ thẳng hướng bắc.
Đoàn Tự Phong hay tin Phi Vân kiều bị phá nát , y lồng lộn hét to:
– đám hạ nhân Lâm Ấp, bọn mi đã lầm khi kết bạn với La mật.
Sáng ngày hôm sau, Phong quên cả nhiệm vụ giao mật thư cho Sĩ Nhiếp đã vội vàng xin quốc vương Bồn Man cầm quân đánh hoàng hậu Miên Giang
Phong sập bẫy lão bà Du Khiết Tâm, tự mình vướng mắc với bình đao mà không hề hay biết. Khi những tin tức trên đến với Nê Mị, nàng thốt lên:
Hào kiệt xứ Rồng Tiên quả đúng danh bất hư truyền, ta thẹn lòng khi đánh giá thấp Du Lang tiền bối
Ở thành Phệ Đà, giáo chủ Ba La Ty xuất hiện với gương mặt rạng ngời nàng tuyên bố :
– tuyệt học của ân sư ta đã hội lãnh đầy đủ, nay muốn trả ơn thầy, ta sẽ di hành tới đồi Pha Lang để cúng bái các bậc tiền bối. Mọi giáo đồ mau mau chuẩn bị khởi hành.
Giáo chủ La mật giờ đã ra mặt, và đang phô trương thanh thế. Thành tựu La mật đang từng giờ từng ngày đơm hoa kết trái.
Muốn san bằng ư, quá muộn rồi hỡi lũ tanh hôi, giờ hãy lắng nghe tiếng gầm của Giao Long thần chưởng. Và La mật sẽ là vô đối khi có được Bảo Lâu trấn giáo thần linh tụ khí đệ nhất nam Phương.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!