Tạo Hóa Chi Vương
Chương 6: Ngư Long Đạo
Mà khóa đá một ngàn tám trăm cân, ngay cả nâng lên hạ xuống hơn mười cái, Diệp Chân mặt không đỏ, không thở mạnh.
Khóa đá hai nghìn cân, mới khiến cho Diệp Chân hơi thở dốc.
Khoá đá hai nghìn ba trăm cân, còn chưa có đạt được cực hạn của Diệp Chân.
Trong một đêm, lực lượng của Diệp Chân điên cuồng tăng tới hai nghìn bốn trăm cân.
Ánh trăng chiếu xuống, trong sân luyện võ của Bách Tùng phong, Diệp Chân nhìn xuống hai tay của mình, vui mừng không thôi.
Ở Tề Vân tông, đệ tử tạp dịch đột phá tu vi đến Luyện Huyết nhị trọng, có hai tiêu chí.
Một là Huyết Khí quyết đột phá đến tầng thứ hai, toàn thân có huyết khí cuồn cuộn, có thể chạy thẳng tới tạng phủ. Hai là lực lượng đột phá hai nghìn cân.
Nói cách khác, nếu như chỉ đơn thuần luận về lực lượng, tu vi của Diệp Chân đã đột phá đến Luyện Huyết nhị trọng.
Nhưng quỷ dị chính là điểm này. Luận từ lực lượng, tu vi của Diệp Chân đã đột phá đến Luyện Huyết nhị trọng. Nhưng nếu như luận từ Huyết Khí quyết, tu vi của Diệp Chân không chỉ không có đột phá đến Luyện Huyết nhị trọng, còn lùi về phía sau, đến Luyện Huyết nhất trọng trung kỳ.
Tu vi Luyện Huyết nhất trọng trung kỳ, lực lượng lại là Luyện Huyết nhị trọng, loại tình huống quỷ dị này khiến cho Diệp Chân có phần choáng váng mơ hồ.
Ở Tề Vân tông gần một năm, nghe nói qua không ít chuyện quỷ dị, nhưng loại tình huống như mình, Diệp Chân lại mới nghe lần đầu.
– Hoặc nói, loại tình huống quái dị này là chỗ nghịch thiên của Thận Long Châu?
Suy nghĩ tới tình trạng dị thường khi Thận Long Châu cùng mình dung hợp, bao gồm toàn thân mình tiết ra lớp chất bẩn tản ra mùi hôi thối này, Diệp Chân càng khẳng định điểm này.
Chỉ là không biết cụ thể có tác dụng gì?
Tuy nhiên Diệp Chân tin tưởng, năm rộng tháng dài, dưới tích lũy của tháng ngày, cuối cùng sẽ có một ngày hắn đào ra được bí mật của Thận Long Châu.
Chỉ có điều khiến cho Diệp Chân bất ngờ chính là hắn căn bản không cần phải chờ tích lũy tháng ngày. Sau năm sáu ngày, Diệp Chân trên cơ bản đã lục lọi ra tác dụng của Thận Long Châu này.
Diệp Chân lưu tâm phát hiện, mấy ngày qua mỗi khi hắn tu luyện Huyết Khí quyết, Huyết Khí quyết phát động huyết khí đi ngang qua yếu huyệt thiên trung, chung quy sẽ xuyên qua hạt châu, giống như Thận Long Châu cùng yếu huyệt thiên trung của hắn đã hợp lại làm một.
Chuyện quỷ dị phát sinh, tu luyện tự sinh ra huyết khí dồi dào xuyên qua hạt châu sẽ co lại một phần ba, thậm chí nhiều hơn.
Nhưng Diệp Chân cẩn thận cảm ứng được, sau khi huyết khí từ Thận Long Châu đi ra co lại, trở nên đặc biệt ngưng luyện. Ngay cả màu sắc huyết khí cũng biến thành đỏ thẫm.
Không chỉ có như vậy, Diệp Chân còn phát hiện, sau khi huyết khí co lại, tốc độ huyết khí vận chuyển ở trong kinh mạch lại trở nên càng nhanh hơn, càng có lực hơn.
Loại biến hóa này thể hiện vô cùng trực tiếp ở chỗ biến hóa trên tố chất thân thể của Diệp Chân.
Gần như tu luyện một đêm, lực lượng cùng tốc độ của Diệp Chân lại có tăng trưởng cực kỳ rõ ràng.
Ở dưới tình huống dùng thạch tủy linh dịch, một đêm lực lượng của Diệp Chân có thể tăng thêm năm sáu chục cân. Bốn năm ngày qua đi, khi tu vi của Diệp Chân một lần nữa khôi phục đến tình trạng huyết khí tràn mạch, lực lượng của Diệp Chân không ngờ đạt tới hai nghìn sáu trăm cân.
Phải biết rằng, mặc dù là Sa Phi cùng phòng với hắn, tu vi đã đạt được Luyện Huyết nhị trọng đỉnh phong, lực lượng chẳng qua cũng chỉ là hai nghìn bảy trăm cân mà thôi.
Nói cách khác, Luyện Huyết nhất trọng huyết khí của Diệp Chân lại nắm giữ bản lĩnh của Luyện Huyết nhị trọng.
Không chỉ có như vậy, Diệp Chân liên tục nghiên cứu mấy ngày còn phát hiện,
Hiện tại hiệu quả hắn dùng canh Huyết Nguyên với hiệu quả trước khi nắm giữ Thận Long Châu là giống nhau như đúc. Nhưng lượng huyết khí tăng thêm lại giảm đi một phần ba.
Các loại kết quả nghiên cứu quan sát như thế, khiến cho Diệp Chân cuối cùng xác định được một việc… Xác định cái gọi là tác dụng nghịch thiên của Thận Long Châu.
Đó chính là rèn luyện!
Trong lúc hắn tu luyện, tự động giúp hắn rèn luyện huyết khí tu vi, khiến cho huyết khí tu vi của hắn càng ngưng luyện hơn.
Nói trắng ra một chút, dưới tình huống bình thường phát động Huyết Khí quyết tu luyện ra được huyết khí là sắt, như vậy Thận Long Châu lại rèn luyện huyết khí của hắn thành thép.
Dưới tu vi ngang nhau, khiến cho huyết khí tu vi của hắn cường hóa thân thể hắn lớn hơn nữa.
Hiện tại hắn là tu vi Luyện Huyết nhất trọng lại nắm giữ lực lượng Luyện Huyết nhị trọng. Đó chính là bằng chứng tốt nhất.
Đáng tiếc chính là, tuy rằng Diệp Chân xác định tác dụng nghịch thiên của Thận Long Châu chính là rèn luyện, nhưng sau khi giải phóng tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, Diệp Chân thử nghiên cứu rất lâu, lại không có phát hiện ra một chút manh mối nào.
Điều này khiến trong lòng Diệp Chân luôn tồn tại một phần nghi ngờ cùng chờ mong đối với Thận Long Châu.
…..
Trong chớp mắt, hơn hai mươi ngày thoáng một cái đã trôi qua. Còn cách kỳ sát hạch mỗi năm một lần của Tề Vân tông có ba ngày.
Trong hơn hai mươi ngày này, mỗi ngày sau khi Diệp Chân làm hết công việc của mình, thời gian khác gần như đều dùng để tu luyện.
Bởi vì tu vi tăng lên, trước đây mỗi ngày cần năm canh giờ mới hoàn thành công việc tạp dịch, hiện tại hắn chỉ cần bốn canh giờ là có thể hoàn thành.
Tiết kiệm được thời gian, Diệp Chân lại ở nơi bí ẩn trong rừng tùng tập luyện một môn quyền pháp duy nhất được Tề Vân tông truyền cho đệ tử tạp dịch… Hùng Vương Đam Sơn Quyền.
Một bộ quyền cấp nhập môn dùng để cho đệ tử tạp dịch rèn luyện sức lực, rèn luyện gân cốt.
Nhắc tới cũng lạ, trước đây Diệp Chân tập luyện ba chiêu chính thức của Hùng Vương Đam Sơn Quyền, tuy rằng có thể thuận lợi đánh xong, nhưng mỗi một chiêu mỗi một thức trong đó bao giờ cũng rất không tự nhiên.
Nhưng sau đêm đó, cũng chính là sau khi toàn thân Diệp Chân tiết ra một tầng chất bẩn tanh hôi, tu vi của Hùng Vương Đam Sơn Quyền này lại tiến nhanh, đánh cho quyền phong vu vù, lưu loát như mây bay nước chảy, lại không một phần vướng mắc.
Nhất là sau khi trải qua hơn hai mươi ngày khổ luyện này, Hùng Vương Đam Sơn Quyền của Diệp Chân thậm chí còn đánh tốt hơn Sa Phi nhập môn hai năm.
Trừ điều đó ra, buổi tối vào giờ tý mỗi ngày Diệp Chân đều sẽ đi một chuyến tới bí động trên vách núi.
Giờ tý mỗi ngày, từ măng đá trong bí động trên vách núi kia sẽ nhỏ xuống hai giọt thạch tủy linh dịch.
Hai giọt thạch tủy linh dịch này không hổ danh là thiên tài địa bảo có thể khiến cho chuột bình thường phát sinh dị biến, tác dụng lớn vô cùng. Mỗi lần dùng đều có thể khiến cho tu vi của Diệp Chân tăng lên một mảng lớn.
Trong hơn hai mươi ngày ngắn ngủi, lại có thêm Thận Long Châu rèn luyện, cũng khiến cho tu vi Diệp Chân đột phá đến Luyện Huyết nhị trọng không nói, còn đạt tới Luyện Huyết nhị trọng hậu kỳ.
Mà cũng bởi vậy, lực lượng của Diệp Chân đạt tới trình độ khủng khiếp bốn nghìn cân.
Chỉ có điều Diệp Chân rất sợ có người phát hiện ra bí động trên vách núi, cho nên vẫn che giấu thoả đáng. Chuyện tu vi hắn tăng lên, tạm thời còn chưa có ai phát hiện ra.
– Diệp Chân, còn ba ngày nữa sẽ lại tiến hành sát hạch hằng năm. Nhanh rời giường tiến hành bài buổi sáng.
Sáng sớm, khi trời mới vừa tờ mờ sáng, Sa Phi tỉnh lại sớm hơn, đẩy Diệp Chân một cái.
Khó nhọc rời giường, dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt một hồi, Diệp Chân cùng Sa Phi tìm một nơi trống trải ở sát ngoài của sân luyện võ, làm bài tập buổi sáng.
Đệ tử tạp dịch của Tề Vân tông làm bài tập buổi sáng chính là tập luyện Hùng Vương Đam Sơn Quyền, rèn luyện sức lực, gân cốt.
Đứng giơ tay lên tạo thế, Diệp Chân khẽ quát một tiếng, thắt lưng chợt duỗi thẳng, ra quyền. Tiếng xương kêu rắc rắc đột nhiên vang vọng một mảnh.
Lại Hùng Vươn Vai!
Hùng Vương Xuất Động!
Vút!
Một chưởng của Diệp Chân cắt ra khoảng không, lại giống như cái roi mạnh mẽ đánh vào trong không khí, khiến cho không khí phát ra từng tiếng vù vù nổ vang.
Ở từng chiêu từng thức, Diệp Chân mang theo quyền phong càng lúc càng mãnh liệt. Khi luyện đến một chiêu cuối cùng Hùng Vương Gánh Núi, hai tay không ngờ mơ hồ mang theo kim phong.
Hai tay Diệp Chân lúc ẩn lúc hiện mang theo kim phong, lại khiến cho Sa Phi đang luyện quyền bên cạnh hắn phải kinh sợ.
– Lợi hại. Diệp Chân, quyền dẫn theo kim phong, ta luyện lâu như vậy còn làm không được, ngươi làm như thế nào?
Vẻ mặt Sa Phi kinh ngạc.
– Đây không phải là bị ép sao? Đã sắp tới kỳ sát hạch mỗi năm một lần của tông môn. Nếu như không đạt tiêu chuẩn, sẽ bị đuổi ra khỏi tông môn. Nếu như ta bị Tề Vân tông đuổi ra ngoài, phụ mẫu ta nhất định rất thất vọng rất thương tâm. Không chỉ có như vậy, còn nhận những lời chế giễu cùng nói móc vô tận từ bên trong dòng họ. Như vậy đời này, trên cơ bản ta đã xong rồi. Cho nên, phải liều mạng!
Mặt Diệp Chân không đỏ không thở mạnh thu quyền đứng lại. Sau khi tu vi bước vào Luyện Huyết nhị trọng, huyết khí dồi dào như sóng có thể thâm nhập tẩm bổ ngũ tạng lục phủ, khiến cho tạng phủ ở trong huyết khí tẩm bổ trở nên cường đại có lực, khí tức trở nên càng dài hơn.
Nếu như đổi lại là trước đây, ở giờ học buổi sáng Diệp Chân chỉ cần đánh xong một lần Hùng Vương Đam Sơn Quyền sẽ thở hổn hển như trâu, mồ hôi rơi xuống như mưa. Nhưng hiện tại, cho dù là đánh liền ba lần, khí tức hoàn toàn không hỗn loạn.
Đây là lợi ích thực sự khi tạng phủ cường đại, khí tức dài ra.
Sa Phi lại chợt gật đầu.
– Đúng vậy, vì không bị đuổi ra khỏi tông môn, phải liều mạng! Ta dừng lại ở Luyện Huyết nhị trọng đỉnh phong gần một tháng còn chưa có đột phá. Chỉ cần ta liều mạng, lại có thể đột phá đến Luyện Huyết tam trọng, nạp khí ngưng châu!
Nói xong, Sa Phi không tiếp tục nhìn Diệp Chân nữa, một lòng một ý tập trung luyện Hùng Vương Đam Sơn Quyền, quyền phong vù vù.
– Coong!
Một tiếng chiêng đồng vang lên, đại biểu cho buổi tập sáng mỗi ngày kết thúc.
– Tất cả đều qua đây, ta có chuyện muốn nói.
Giọng nói của Triệu quản sự tạp dịch tại Bách Tùng phong vang lên. Một đám đệ tử tạp dịch đang tu luyện lập tức ngừng động tác trong tay. Tất cả tập trung đến trước mặt Triệu quản sự đang cầm chiêng trong tay.
– Ba ngày, còn có ba ngày nữa, chính là thời kỳ tông môn sát hạch mỗi năm một lần. Ta muốn nói, sợ rằng trong số các ngươi sẽ có một nhóm người ba ngày sau phải bị đuổi ra khỏi sơn môn. Nhưng công việc tạp dịch trong ba ngày nay, hoàn toàn không thể bớt đi.
Ánh mắt Triệu quản sự lơ đãng nhìn lướt qua đám người Diệp Chân, rất có ý cảnh cáo.
Rõ ràng, ở trong ấn tượng của Triệu quản sự, Diệp Chân thuộc về người năm nay nhất định sẽ bị đuổi đi.
Ánh mắt Diệp Chân lại không bị ép cúi đầu giống như mọi ngày, trái lại ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Triệu quản sự, hoàn toàn không có ý nhượng bộ.
Tu vi tăng vọt, đã khiến cho Diệp Chân có đầy đủ sức lực.
Triệu quản sự bất mãn hừ lạnh một tiếng, lại nói:
– Ta muốn nói chuyện thứ hai, chính là vấn đề hạt giống tuyển chọn của ngọn núi này.
Triệu quản sự nhìn về phía Tề Vân phong cao nhất của Tề Vân tông, chắp tay nói:
– Nhận pháp chỉ của tông môn, sau kỳ sát hạch tông môn, Ngư Long Đạo sẽ mở ra một lần. Đệ tử tạp dịch có thể xông qua Ngư Long Đạo, bất luận tu vi thế nào, có thể trực tiếp tiến thân làm đệ tử ngoại môn.
Triệu quản sự dừng một chút, lại nói:
– Chỉ có điều, Tề Vân tông ta có hơn mười vạn đệ tử tạp dịch. Đến lúc đó, chỉ có hạt giống tuyển chọn của các ngọn núi tạp dịch mới có tư cách xông vào Ngư Long Đạo.
Nói đến đây, Triệu quản sự nhìn lướt qua đám người Mã Nguyên Vũ.
– Hạt giống tuyển chọn của ngọn núi chúng ta năm nay chính là Mã Nguyên Vũ. Trong các ngươi nếu như có ai không phục, có thể ở thời điểm bài tập sáng mỗi ngày, hoặc ba ngày sau, sau khi thượng sứ chủ trì kỳ sát hạch cho các ngươi tới, các ngươi lại khiêu chiến về phía Mã Nguyên Vũ. Người thắng, người có thể không bị người khác đánh bại, có thể làm hạt giống tuyển chọn của ngọn núi chúng ta.
Nói xong, Triệu quản sự tay cầm chiêng đồng, nghênh ngang rời đi.
– Ai muốn khiêu chiến lão tử, cứ việc phóng ngựa qua! Xem lão tử có đánh hắn tới răng rơi đầy đất hay không.
Trong đám người, Mã Nguyên Vũ chính là người mạnh nhất Bách Tùng phong năm ngoái đã vén tay áo, vỗ ngực, nghiến răng nghiến lợi, lần lượt đưa mắt nhìn về phía mọi người, đầy vẻ cảnh cáo!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!