Tây Du Thí Thiên Ký - Súc Địa Thành Thốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
243


Tây Du Thí Thiên Ký


Súc Địa Thành Thốn



Đây là chiêu thức mà trước kia Bạch Phàm sử dụng nhuần nhuyễn nhất, nó rất thích hợp để dùng lúc này.

Sau khi độn liên tiếp mấy bước, Bạch Phàm mới rời khỏi tầm mắt của tên tiên binh trên không trung. Hộ vệ kia thò đầu từ trong đám máy ra, nhíu mày tự hỏi.

– Tên kia đi đâu rồi ta?

Hắn là người Hàn Thiên Sư dùng để giám thị Bạch Phàm, đồng thời cũng là thủ tiêu y, vậy mà ngay từ đầu đã mất dấu.

Việc này khiến thiên binh giám sát vô cùng tức giận, hắn nhanh chóng xuất ra ngọc bài, bên trên xuất hiện khí tức của Bạch Phàm, vị trí lúc này của Bạch Phàm vượt ra ngoài trăm dặm.

– Tốc độ nhanh thế!

Tên hộ vệ vô cùng sợ hãi, hắn vội vàng đuổi theo sau nhưng lại không cách nào đuổi kịp. Tiên binh ám sát chỉ là một Thiên Tiên đỉnh cao, làm sao có thể đuổi theo Súc Địa Thành Thốn của Bạch Phàm chứ!

Lúc này, Bạch Phàm đang tăng tốc đi về phía trước, khoảng cách khá xa khiến pháp lực trong cơ thể y khô kiệt, không thể tiếp tục.

– Quả nhiên pháp lực không đủ thì thi triển công pháp gì cũng bị cản trở.

Bạch Phàm nhẹ nhàng thở dài, mới đi được một ngàn mét mà pháp lực đã khô cạn. Trước đó, y dùng một kiếm chém tên binh đầu kia, một kiếm đó đã tiêu hao hai thành pháp lực rồi.

Đối phó với tên binh đầu kia, Bạch Phàm chỉ cần hai thành công lực, triển khai chiêu thức đầu tiên của Tu Tiên là đủ.

Nghĩ đến chiêu thức này, Bạch Phàm không nhịn được lộ ra ý cười.

Năm đó, đồ tôn Thông Thiên giáo chủ cầu xin Bạch Phàm truyền thụ kiếm pháp. Bạch Phàm liền đem Tru Tiên kiếm pháp truyền cho gã, kiếm pháp đó có mười chiêu, với khả năng của Thông Thiên giáo chủ chỉ biết chín chiêu thức trước.

Chiêu thức cuối cùng là bạt kiếm thức, Thông Thiên giáo chủ luyện đủ ba năm cũng không thành.

Sau đó gã tức giận, liền nói chín chiêu thức này cũng có thể danh chấn thiên hạ, không cần luyện nữa!

Nghĩ đến đây, Bạch Phàm không nhịn được bật cười. Lúc này, hắn cần ngồi xuống khôi phục pháp lực chứ không phải nghĩ linh tinh thế kia.

– Tu vi vẫn còn quá yếu, xem ra nhất định phải tăng tu vi mới được. Tuy nhiên, cũng không thể thương tổn căn cơ, nếu bị hỏng thì sau này rất khó để ta tiếp tục tu luyện.

Sau khi ngồi xuống, Bạch Phàm tự nói thầm:

– Hình như khi nãy bọn họ có nhắc tới việc diệt trừ yêu hầu, có lẽ đây chính là mối đe dọa lớn nhất hiện nay.

Lúc nhóm thiên binh có trao đổi với nhau, Bạch Phàm nghe được một vài tin tức.

Yêu hầu ở Hoa Quả Sơn không biết gặp cơ may gì lại tu thành người thần thông quảng đại, pháp lực vô biên nên muốn tạo phản. Nếu Bạch Phàm làm phụ binh thì không có việc gì, bây giờ là thiên binh rồi, khả năng rất lớn y phải đối mặt với yêu hầu kia.

– Đại thần thông à, trước kia không phải ngươi chỉ cần thổi một phát sẽ có người chết ư? Nhưng bây giờ không thể không nhanh chóng tu luyện để trở nên mạnh mẽ mà tự bảo vệ bản thân!

Bạch Phàm nhẹ nhàng thở dài, sau đó bắt đầu tự hỏi làm thế nào có thể sống sót trong lần hàng ma này.

– Dường như miếu Cổ Đế là kho lương của bọn họ, lại để ta đi, này chẳng phải muốn giết ta sao.

Ánh mắt Bạch Phàm thản nhiên tự hỏi:

– Ánh mắt Hàn Thiên Sư khi nhìn ta cứ như nhìn người chết vậy. Cho dù có đến miếu Cổ Đế cũng chỉ có một con đường mà thôi. Hay là…

– Miếu Cổ Đế là một cái bẫy, dụ dỗ yêu ma rơi vào đó?

Bạch Phàm là một người vô cùng thông minh, một ánh mắt, một câu nói, y cũng có thể hiểu rõ mọi chuyện.

Nghĩ phải đến miếu Cổ Đế bị bỏ hoang, mặc dù là kho lương, cũng là mồi nhử. Đến lúc đó, khẳng định có yêu ma muốn đi đốt giết, đoán chừng những yêu ma này không yếu chút nào.

Bạch Phàm rên rỉ nói:

– Mối nguy lớn nhất hiện giờ không phải là yêu hầu Hoa Quả Sơn, mà là yêu ma miếu Cổ Đế.

Bạch Phàm không khỏi trầm tư suy nghĩ, có nên nhân cơ hội này chạy trốn hay không? Nhưng rất nhanh y liền đưa ra quyết định.

Không thể trốn, làm như thể sẽ khiến trong lòng y sinh tâm ma.

Nếu phải lựa chọn, y vẫn muốn đến miếu Cổ Đế.

– Bây giờ mà tới kho lương, đoán chừng có không ít tiên dược linh thảo, càng thuận tiện cho ta sử dụng hơn.

Suy nghĩ thông suốt, Bạch Phàm không nhịn được bật cười.

Nửa canh giờ nhanh chóng, pháp lực y cũng khôi phục trở lại.

Họ vệ kia đã sớm đuổi kịp, ánh mắt hắn lúc này tràn ngập sát ý.

Đáng tiếc hắn chưa kịp đưa ra bất kỳ quyết định gì thì người trước mắt lại biến mất lần nữa.

Sau một ngày, cuối cùng Bạch Phàm cũng đến được miếu Cổ Đế. Không phải tốc độ y không cao, mà do y cố tình thả chậm tốc độ tránh cho mỗi lần đều tiêu hao sạch pháp lực mới bắt đầu khôi phục.

Dù sao, lúc nào trên đỉnh đầu cũng có người giám thị, y không muốn bản thân không đủ sức chống trả.

Miếu Cổ Đế chiếm diện tích khá lớn, có báo động đặt ngoài mười dặm.

Tuy nhiên, không phải Bạch Phàm bị phát hiện ở ngoài mười dặm, y bị người ta nhìn thấy khi đang sử dụng Súc Địa Thành Thốn khi tới bên ngoài tới miếu Cổ Đế.

– Có địch tập kích!

Thiên binh Cổ Đế miếu nhanh chóng phản ứng, lập tức tụ tập binh mã, bao vây Bạch Phàm.

Bạch Phàm lấy ra ngọc bài thiên binh, hướng binh trưởng ném tới, nói:

– Ta là tân binh nhận lệnh Hàn Thiên Sư tới đây.

Chúng thiên binh vẫn cảnh giác theo dõi y, tên binh trưởng kia kiểm tra ngọc bài xong, không phát hiện vấn đề gì mới lên tiếng.

– Tin truyền tren ngọc bài nói hôm qua ngươi mới nhận thân phận thiên binh. Nghe đồn, Hàn đại nhân ở ngoài núi Đại Lương ngàn dặm chiêu binh, ngươi từ nơi đó đến sao?

Binh trưởng nghi hoặc hỏi.

Bạch Phàm gật gật đầu.

– Bắt hắn lại cho ta.

Binh trưởng quát lên.

Chúng thiên binh lập tức hướng trường thương nhắm đến những yếu điểm của Bạch Phàm, đồng thời tháo thanh kiếm bên hông Bạch Phàm xuống, ném trên mặt đất.

Bạch Phàm cũng không để ý, kiếm kia vốn có lỗ hổng rồi, đúng lúc y muốn đổi thanh mới.

Còn đao thương kiếm kích của những người này, Bạch Phàm chẳng chút để tâm. Có những chuyện, cứ nói chuyện thu thập thông tin trước đã.

Trong tình huống thế này, Bạch Phàm vẫn bình tĩnh hỏi:

– Tại sao lại đối xử với ta như vậy?

Tên binh trưởng lập tức đáp:

– Một tên Thiên Tiên như ngươi, một ngày làm sao có thể đi được vạn dặm?

Bạch Phàm gật đầu xác nhận:

– Như thế thì sao!

Binh trưởng hừ lạnh một tiếng, tính nói lời châm biếm nhưng Bạch Phàm lại chỉ vào trong phiến mây phía trên, nói:

– Ta đoán chừng bên trên còn có người của Hàn Thiên Sư, hắn có theo ta tới, các ngươi cứ hỏi hắn thử xem.

Hộ vệ trốn trên không trung không nghĩ bản thân lại bị phát hiện sớm như vậy. Hắn tính đứng ngoài xem cuộc vui, không lộ diện, để Bạch Phàm bị những người này trực tiếp giết chết là tốt nhất.

Không ngờ mình lại bị phát hiện, phần đông binh khí thiên binh trong nháy mắt chuyển qua hắn, cung nỏ tiên khí cũng nhắm vào, chỉ cần hắn lộn xộn, sẽ bắn xuyên qua.

Tuy nhiên, hộ vệ kia là Thiên Tiên đỉnh cao, mà binh trưởng thủ ở nơi này cũng Thiên Tiên đỉnh cao, lại trực tiếp dùng khí cơ tập trung vào tên hộ vệ.

Hộ vệ không thể không xuất hiện, thời điểm thấy hắn thò đầu ra, binh trưởng tin bảy phần. Bởi vì, gã nhận ra được, đây chính là hộ vệ của Hàn Thiên Sư.

Lúc này, xa xa bất ngờ có ba người điên cuồng lao đến.

-Xảy ra việc lớn rồi, ngoài mười dặm có người xuất hiện nhưng đột nhiên lại biến mất!

Ba người này là lính gác tuần tra ngoài mười dặm, lúc này trực tiếp cầm lệnh tiễn xuất hiện, sau đó nhìn Bạch Phàm, hướng y quát to:

– Đúng là người này.

Sắc mặt binh trưởng khá phức tạp, hiện tại dù có ngốc cũng nhìn ra được, thiên binh trước mắt này không đơn giản chút nào.

Lính gác từ mười dặm đến đây, tốn thời gian nửa khắc đồng hồ. Nhưng bọn họ còn nói cách đây không lâu, nói cách khác hơn nửa khắc đồng hồ trước, thiên binh Bạch Phàm này ở ngoài mười dặm.

Với tốc độ này, một ngày vượt qua vạn dặm, cũng không thành vấn đề.

Binh trưởng phất tay, chúng thiên binh rút lại binh khí, sau đó hắn ngẩn đầu nhìn lên trời. Lúc này, tên hộ vệ trên trời miệng nhấp nháy, dường như đang truyền âm.

Người ngoài không nghe được gã nói gì, nhưng loại công phu nghe trộm thần thông làm sao qua được mắt Bạch Phàm, huống chi tu vi tên hộ vệ này vô cùng bình thường, nên y dễ dành nghe được.

“Hàn Thiên Sư, muốn y chết!”

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN