Tề Tổng Tài Sủng Vợ Đến Tận Trời - Họa Đến Rồi
Người thay thế ( 2 )
” Thưa bà, người phục vụ của tôi mà bà cũng muốn vung tay hành hạ ư? “
Phương Tịch nhíu mày, hơi lạ. Thường thường là nhân viên sai sót gì, trưởng quán sẽ can vào xin lỗi tới tấp, đành này lại kháng lại cơ. Vả lại, không ai là không biết bà ta. Vợ bé của một ông chủ đại gia trùm dầu mỏ Thượng Hải, nổi tiếng hống hách kênh kiệu, ham danh phú quý. Tên là Vu Chân Lộ
Bà ta tức tối, hất đổ hết đống trên bàn xuống, mái tóc xù lòa xòa trên gương mặt đầy phẫn nộ của bà ta, chỉ tay nói lớn : ” Con bitch, mày giám chặn tay bà mày để dạy dỗ nó à ”
” Thưa bà, đường đường là một người có quyền thế, chỉ vì những chuyện bé bặt lại đi ức hiếp gái nhà lành, dù sao đi chăng nữa cũng chỉ là một cái bát. Tôi thay mặt xin lỗi bà vì người phục vụ vô ý này, nhưng tôi lại không đồng ý về việc bà đi ức hiếp người của tôi. Vì chuyện này, chúng tôi sẽ không nhận bất cứ tờ tiền nào từ bà, coi như là để trả nợ . Nói chung là, tôi mong bà bỏ qua vì hành động sai sót vừa rồi”
Thỏa mãn, bà ta hống hách xách cái túi màu đỏ đi ra ngoài, cũng chẳng thèm nói câu nào. Và cũng vì chẳng muốn ở đây giăng co gì nhiều
Thấy bà ta đi ra ngoài, người chủ quán kia cũng kêu người dọn dẹp cái đống lộn xôn rồi tiếp tục công việc bản thân
Còn về phía Phương Tịch, nàng cũng chẳng hiểu vì sao mọi chuyện lại êm đềm một cách nhanh chóng như vậy. Mọi chuyện đáng lẽ ra phải to lớn hơn chứ, tại sao lại nhẹ nhàng cho qua mọi chuyện như vậy. Làm lớn chuyện là nghề của Vu Chân Lộ cơ mà, sao giờ…. im lặng vậy
Quyết định rồi quyết định rồi, nữ cường của cô đây rồi. Dù có bán nửa cái mạng, cô phải kéo cô gái này về
o0o
Một góc nhỏ đằng sau quán
” Cô muốn tôi làm diễn viên thay thế cô ư ”
” Phải, với lý do cá nhân, tôi muốn cô ký hợp đồng 10 năm với công ty giải trí E.I.O. Đương nhiên, tất cả tiền bồi thường và lương đều là của cô. Chỉ là hợp đồng là của tôi thôi, và tôi muốn cô đảm nhiệm vai trò người thay thế ” Phương Tịch nghiêm túc nói chuyện với nữ chủ quán
” Thật ngại quá, Đào Liên tôi đây thật sự không hứng thú gì với làng giải trí các cô, tôi nghĩ cô nên tìm người khác đi ”
Phương Tịch không chịu thua, vẫn tiếp tục thuyết phục : ” Cô không phải diễn, tôi thấy cô nhất thiết không cần phải diễn. Bởi vì, bản thân cô phù hợp với nhân vật này. Lúc nãy tôi thấy cô với lại Vu Chân Lộ cãi nhau, nhưng mới trải qua một chút mà bà ta đã đi rồi. Căn bản là cô đáng sợ, mà gia thế đằng sau cô mới đáng sợ. Mong cô hiểu cho tôi ”
Đào Liên im lặng, ngẫm nghĩ một hồi ngắn, lại trả lời : ” Tôi không muốn mất thời gian với những việc vô bổ, tôi không muốn làm diễn viên. Tôi chỉ muốn kinh doanh một quán ăn nhỏ nhắn như vậy thôi. Vậy đi, nếu tôi làm diễn viên, ai sẽ kinh doanh cái quán nhỏ này. ”
Phương Tịch dứt khoát : ” Tôi, tôi sẽ kinh doanh, lúc đại học, tôi đã đi làm việc bán thời gian ở nhiều nơi rồi. Đảm bảo với cô, tôi sẽ kinh doanh thật tốt ”
” Thật ra, cô có thể cho tôi thời gian 3 ngày không. Thật sự chuyện này hơi đột ngột một chút ” Cô ngại ngùng nói
” Được được, đây là số điện thoại của tôi. Nếu cô có câu trả lời rồi thì gọi cho tôi nhá, và mong cô giữ chuyện này riêng tư một chút ” Phương Tịch lôi ra một danh thiếp đưa cho Đào Liên rồi đi mất hút
o0o
5h chiều
Phương Tịch đi lên công ty , đứng trước cánh cửa ra vào cô lại nhớ công việc ngày xưa của mình. Đây là công ty cô làm việc cực lực suốt 6 tháng, cùng đồng hành với nhiều chị em. Bây giờ lại phải nghỉ việc, thật sự quá tội cho cô.
Mẫn Y từ bên trong đi ra ngoài, thấy Phương Tịch nên chạy tới vẫy tay
” Hey, làm gì đứng đờ ra đó vậy. Đợi tao tý, đi lấy xe đã ”
” ừ ”
Hôm nay cô và Mẫn Y ăn tại một nhà hàng sang trọng, món ăn được tô lên kiểu Pháp, đậm chất thú vị và mạnh mẽ. Đây là nhà hàng Phương Tịch thích ăn nhất từ trước đến giờ, mùi vị vô cùng hấp dẫn và Mẫn Y cũng vậy
Đang ăn, đột nhiên moi thứ xung quanh đền ồn ào hơn hẳn. Một người đàn ông đầy oai nghiêm bước vào bên trong, tay đút vào túi quần, phía sau là 1 trợ lý nam. Tự nhiên mọi thứ xung quanh trở nên u ám hơn hẳn. Lời miệng thị phi bắt đầu rồi rít
” Trời ơi, không ngờ tổng tài Tề Sở Đằng lại xuất hiện ở đây. Có phải hôm nay chúng ta quá may mắc không ”
” Nói thật đây là lần đầu tiên ta gặp được ngài đấy, từ sự bản lĩnh đến uy nghiêm đều vô cùng hoàn hảo, còn đẹp trai tài giỏi nữa ”
” Anh ấy còn hấp dẫn hơn cả thức ăn ở đây nữa ”
……
Phương Tịch không quan tâm mấy đến chuyện đó chỉ biết cắm cúi vô mà ăn thôi. Nhưng khi liếc xuống đồ ăn của Mẫn Y thì vẫn còn nguyên. Nhìn tận mắt mới thấy, cô ấy đang bị thu hút bởi người đàn ông ấy. Liếc sơ qua, có mỗi cô ăn đồ ăn ở đây, những người còn lại thì chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Tề Sở Đằng thôi. Hám trai hết sức
” Y Y, Mẫn Y…HOA MẪN Y ” Cô kêu Mẫn Y, mà lỡ hét to quá nên mọi sự chú ý chuyển dần vào cô, lúc này, cô ấy mới để ý đến cô
” Mày hét gì to vậy… có chuyện gì ”
” Tao gọi mày không thèm nghe, hét to lên mới nghe được à. Điếc à, lo ăn đi, ngồi đó hám trai cái gì ”
” Mày thôi đi, người ta là người nổi tiếng đấy. Tao nói thật, mày mà không tận hưởng, thế nào cũng hối hận ”
” Im đi, ăn đi rồi về. Đồ ăn nguội hết luôn rồi kìa. Tận hưởng gì chứ, chỉ là đẹp trai tý, tài giỏi tý, nhiều tiền tý thôi mà. Làm gì mà ghê gớm ”
” Thôi đi cô nương, mê được thằng nào rồi mới không để ý ai nữa ”
” Mày nhìn mặt tao coi có giống như kiếm được thằng nào, ăn nhanh đi. Về nhà tao kể cho mày 1 chuyện chấn đông long thiêng. ”
” Xí, cái tin chấn động long thiêng của mày cũng chẳng bao giờ bằng việc tao gặp được người nổi tiếng nhất hiện nay đâu, đúng là oan gia ngõ hẹp mà, tao sắp rụng trứng luôn rồi đây này ”
” Bớt bớt lại đi pa, ăn nhanh rồi về ”
” ừm ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!