Thám Hoa Giới Giải Trí - Chương 1-1: Xin hãy nói tiếng người!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Thám Hoa Giới Giải Trí


Chương 1-1: Xin hãy nói tiếng người!


Trong bãi đậu chứa hàng trăm chiếc xe của những người tới tham dự lễ cắt băng khánh thành phim trường Thủy Thiên, bên cạnh chiếc Benz màu đen, người đại diện Tô Tầm đang cau chặt mày, gọi điện lần thứ ba cho nghệ sĩ Đào Thanh của mình.

Điện thoại vẫn đổ chuông như thường, nhưng không bắt máy.

Phim trường Thủy Thiên là công trình cấp tỉnh, được chính quyền đầu tư xây dựng phục vụ cho quay bộ phim ‘Quy Ninh hoàng hậu’. Đào Thanh diễn vai nam số bốn trong đó, nên sáng nay phải tới tham dự lễ cắt băng khánh thành phim trường.

Đào Thanh là ngôi sao trẻ mới nổi, hội đủ các điều kiện cần có của một diễn viên thần tượng: trẻ tuổi, đẹp trai, diễn xuất gà mờ, năng lực bị nghi ngờ, hay có nhiều đề tài ‘hot’; có thể nói là nửa tai nửa tiếng. dinlkên.sd/anlkeqnlk/qks,đôn May mắn Đào Thanh là người tỉnh này, lại tự nguyện không lấy thù lao mới được tham gia vào một bộ phim điện ảnh mang tính chất lịch sử được chính quyền quan tâm đầu tư thế này, dù vai diễn chỉ vỏn vẹn có mười phút.

Thứ sáu tuần trước, sau khi kết thúc công việc, Tô Tầm, Đào Thanh và trợ lý Hứa Dung Dung đã lập tức đi máy bay về đây gấp. Vừa lúc Đào Thanh có một phòng trọ cách phim trường Thủy Thiên khá gần, thuê từ hồi trước khi thành diễn viên. Lúc ấy, hai người đã thống nhất sáng thứ hai sẽ gặp nhau tại bãi đậu xe của phim trường để vào cùng nhau đi vào hội trường. Nhưng Tô Tầm đã gọi điện liên tục từ bảy giờ sáng mà vẫn chưa liên lạc được với Đào Thanh, đành kêu trợ lý Hứa Dung Dung tới tận nhà trọ tìm Đào Thanh.

Tối thứ sáu tuần trước, sau khi xuống máy bay, Đào Thanh đã kêu trợ lý Hứa Dung Dung chạy xe thẳng đến quán bar nổi tiếng của thành phố, tên Nhạc Đại Sa Long, chứ không về phòng trọ, nói mình có người quen ở đó, muốn lại chơi một lát. Chuyện Đào Thanh có người quen ở Nhạc Đại Sa Long Tô Tầm cũng biết.

Đó là quán bar đã Đào Thanh vào biểu diễn, ca hát từ khi chưa tốt nghiệp tiểu học. Sau, ông chủ quá bar phất lên trở thành một trong những cổ đông của công ty giải trí Tinh Huy, lập tức ‘giới thiệu’ Đào Thanh cho Tinh Huy. Lúc ấy, Đào Thanh còn nhỏ, dáng dấp tuấn tú, giọng hát cũng không tệ, đối với công ty giải trí, ‘thần tượng’ chất lượng tốt lại có thể thuê với giá rẻ thật sự không nhiều. Vì vậy Tinh Huy đã nhanh chóng soạn một bản hợp đồng theo tiêu chuẩn thấp nhất ký với Đào Thanh.

Rạng sáng thứ bảy, Tô Tầm tới Nhạc Đại Sa Long kiếm, bắt gặp Đào Thanh đang uống rượu ca hát với người quen tại phòng VIP. Đào Thanh vừa thấy Tô Tầm lập tức nhờ Tô Tầm đưa về phòng trọ.

Sau khi lên chiếc Bentley màu đen do công ty cấp, Đào Thành ngồi ghế sau khuất mặt trong tối, Tô Tầm ngồi ở ghế lái không thấy được vẻ mặt Đào Thanh, chỉ nghe Đào Thanh nói một câu rất lạ bằng giọng địa phương.

“Không có ý nghĩa, chết đi cho rồi.”

Tô Tầm không phải người địa phương, nên không hiểu lắm, nhưng vẫn cảm thấy rợn cả ngườí. Khi quay đầu lại nhìn thử thì Đào Thanh đã nhắm mắt ngủ.

Lúc về tới phòng trọ, Đào Thanh đã ngủ say như chết, có dì Thẩm, là người giúp việc Tinh Huy thuê cho Đào Thanh ra mở cửa giùm. Hai ngày cuối tuần Tô Tầm không đến quấy rầy để Đào Thanh nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị cho sự kiện sáng thứ hai.

Nào ngờ đến giờ lại không liên lạc được. Tô Tầm bỗng nhớ tới câu nói kia của Đào Thanh, có chút hoảng hốt, cũng có chút ý niệm chợt lóe dường như sắp được giải thoát. 

Lúc này Trợ lý Hứa Dung Dung gọi điện báo, phòng trọ của Đào Thanh trống không, cả dì Thẩm cũng không thấy. 

Chỉ còn nửa tiếng nữa là nghi thức cắt băng khánh thành bắt đầu, sau đó là màn phỏng vấn của giới báo chí. Tô Tầm đã tính tới chuyện nếu Đào Thanh không cách nào có mặt thì đành phải đi xin lỗi nhóm phóng viên. Sự kiện này có cả phóng viên của đài truyền hình tỉnh không thể đắc tội được. 

Đào Thanh đã vô tình gây tội với không ít người, tất nhiên gồm cả Tô Tầm. Cũng may Tô Tầm là một người đại diện có trách nhiệm, dù không thích Đào Thanh nhưng vẫn không trễ nãi trách nhiệm.

Đúng lúc này, Tô Tầm nhận được cuộc gọi từ dì Thẩm. Trên nền âm thanh ồn ào, Tô Tầm phải cố gắng lắm mới nghe được: dì Thẩm và Đào Thanh đang ở cùng, cách phim trường Thủy Thiên không xa, nhờ Tô Tầm nhanh gọi taxi tới đón hai người. Hình như dì Thẩm còn nói Đào Thanh có điểm gì đó là lạ, nhưng Tô Tầm nghe không rõ nên thôi tạm thời không hỏi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN