Thẩm Ngữ
Chương 14: Thủ dâm
Diệp Lệ Thành ngậm chặt đầu lưỡi cô, bắt lấy nó ʍút̼ vào trong miệng, tạo ra âm thanh nuốt vào “Chậc chậc”.
Đôi tay chặt chẽ bóp lấy hai đỉnh núi, cách quần áo vuốt ve.
“Cởi quần áo.” Thanh âm Diệp Lệ Thành khàn khàn không rõ, nhấc lên quần áo Thẩm Ngữ, lộ ra hai luồng thịt tròn bao bọc trong áo ngực.
Bộ ngực cô rất lớn, ép thành một khe rãnh thật sâu, Diệp Lệ Thành mê muội chôn mặt ở trong khe rãnh cảm thụ cặp иɦũ ɦσα non mềm của người thiếu nữ.
Diệp Lệ Thành không muốn cướp đi lần đầu của cô, anh bắt đầu sinh ra ý nghĩ dùng ngực nhũ giao.
Đến lúc này ngược lại là đang nhắc nhở anh, anh nghĩ đến vừa rồi cô nói kỹ thuật hôn đều học ở trong tiểu thuyết, vì nghiệm chứng lời nói của cô, Diệp Lệ Thành đưa tay duỗi đến dưới thân cô.
Nếu vẫn còn lần đầu tiên, vậy lời nói của cô có khả năng là sự thật.
Diệp Lệ Thành đẩy ra qυầи ɭót, kéo sang một bên, anh dựa vào kinh nghiệm lúc trước, đi xuống khe hở, tìm được cái lỗ nhỏ thần bí kia.
Ngón tay thử nhét vào bên trong một đốt ngón tay.
“Đau!” Thẩm Ngữ sợ hãi nhỏ giọng kêu lên một tiếng, huyệt đạo chưa đủ ướt át, còn chưa bị khai phá, ngón tay đông cứng chen vào có thể tưởng tượng đau như thế nào.
Tay Thẩm Ngữ nắm lấy tay anh, dùng sức đẩy ra bên ngoài, cô càng phản kháng Diệp Lệ Thành lại càng muốn đi vào, hung hăng vỗ bàn tay lộn xộn của cô, cảnh cáo một câu, “Đừng nhúc nhích!”
Cô gái nhỏ không dám phản kháng anh, nhè nhẹ nức nở thu tay lại, cắn môi dưới chịu đựng cảm giác u cốc bị xé rách khám phá.
Diệp Lệ Thành với vào tầm hai phần ba chiều dài ngón tay thì kinh hỉ đụng tới một tầng cách trở, có được đáp án mình muốn anh không hề ngang ngược tiến vào, hài lòng rút tay ra, mang theo vài phần thương tiếc hôn cái trán của cô.
“Thật tốt, trước khi kết hôn, không được phát sinh quan hệ tình ɖu͙ƈ với người đàn ông khác.” Anh nói.
“Vì sao?” Thẩm Ngữ khó hiểu hỏi, “Với người cũng không được sao?”
Nghe được cô gái nguyện ý giao cho mình lần đầu khiến Diệp Lệ Thành có chút cảm động, nhưng trêи mặt không lộ ra chút dao động nào, “Con muốn cho ta?”
“Vâng.”
“Con còn nhỏ, không hiểu lần đầu tiên đối với đàn ông trân quý thế nào đâu.” Diệp Lệ Thành còn không ý thức được xã hội đã được giải phóng nhiều năm, lời nói thấm thía, “Con phải để lại cho chồng tương lai.”
“Con không kết hôn, con muốn đi theo thúc thúc.” Thẩm Ngữ chơi xấu làm nũng, “Thúc thúc đừng đuổi con đi, chờ tới lúc người không cần con con sẽ tự mình rời đi.”
Ngón tay bạch ngọc ôn nhu xoa nơi ɖu͙ƈ vọng bừng bừng phấn chấn, “Người xem, người cũng muốn.”
Không biết cô học kỹ thuật ở đâu, cầm nơi kia, theo phương hướng nhếch lên mà vuốt ve, rồi vuốt ve, côn thịt hoàn toàn cứng thành một cây cột sắt, khôi phục lại hùng phong không nhìn ra được chướng ngại nào.
Diệp Lệ Thành bị làm cho cực kỳ thoải mái, kɧօáϊ cảm đã lâu không thấy khiến anh tạm thời quên đi luân lý đạo đức, hai tay chống ở hai bên ngực cô, chống đỡ thân thể nâng lên, khép lại hai con ngươi giống như hưởng thụ sự vuốt ve của cô gái.
Thấy anh không cự tuyệt, Thẩm Ngữ đánh bạo kéo ra khóa kéo, kéo thấp qυầи ɭót.
“A!”
Quy đầu mang theo dịch nhầy trơn ướt vượt qua khỏi qυầи ɭót, đụng tới mu bàn tay Thẩm Ngữ, độ ấm nóng rực làm Thẩm Ngữ không nhịn được kinh hô ra tiếng.
Tuy rằng rất tò mò bộ dạng ƈôи ȶɦịt đàn ông như thế nào, nhưng Thẩm Ngữ lại ngại cúi đầu xem, cô giống với Diệp Lệ Thành mở lớn hai mắt, sắc mặt ửng đỏ giúp anh thủ ɖâʍ.
Kỹ thuật của Thẩm Ngữ thập phần ngây ngô, thế nhưng Diệp Lệ Thành căn bản chưa bao giờ hưởng thụ sự phục vụ từ phụ nữ, Cố Uyển Như không có khả năng giúp thủ ɖâʍ, cho nên ngay thời khắc Thẩm Ngữ xoa quy đầu kia, anh thiếu chút nữa muốn bắn ra.
Anh vội vàng lui về phía sau vài bước, thở hồng hộc ngã vào trêи người cô, áo thun phía sau lưng đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp.
Lúc gối lên trước ngực Thẩm Ngữ, nhũ thịt mềm mại trơn trượt làm anh có cảm giác thoải mái như nằm ở trêи bông, anh dùng gương mặt cọ cọ, phát hiện phía dưới có áo ngực ngăn trở liền dứt khoát kéo xuống áo ngực, lộ ra toàn bộ иɦũ ɦσα.
Đầu иɦũ ɦσα cô gái nhỏ như hạt đậu nành, màu sắc cũng không thâm như những người phụ nữ trưởng thành, mà là màu hồng nhạt của thiếu nữ, quầng иɦũ ɦσα cũng chỉ có một vòng nho nhỏ, in ở trêи tuyết nhũ cực kỳ mê người.
Có khi nào Diệp Lệ Thành gặp qua cảnh tượng như vậy, bộ ngực Cố Uyển Như nhỏ, nhưng quầng иɦũ ɦσα lại rất lớn, thoạt nhìn vô cùng không hợp, hơn nữa màu sắc cũng là màu đỏ trầm, không giống như Thẩm Ngữ trắng nõn tươi non.
Đôi mắt cô mở ra một cái khe hở, nhìn thấy Diệp Lệ Thành không hề chớp mắt nhìn chằm chằm ngực của mình, xấu hổ lan đến khiến ngực lộ ra một chút hồng nhạt.
Diệp Lệ Thành vươn ngón trỏ chọc đầu иɦũ ɦσα còn chưa đứng thẳng, dùng phương thức xoay quanh đùa bỡn viên núm иɦũ ɦσα hồng nhạt, Diệp Lệ Thành cảm nhận được đồ vật dưới lòng bàn tay kia từ mềm đã dần dần cứng lên, cuối cùng giống như hòn đá nhỏ thẳng tắp đứng lên.
Càng thần kỳ chính là, đầu иɦũ ɦσα bên kia không cần trực tiếp chạm vào đã ở dưới tầm mắt anh chậm rãi đứng lên, Diệp Lệ Thành hưng phấn, hai ngón tay nắm đầu иɦũ ɦσα trái phải xoa bóp.
“Ưm a…”
Đôi mày Thẩm Ngữ hơi hơi chau lại, môi đỏ khẽ nhếch, khó chịu vặn vẹo thân mình.
Vừa lúc cọ xát đến gậy thịt để ở đùi, Diệp Lệ Thành phát ra tiếng hút không khí “Hít”, lúc này ɖu͙ƈ vọng chạy lên trêи, gia đình đạo đức hết thảy bị vứt sau đầu, anh chỉ muốn sa vào làʍ ȶìиɦ.
“Sờ nó, sờ nó.” Diệp Lệ Thành nắm tay cô che ở trêи quy đầu bị bao bọc bên trong, “Giúp ta cởi qυầи ɭót”.
“Vâng…” Thẩm Ngữ cẩn thận đáp, bàn tay trúc trắc rồi lại cẩn thận cởi ra qυầи ɭót của anh, giải phóng côn thịt ra ngoài.
Côn thịt nhảy ra, kề sát ở trêи đùi cô, độ ấm nóng cháy làm cô gái muốn dời chân né tránh, đáng tiếc đôi chân cô đã sớm bị Diệp Lệ Thành tách ra giữ chặt, né tránh không được.
“Thật nóng…” Thẩm Ngữ lấy hết can đảm cầm quanh, bàn tay trúc trắc chậm rãi vuốt ve trêи dưới ƈôи ȶɦịt.
Diệp Lệ Thành kêu lên một tiếng, xoay người nằm thẳng trêи thảm, để động tác của cô càng thêm thuận tiện.
Thẩm Ngữ thuận thế nghiêng người rúc vào bên cạnh anh, một tay duỗi xuống ma sát ƈôи ȶɦịt, nhưng mà bởi vì tư thế khó khăn và chênh lệch chiều cao, Thẩm Ngữ khó lắm mới có thể cầm được nửa đoạn, nửa còn lại không có cách nào chạm đến.
Diệp Lệ Thành không đủ sung sướиɠ, chỉ huy cô, “Ngồi dậy làm.”
Nghe vậy, động tác Thẩm Ngữ dừng lại, trêи mặt đỏ ửng tựa như muốn chảy máu, ngượng ngùng rũ mắt ngồi vào vị trí bên cạnh bụng dưới.
Lúc này, cô mới thấy rõ cái đồ chơi dữ tợn trong tay này.
Côn thịt phát triển hoàn toàn trái ngược với bề ngoài văn nhã tuấn mỹ của anh, cán gậy rất lớn, một tay căn bản cầm không hết, thân đỏ sậm pha tím bên trêи là gân xanh dữ tợn che kín, làm Thẩm Ngữ sợ nhất chính là chiều dài côn thịt của anh, ước chừng nửa bàn tay cô còn thừa ra một ít, cô đột nhiên sinh ra ý nghĩ lùi bước.
Này, thứ này sao có thể đi vào chính mình!?
Diệp Lệ Thành nhìn thấy biểu cảm khϊế͙p͙ sợ của Thẩm Ngữ lại có chút đắc ý, rất thỏa mãn lòng hư vinh của anh.
Trong phương diện tình ɖu͙ƈ đối với đàn ông mà nói cực kỳ quan trọng, mặc dù Diệp Lệ Thành yêu Cố Uyển Như, nhưng Cố Uyển Như đối với việc anh không thể cương cứng tỏ vẻ thất vọng vẫn khiến trong lòng anh tích tụ không ít khó chịu, bằng không cũng sẽ không để cho Thẩm Ngữ có chỗ trống chui vào.
Diệp Lệ Thành trầm thấp hỏi, “Lớn sao?” Một tay xoa đỉnh đầu cô gái nhỏ, giống như trêu chọc sủng vật lại dường như mơn trớn sợi tóc cô.
“…Vâng.”
Thẩm Ngữ rũ xuống con ngươi, đột nhiên buông tay ra quay về trong lòng ngực anh làm nũng, “Thúc thúc, chờ con lớn lên một chút lại cho người được không?”
“Sợ hãi à?” Thẩm Ngữ yếu thế để Diệp Lệ Thành hoàn toàn chiếm cứ vị trí chủ đạo, tâm tình anh rất tốt trấn an mà vỗ vỗ phía sau lưng cô hỏi.
“Thúc thúc… Quá lớn quá dài.” Thẩm Ngữ vùi đầu vào giữa cổ anh, buồn bực nói, “Con sợ đau.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!