Thẩm Ngữ
Chương 15: Ma sát huyệt
“Ha ha.” Diệp Lệ Thành cười khẽ thành tiếng, anh cũng không nghĩ đến đoạt đi lần đầu tiên của cô, chỉ là nhìn phản ứng của cô thì cảm thấy thú vị, muốn trêu chọc cô mà thôi, “Nếu bây giờ ta muốn, con có thể cho ta không?”
“Bây giờ?” Thẩm Ngữ do dự hỏi.
“Ừ.” Diệp Lệ Thành nắm lấy tay cô một lần nữa cầm lên ƈôи ȶɦịt của anh, mang theo tay cô vuốt ve.
Thẩm Ngữ rối rắm một hồi lâu, rốt cuộc hạ quyết tâm nhẹ nhàng gật đầu, “Vậy người nhẹ chút.”
Diệp Lệ Thành phát ra tiếng buồn cười, tâm tình sung sướиɠ xưa nay chưa từng có.
“Dùng tay là tốt rồi.”
“Người không cần con sao?” Vừa nghe anh nói như vậy, khiến lòng phản nghịch của Thẩm Ngữ nổi dậy, cô ngồi lên trêи bụng anh, đầy mặt không vui.
“Ta sẽ không chạm vào con.” Tâm tình Diệp Lệ Thành phức tạp liếc nhìn cô một cái.
“Vì sao!? Người có cảm giác mà.” Thẩm Ngữ lôi kéo tay anh hướng nơi riêng tư của chính cô tìm kiếm, “Con cũng có cảm giác, vì sao người không muốn con?”
Không biết nơi riêng tư ướt át từ lúc nào đã chảy ra qυầи ɭót, làm lòng bàn tay Diệp Lệ Thành ướt sũng.
Anh cơ hồ dùng hết toàn bộ ý chí mới đè xuống xúc động muốn tiến vào.
Anh không nhịn được muốn cô, cũng không thể thờ ơ, bởi vậy bắt đầu có chút oán trách Cố Uyển Như tìm cho anh cái phiền toái như vậy.
Đối mặt với trói buộc và tùy hứng làʍ ȶìиɦ cùng cô, Diệp Lệ Thành có khuynh hướng bực bội, sắc mặt thay đổi, lạnh nhạt rút tay về, không chờ anh hé miệng đuổi người, Thẩm Ngữ lại làm ra hành động khiến thú tính của anh sôi trào tới cực điểm.
Cô gái nhỏ cởi ra qυầи ɭót, ngồi xổm trêи bụng anh dán vào ƈôи ȶɦịt đã nhếch lên, nhún ʍôиɠ kϊƈɦ thích ƈôи ȶɦịt bên dưới cọ xát lẫn nhau.
“Thúc thúc như vậy thoải mái không?” Đôi tay cô đặt trêи ngực Diệp Lệ Thành mượn điểm tựa chống đỡ thân thể, hơi tăng lực độ cọ xát nhanh hơn.
“Người không thích thì không làm, con sẽ chờ người muốn lại cho người.” Thẩm Ngữ nói chuyện mang theo ý khóc nức nở, nghe cực kỳ đáng thương, “Con, con chỉ muốn làm người thoải mái…”
Dưới thân cô ra sức làm chuyển động, hốc mắt phiếm hồng, thanh âm run rẩy nói, “Thúc thúc người thoải mái không?”
Đợi vài giây, lại không thấy hồi đáp, cô nhịn không được nước mắt lách tách rơi xuống, dùng ngữ điệu gần như hèn mọn nói “Thúc thúc người trả lời con đi…”
Mười sáu tuổi, ở tuổi này con gái ai mà chẳng được gia đình nuông chiều nuôi dưỡng như một cô công chúa, nhưng Thẩm Ngữ lại chấp nhận vì anh làm đến tình trạng này, trong lòng Diệp Lệ Thành nói không có chút rung động nào thì khẳng định là giả.
Anh nâng lên tay lau đi nước mắt nơi khóe mắt cô, trái tim nguội lạnh vì cô mà hóa thành một góc nhỏ, “Thoải mái.”
Khóe miệng hồng nhuận giơ lên, rộ ra một nụ cười sáng lạn, vốn là diện mạo quá dỗi mỹ lệ khiến Diệp Lệ Thành chán ghét không thôi giờ phút này lại ngoài ý muốn mà thuận mắt.
Lòng Thẩm Ngữ tràn đầy vui mừng, động tác càng thêm ra sức, “Con… A!”
Người đàn ông bỗng nhiên ngồi dậy, đem thân thể cô đảo ngược lại, mở lớn hai chân cô đặt ở hai bên hông mình.
Nơi riêng tư của cô vừa mới cọ côn thịt, toàn bộ hoa huyệt đều phủ lên một lượng lớn ɖâʍ thủy bóng loáng, vô cùng ɖâʍ mĩ.
Diệp Lệ Thành đỡ lấy côn thịt, từ ngọn nguồn khe hở đẩy lên trêи, một tấc lại một tấc phá vỡ cánh hoa khép kín.
Bên ngoài cánh hoa no đủ đầy đặn, bên trong môi âʍ ɦộ lại nhỏ đến không thể tưởng tượng, cánh hoa dày dặc dính sát vào nhau, trừ phi hai chân mở rộng cực lớn thì khe hở mới có thể thoáng tách ra, nếu không bình thường đều duy trì hình dáng một đường thẳng.
Hiện tại cũng thế, hai chân tách rời đặt ở bên hông, cánh hoa vẫn hiện lên trạng thái hoàn toàn khép kín.
Chung quanh là một viền nhỏ nhẹ nhàng hồng nhạt, quy đầu mở ra khe hở, từ khe hở tách ra có thể nhìn thấy sâu bên trong cũng là một tầng hồng nhạt, cùng với quy đầu đỏ sậm tạo thành một sự chênh lệch mãnh liệt.
ƈôи ȶɦịt anh tuy nói rằng không dùng làʍ ȶìиɦ nhiều, bình thường cũng không đặt nặng tình ɖu͙ƈ, nhưng không biết vì sao, ƈôи ȶɦịt lớn lên so với người khác còn đáng sợ hơn một ít.
Côn thịt một đường đẩy ra phía trước, len lách trong khe hở, gậy thịt anh quá dài, kẹp trong âʍ ɦộ nho nhỏ tựa như bánh mì kẹp hotdog, chẳng qua cái “Hotdog” kia không chỉ sống, mà còn động.
Âʍ ɦộ Thẩm Ngữ đầy đặn, khi đút vào mềm như bông, hơn nữa nước lại nhiều, làm động tác Diệp Lệ Thành càng thêm dễ dàng.
Diệp Lệ Thành nắm ʍôиɠ cô cố định, phần eo mở lớn kϊƈɦ thích anh ra vào, mật ngọt từ bên trong rung động “Phụt phụt”. Anh đã thật lâu chưa làʍ ȶìиɦ sung sướиɠ như vậy, mặc dù trước đây khi chưa bị tai nạn xe cộ, cảm giác kϊƈɦ thích kia cũng không mãnh liệt như bây giờ.
“A ư ——”
Đương lúc quy đầu lướt qua khe hở, cô gái phát ra một tiếng kêu sợ hãi, thân thể theo đó co rút lại một chút.
Anh dùng hai ngón tay hình chữ V kéo ra mép thịt, phát hiện ra hạt đậu đỏ giấu ở bên trong, “Thật nhỏ.”
Diệp Lệ Thành lầm bầm lầu bầu nói, một tay khác ấn lên hạt đậu kia.
Kɧօáϊ cảm giống như điện giật lan khắp toàn thân, phản ứng đầu tiên của Thẩm Ngữ là né tránh kϊƈɦ thích mãnh liệt kia, “Không, không cần!”
“Không thích?” Diệp Lệ Thành dừng lại động tác, anh nhớ rõ lần trước lúc đùa bỡn nó, cô rất nhanh liền đến cao trào.
Thẩm Ngữ vô lực nói không thành lời, co bóp tăng vọt, Diệp Lệ Thành thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập “Thình thịch”.
Anh lại thử dùng tay chạm chạm hạt đậu, cô gái nhỏ bên dưới phát ra tiếng thở gấp, nửa người trêи hơi hơi cong lên, tựa hồ đang kiềm chế cái gì đó.
Anh dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy hạt đậu đỏ kia lặp lại động tác xoa bóp, nhìn cô ở phía dưới anh rêи rỉ xin tha, thú tính giấu trong xương cốt lập tức bị đánh thức.
Anh muốn để Thẩm Ngữ ở dưới thân anh khóc nỉ non.
Trong mắt Diệp Lệ Thành che kín ngọn lửa tàn sát cùng bừa bãi, ƈôи ȶɦịt lần nữa trở lại giữa cánh hoa, vòng hai chân cô trêи eo mình, để cô ở trêи không bắt chước tư thế làʍ ȶìиɦ, dùng ƈôи ȶɦịt cọ xát hoa huyệt thọc vào rút ra.
ɖâʍ thủy ở nơi riêng tư đem lông đen của anh vấy ướt sũng, kết thành hình dạng từng sợi, dính ở trêи bụng cũng thật không dễ chịu.
Chỉ là tình hình hiện giờ Diệp Lệ Thành cũng không rảnh lo thói quen sạch sẽ.
Cô động tình khoanh lại cổ anh, môi đỏ hé mở phát ra tiếng thở gấp yêu kiều, anh hơi dùng lực một chút, dường như cô sợ bị người khác phát hiện, khó chịu cắn môi dưới đè nén rêи rỉ.
“Tại sao không kêu ra?”
Diệp Lệ Thành rất thích tiếng cô rêи rỉ, có chút không vui dùng quy đầu mạnh mẽ cứng rắn chọc thẳng hạt đậu đỏ.
“Dì Lâm ở… A!”
Diệp Lệ Thành khó có dịp nổi lên ý đùa bỡn, nắm viên đậu đỏ hung hăng dạo qua một vòng, cô không kịp đề phòng, hét lên một tiếng thân thể run rẩy chạm đến đỉnh, dòng nước ấm ào ạt đứt quãng từ ɦσα ɦuyệt chảy ra, dọc theo khe ʍôиɠ nhỏ giọt trêи thảm, tấm thảm màu tro phía dưới ʍôиɠ bị nhuộm thành màu xám đậm.
Diệp Lệ Thành không hề chớp mắt, mê muội nhìn chằm chằm biểu cảm ɖâʍ loạn của cô khi đạt đến cực hạn hoan ái, anh tựa hồ ẩn ẩn có chút lý giải được nguyên nhân cha ngoại tình.
Có thể khống chế toàn bộ suy nghĩ một người, dễ dàng tác động đến cảm xúc cô ấy, tình ɖu͙ƈ, loại cảm giác này kỳ diệu đến không thể nói thành lời.
Phảng phất như mình là lý do mà cô ấy tồn tại trêи thế giới này, tất cả đều là cô ấy.
Mà mẹ anh lại không thể đem đến cho cha loại cảm giác kỳ diệu này, tựa như Cố Uyển Như, cũng đồng dạng không thể cho anh.
Mãnh thú bị cầm tù trong lòng đột nhiên thoát khỏi nhà giam, lao ra thân thể anh, trong đầu Diệp Lệ Thành chỉ có một giọng nói không ngừng lặp lại “Cô ấy sinh ra chính là để mày thao.” một câu này, mê loạn tâm trí anh, anh đã không còn bị khống chế, không màng thân thể cô còn phát run, mạnh mẽ đâm tới theo đuổi ɖu͙ƈ vọng nguyên thủy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!