Thần Đạo Đế Tôn - Ai làm người đó chịu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
257


Thần Đạo Đế Tôn


Ai làm người đó chịu



Editor: Mộc Lan Tử Khuynh

Thẩm Uyên, bị Tần Trần giết sao?

Các vị Trưởng lão và người chủ sự đều kinh sợ, không biết vì sao, bàn luận sôi nổi.

Lúc này, trong lòng Tần Thương Sinh vừa vui mừng vừa kinh sợ.

Thẩm Uyên bị Tần Trần giết, điều đó chứng tỏ, Tần Trần không chỉ không chết, bây giờ thực lực còn khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn trước ư?

“Tần Trần, ngươi quá láo xược rồi!”

Nhị trưởng lão run tay, hét lên: “Lăng gia và Sở gia, đã là kẻ thù của Tần gia chúng ta, bây giờ, ngươi còn giết Thẩm Uyên, không phải là bức Thẩm gia cũng đối địch với Tần gia chúng ta sao?”

“Nhị trưởng lão!”

Tần Trần nheo mắt nhìn Nhị trưởng lão một cái, bình tĩnh nói: “Thẩm gia vốn từ hôn, nhất định là bắt tay với Lăng gia, có giết Thẩm Uyên hay không, Thẩm gia của hắn vẫn thành kẻ thù của Tần gia!”

“Đúng, đúng, đúng, ta có thể làm chứng, ta…” Tần Hâm Hâm vội vàng giơ tay nói.

Nhưng khi nhìn thấy cái trừng mắt của phụ thân Tần Viễn Sơn, giọng nói của Tần Hâm Hâm lập tức nhỏ đi rất nhiều, nói: “Thẩm Uyên không chỉ cười nhạo Tần Trần ca là phế nhân, còn chặn đường Tần Trần ca, bắt huynh ấy chui qua háng hắn, bằng không sẽ giết Tần Trần ca, Tần Trần ca mới làm thịt hắn…”

“Láo xược, thật láo xược!”

Đại trưởng lão đấm ngực, buồn bực không thôi nói: “Tần Trần, ngươi quá ngông cuồng, dù nói thế nào Thẩm gia cũng là đại gia tộc ở thành Lăng gia.”

“Chỉ vì chuyện này, ngươi lại giết Thiếu tộc trưởng Thẩm gia, Thẩm Thừa Phong nhất định sẽ phát điên, ngộ nhỡ bắt tay với Lăng gia và Sở gia để đối phó Tần gia, ngươi chịu trách nhiệm được không?”

“Hình như việc này không liên quan đến ông nhỉ?”

Tần Trần lãnh đạm nói: “Nhắc đến Thẩm Thừa Phong, ai làm người đó chịu, việc này ta sẽ chịu trách nhiệm, hình như ta cũng không nói nhờ ông gánh thay ta, Đại trưởng lão!”

“Ngươi, ngươi, ngươi….”

Lúc này, Đại trưởng lão đã tức giận đến mức không thể nói nên lời.

Hôm nay Tần Trần sao thế này? Giống như đã biến thành người khác vậy.

Mặc dù trước đây Tần Trần cũng là thiên tài, nhưng cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, chưa rành sự đời.

Nhưng Tần Trần ngày hôm nay, mang lại cảm giác từng trải, khó dò, rõ ràng không thể khiến hắn dao động!

Qúa kỳ lạ rồi!

“Được!”

Lúc này, Ngũ trưởng lão đã trực tiếp đứng dậy, hừ một tiếng: “Tần Trần, ngươi đã chịu trách nhiệm, vậy người của Thẩm gia tới, thì để ngươi đối phó đi, nhưng nếu vì thế mà khiến Tần gia tổn thất một phân một hào, ta sẽ đuổi ngươi khỏi Tần gia!”

Xua tay, bấy giờ Tần Trần đã có chút không kiên nhẫn, nói: “Đừng mở miệng nói đuổi ta đi, Ngũ trưởng lão, muốn đuổi ta khỏi Tần gia, cũng phải do Tộc trưởng lên tiếng, ông còn không làm chủ được!”

Đến cùng, hắn chỉ tới cho phụ thân một câu trả lời, còn mấy vị Trưởng lão, hắn thực sự mặc kệ họ.

“Ngươi…”

Bây giờ, mọi người trong đại sảnh cũng cảm thấy, hôm nay, Tần Trần thật không giống trước đây.

Thoạt nhìn thì bình thản tự nhiên, thậm chí giọng điệu còn vô cùng thong thả.

Nhưng mỗi câu nói ra đều mang theo thái độ không nhẫn nhịn, thậm chí ánh mắt nhìn bọn họ, giống như đang nhìn một đám gà chọi, chó cảnh vậy…

“Tộc trưởng!”

Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói hốt hoảng.

“Chuyện gì?” Tần Thương Sinh khó chịu bực bội nói.

“Ở ngoài cửa, có Tộc trưởng Lăng gia, Lăng Thế Thành, Tộc trưởng Sở gia, Sở Sơn Hà, và Tộc trưởng Thẩm gia, Thẩm Thừa Phong đến, Thẩm Thừa Phong nói…Muốn đòi lại công bằng cho con của ngài ấy!”

Lời vừa dứt, đại sảnh nhất thời bùng nổ.

“Ngươi xem, ngươi xem, giết Thẩm Uyên, bây giờ Thẩm Thừa Phong lập tức giương cung bạt kiếm mang theo Lăng gia và Sở gia đến đây, làm sao bây giờ?” Đại trưởng lão bất mãn tức giận nói.

“Đại trưởng lão, ông thật sự sợ bọn họ sao?”

Tần Trần nói xong, ánh mắt nhìn Đại trưởng lão, khóe miệng hơi nhếch lên.

Bị Tần Trần nhìn chằm chằm, Đại trưởng lão sợ hãi trong lòng, tức giận nói: “Ta…Ta không sợ!”

“Sao lại không được!”

Lời vừa dứt, Tần Trần đã không nói hai lời, trực tiếp nhấc chân rời khỏi đại sảnh.

Lúc này, sao Tần Thương Sinh có thể để con trai mình đối mặt với nguy hiểm một mình chứ, lập tức hạ lệnh: “Tần Viễn Sơn, đệ lập tức dẫn theo hộ vệ tinh anh của Tần gia, bày thế trận sẵn sàng đón địch, ngược lại ta rất muốn xem, Tam đại gia tộc muốn làm cái gì!”

“Vâng!”

Lập tức, Tần Thương Sinh cất bước, đi tới cửa, lại đột nhiên ngừng lại.

“Bất luận như thế nào, Tần Trần là con cháu Tần gia, cũng là con trai của Tần Thương Sinh, ta sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm hại đến nó, bất kỳ kẻ nào!”

Nói lời này xong, Tần Thương Sinh vung tay áo dài, lập tức rời đi.

Tần Trần bị cướp đoạt Tinh Môn, là ông đã không làm tròn bổn phận của người làm cha, bây giờ, cho dù có chết, cũng phải bảo vệ Tần Trần thật tốt!

Lúc này, ba người Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

“Đại ca, làm sao bây giờ?”

“Hừ, đi ra xem!” Đại trưởng lão nói: “Nếu như Tần Thương Sinh thật sự bất chấp khai chiến với Tam đại gia tộc, chúng ta đây chỉ cần buộc tội hắn, thời khắc tất yếu, thậm chí có thể liên thủ với Tam đại gia tộc, trục xuất hắn, cùng lắm thì bồi thường tổn thất cho Tam đại gia tộc, đến lúc đó, Tần gia…Đã là của chúng ta rồi!”

Lời này vừa nói ra, Nhị trưởng lão và Ngũ trưởng lão đều gật đầu.

“Lại nói, Tần Thương Sinh chỉ là cảnh giới thứ tám Kinh Môn, ta không phải đối thủ, nhưng không có nghĩa là Lăng Thế Thành đánh không lại, một khi đã đánh, Tần Thương Sinh bị Lăng Thế Thành giết, Tần gia này, cũng là của chúng ta…”

“Hay!”

Bây giờ, ba vị trưởng lão lập tức đứng dậy, đuổi theo.

Lúc này, toàn bộ thành Lăng Vân đều đã loạn cả lên.

Chuyện của Thiếu tộc trưởng Tần Trần, hôm nay vừa truyền ra, đã khiến người khác ồ lên.

Bây giờ, ba nhà Lăng gia, Sở gia và Thẩm gia, cùng lúc tụ tập ở ngoài cửa Tần phủ, sắp xảy ra chuyện lớn rồi!

Mọi người đều vây quanh, xem diễn biến tình hình

Chỉ hơi kinh suất một chút, cục diện thành Lăng Vân, sẽ có khả năng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất đó!

Lúc này, Thẩm Thừa Phong một thân trường bào đen, nhưng tóc dài trên đầu, lại trắng như tuyết.

Chớp mắt một cái liền bạc đầu!

Nghe nói con trai duy nhất Thẩm Uyên bị giết, Thẩm Thừa Phong có thể nói là vô cùng tức giận, mái tóc đen trở nên bạc trắng, lập tức tìm kiếm sự trợ giúp của Sở gia và Lăng gia, đến phủ Tần gia đòi giải thích.

Vốn là từ hôn, sao kết cục trở về lại là xác con ông ta?

Kẽo kẹt một tiếng, cửa lớn mở ra.

Một bóng người bước ra.

Võ phục đen như mực, tóc dài buộc sau gáy, khuôn mặt anh tuấn, vẫn còn vài nét trẻ con, nhưng đôi mắt, lại sâu thẳm như đại dương.

Chính là Tần Trần!

Nhìn thấy Tần Trần, Thẩm Thừa Phong hận không thể lập tức giết hắn, nhưng lại bị Sở Sơn Hà và Lăng Thế Thành giữ chặt.

“Tần Trần, ngươi còn dám ra đây!” Thẩm Thừa Phong rống lên như sư tử.

“Vì sao ta không dám xuất hiện chứ? Ba vị Tộc trưởng đến Tần gia ta long trọng như vậy, có chuyện gì cần chỉ giáo sao?” Tần Trần mỉm cười, hai tay chắp sau lưng tự nhiên trả lời.

Nhìn thấy bộ dạng lửa giận thiêu đốt của Thẩm Thừa Phong, Tần Trần lại nói: “Tộc trưởng Thẩm, sao thế? Không hài lòng với quan tài đưa cho Thẩm Uyên sao? Là gỗ Linh Hương tốt nhất, lại còn có thể đảm bảo xác không hôi…”

“Tần Trần!”

Nghe được lời này, Thẩm Thừa Phong cũng không thể kiềm được cơn giận của mình.

“Ngươi giết Uyên Nhi của ta, hôm nay, ta phải lấy mạng ngươi!”

“Tộc trưởng Thẩm thật lớn lối, lấy tính mạng con ta sao, ngươi thử xem!” Lúc này, Tần Thương Sinh bước ra ngoài, nhìn hơn trăm cao thủ của Tam đại gia tộc tụ tập, cau mày lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN