Thần Lộ - Tuẫn Táng dược tề
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Thần Lộ


Tuẫn Táng dược tề



Hắc Ám sâm lâm

Cao Hùng càng đi càng bực bội, tên nghiệt chủng kia không hổ là sát thủ thiên tài trẻ tuổi của Hắc Dạ các. Luẩn quẩn vài vòng, hắn lại mất dấu đối phương. Cái cảm giác bị xoay vòng vòng này cực kì khó chịu làm hắn dần dần mất đi tính kiên nhẫn của một sát thủ và hướng hắn đến với vòng tay tử thần. Thêm nửa giờ, mặt Cao Hùng ngày càng đen, hắn thấy mặt mũi của mình mất sạch rồi, truy sát một tên tiểu bối còn bị đối phương đùa bỡn trong lòng bàn tay. Hắn có thể tưởng tượng ra lúc Vương Huy đến sẽ chế nhạo hắn thế nào, lú trở về Hắc Dạ các đám lang sói đang nhìn chằm chằm cái ghế Nhị trưởng lão sẽ dèm pha ra sao. Rồi lúc trước mặt Các chủ hắn sẽ giải thích thế nào. Đến lúc này hắn chợt nhận ra rằng đã đi quá sâu rồi. Nếu hắn tính không sai thì đã đi vào lãnh điạ của yêu thú cấp 4. Tiếng gầm gừ bắt đầu xuất hiện, những con mắt đói khát hiện ra. Dẫn đầu còn là Đại Địa Bạo Hùng, con yêu thú cấp 4 trung kì dẫn đầu. Con yêu thú này có thể nói là khó chơi bậc nhất trong đám cấp 4. Không chỉ da dày thịt béo mà còn có lực lượng khủng bố. Nhược điểm duy nhất là phản ứng khá chậm chạp. Nhưng hiện tại bọn hắn đã bị bao vây, thì sức mạnh của Đại Địa Bạo Hùng sẽ thể hiện không chút nào bỏ sót. Nếu chỉ có một mình, hắn tự tin bỏ trốn, nhưng nếu hắn bỏ trốn thì đám sát thủ đi theo hắn không một kẻ sống sót trước sự cuồng bạo của Đại Địa Bạo Hùng. Hắn thật đau đầu a… Biết trước thì đợi Vương Huy đến rồi để hắn đau đầu đi. Mẹ kiếp…

Vũ Dạ đang ở không xa quan sát đám người Cao Hùng. Cao Hùng loại người này thật không thích hợp làm sát thủ. Ấy vậy mà hắn lại là một sát thủ xuất sắc, còn leo lên vị trí Nhị trưởng lão Hắc Dạ các. Không thể không nói Cao Hùng quả thật là giới sát thủ kì hoa. Đám sát thủ đã theo những dấu vết mà hắn cố ý để lại rồi tiến tới cái bẫy hắn giăng sẵn, thu hoạch tính mạng bọn hắn. Mỗi một sát thủ có những át chủ bài khác nhau, mà hắn có một thứ mà ngay cả Lăng Sơn cũng không biết.

Độc dược

Thứ mà hắn âm thầm tìm hiểu bấy lâu nay. Trong một lần làm nhiệm vụ, hắn phát hiện một cuốn Độc Kinh trên người của một mục tiêu. Trong đó lí giải cực kì uyên thâm về các loại độc, vượt xa những thứ độc tầm thường mà Hắc Dạ các dạy đỗ các sát thủ. Vì vậy, hắn tiến vào Hắc Ám sâm lâm chính là vì tìm kiếm độc thảo chế độc dược, mua tính mạng của đám sát thủ này. Mặc dù, bây giờ chưa thể giết Lăng Sơn, nhưng tiêu diệt đám sát thủ này để hắn đau lòng một hồi. Trên tay Vũ Dạ lúc này là một lọ thủy tinh, chất lỏng màu đen bên trong đang nhuyễn động trông cực kì kinh dị.

Tuẫn Táng dược tề

Một loại dược tề cực kì khủng khiếp, được cho vào loại cấm kị. Một khi trúng phải sẽ toàn thân bất lực, linh lực bị phong ấn. Nếu không có thuốc giải thì chỉ có chờ chết, mà còn là cách chết ngu ngốc và đau khổ nhất mà tu sĩ phải chịu đựng…chết đói. Ngươi cho rằng điều đó hài hước sao? Tu sĩ đến Trúc Cơ chẳng phải sẽ tích cốc sao? Haha, linh lực bị phong ấn, cơ bắp vô lực, ngươi nghĩ không muốn chết mà được sao?

Thứ này một khi xuất hiện sẽ là cả đại lục công địch. Bọn tự xưng là danh môn chính phái sẽ đến để trảm yêu trừ ma, dương cao chính nghĩa. Chủ nhân của Độc Kinh, kẻ sáng tạo ra loại dược tề khủng bố này đã chết như vậy. Độc Kinh thất lạc rồi sau bao nhiêu năm lại rơi vào tay mục tiêu nhiệm vụ. Sau đó hắn lại từ trên thi thể của mục tiêu ám sát lấy được. Nhưng hiện tại hắn đâu cần quan tâm những thứ này, quản hắn hắc miêu, bạch miêu, bắt được lão thử đều là hảo miêu. Đương nhiên với thực lực Hậu Thiên đỉnh phong thì còn lâu hắn mới chế ra được thứ dược tề kinh khủng đó. Cho nên chỉ có thể lui một bước, chế ra Tuẫn Táng dược tề yếu hoá bản. Mặc dù là yếu hoá bản nhưng vẫn cực kì khủng bố. Cho dù là Hậu Thiên đỉnh phong cũng không thể thoát khỏi, Tiên Thiên cũng bị hạn chế thật lớn. Dùng trong trường hợp này không nghi ngờ là hợp lí nhất. Lẽ ra nên đợi Vương Huy nhưng càng lâu, biến số càng lớn. Tiên Thiên dù sao cũng là Tiên Thiên, có bị trúng độc thì vẫn là Tiên Thiên. Một tên hắn có nắm chắc ám sát, nhưng hai tên thì không có bất kì cơ hội. Không cẩn thận còn ném mạng, không đáng chút nào.

Mở lọ dược tề, chất lỏng bên trong lập tức bay hơi, lan tràn ra hơn ba mươi dặm xung quanh. Đám sát thủ và yêu thú vẫn cứ phấn đấu quên mình mà chiến đấu, không biết tử thần đang vẫy tay về phía bọn hắn.

– Nhị trưởng lão, rút lui đi, cứ thế này chúng ta sẽ đoàn diệt

– Đúng vậy, Nhị trưởng lão, lưu lại núi xanh lo gì không có củi đốt. Rút lui a

– Nhị trưởng lão, con chờ đợi gì nữa, nhanh hạ lệnh a

– Hạ lệnh đi Nhị trưởng lão

Cao Hùng sắc mặt đen thật rồi. Hắn thật phải quyết, nếu để đoàn diệt, chức Nhị trưởng lão này không cần làm nữa. Nhưng đám yêu thú này như cao da chó vậy, dính vào tựu khó thoát được. Phải liều thôi, mắt Cao Hùng lóe lên tia hàn mang, cổ động Tiên Thiên khí trong cơ thể

– Chuẩn bị rút lui… ĐẠI ĐỊA CHẤN ĐỘNG

Lấy Cao Hùng làm trung tâm, một làn sóng xung kích mạnh mẽ đẩy lùi toàn bộ đám yêu thú và sát thủ, tạo ra một vùng trống không.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN