Thần Lộ - Tuẫn Táng dược tề (tiếp)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Thần Lộ


Tuẫn Táng dược tề (tiếp)



– Rút lui, chạy thẳng hướng ngoại vi, ta không tin đám súc sinh này dám đuổi ra ngoài Hắc Ám sâm lâm.

Không kịp nhìn kết quả, phát đại chiêu xong, Cao Hùng lập tức hét lớn, cũng chạy thẳng hướng ngoại vi. Nhưng vừa chạy được mấy bước Cao Hùng lập tức cảm thấy không ổn. Cơ bắp toàn thân nhũn ra, Tiên Thiên Khí vận chuyển chậm chạp, cả người như cõng lên một cái đại sơn vậy.

– Chuyện gì vậy, khí lực như bị rút hết vậy.

– Chết rồi, linh nguyên cũng không thể điều khiển.

– Tại sao lại như vậy.

– C…h

– @#%&

Đám sát thủ cũng bắt đầu kêu la, nhưng ngay lập tức miệng của bọn hắn cũng bắt đầu nhũn ra, không thể phát ra âm thanh nữa. Trong đầu đám người đồng loạt hiện lên một ý nghĩ : trúng độc. Nhưng độc dược gì khủng bố như vậy, một điểm bọn hắn cũng không phát giác liền trúng độc. Duy chỉ có Cao Hùng nghĩ đến một thứ, chỉ có nó mới có hiệu quả này. Hắn khẽ rít qua kẽ răng

– Tuẫn Táng dược tề

Grào, ầm ầm

Thể hình khổng lồ của đám yêu thú lập tức thể hiện ra nhược điểm. Bọn chúng chỉ kịp gào thét một tiếng rồi lập tức đổ ào ào xuống đất. Mặt đất bốc lên bụi mù làm che khuất tầm mắt. Không ai phát hiện một thân ảnh đang thuắt ẩn thuắt hiện thu gặt những tính mạng đáng thương.

Cao Hùng bỗng thấy sau lưng lạnh toát, lập tức dùng Tiên Thiên Khí ít ỏi còn lại tạo nên một vòng hộ thể, rồi nhanh chóng kích hoạt bí thuật.

– Thổ độn

Một thanh chủy thủ không sai lệch dừng lại nơi Cao Hùng vừa biến mất. Trên mũi còn mang theo 1 giọt máu. Tấn công xong, thanh chủy thủ lại yên lặng rút lui vào bóng tối.

Cách 2 trượng, thân hình Cao Hùng hiện ra, sắc mặt xám trắng, vòng bảo hộ đã vỡ vụn, sau lưng còn một vết thương nhỏ đang chảy máu đen.

– Nghiệt chủng… Khụ khụ

Cao Hùng phẫn nộ gào thét, hai mắt như phun lửa. Lúc này bụi mù xung quanh đã lắng xuống, từng các xác hiện ra. Cao Hùng nhìn thấy cảnh này càng tức giận, nhưng phần nhiều là hối hận. Vì hắn tham công, không nghe Vương Huy mà thất bại như vậy. Bị nghiệt chủng này tính toán, đám thuộc hạ đi theo cũng chết sạch. Bản thân hắn hạ tràng cũng có lẽ không khác bao nhiêu. Vết thương sau lưng tuy nhỏ nhưng lại là thứ chí mạng nhất. Hắn cảm giác được thứ độc dược đang theo vết thương mà thấm vào, làm thần trí của hắn mơ hồ

Tầm mắt hắn mờ đi, hắn thật muốn ngủ, ngủ thật ngon. Nhưng từng thân ảnh đang hiện ra trong tâm trí hắn. Từng người, từng người hướng về phía hắn đòi mạng.

Thân hình Vũ Dạ hiện ra trước người Cao Hùng yên lặng nhìn.

– Hãy xám hối những gì ngươi gây ra đi.

Nói đoạn hắn quay người hướng đám yêu thú. Hắn không cần quan tâm Cao Hùng nữa, trúng Tuẫn Táng dược tề và Thiên Huyễn độc thì đã cơ bản bị phế. Muốn sống quá 3 ngày là không thể. Mà trong 3 ngày ấy sẽ gặp đủ loại mê huyễn tra tấn tinh thần. Muốn sống không được, muốn chết không xong. Ba ngày sau độc phát thân vong.

Điều Vũ Dạ quan tâm bây giờ là đám yêu thú, chỗ này có đến hơn hai mươi con cấp ba thêm cả Đại Địa Bạo Hùng là cấp bốn trung kì. Thật sự đây là một bút tài phú lớn. Đại Địa Bạo Hùng giương mắt mà nhìn Vũ Dạ đến gần. Thể hình khổng lồ làm cho tác dụng của Tuẫn Táng dược tề càng phát huy triệt để. Sức nặng của nó bây giờ trở thành gánh nặng cực lớn với cơ thể, nội tạng nó bị đè ép tổn thương nghiêm trọng, yêu lực cũng không thể vận chuyển. Nó cố gắng há miệng muốn gào thét nhưng lại không phát ra âm thanh nào.

Thanh chủy thủ lại yên lặng hiện ra trong tay Vũ Dạ.

Phập

Đầu của Đại Địa Bạo Hùng không chút nào phòng thủ lập tức bị phanh mở. Một viên tinh hạch loé lên ánh sáng màu vàng đất được Vũ Dạ cầm lấy.

Yêu hạch

Yêu thú khi đạt đến cấp 3 , cơ thể sẽ hình thành một tinh hạch chứa đựng yêu lực bản thân. Cũng giống như nhân loại đến Kim Đan sẽ kết đan. Một khi kết tinh yêu hạch, yêu lực của yêu thú sẽ có thuộc tính, chiến lực lập tức tăng mạnh. Yêu hạch qúy giá hơn nữa vì nó còn là tài liệu để luyện dược, luyện đan, luyện khí, luyện phù…

Vũ Dạ nhanh chóng đào hết yêu hạch của đám yêu thú thu nhập túi Càn Khôn. Mặc dù đám yêu thú này toàn thân cũng đều là bảo, nhưng túi Càn Khôn mà hắn có diện tích nhỏ, chứa không nổi, đành bỏ lại.

Bỗng nhiên Vũ Dạ cảm thấy bên trái loé lên sát khí. Chủy thủ trong tay lập tức ném ra, lập tức mặc kệ mà thi triển Mộc độn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN