Thần Mộ Chi Huyết Đế
Chương 76: Vân gia.
– Ngươi là người phương nào?
Ba hắc y nhân nhìn thấy bạch y thanh niên xuất hiện trước mặt mình thì trong mắt hiện lên vẻ đề phòng đồng thời dừng lại hỏi.
– Bổn tọa cho các ngươi ba giây lập tức cút khỏi đây nếu không đừng trách ta ra tay không lưu tình!!
Bạch y thanh niên nhìn ba hắc y nhân nhàn nhạt nói một câu.
– Muốn chúng ta cút đi? Tiểu tử ngươi đúng là muốn chết! Các huynh đệ giết cho ta!!
Hắc y nhân dẫn đầu nghe thấy lời của bạch y thanh niên thì tức giận quát lên một tiếng sau đó cả ba người đồng loạt chuyển hướng đánh thẳng về phía hắn. Ngày hôm nay Nam Sơn Tam Ác bọn họ khó khăn lắm mới có thể dẫn dụ Vân Phiêu Phiêu tới nơi này không ai có thể ngăn cản được kế hoạch của bọn họ cho dù là thanh niên thần bí trước mắt cũng không được!!
– Ha ha ha…
Bạch y thanh niên thấy vậy ngẩng đầu cười dài một tiếng cùng lúc này thân hình của hắn lại đột nhiên biến mất. Một giây sau lại quỷ dị hiện ra trước người một hắc y nhân hai tay vung lên đồng thời phát ra hơn trăm đạo đánh tới. Tên hắc y nhân còn chưa kịp kêu lên một tiếng đã bị đánh thành huyết vũ rơi xuống mặt đất.
– Vù!
Tiếp đó bạch y thanh niên lại lập lại động tác một lần nữa quỷ dị xuất hiện trước mặt một tên hắc y nhân khác lần nữa vung quyền lên tên này trong chớp mắt cũng bị phanh thây thành trăm mảnh.
– Tê! Vị tiền bối này chỉ dựa vào hai tay không cần bất cứ thần thông gì mà đã có thể thuấn sát hai tên Thần Vương cấp cao thủ thật đúng là quá lợi hại! Không biết thật ra là đã tu luyện loại công pháp gì nữa??
Vân Phiêu Phiêu đứng ở phía sau nhìn thấy hung uy của người thanh niên thì không nhịn được hít một hơi khí lạnh âm thầm nghĩ.
– Grao!
Hắc y nhân dẫn đầu nhìn thấy bạch y thanh niên trong chớp mắt đã giết đi hai huynh đệ thực lực không kém gì mình thì cho dù có hung hãn đến mấy cũng không nhịn được kinh hãi kêu to một tiếng vô số tia máu từ bên trong cơ thể hắn bắn ra bốn phương tám hướng tạo thành một lớp huyết vụ bao bọc cơ thể hắn.
– Ầm!
Tiếp theo đó chỉ nghe một tiếng nổ lớn từ bên trong lớp huyết vụ vang lên trong chớp mắt nó đã thuấn di ra ngoài phạm vi trăm dặm sau đó biến mất ở cuối chân trời.
– Huyết Ảnh Độn!
Người thanh niên thấy vậy thầm nói một tiếng nhưng cũng không có ý đuổi theo khoanh tay đứng nguyên tại chỗ.
– Tiểu nữ Vân Phiêu Phiêu gặp qua tiền bối! Không biết ngài là??
Lúc này Vân Phiêu Phiêu mới lấy hết can đảm bước lên phía trước một bước nhìn bạch y thanh niên hỏi.
– Ta tên là Đông Phương Trường Minh.
Bạch y nam tử nghe vậy nhàn nhạt nói.
– Thì ra là Đông Phương tiền bối. Nếu không chê xin mời tiền bối hạ cố đến nơi ở của tiểu nữ. Vân Phiêu Phiêu nhất định sẽ cảm tạ đại ân cứu mạng của ba vị!!
Vân Phiêu Phiêu chắp tay nói.
– Được!
Sở dĩ Đông Phương Trường Minh chịu ra tay giúp Vân Phiêu Phiêu chính là vì thân phận của nàng lúc này nghe như vậy sao có thể từ chối sảng khoái gật đầu một cái sau đó cùng với Vân Phiêu Phiêu hóa thành hai đạo hào quang bay lên trời đi cùng với hắn đương nhiên không thể thiếu hai người Y Tư Kỳ và Vi Vi An!!
….
Nửa ngày sau bốn người bay đến bên ngoài một tòa sơn mạch rộng lớn cách Thánh Linh Sơn khoảng hơn vạn dặm bên trên là vô số cung đình lầu các đây chính là trụ sở tạm thời của Vân Gia.
– Đại tiểu thư người về rồi!!
Vừa nhìn thấy Vân Phiêu Phiêu xuất hiện từ bên trong quần thể cung điện lập tức có một bóng người mặc trang phục tì nữ bay ra vui mừng nói.
– Ừm! A Tuyết mẫu thân của ta đâu rồi!!
Vân Phiêu Phiêu gật nhẹ đầu một cái sau đó nhẹ giọng hỏi.
– Bẩm tiểu thư hiện nay Gia Chủ đang cùng với các vị Trưởng lão họp bàn bên trong đại điện ạ!!
Tỳ nữ A Tuyết cung kính nói.
– Được rồi! Khi nào mẫu thân xong việc ngươi mời người đến đến nơi ở của ta một chuyến ta có một số chuyện muốn nói với người!!
Vân Phiêu Phiêu trầm giọng nói một tiếng sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của những người khác nàng ta mang theo ba người Đông Phương Trường Minh đi tới nơi ở của mình.
– Két!
Một lát sau khi bốn người đang ngồi thưởng trà bên trong căn phòng của Vân Phiêu Phiêu đột nhiên có một người đẩy cửa bước vào.
Người đang đi tới là một nữ nhân tóc tím khoảng trên dưới ba mươi tuổi dung mạo phi thường đoan chính đồng thời có tới tám phần giống với Vân Phiêu Phiêu nàng ta chính là Gia Chủ của Vân Gia – Vân Phi Huyên!!
– Phiêu Phiêu trong thời gian này con đã đi đâu. Ba người này là ai??
Vân Phi Huyên liếc mắt quan sát bốn người một chút rồi trầm giọng hỏi Vân Phiêu Phiêu.
– Bẩm mẫu thân bốn ngày trước con bị bọn Nam Sơn Tam Ác lừa ra ngoài thiếu chút nữa là mất mạng may mắn gặp được vị tiền bối này mới có thể trở về đây được!!
Vân Phiêu Phiêu nhanh chóng đem mọi chuyện kể lại cho Vân Phi Huyền nghe.
– Thì ra là đạo hữu đã ra tay cứu tiểu nữ, không biết ngươi xưng hô thế nào?
Sau khi nghe xong Vân Phi Huyền khẽ gật đầu một cái sau đó nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
– Tại hạ Đông Phương Trường Minh hai người bên cạnh chính là bằng hữu của ta Y Tư Kỳ và Vi Vi An!!
Đông Phương Trường Minh đứng lên trầm giọng nói.
– Đông Phương Trường Minh, Y Tư Kỳ, Vi Vi An? Ba vị xin cho thiếp thân mạo muội hỏi một câu mười năm trước có phải ba vị đã ở Thiên La Thành tiêu diệt một con Yêu Hầu không?
Vân Phi Huyên nhìn ba người hỏi.
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy trong lòng không khỏi ngạc nhiên bởi vì chuyện mười năm trước chỉ có bảy tám người trong cuộc biết chuyện sao Vân Phi Huyên lại biết được chứ?
– Đúng vậy! Không ngờ Vân đạo hữu lại biết chuyện này!!
Tuy trong lòng nghi hoặc nhưng bề ngoài ba người Đông Phương Trường Minh vẫn giữ vẻ bình thản như thường thản nhiên gật đầu nói.
– Không dấu gì ba vị thiếp thân và Phượng Khinh Huyền trong Long Phượng Đạo Lữ là hảo tỷ muội chuyện của các vị cũng là nàng kể lại cho ta nghe. Không ngờ hôm nay lại có duyên gặp được ba vị ở đây!!
Vân Phiêu Phiêu nhìn ba người cười nói.
– Thì ra là vậy! Hiện tại tại hạ có một chuyện mạo muội muốn nhờ không biết Vân Gia Chủ có thể đáp ứng ta một tay không?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy trong lòng thoáng buông lỏng một chút rồi lại nhìn Vân Phi Huyên nói.
– Đông Phương huynh không cần khách khí như vậy mạng của tiểu nữ là do các vị cứu nếu có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng!!
Vân Phi Huyên phi thường sảng khoái đáp.
– Như vậy Đông Phương ta cũng không nhiều lời nữa tại hạ muốn cầu xin một bình Ngũ Sắc Linh Nhũ không biết Vân đạo hữu có thể cho ta hay không?
Đông Phương Trường Minh lập tức nói.
– Cái gì? Ngươi muốn Ngũ Sắc Linh Nhũ??
Nghe được yêu cầu của hắn không chỉ Vân Phi Huyên mà ngay cả Vân Phiêu Phiêu ngồi ở bên cạnh cũng kinh hãi thốt lên một tiếng.
– Tại hạ biết được yêu cầu này có chút quá đáng nhưng Ngũ Sắc Linh Nhũ này đối với ta thật sự là vô cùng quan trọng. Xin Vân đạo hữu giúp cho!!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy lập tức đứng lên vòng tay nói.
– Ôi! Không phải là thiếp thân không muốn giúp đạo hữu mà là Ngũ Sắc Linh Nhũ là báu vật của Khổng Tước Thế Gia chúng ta do năm mạch Khổng Tước là Vân Gia chúng ta, Linh Gia, Diệp Gia, Lý Gia và Huyễn Gia cùng nhau canh giữ cho dù thiếp thân cũng không thể lấy được ra ngoài! Trừ khi…
Sau một lúc lâu im lặng chỉ nghe Vân Phi Huyên lên tiếng nói.
– Trừ khi? Trừ khi cái gì? Không phải là Vân đạo hữu muốn ba người chúng ta gia nhập Khổng Tước Thế Gia các người chứ??
Đông Phương Trường Minh hồ nghi nói.
– Đông Phương đạo hữu quả nhiên là người thông minh! Thiếp thân đúng là có ý muốn mời ba vị gia nhập Vân Gia chúng ta. Bất quá các vị có thể yên tâm thời gian sẽ không quá lâu các vị chỉ cần ở lại Vân Gia chúng ta mười năm đợi sau khi qua Tổ Linh Đại Điển là các vị có thể tự do rời đi!!
Vân Phi Huyền nhìn ba người Đông Phương Trường Minh gật đầu nói.
– Tổ Linh Đại Điển? Đó là gì??
Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày một chút rồi trầm giọng hỏi Vân Phi Huyền
– Tổ Linh Đại Điển là sự kiện quan trọng nhất của Khổng Tước Thế Gia chúng ta được cử hành trăm năm một lần đến lúc đó Ngũ Mạch chúng ta sẽ tụ hợp lại đánh thức Tổ Linh sau đó trước mặt Tổ Linh chúng ta sẽ phái ra các Trưởng lão của mình quyết đấu với nhau sắp xếp ra thứ hạng cao thấp. Thứ hạng càng cao thì không chỉ được nhiều tài nguyên tu luyện hơn mà còn có quyền sử dụng Ngũ Sắc Linh Nhũ nữa. Chỉ cần mười năm sau các vị có thể vì Vân Gia chúng ta tranh thủ được nhiều lợi ích hơn thì thiếp thân nguyện ý lấy ra một bình lớn Ngũ Sắc Linh Nhũ ra tặng cho các vị!!
Vân Phi Huyền nhanh chóng giải thích cho ba người Đông Phương Trường Minh những chuyện liên quan đến Tổ Linh Đại Điển.
Sau khi nghe xong những gì Vân Phi Huyền nói ba người Đông Phương Trường Minh cũng không vội vàng trả lời mà âm thầm truyền âm thương lượng với nhau.
– Được rồi! Nếu Vân đạo hữu đã nói như vậy thì ba người bọn ta cũng không có lý do gì từ chối nữa!!
Một lát sau chỉ thấy Đông Phương Trường Minh bước lên phía trước một bước nhìn Vân Phi Huyền nói.
– Như vậy rất tốt! Phi Huyền xin thay mặt Vân Gia đa tạ các vị!!
Vân Phi Huyền nghe vậy tỏ vẻ vui mừng kêu lên một tiếng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!