Thần Mộ Chi Huyết Đế
Chương 77: Huyễn vô tình.
– Như vậy rất tốt! Phi Huyên xin thay mặt Vân Gia cảm tạ ba vị đạo hữu!!
Vân Phi Huyên nghe thấy tiếng nói của Đông Phương Trường Minh thì vui mừng kêu lên một tiếng tiếp theo hai bên lại thương lượng thêm một số chuyện nữa rồi ba người Đông Phương Trường Minh đi đến nơi ở mà Vân Gia sắp xếp cho bọn họ nghỉ ngơi.
Trong chớp mắt thời gian đã trôi qua ba tháng.
Một ngày này ba người Đông Phương Trường Minh lại cùng với đoàn người của Vân Gia khởi hành đi đến Thánh Linh Sơn tham gia Vạn Bảo Đại Hội.
Tuy nơi ở tạm thời của Vân Gia và Thánh Linh Sơn cách nhau hơn vạn dặm nhưng với tốc độ của đỉnh cấp phi xa mà đoàn người sử dụng không bao lâu sau bọn họ đã đến nơi.
– Ầm!
Lúc này chỉ thấy Vân Phi Huyên vung tay lên bắn ra một đạo hào quang vào bên trong Thánh Linh Sơn tiếp theo đó nàng ta lại thản nhiên chắp tay đứng ở trong xe ánh mắt nhìn về phía tầng cấm chế màu xanh bao phủ Thánh Linh Sơn giống như đang chờ đợi cái gì đó vậy!
– Vút!
Một lát sau chỉ thấy tầng cấm chế hơi vặn vẹo một cái tiếp theo đó chỉ thấy một nam tử từ bên trong bay ra.
– Ngươi chính là thủ vệ ở đây sao? Rất tốt! Mau dẫn ta đi tới Nghênh Tiên Các!!
Vân Phiêu Phiêu không đợi người thanh niên đó mở lời thì đã trầm giọng kêu lên.
– Vâng! Xin mời tiền bối đi theo tại hạ!!
Người thanh niên nghe như vậy tuy cả kinh nhưng không dám chậm trễ chút nào vội vàng ôm quyền nhìn Vân Phiêu Phiêu cung kính nói.
– Ừm!
Vân Phiêu Phiêu nhẹ nhàng gật đầu một cái rồi mang theo đoàn người đi theo phía sau bay theo người thanh niên đi vào bên trong cấm chế.
– Ba vị tiền bối hiện tại cả tòa Thánh Linh Sơn này được chia làm ba khu vực chia ra do Chính, Ma lưỡng đạo mỗi người chấp chưởng một phía. Khu vực còn lại là dành cho các Thế Gia như Vân Gia chúng ta và một số tán tu cường giả ở mỗi khu vực đều có xây dựng một tòa Nghênh Tiên Cung bên trong vô cùng rộng rãi chỉ cần tu vi đạt đến cảnh giới Thần Hoàng thì có thể đem theo môn nhân đệ tử độc chiếm một tầng. Đương nhiên chỉ dựa vào Nghênh Tiên Cung không thể nào dung nạp được hết số người đến tham dự được cho nên trước khi Đại hội diễn ra những người tổ chức đã cho kiến tạo rất nhiều lầu các ở khắp nơi để có thể dung nhập cùng lúc nhiều người. Nhưng theo vãn bối ước đoán dù Nghênh Tiên Cung có rộng lớn đến đâu cũng không thể dung nạp hết lượng người tham gia đại hội lần này dù sao vãn bối cũng nghe nói lần đại hội này có chút bất đồng với những đại hội lần trước!!
Trên đường đi Vân Phiêu Phiêu chủ động giải thích một số chuyện ở Vạn Bảo Đại Hội cho ba người Đông Phương Trường Minh nghe.
– Ừm!
Ba người Đông Phương Trường Minh nghe vậy nhẹ gật đầu một cái sau đó đảo mắt quan sát quan cảnh xung quanh. Chỉ thấy khắp nơi trên Thánh Linh Sơn là những dãy lầu các vô cùng tráng lệ xa hoa mà đứng trên tất cả những kiến trúc đó lại là một tòa tháp bằng bạch ngọc cao hơn trăm tầng được thiết kế vô cùng tinh xảo đó chính là Nghênh Tiên Cung mà Vân Phiêu Phiêu đã giới thiệu.
– Vân tiền bối vãn bối còn có trách nhiệm tuần tra không thể dẫn các vị vào bên trong được. Các vị cứ đợi ở đây một chút sẽ có Tổng quản đại nhân ở Nghênh Tiên Cung ra tiếp đón các vị. Vãn bối xin được phép cáo từ!!
Người thanh niên dẫn đoàn người đáp xuống trước cửa của Nghênh Tiên Cung sau đó nhìn vào Vân Phi Huyên cung kính nói.
– Được rồi! Bình đan dược này thưởng cho ngươi!!
Vân Phi Huyên nghe vậy gật đầu một cái sau đó vung tay lên lấy ra một bình đan dược đưa cho hắn.
– Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân!!
Người thanh niên thấy vậy vui mừng như điên kêu lên tuy bình đan dược này đối với những cường giả như bọn Đông Phương Trường Minh chẳng đáng là gì nhưng đối với hắn thì lại là cả một gia tài.
Vân Phi Huyên không nói thêm tiếng nào nữa mà phất phất tay ra hiệu cho người thanh niên rời đi.
Người thanh niên cũng rất thức thời không nói thêm tiếng nào nữa mà mau chóng rời đi.
Cơ hồ này bên trong Nghênh Tiên Cung cũng có một lão giả râu tóc bạc phơ cũng bước ra tu vi của hắn không ngờ lại là Thần Hoàng cấp sơ kỳ.
– Bái kiến Vân phu nhân xin thứ lỗi cho ta vì không thể nghênh đón từ xa!!
Lão giả đó bước lên phía trước vài bước nhìn vào Vân Phi Huyên chắp tay nói.
– Ai cũng biết là trong mấy ngày này Trương huynh rất bận rộn. Thiếp thân sao dám trách huynh cơ chứ?
Vân Phi Huyên thấy vậy đưa tay ra đỡ lão giả dậy cười nói vừa nhìn qua ai cũng có thể nhận ra quan hệ của cả hai bên rất tốt.
– Xin hỏi Trương huynh khu vực của Vân Gia chúng ta đã chuẩn bị xong hay chưa??
Hơi dừng một chút nàng ta lại tiếp tục.
– Việc này xin Vân phu nhân yên tâm. Chỗ của Vân Gia các người ta sớm đã chuẩn bị xong rồi. Bây giờ các vị chỉ cần dọn vào là có thể ở!!
Lão giả họ Trương liền nói.
– Như vậy rất tốt! Ta xin đa tạ Trương huynh. À phải rồi! Đông Phương đạo hữu ba người các ngươi muốn ở cùng một nơi với chúng ta hay là tự mình chọn lấy một tầng!!
Vân Phi Huyên nghe vậy mỉm cười nói sau đó đột nhiên quay đầu lại nhìn ba người Đông Phương Trường Minh hỏi.
– Cái này sao? Bọn ta tự do đã quen không bằng làm phiền Trương đạo hữu sắp xếp cho bọn ta một tầng đi!!
Ba người Đông Phương Trường Minh liếc nhau một chút rồi cùng nhìn lão giả họ Trương nói.
– Ha ha ha… Việc này có gì mà phiền chứ? Hiện tại số tầng trống bên trong Nghênh Tiên Cung này còn rất nhiều các vị cứ tùy tiện chọn một tầng là được!!
Lão giả họ Trương nghe vậy cười nói một tiếng sau đó đưa tay ra ném một cái ngọc giản cho ba người Đông Phương Trường Minh.
Đông Phương Trường Minh đem thần thức quét vào ngọc giản thì phát hiện bên trong đó là tin tức cụ thể của các tầng bên trong Nghênh Tiên Cung.
– Trương đạo hữu bọn ta muốn chọn tầng thứ bảy mươi lăm xin làm phiền dẫn đường!!
Sau một lúc thương lượng cuối cùng Đông Phương Trường Minh ngẩng đầu nhìn lão giả họ Trương nói.
– Được! Xin ba vị đi theo ta!!
Lão giả họ Trương nghe vậy gật đầu một cái sau đó quay đầu dẫn theo ba người Đông Phương Trường Minh vào một thiên điện ở bên cạnh.
Bên trong đại điện này được bố trí hơn trăm cái Truyền Tống Trận loại nhỏ mỗi cái đều được đánh một loại số hiệu riêng tương ứng với số tầng của Nghênh Tiên Cung.
Lão giả họ Trương trực tiếp dẫn theo ba người Đông Phương Trường Minh bước vào cái Truyền Tống Trận số bảy mươi lăm mà ở gần đó Vân Phi Huyên cũng dẫn theo đám người Vân Gia bước vào một cái Truyền Tống Trận khác.
– Ầm!
Sau một khắc lão giả họ Trương và ba người Đông Phương Trường Minh đã xuất hiện ở trong một trang viên rộng lớn hai bên có trồng vô số kỳ hoa dị thảo tỏa ra một loại không khí tươi mát làm người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng.
– Đây chính là tầng thứ bảy mươi lăm không biết ba vị có hài lòng không??
Lão giả họ Trương nhìn ba người Đông Phương Trường Minh hỏi.
– Chỗ này là do bọn ta chọn đương nhiên là phải hài lòng rồi!!
Đông Phương Trường Minh bình thản nói.
– Như vậy Trương ta không làm phiền ba vị nữa, có việc gì thì ba vị cứ việc thông qua tấm lệnh bài này liên lạc với ta!!
Lão giả họ Trương nghe vậy cười to một tiếng lấy từ trong người ra một tấm lệnh bài giao cho bọn người Đông Phương Trường Minh sau đó liền quay người rời đi.
Sau khi tiễn lão giả họ Trương rời đi ba người Đông Phương Trường Minh liền tiến vào lầu các trước mắt im lặng nghỉ ngơi.
….
– Ầm!
Ba ngày sau lúc ba người Đông Phương Trường Minh đang ngồi thưởng trà thì đột nhiên lại nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa.
– Có chuyện gì xảy ra vậy?
Y Tư Kỳ kinh ngạc kêu lên một tiếng.
– Cứ ra ngoài xem thì sẽ biết!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói một tiếng sau đó lập tức dẫn theo hai người Y Tư Kỳ và Vi Vi An kêu lên một tiếng.
Một khắc sau khi ba người bước ra bên ngoài thì chỉ thấy một con dị điểu toàn thân phát ra ngũ sắc linh vụ đang bay thẳng về phía Nghênh Tiên Cung trên lưng của dị điểu này không ngờ lại có một tòa cung điện cao hơn trăm trượng vô cùng hùng vĩ, hoa lệ. Càng làm người ta kinh ngạc hơn nữa là bên trong tòa lầu các này lại liên tục phát ra từng đạo khí thế vô cùng cường đại.
– Đông Phương đạo hữu các ngươi cũng ra đây quan sát à??
Đúng lúc ba người Đông Phương Trường Minh đang quan sát chiếc Thú Xa thì bên tai bọn họ lại đột nhiên vang lên một tiếng nói người vừa tới chính là hai mẹ con Vân Phi Huyên và Vân Phiêu Phiêu.
– Vân đạo hữu không biết đây là??
Vừa nhìn thấy hai người xuất hiện Đông Phương Trường Minh lập tức đưa tay chỉ vào chiếc Thú Xa trước mặt tò mò hỏi.
– Dị điểu này tên là Vân Phong là thú cưỡi do Lão tổ của Huyễn Gia – Huyễn Vô Tình trong Ngũ Sắc Thế Gia chúng ta nuôi! Không ngờ lần này hắn cũng đến đây tham gia Vạn Bảo Đại Hội lần này!!
Vân Phi Huyên ngưng trọng liếc nhìn chiếc Thú Xa đang bay tới một chút rồi trầm giọng trả lời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!