Thần Thoại Vĩnh Hằng
Lần Đầu Giết Người
“ Mời khởi tạo nhân vật”
“ Mời chọn hệ phái” Hệ thống trò chơi truyền đến thanh âm.
“ Kiếm sĩ” Hoàng Nhân dùng ý niệm trao đổi.
“ Mời đặt tên nhân vật”
“ NhânVip”
“ Bắt đầu đồng bộ hình dáng giống với hiện thực…Đang tiến hành rút thưởng thể chất…chúc mừng bạn rút được SSS cấp Kiếm Thánh thể chất” Hệ thống trò chơi thông báo.
“ Kiếm Thánh thể chất ư, coi bộ ngon đây, hahaha” Hoàng Nhân mừng rỡ cười phá lên, quả nhiên hệ thống Mộng Ảo không gạt hắn.
Tiếp đó, Hoàng Nhân cảm thấy mơ hồ một trận, trong chớp mắt hắn nhìn thấy hắn xuất hiện ở một tiểu thôn với các căn nhà bằng gỗ và lá, khung cảnh như thời cổ đại, thôn này trông khá rộng, xung quanh đầy người là người một mảnh tấp nập, cả đám đang tập trung chen lấn xô đẩy trước cổng một căn nhà, Hoàng Nhân xem thông tin từ trò chơi thì thấy hắn được khuyên cũng đến căn nhà này, để gặp NPC nhận nhiệm vụ.
“ Chào mừng bạn đến với Thanh Ngưu thôn số 893, kênh số 1” Hệ thống trò chơi thông báo.
“ Hahaha, đúng là trải nghiệm được y như trong hiện thực này” Hít một ngụm không khí, Hoàng Nhân vận động thân thể, cảm giác không khác gì ngoài hiện thực làm hắn cực kỳ hưng phấn.
Lúc này một số người chơi bức bối vì bị chen lấn, cố gắng đẩy mọi người ra ngoài.
“ Tụi bay tránh ra coi, bu gì mà đông thế” Nhiều người bức xúc. Do trò chơi có tích hợp chức năng chuyển ngữ nên người chơi có thể hiểu tất cả lời nói của các người chơi đến từ các nước trên thế giới miễn là câu đó có nghĩa.
“ Vãi thật, tụi nó chen nhau đông thế này, biết đến bao giờ mình mới nhận được nhiệm vụ” Hoàng Nhân trán nhăn lại, hắn có lợi thế là nặng cân khiến người khác khó xô đẩy nhưng tình trạng kẹt cứng như thế này muốn đi ra cũng khó a.
“ Chuyển kênh, sang kênh số 51” Hắn liền thao tác bằng ý niệm.
Rất nhanh, sau mười giây Hoàng Nhân được chuyển sang kênh mới, lúc này người chơi đã vắng hơn, các người chơi thay phiên nhau đến nhận nhiệm vụ từ NPC Thôn trưởng.
“ Chào vị anh hùng tôn quý, ở ngoài thôn chúng tôi có lũ gà hoang tác quái, không biết anh hùng có thể giúp chúng tôi giết năm mươi con, để cảm tạ tôi xin tặng cho anh hùng một thanh kiếm gỗ và một ít điểm kinh nghiệm” Hoàng Nhân nói chuyện với thôn trưởng thì liền nhận được nhiệm vụ.
“ Được thôi, ông cứ để cháu” Chấp thuận lời cầu khẩn của vị thôn trưởng, Hoàng Nhân liền chuẩn bị ra ngoài thành làm nhiệm vụ.
“ Quên mất, mình rút thưởng từ Mộng Ảo hệ thống được Nai vàng ngơ ngác, cưỡi lên đi cho nhanh” Hoàng Nhân gãi đầu, chợt nhớ ra mình có một con thú cưỡi cấp độ một, liền dùng ý niệm hỏi hệ thống Mộng Ảo:
“ Hệ thống, làm sao để sử dụng thú cưỡi Nai vàng ngơ ngác mà ta rút được?”
“ Kí chủ chỉ cần dùng ý niệm trao đổi, hệ thống sẽ giúp kí chủ trang bị” Hệ thống đáp.
“ Tốt lắm, trang bị Nai vàng ngơ ngác” Hoàng Nhân ra lệnh.
Sau đó chỉ thấy một chú Nai khá to xuất hiện kế bên Hoàng Nhân, hắn liền chật vật leo lên trên ngồi, chú Nai nhìn khá thơ ngây, xung quanh các người chơi khác thì một mặt bất ngờ, không biết chú Nai này ở đâu ra mà Hoàng Nhân lại ngồi lên nó.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 23 điểm Mộng Ảo” Hệ thống Mộng Ảo thông báo.
“ Haha, chỉ làm người khác có một chút ngạc nhiên nho nhỏ mà cũng được điểm Mộng Ảo sao, quả là rất dễ dàng mà” Hoàng Nhân trong lòng thầm mừng rỡ.
Hoàng Nhân vỗ nhẹ chú nai, chú nai con liền chậm rãi di chuyển, hắn vỗ càng mạnh thì chú nai chạy càng nhanh hơn, còn việc chuyển hướng thì hắn vặn đầu chú nai theo hướng nào thì chú nai con chạy theo hướng đó, quả thật đây là thú cưỡi hiền dịu và dễ dàng điều khiển nhất đối với tân thủ, trên đường đi ra ngoài cổng thôn Hoàng Nhân thu hút khá nhiều ánh mắt ngạc nhiên của các người chơi khác, hắn lại thu được thêm 40 Mộng Ảo điểm.
Vừa ra ngoài thôn, Hoàng Nhân liền thấy những con gà tây chạy tung tăng dưới đất, lên tới hàng trăm con, kế bên cũng có những người chơi khác đang cầm những con gà này lên mà bóp cổ, tiếng lũ gà kêu inh ỏi khá chói tai gai mắt, xem ra đây là điều bất đắc dĩ các người chơi phải cố chịu khi ở đẳng cấp đầu tiên chưa nhận được vũ khí.
Nghĩ đến trong hệ thống Mộng Ảo cho phép hối đoái vũ khí Tinh Anh đẳng cấp 1, Hoàng Nhân biết vũ khí Tinh Anh là vũ khí có đẳng cấp mạnh hơn vũ khí Thường, Hoàng Nhân liền liên hệ với hệ thống:
“ Này hệ thống, Thanh đồng kiếm Tinh Anh cấp 1 giá 25 điểm Mộng Ảo phải không?”
“ Đúng vậy thưa kí chủ, phải chăng hối đoái?” Hệ thống Mộng Ảo hỏi lại.
“ Hối đoái” Nói xong, trong tay Hoàng Nhân liền xuất hiện một thanh kiếm bằng đồng trông khá thô sơ, tuy nhiên so với việc phải dùng tay giết gà thì một thanh kiếm này là đủ để các người chơi khác thèm muốn rồi a.
Thầm đắc ý một lát, quả nhiên sở hữu hệ thống có khác, như chơi game mà bật hack vậy, lợi thế viễn siêu người bình thường, Hoàng Nhân lại càng cảm kích ông cụ tặng cho mình hòn đá kia hơn, nếu có cơ may gặp lại nhất định hẵn sẽ dốc sức báo đáp ân tình này.
“ Chú em, lấy đâu ra thanh kiếm này thế” Một người chơi to cao lực lưỡng gần đó thấy Hoàng Nhân tay cầm kiếm thì ngạc nhiên hỏi, theo như nhiệm vụ cấp 1 thông báo thì hoàn thành chỉ được tặng thanh kiếm gỗ, nào được thanh kiếm bằng đồng như này.
“ Em giết gà rớt ra đó” Trả lời qua loa một tiếng, việc có được hệ thống tất nhiên hắn sẽ không nói cho người khác, kể cả người thân Hoàng Nhân cũng dự định giữ bí mật vì điều này một khi truyền ra để bên ngoài biết được người khác sẽ bắt hắn mổ xẻ trong phòng thí nghiệm mất.
“ Thế à, cho anh mượn cầm thử một lát được không” Tên này sáp lại gần, muốn vươn tay chạm vào thanh kiếm của Hoàng Nhân.
“ Không được!!” Hoàng Nhân quả quyết từ chối, nhưng tên người chơi kia đã nổi cơn tham lam dễ gì từ bỏ ý định, hắn nắm lấy thân kiếm, cùng Hoàng Nhân giằng co, hai người đều ở đẳng cấp một nên không ai hơn ai về mặt sức lực, tên này trên khuôn mặt hiện lên nét tàn nhẫn, hai tay giằng thanh kiếm về phía mình, một chân trụ vững, một chân đá vào bụng Hoàng Nhân làm hắn đau đớn nhất thời mà đôi tay buông lỏng, tên to cao thành công giành được thanh kiếm đồng từ trong tay Hoàng Nhân.
“ Nhãi ranh, mày còn lâu mới đủ tuổi chơi với anh, hahaha” Tên này cười phá lên, muốn được nước lấn tới đâm một nhát vào người Hoàng Nhân.
Quả nhiên trong trò chơi mức độ bạo lực của mỗi người sẽ hiển hiện ra rõ rệt, Hoàng Nhân không ngờ một phút sơ xuất đã có người nham hiểm định cướp giật và còn giết hắn nữa, Hoàng Nhân tức tốc liên hệ với hệ thống:
“ Hệ thống, tiếp tục hối đoái một thanh Thanh đồng kiếm Tinh Anh”
“ Hối đoái thành công” Sau đó, một thanh kiếm y chang thanh kiếm cũ xuất hiện trong tay hắn, Hoàng Nhân nhanh chóng chém ra một ánh kiếm gạt đường kiếm mà tên kia định đâm tới làm tên kia có vẻ hốt hoảng, bất ngờ khi Hoàng Nhân không biết từ đâu mà trong tay xuất hiện một thanh kiếm khác.
“ Mày hack à, nhưng cũng vô dụng thôi, hai thanh kiếm này đều thuộc về tao cả” Tên kia nhanh chóng hồi thần lại, trên miệng hình thành đường cong cười lạnh, khinh thường nhìn dáng vẻ mập mạp của Hoàng Nhân, hai tay cầm kiếm bổ mạnh xuống, ý định muốn tạc nổ đầu Hoàng Nhân một cách tàn nhẫn.
Hoàng Nhân nén nhịn nỗi đau vừa rồi bị kẻ thù đạp vào bụng, nhanh chóng lăn người sang một bên né tránh, thầm đổ mồ hôi lạnh khi nghe tiếng thanh kiếm của đối phương đập vào nền đất. Vội vã đứng dậy giơ kiếm ra đề phòng đối thủ.
Tên to cao thấy Hoàng Nhân có thể né tránh một bổ của hắn thì cũng khá bất ngờ, đúng là trong trò chơi sức lực của mỗi người sẽ có tăng trưởng, chứ nếu ngoài đời thực thì thân hình mập mạp của Hoàng Nhân không thể né một đòn đó của hắn được, nhìn Hoàng Nhân cầm thanh kiếm đồng mà hắn càng trở nên điên cuồng, thanh kiếm này uy lực khá cao, vừa rồi chém xuống đất tạo thành một vết ngấn giữa mặt đất đủ để thấy độ sắc bén như thế nào.
“ Chết đi” Tên to con hét lớn, hai người liên tục chém vào nhau tạo thành những ánh hỏa hoa chói lọi, cả hai thăm dò lẫn nhau, tên to con định dùng thể lực dồi dào của mình kiên trì cho đến khi Hoàng Nhân kiệt sức để chiếm ưu thế.
Hoàng Nhân không dễ dàng chịu thua như vậy, hắn càng chém càng hăng, mỗi đòn đánh xuất ra hắn cảm giác độ thuần thục sử dụng kiếm của mình càng tăng cao, hiện tại hắn đã có thể tìm được sơ hở từ cách dùng kiếm của đối thủ nhưng để tăng cường kiếm pháp của mình hắn ung dung giao đấu với đối thủ trong lòng nắm chắc như mèo vờn chuột, có lẽ Kiếm Thánh thể chất khiến hắn có thân hòa độ khi dùng kiếm cao hơn rất nhiều, đây là lần đầu tiên dùng kiếm mà hắn cảm giác như nó đã gắn bó rất lâu với mình vậy.
Tên to cao thấy các đường kiếm mạnh bạo của mình liên tục bị đối phương dễ dàng hóa giải thì tỏ ra mất kiên nhẫn, hắn đã dùng mọi cách có thể nhằm triệt hạ đối phương nhưng không thành công, mà trên mặt Hoàng Nhân vẫn hiện lên vẻ ung dung nên hắn khá lo lắng, tuy vậy không thể rút lui, nếu hắn vừa chạy đi mất thì có lẽ Hoàng Nhân sẽ cho hắn một nhát kiếm vào sau lưng, hiện tại rơi vào tình trạng tiến thối lưỡng nan làm hắn có vẻ quẫn bách.
“ Dừng ở đây được rồi, cho mày biết kết quả khi chọc vào tao” Hoàng Nhân cảm thấy vờn đối phương đã đủ, không thể tăng thêm thuần thục khi dùng kiếm được nữa thì liền lợi dụng sơ hở đối thủ mà ra kiếm.
“ Cheng” Một đường đâm của Hoàng Nhân đụng vào trúng tay của tên to cao làm hắn rên rỉ vì đau đớn, tay cầm càng buông lỏng hơn, Hoàng Nhân nhân không bỏ qua cơ hội này, đâm một phát vào ngực hắn.
“ A!!!” Tên to cao hét lớn một tiếng rồi ngã quỵ, thanh kiếm tuột tay mà rơi trên nền đất, khuôn mặt nhăn nhó khó coi như vừa ngáp phải ruồi, đau đớn từ trò chơi cảm nhận như trong hiện thực làm hắn có một chút hối hận.
Hoàng Nhân cười lạnh, bồi thêm cho hắn một nhát vào thẳng tim, cảm giác lần đầu giết người làm hắn cũng khá buồn nôn, nhưng nếu không tàn nhẫn thì trong trò chơi này hắn sẽ trở thành đối tượng bị người khác ức hiếp, tên to cao hết sinh lực mà biến mất về thành, chỉ để lại một vũng máu, Hoàng Nhân cầm thanh kiếm mà đối thủ cầm lên, thu hồi trong túi trang bị, tiếp tục làm nhiệm vụ giết gà của mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!