Thằng cùng bàn,mày là thiên tài hay là kẻ sát gái!
Chap 2
\”Lớp đứng\” giọng thằng lớp trưởng hô to dõng dạc khiến ai nấy giật mình bật dậy.
Thầy giáo trọc đầu vào lớp,xách cái cặp trông rất bảnh.gật đầu cho lớp ngồi xuống..
Thầy giới thiệu về bản thân, mọi người đã cố nhịn cười vì răng cửa thầy thiếu một con, thầy dạy môn hoá học thần thánh và nhiều lần đốt cháy phòng thí nghiệm.
\”Các em thân mến, lớp chúng ta chào đón một thiên thần mới, mong các em giúp đỡ bạn ấy nhiều hơn\”
Thầy giáo chủ nhiệm vừa nói xong cậu ta bước vào lớp..màn chào đón này có chút kém xa hoa. Nó nhìn thấy quen quen..A..thằng nhảy hiện đại trong lễ khai giảng.
Cậu ấy khẽ cúi đầu chào, mỉm cười ,sau đó giới thiệu về bản thân:
\”Tớ tên Trần Tuấn Minh,cung sư tử..vừa vào trường nên còn nhiều bỡ ngỡ.mong các cậu giúp đỡ. Rất vui được làm quen với các cậu\”
Màn giới thiệu truyền thống kết thúc, ngắn gọn nhưng cũng đủ làm tim mấy đứa con gái mê trai đẹp hết hồn rồi. Chúng nó lấy tay che miệng thầm thì suýt xoa. Còn mama Quân không ngớt tay vẫy vẫy chào đón.
\” Minh xuống ngồi với An Nhiên nhé!\”
Thầy giáo phán một câu làm mọi người giật mình, cả lớp nhìn xuống nó với ánh mắt hình viên đạn.
\”Thầy nói gì vậy a.??\” Nó hỏi lại như chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
\”Sao phải là bàn của em?\”
\” Bạn Minh sẽ ngồi với em..vì chỉ còn bàn em trống một chỗ ngồi thôi.\” Thầy giải thích thêm,vì thấy lớp tò mò..và điều đó là sự thật mà.
Nó cạn lời…
Nhìn bóng dáng cao lớn ấy dần dần xuống mà nó thấy đau tim.
Rồi cảm giác như chiếc ghế cong lại, hơi ấm ai đó toả ra bên cạnh. Nó quay lại nhìn, và cậu ta cũng nhìn lại nó..lúc đó tim nó sắp đập lệch nhịp..sự thật là 99,9% con gái đều mê trai đẹp,nó nằm trong số đó.
Nó giả bộ cười tươi roi rói.. lúc này nó thấy ức lắm,mất đi chỗ ngồi thoải mái,nó cảm thấy như Biển Đông của Việt Nam bị chiếm vậy..
Lúc nó nhìn cậu ta,nó để ý thấy mắt câu ta rất đen.mái tóc cắt kiểu layer thịnh hành,đôi môi hồng mượt mà..đặc biệt cái vóng dáng cậu ta quá chuẩn.chắc khoảng 1m7 mấy đó,vì khi nhìn nó phải ngước lên.
Nhưng trong lòng nó vẫn cứ ấm ức..nó quyết định ra ngoài hóng gió để lấy lại thần thái.
\” thưa thầy,em xin phép ra ngoài!\”
Thầy đang phổ biến kế hoạch cho năm học mới, bất ngờ phải dừng lại,thầy gật đầu ra hiệu đồng ý. Rồi lại thao thao bất tuyệt.
Nó ra sau trường,nơi mà mỗi khi gặp chuyện gì buồn sẽ ra đó ngồi.
Cả trường đã vắng vẻ, không một bóng người.chỉ có xung quanh hoa cỏ và cây cối. Bỗng nó có cảm giác như ai đó ngồi bên cạnh, quay phắt lại,nó bất ngờ.
\”Sao cậu lại ra đây ngồi mà không vào trong lớp?\”
Thì ra là tên cướp đất nhà người ta.sao cậu ta lại ra đây?
\”Sao cậu lại ra đây? Trong lớp có chuyện gì sao?\” Nó hỏi lại,mà không trả lời câu hỏi trước đó.
\”Tớ muốn đi wc mà không biết ở đâu. Thấy cậu nên định sang hỏi\”
Cậu ấy lại nói tiếp.
\”Hình như cậu không thích tớ ngồi cùng?\”
Nó bất ngờ sao cậu ta biết nhỉ.chả lẽ,cậu ta là thần thánh.không! Chắc tại biểu cảm của mình thôi.
Trong đầu nó suy nghĩ vớ vẩn, nhưng khi nó quay lại thì tên đó đã biến mất từ bao giờ..
Nó giật mình,nghĩ chắc cậu ta không \”nhịn\” nổi nên đi giải quyết rồi. Nhưng nó vẫn cứ thấy tên này thật bí ẩn..
Nó nhìn lại đồng hồ.sau đó đứng dậy đi vào trong lớp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!