Thằng cùng bàn,mày là thiên tài hay là kẻ sát gái!
Chap 4
-Hú..ú..Mị ơi..i.i.i-là giọng của nhỏ Linh béo vọng ra từ căn tin trường nó.
Nó như thói quen chạy sang với nhỏ:
-Cái gì em iu?!-nó nháy mắt dễ thương.
-ăn sáng chưa?
-ăn rồi :))
-vậy uống nước với tao đi-nhỏ Linh nắm lấy tay nó lung lay mạnh.
Nó lắc đầu,vì con bạn thân này ham ăn ham uống quá.
-bao tao đi..:))- một câu trả lời khá thông minh.
-ô tô cê!-nhỏ trả lời không chút do dự.chắc nhiều tiền lắm.
Căn tin trường nó bao giờ cũng kín,bởi học sinh đa số là con nhà khá. Chúng nó không ăn mà đi “phá” thì đúng hơn.
Gia đình nó cũng đủ ăn đủ để,Ba nó làm giám đốc công ty mỹ phẩm nổi tiếng.đáng tiếc mẹ nó bị bệnh tim nên chỉ ở nhà nội trợ. Trường mà nó đang học cũng khá nổi tiếng trong thành phố, vì học sinh ở đây xứng tầm với quốc tế: Học giỏi,tài năng…
Lớp nó 12A0,lớp đặc biệt nhất trong trường.vì số 0 nó nói lên nhiều điều lắm.tụ tập tất cả học sinh giỏi khối 12 của trường.Nó vào được lớp này cũng không dễ,nhưng khi vào được rồi thì thua bè bạn.Phải nói nó cũng học giỏi, 2 năm lớp 10 và 11 cũng chỉ xếp thứ 7/27, không lùi xuống cũng chẳng khá hơn.
Quay trở lại chuyện ở căn tin,
Nó gọi 2 li trà sữa matcha.vừa nhấp một ngụm chưa kịp nuốt thì ai đó hù nó phun hết ra ngoài,bắn cả lên mặt nhỏ Linh.
-Nhiên Nhiên,xin lỗi nha,tao không thấy mày đang uống nước- là Khoa,sếp của lớp,thiên tài của lớp,hot boy của lớp…đã hù nó giật mình.
-người mày cần xin lỗi là tao đó..Khoa điên.-nhỏ Linh bĩu môi lấy tay chỉ lên khuôn mặt đáng thương..
Nó đứng dậy,khiến Khoa và Linh bất ngờ nhìn.
-Tao đi lấy giấy cho mà lau..nhìn cái gì??- vừa dứt lời,cả căn tin náo động lên làm nó giật mình..”lại có biến gì đây?”..
-A.A.A..Nam thần mới chuyển vào trường..
-Ôi tiền bối đẹp trai quá…
-dancer trong lòng em..Idol của em..
Tuấn Minh,cậu ta đang đi đến.bất ngờ ngồi ngay bàn bên cạnh nó.
Tình hình này việc di chuyển hơi khó đây. Lối đi đã kín người. Thôi kệ liều đi..nó thẳng người đi cho thần thái lên cao.chiếc váy xanh cũng thế phảng phất theo dáng đi..
“Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại, vừa bằng một cô gái…” nó nghe được khúc nhạc này từ chiếc TV trong căn tin,là bài “phía sau một cô gái” soobin hoàng sơn…
Khúc nhạc cứ thế du dương,nó cứ thế phiêu theo bài hát.mà không nhận ra được,,, mình đang nằm dưới chân của một người..
Bỗng mọi thứ trở nên im lặng, nó chợt thoát khỏi mộng đẹp..bởi nó đang là “nguồn sống” của mọi người trong căn tin..
-đứa nào gài chân tao ngã thế này:(!!
Nó ê ẩm cả người,mơ màng chửi rủa ai hại mình.
Ai đó lấy đôi tay ấm đỡ nó dậy,cả căn tin “ồ” lên một tiếng to..
-Cậu có sao không..sao nằm im vậy?..này..cậu…
-Tao chưa chết…mày bị điên à!!-nó vừa tỉnh lại, liền đáp lại một lời quan tâm của ai đó hơi phũ phàng.
Nó không cần biết ai đang đỡ nó dậy..chỉ biết rằng, tên đó hỏi ngu vc..
Định vùng vằng,để tên đó thả nó ra thì..hình như chân nó bị trật gân rồi..khiến nó mất thăng bằng, mà rơi xuống đất..à không,rơi ngay lên người tên đó…
Cả căn tin lại “Ố” lên một hồi…vì cảnh này quá chi 18+.
Mà ở đây có em mới 16 thôi a.
#truyện của au lần đầu viết,có gì góp ý nha..^^
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!