Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game - Chương 43: Đây là đề văn của Bùi tổng!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
41


Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game


Chương 43: Đây là đề văn của Bùi tổng!


Dịch: Phong Thanh

“Vì vậy, tôi cho rằng đây là một thử thách mà Bùi tổng đặt ra cho chúng ta, một đề văn.”

“Thứ Bùi tổng am hiểu nhất chính là lấy nhỏ đánh lớn, dùng tài nguyên ít nhất, làm ra hiệu quả tốt nhất.”

“(Xa lộ sa mạc cô độc) là như vậy, (Quỷ Tướng) cũng vậy!”

“Vì lẽ đó, chúng ta cũng phải thử nghiệm dùng ít tài nguyên nhất làm ra hiệu quả tốt nhất!”

“Tôi cân nhắc toàn bộ các phương diện, nhân vật, cảnh tượng, các cảnh nối của cốt truyện, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, nếu không cho dù có làm ra cốt truyện cũng không có ý nghĩa, chúng ta phải lấy thép tốt làm lưỡi dao!”

Bao Húc dự đoán.

Hoàng Tư Bác liên tiếp gật đầu, khá tán thành điều này.

Bao Húc tiếp tục nói: “Kỳ thực sau khi xác định được phải hết sức tiết kiệm các loại tài nguyên, phương án mà chúng ta có thể chọn sẽ rất ít.”

“Thứ nhất, phương diện nhân vật. Trò chơi dùng góc nhìn ngôi thứ nhất, như vậy có thể tiết kiệm được mô hình nhân vật chính, chỉ cần hai cánh tay hai chân là được.”

“Trò chơi có thể lựa chọn đề tài Zombie, kẻ địch trong game có hai loại, một loại là Zombie, một loại là lính đánh thuê, cũng có thể dùng khuôn tài nguyên thông dụng, chỉnh sửa lại tùy ý để bảo đảm chủng loại quái vật phong phú là OK.”

Hoàng Tư Bác gật đầu: “Ừm, đúng vậy, đây là một biện pháp tốt. Có điều, chỉ có Zombie cùng lính đánh thuê, sợ rằng sẽ không có cách nào thể hiện ra nội dung vở kịch được. Còn phải có vài nhân vật phụ.”

“Vai phụ tôi đã nghĩ kỹ, chỉ cần một người, chính là một cô bé.”

Bao Húc nhìn tấm giấy vẽ bùa trên tay cậu ta: “Vì tiết kiệm tài nguyên, tôi định giả thiết cô bé này không thể nói chuyện, như vậy chúng ta có thể không cần làm nội dung đối thoại của vở kịch và phối âm. Toàn bộ âm thanh trong game, chỉ cần dùng một ít âm thanh chiến đấu thường gặp là được rồi.”

Hoàng Tư Bác cả kinh: “A? Vai phụ duy nhất không thể nói chuyện, vậy còn làm sao thể hiện được nội dung cốt truyện?”

Theo cách hiểu của Hoàng Tư Bác, phần thoại của vai phụ để biểu hiện nội dung cốt truyện, là yếu tố then chốt để biểu hiện tính cách nhân vật.

Cả game cũng chỉ có một vai phụ, còn không thể nói chuyện, không có lời thoại, chuyện này… Chẳng lẽ toàn bộ trò chơi là kịch câm?

Bao Húc suy nghĩ một chút: “Ừm… Hết cách rồi, đây là kết quả thỏa hiệp, nếu để cho bé gái nói chuyện, như vậy chúng ta còn phải tìm chuyên gia phối âm, còn phải tạo mô hình, khẩu hình cho bé gái, lượng công việc không nhỏ.”

“Hơn nữa, tôi cảm thấy bé gái không nói lời nào cũng không ảnh hưởng nội dung vở kịch, chúng ta có thể dùng các cách khác để trình bày.”

“Ví dụ như, hành vi của cô bé, ánh mắt, các loại động tác.”

“Nếu như là một nhân vật câm, bé gái là hình tượng tốt nhất.”

“Bé gái này tồn tại, chủ nếu là có hai tác dụng.”

“Thứ nhất, đây là một loại an ủi và điều chỉnh về tâm lý. Các người chơi tiếp xúc xuyên suốt trong trò chơi đều là Zombie, chiến đấu với lính đánh thuê, tiểu cô nương này giống như ánh sáng tỏa ra trong bóng tối, có thể giúp điều tiết tâm lý người chơi, giúp trò chơi không chỉ có mỗi tâm trạng hồi hộp ‘thấp thỏm’.”

“Thứ hai, cô bé này có thể tham gia giải một vài câu đố. Rất nhiều công ty game nước ngoài đều có cách làm tương tự, chính là để người chơi cùng một NPC nào đó cùng thực hiện giải câu đố. Chúng ta có thể làm một vài cửa ải như vậy: Cửa chính bị khóa lại, bên cạnh có một cái đường ống thông gió chật hẹp, bé gái vừa vặn có thể bò qua giúp nhân vật chính mở cửa.”

“Cứ như vậy, mặc kệ là cân nhắc về tình cảm hay cân nhắc từ sự trợ giúp trong game, bé gái này rất quan trọng đối với người chơi.”

Hoàng Tư Bác gật gù: “Ừm, nghe không tồi! Có điều tôi có một vấn đề, bối cảnh của cốt truyện làm sao giả thiết? Đề tài về tận thế? Thế giới trong game này phải đồng thời kết hợp được Zombie, bé gái và lính đánh thuê, phải hợp lý không thể gượng ép.”

Bao Húc vạch một đường ở trên tờ giấy vẽ bùa: “Vậy thì liên quan đến điều thứ hai, cảnh tượng.”

“Có sự mở đầu này, chính là cảnh tượng nhất định phải có thể dùng lại được, giả sử chúng ta muốn chế tác hình thức vở kịch dài 3 tiếng, những tác phẩm nổi tiếng của nước ngoài sẽ cung cấp ba, bốn loại phong cảnh hoàn toàn khác nhau. Chuyện này quá khó với chúng ta.”

“Tôi nghĩ, vở kịch phát sinh tại một khu căn cứ lớn trên biển, một công ty đa quốc gia ác độc nào đó đã tiến hành thí nghiệm virus ngay tại đây, mục tiêu của bọn họ là dùng virus cải tạo lính đánh thuê thành những chiến sĩ mạnh mẽ không biết mệt mỏi.”

“Cứ như vậy, tại hình thức cốt truyện (story mode) mục tiêu suốt hành trình của nhân vật chính là từ bên trong toà căn cứ khổng lồ này giết ra, từ tầng thấp nhất đánh tới tầng cao nhất, cuối cùng thoát đi. Toàn bộ cảnh tượng mà các người chơi nhìn thấy có thể dùng phong cách “trụ sở bí mật” để thực hiện.”

“Chúng ta có thể dùng nhiều biện pháp để phân chia cửa ải, ví dụ như các kiểu quái vật biến hóa, điều chỉnh một vài chi tiết trong khung cảnh. Tất cả đều là phong cách “Trụ sở bí mật”, chúng ta chỉ cần thêm một vài chỉnh sửa, là có thể phân chia rất nhiều cảnh tượng khác nhau.”

“Ví dụ như, một vài cảnh tượng bị virus ô nhiễm, bức tường và mặt đất đều bị rỉ sét loang lổ do các loại virus tạo thành, huyết nhục dính sền sệt khắp nơi; một vài cảnh tiếp tục duy trì nguyên trạng, chỉ chỉnh sửa lại khung cảnh bừa bộn; có vài cảnh lính đánh thuê dùng hỏa lực hạng nặng xử lý Zombie, vì vậy sẽ có tổn hại nghiêm trọng…”

“Cùng một cảnh, chúng ta có thể làm được ba, bốn hiệu ứng, vậy thì rất nhanh có thể giải quyết toàn bộ yêu cầu về khung cảnh trong game.”

Hoàng Tư Bác vuốt cằm: “Ừm, điều quan trọng này rất ổn! Có điều, nếu là căn cứ trên biển của một công ty đa quốc gia ác độc, vì sao lại có một cô bé?”

“Cái này giải thích rất dễ.” Bao Húc nói, “Trên người bé gái có kháng thể đặc biệt, vì vậy bị công ty đa quốc gia bắt làm thí nghiệm. Trong quá trình thí nghiệm, bé gái mất đi khả năng nói chuyện.”

“Quá hay!”

Hoàng Tư Bác ý tưởng bộc phát: “Hơn nữa, giả thiết này còn có thể tiếp tục triển khai. Tôi thấy có thể làm thế này: Máu của bé gái có thể giúp nhân vật chính miễn dịch virus, ví dụ như người chơi không cẩn thận bị Zombie cào chảy máu, cắn bị thương, bé gái sẽ chủ động dùng ống rút lấy máu giúp nhân vật chính chữa trị.”

“Ý kiến hay!” Bao Húc cũng cảm thấy ý nghĩ này không tồi, “Cứ như vậy, bé gái càng quan trọng đối với người chơi! Mỗi lần rút máu cũng có thể tăng cảm tình giữa người chơi và bé gái, hơn nữa khi số lần rút máu quá nhiều, bé gái sẽ trở nên suy yếu, hành động chầm chậm, vì để cho bé gái không chịu khổ, người chơi nhất định phải đề cao kỹ thuật của mình để giải quyết kẻ địch dễ dàng hơn, cái này cũng là một cách giúp người chơi chìm đắm vào game!”

Trong quá trình suy nghĩ của hai người, rất nhiều nội dung của game nhanh chóng được quyết định.

Trò chơi xảy ra tại một cứ điểm bí mật trên biển, nhân vật chính là một người bộ đội đặc chủng châu Á, lẻn vào căn cứ tiến hành điều tra, không ngờ đúng lúc virus bạo phát.

Nhân vật chính nhất định phải liên tục thu được súng ống từ trong tay kẻ địch, đánh bại Zombie và lính đánh thuê cuồn cuộn không ngớt, từ tầng thấp nhất của cứ điểm giết tới tầng cao nhất rời đi.

Trong quá trình chạy trốn, nhân vật chính gặp phải một bé gái không thể nói chuyện, cô bé này trở thành lý do hắn nhất định phải sống sót rời khỏi nơi này.

Toàn bộ nội dung cốt truyện, chính là xảy ra xung quanh nhân vật chính và cô bé này.

Toàn bộ nội dung vở kịch cũng không phức tạp, nhưng nội dung nhưng không đơn điệu nhàm chán chút nào!

Tuy rằng trong game chỉ có một vai phụ là bé gái này, nhưng chỉ cần làm tốt, khiến người chơi có ấn tượng sâu sắc hơn so với mười diễn viên quần chúng!

Hoàng Tư Bác ghi chép không ngừng trên máy vi tính.

Đọc lại toàn bộ đoạn văn, Hoàng Tư Bác cảm thấy hơi khiếp sợ.

Phương án giải quyết cực kỳ hoàn hảo!

Đây chính là kết quả làm việc mấy tiếng của Bao Húc?

Không chỉ giải quyết tốt vấn đề bắt buộc trong game, hơn nữa còn làm được một vở kịch có nội dung hợp lý, ăn khớp tự nhiên, tâm tình thoải mái, làm người khác ấn tượng sâu sắc!

Hoàng Tư Bác giơ ngón cái lên: “Anh Bao lợi hại quá!”

Bao Húc lắc đầu: “Không, tôi chỉ hoàn thành đề văn của Bùi tổng, khi vừa bắt đầu ngài ấy đã muốn làm như vậy rồi, chỉ cho chúng ta một thử thách nho nhỏ, xem chúng ta có thể lĩnh hội tốt tinh thần của ngài ấy hay không!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN