Thanh xuân may mắn gặp được bạn! - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
45


Thanh xuân may mắn gặp được bạn!


Chương 35


“Hảo xong rồi bây giờ chúng ta không ai nợ ai nữa mong là sẽ không gặp lại nữa bye bye. Mấy đứa mau cảm ơn anh Tiêu lần nữa rồi chúng ta đi nào coi chừng trễ” tui đúng dậy nhìn anh ta nói
“Cảm ơn anh Tiêu vì bữa ăn aaaaaaaaa!!” 4 đứa đồng thanh
“Tạm biệt anh Tiêu” tui cố ý đi vòng qua đi ngang qua anh ta
“Tạm biệt anh Tiêu” Nguyên đi phía sau học bộ dáng y chang
“Tạm biệt anh Tiêu” tiếp tới là Thiên Tỉ nó nói rồi còn tặng 1 nụ cười khinh nhết mép nữa
“Tạm biệt anh Tiêu, mong ràng chúng ta không bao giờ gặp lại nữa” người cuối cùng là Khải
Sau khi ra khỏi nhà hàng chúng tôi tới thẳng sân bay để bay đến Hồ Nam, may là kịp giờ chỉ xíu nữa là trễ rồi canh cũng chuẩn ấy nhỉ hehehe
“Chị hôm nay chúng ta ăn thiệt no, em muốn lăn luôn rồi” Nguyên vỗ vỗ bụng
“Nào lăn 1 vòng cho chị xem nào” tui nhìn nó nói
“Chị! Chị không biết là nói quá sao ? dù gì em cũng là một người nổi tiếng mà làm vậy sao được’’
‘‘Có gì mà không được bất quá ngày mai trên trang nhất có hình ảnh em đang lau sàn sân bay thôi kkkkk’’
‘‘Em nghĩ sau vụ này chắc hắn ta sợ mất mật luôn rồi không phiền chị đâu’’ Thiên Tỉ nói
‘‘Cái này thì chưa biết được đâu dù sao thì chị cũng cần phải coi chừng tránh xa anh ta ra một chút’’ Khải trầm mặt nói
‘‘Ukm chị biết rồi, tới giờ rồi lên máy bay thôi, đi thôi nào không biết kịp ngắm không nhỉ’’
Sau vài giờ thì cuối cùng cũng tới Hồ Nam chúng tôi bắt xe đến một khách sạn đã được đặt trước ở gần Trương Gia Giới, nghỉ ngơi sẵn nghiên cứu bản đồ đến 15h30 chúng tôi tới Trương Gia Giới bắt đầ tìm đường đi đến Avata để ngắm hoàn hôn. Thiệt không phụ lòng 2 đứa mù đường thì 2 đứa kia cũng mò được tới đỉnh núi Avata kịp giờ ngắm hoàn hôn hehe.
Hoàn hôn trên đỉnh núi Avata siêu đẹp luôn, một khoản trời bao la với biết bao nhiêu tản đá chọc trời đứng vững trải giữa trời được bao bọc bởi 1 ánh sáng vàng cam của mặt trời. ukm với một khung cảnh đẹp như vậy thì làm sao co dụ không chụp ảnh được chứ kkk thế là cả trăm tấm ảnh tự sướng cũng từ đó mà ra. Sau khi mặt trời lặng hoàn toàn thì chúng tôi cũng mò đường về.
Chúng tôi về tới khách sạn tắm rữa xong thì đi ăn tối và đưa ra 1 quyết định
‘‘Hay là mình đi Phượng Hoàng cổ trấn đi’’
‘‘Chị không muốn ngắm bình minh à ?’’ Nguyên hỏi
‘‘Thì sáng mai ngắm xong mình đi’’
‘‘Ukm được thôi, đi xong rồi em muốn về nhà thăm ông bà lâu rồi em chưa về có được không ?’’ Thiên Tỉ nói
‘‘Được chứ chỉ được nghỉ 3 ngày thôi chúng ta phải tận dụng vèo một cái đã hết 1 ngày rồi còn 2 ngày nữa’’
Sáng hôm sau chúng tôi lại mò lên kkk chắc chắng người dẫn đường cũng là 2 đứa kia, sau đó là chuẩn bị đồ đến Phượng Hoàng cổ trấn.
Nơi đây đúng là rất đẹp, bên trong có rất nhiều ngỏ nhỏ rất dễ đi lạc. trên các con đường nhỏ có bán rất nhiều đồ ăn vặt giống như được trở về thời xa xưa hòa mình vào thiên nhiên. Không có ngôi nhà chọc trời, không có bầu không khí ô nhiễm, đêm đến các dãy phố thắp sáng đèn lồng đỏ trải dài khắp nơi nói chung rất đẹp.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN