Thanh xuân may mắn gặp được bạn! - Chương 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
59


Thanh xuân may mắn gặp được bạn!


Chương 38


3 đứa nói chuyện được một lúc thì cũng tới giờ ghi hình, theo 3 đứa ra khỏi phòng nghỉ để chuẩn bị lên sân khấu. kkk hôm nay không ngờ mình có thể gặp được nhiều minh tinh chói lóa như thế cơ.
Thật ra tui có cảm giác đi làm kiểu này thật ngại quá đi mất, giống đi chơi hơn nên tui tự giác đi tìm việc để làm, ukm mà không hiểu sao không có việc gì để làm vậy rốt cuộc chúng nó nhận tui đi làm để làm gì chứ? Không lẽ làm bình bông di động chăng? -.-
Chắc do cơ chế hay gây họa nên có công tắc tự động hóa chăng nên tự nhiên tui thấy có ai đó đang nhìn chầm vào mình rợn cả da gà da vịt, tui quay ra phía sau không thấy ai hết tự nhủ chắc do gió thổi (Tg: cho hỏi Bảo Bảo trong trường quay thì làm gì có gió thổi qua. Bảo Bảo: ai biết đâu nói đại thôi, không lẽ là ma sao aaaaaaaa giải thích này cũng thật kích thích nha. Tg: ….)
Tui nhìn từ đằng xa thấy có một bóng người mỏng manh gió thổi 1 cái là bay đang ra sức rinh một cái hòm thiệt to chắc là đạo cụ (tg: Bảo Bảo dạo này cô học được cách nói quá của Nguyên Nguyên rồi nhen -.-) tui chạy lại tốt tính giúp đỡ.
“Ấy chị An Hinh chị rinh cái gì vậy? đạo cụ hả? chị rinh tới đâu để em phụ chị” tui nói 1 lèo không cho ai nói gì hết rồi tự động cúi người xuống phụ rinh cái hòm
“Ấy cái này nặng thế này mấy anh đâu không giúp chị mà để chịnh rinh 1 mình thế này?” tui lại tiếp tục lải nhải chị ấy vẫn không trả lời
“Chị làm lâu chưa ạ? Em mới tới làm có gì chị giúp đỡ em thêm nhé hihi”
“Có im đi không thật nhứt đầu, cô không làm được thì đi ra chỗ khác, thiên kim tiểu thư như cô thì làm được gì” chị ta bắt đầu cấu gắt. ukm tính tui rất dễ không đụng tới giới hạn của tui thì tui nhịn rất giỏi nhé do đó tui chỉ ồ rồi im lặng, tui nghĩ chắc do làm mệt mà tui nói nhiều làm người khác khó chịu.
Đi một lúc cũng tới nơi để cái hòm đạo cụ tui phụ chị ta đem cái hòm vào rồi đi ra không nói bất cứ gì nữa. chưa đi được bao xa thì điện thoai tui reng lên
[Alo con nghe này mami]
[Bảo Bảo tới cuối tuần này mami sẽ qua nhưng mami sẽ không ở lại Bắc Kinh mà đi Trùng Khánh luôn nên con không cần rước mami, có gì tết nhớ về đấy]
[Dạ! mami nhớ đêm đặc sản Việt Nam sang nhé, à thôi gửi qua cho con đi]
[Ukm được rồi, cô liệu hồn đi lâu lắm rồi nhen công ty bỏ đó ai lo, lo mà về quản cái công ty của cô đi tui không gánh giúp cô nữa đâu]
[Mami à mami phải biết con lâu lắm mới được đi chơi chứ, với lại không có con mấy ngày công ty không đóng của được đâu, con không bỏ tiền ra nuôi 1 lũ ăn hại]
[Ukm tui chỉ nói vạy thôi cô lo mà liệu hồn thôi còn cuộc họp nữa bye bye]
[Bye bye mami]
“Ây da xin lỗi xin lỗi cô có bị sao không?” tui đụng phải 1 người hình như là nhân viên của đoàn thì phải không biết nữa
“Không sao không sao” cô ta cúi đầu đứng dậy đi rất nhanh
“Thật kỳ lạ” tui gãy gãy móng tay
“Chuyện gì mà kỳ lạ?” bổng một giọng nói trầm trầm vang lên phía sau tui
“Ui trời ạ làm giật cả mình, lúc xuất hiện có thể có tiếng động được không?” tui vuốt vuốt ngực nhìn người kia
“Hi lại gặp lại rồi” anh ta cười cười vẫy tay với tui, ukm tui nhận ra anh ta nhưng thôi kỳ trước gài người ta rồi giờ nhìn mặt thì hơi kỳ nên tui cúi đầu lủi lủi đi ai ngờ bị túm cổ áo lôi lại
“Này anh kia anh làm gì thế hả”
“Gặp người quen mà khôn chào hỏi đàng hoàn là thất lễ đó có biết không!”
“Gì chứ tôi với anh có quen nhau sao” lỡ rồi chơi tới luôn dù biết cách này có hơi ngốc xít một tí
“Không quen? Em chắc?” anh ta nhướng mày hỏi
“Ukm chắc là không!”
“Cho em suy nghĩ lại” giọng anh ta đầy đe dọa làm tui lạnh cả sống lưng
“Ukm để tôi suy nghĩ lại cái đã” tui giả bộ trầm ngâm 1 lát rồi ngẩng đầu lên nói: “Không biết”
“hahaha thật mau quên để tôi nhắc em nhé, xe, nứt xương, trường học, nhà hàng nhớ chưa”
“Chứ ý mấy đứa chị ở đây ở đây” ui thần hộ mệnh của tui cũng tới rồi vào lúc tui không biết nói sao thì chúng nó cuối cùng cũng bước xuống khỏi sân khấu huhuhu cảm động quá
“Chị! Á chào anh Tiêu. Chị chị chạy đi đâu vậy làm em tìm khắp nơi không thấy” Nguyên chạy lại đầu tiên
“Chào anh Tiêu lâu rồi không gặp” Khải với Thiên Tỉ đi từ xa lại chào hỏi anh ta
“Chị không còn chuyện gì nữa chúng ta chuẩn bị đi ăn thôi, hôm nay mình ăn gà nhé” Nguyên kéo tui đi bỏ lại 3 người kia đứng đó
“Chị muốn ăn đùi gà”
“Không được đùi gà là của em cơ mà chị không được giành của em” Thiên Tỉ từ đằng sau chạy lại kẹp cổ tui
“Gì chứ của em bao giờ”
“Hừ không biết của em của em của em”
Hai người đứng đằng sau nhìn theo bóng lưng 3 đứa
“Lại gặp rồi thật trùng hợp” Khải nhìn anh ta nói
“Không trùng hợp” anh ta lạnh lùng nói
“Tiểu Khải em không nhanh là chị ăn hết đó” tui vừa đi vừa nói vọng lại
“Không được phải chừa cho em 1 cái đùi gà đó” Khải hét lên
“Được được chừa xương cho em/anh kkkkk” 3 đứa đồng thanh nói
“Anh Tiêu thật xin lỗi tới giờ chị em chúng tôi ăn trưa rồi tôi đi trước đây, chúc anh buổi trưa ngon miệng. Không được giành đồ ăn của em” Khải nói xong vừa chạy vừa hét chạy tới chen giữa Thiên Tỉ với tui sẵn tiện kẹp cổ 2 đứa
“Này em nói này 2 người không được giành đồ ăn của em đâu đấy”
“Hừ không cho thì thôi” Tui hừ 1 cái nhưng mà lúc quay đầu nháy mắt 1 cái với Nguyên 1 cái kkkk nó chỉ nói tui với Thiên Tỉ không được giành không nói nguyên Nguyên không được thế là lúc sau có đứa ôm phần cơm ngồi ngơ ngác nhìn 3 đứa vui vẻ chia nhau đùi gà kkkkkk.
4 đứa ăn rất vui vẻ mà không biết bên ngoài kia đang rối loạn 1 lúc sau có người mở cửa đi vào.
“Xin lỗi mọi người làm phiền 1 chút có thể cho tôi mượn cô gái kia 1 chút được không?” Mĩ Na ca sĩ khách mời của chương trình lịch sự nói rồi chỉ về phía tui
“Á tôi á hả?” tui ngơ ngác mình làm gì đắc tội ai sao
“Đúng vậy tôi có chuyện muốn đối chất với cô một chút”
“Hả đối chất? đối chất về chuyện gì?”
“Có người tố cáo cô lấy cắp lắc tay của tôi”
“Hả tôi lấy cắp?!” tui hoan mang không biết gì xảy ra luôn, nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh xem ra có kịch hay rồi đây.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN