Thanh xuân trở lại - Chương 1: Gặp mặt.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Thanh xuân trở lại


Chương 1: Gặp mặt.


“Blue’s, một trong những hãng làm phim lớn nhất Nhật Bản, còn được gắn với cái tên là “lò phim vàng”, tồn tại đã hơn 10 năm. Và một trong những lý do làm hãng phim này thành công là vì Blue’s có một “biên kịch vàng”. Hầu hết các bộ phim “bom tấn” đều từ tay vị biên kịch này mà ra, và gần đây “Stars”, bộ phim tình cảm dài tập, gây không ít chấn động trên đất Nhật, cũng như toàn thế giới, vì sự kịch tính và “có một không hai”, …”

– Lại nữa, lại nữa rồi! Sao bộ nào cũng nổi thế?

– Kouta – senpai đúng là giỏi thật đấy! Nghe nói người đó làm ở đây từ năm 19 tuổi, mà được mời vào hẳn hoi nhé!

– Nhưng hình như không có lúc nào xuất hiện thì phải, cũng không ai biết là nam hay nữ nữa luôn, nghe nói là bí mật làm việc với đạo diễn chỉ qua email thôi!

– Ngầu thật đấy! Nhưng gần đây ấy, cái người CEO mới của công ty chúng ta đang làm náo loạn cả lên vì vị biên kịch ấy đấy, nghe đâu là do không chịu hợp tác.

– Loạn cũng đúng thôi! Cách thức làm việc như vậy cũng chả đúng đắn tí nào, may trước giờ CEO cũ của chúng ta hiền đấy, nhưng giờ Kouta – senpai không may rồi…

Từ cửa công ty, vị CEO cao ráo, đẹp trai đó bước vào, cái vẻ cao ngạo ớn lạnh, cái tướng sặc mùi “thống trị” của anh ta làm mọi người đều phải cúi chào 90 độ.

– Đó phải không? Cái người CEO ấy ấy.

– Ừ… Đẹp trai thì đẹp trai thật, nhưng thật sự khiếp cả hồn…

– Nhưng mà… từ khi anh ta vào đây làm ấy, công ty chúng ta lại càng thêm giàu hơn…

– Thôi thôi, giàu thì giàu nhưng anh ta quá nghiêm khắc và gò bó, tôi thấy như cũ vẫn là ổn nhất, mà… sao anh ta lại làm đúng vào tổ của chúng ta luôn chứ!

– Thì do Kouta – senpai đó à…

– Ôi trời…

Đúng vậy, từ khi vào làm ở vị trí này, vị CEO của chúng ta lúc nào cũng loạn cả lên chỉ vì người biên kịch bí ẩn đó.

– Thưa CEO Takagi… đơn đề nghị lần trước…

– Đơn đề nghị đó sao rồi? – Takagi giương mắt lên.

– Vâng… rất tiếc là –

– Lại nữa! Lại nữa! Cái công ty này bị gì thế nhỉ? Biên kịch thì mời gặp mặt không được, hỏi tìm thông tin của người đó thì một là không có hai là bao che! Cả cái người CEO cũ cũng thế, đến điên mất thôi! Được rồi, muốn khiêu chiến chứ gì… Thư ký Mori, những đạo diễn nào đã từng làm việc với biên kịch Kouta?

– À đúng rồi, anh nhắc đến tôi mới nhớ!

– Nói đi!

– Kịch bản nào của biên kịch Kouta đều do đạo diễn Kishita dựng phim cả!

– Thế là?

– Vâng! Chúng ta có thể nhờ cậu ấy.

– Được! Thế anh sắp xếp đi, lần này chính tôi sẽ gặp mặt trực tiếp!

Thế là, vào tối hôm đó, tại một nhà hàng cao cấp, người CEO và vị đạo diễn gặp mặt một cách kín đáo.

– Anh cứ dùng tự nhiên! – Takagi gượng cười nói.

– Thưa CEO Takagi, không biết hôm nay có chuyện gì mà anh phải mời tôi đến tận đây ăn uống vậy? – Kishita nghi ngờ hỏi.

– Vậy… Tôi đi thẳng vào vấn đề luôn!

– Vâng?

– Anh, bộ phim nào cũng hợp tác với biên kịch Kouta phải không?

– Vâng…

– Anh cũng biết tình hình hiện tại rồi chứ, tôi là CEO của hãng phim Blue’s, vì vậy tôi không thể làm việc mà không bàn bạc trực tiếp được, vì thế anh có thể cho tôi thông tin liên lạc của biên kịch Kouta chứ?

– Xin lỗi anh, nhưng điều này không thể được!

– Tại sao? – Sự tử tế trên gương mặt Takagi giảm đi hơn một nửa – Anh làm việc với biên kịch Kouta nên chắc là biết không ít về người đó, có thể là vì lý do cá nhân hay cái gì đó tôi không biết, nhưng anh cũng cần phải biết vị trí của mình đấy, đạo diễn Kishita ạ!

– Tôi biết là vậy, nhưng đây là điều khoản làm việc thống nhất giữa hai chúng tôi, vì thế tôi không thể đáp ứng yêu cầu này của anh được. – Kishita nói với thái độ kiên quyết, nhưng như vậy càng làm Takagi thêm tức giận hơn.

– Được rồi… tôi sẽ tôn trọng điều khoản của hai người, nhưng mà, tôi vẫn có quyền sa thải cô ấy chứ nhỉ?

– Vâng?

– CEO Takagi? – câu nói của Takagi làm người quản lí đứng bên giật mình.

– Tôi đã nói rồi phải không? Tôi không thể làm việc với người không gặp mặt trực tiếp để bàn bạc được, kể cả người đó là điệp viên bí mật quốc gia hay thứ gì đó, nên tôi sẽ sa thải biên kịch Kouta.

– CEO Takagi, ngài còn tỉnh táo không? Thiếu biên kịch Kouta, công ty của chúng ta…

– Tôi biết, thư ký Mori. Nhưng vậy thì sao chứ, trên thế giới này, chỉ có mình hắn thôi sao?

Câu nói này càng làm thư kí Mori loạn cả lên. Kishita ngồi yên, không nói ra một câu nào, nhưng mặt tái nhợt, có vẻ tức giận lắm. Thấy vậy, Takagi đứng lên và bình tĩnh nói:

– Vậy thì, đạo diễn Kishita, hôm nay đến đây thôi, chào anh!

Lúc CEO Takagi chuẩn bị đi thì Kishita đứng bật dậy:

– Khoan đã! Tôi sẽ đưa cho anh… thông tin liên lạc của biên kịch Kouta! – Kishita nói như có gì đó mắc ở họng.

Takagi mỉm cười, quay người lại:

– Cảm ơn sự hợp tác của anh!

Thế là ngay chiều hôm sau, Takagi chờ biên kịch Kouta ở quán cà phê Round. Chờ hơn nửa tiếng, dù hơi mất kiên nhẫn, nhưng cuối cùng vị biên kịch này cũng xuất hiện. Là con gái, tóc ngắn, hình như mặc áo quần ở nhà rồi chỉ khoác đại áo khoác ở ngoài nên nhìn hơi luộm thuộm, nhìn anh với cặp mắt “coi thường”. Tuy anh có cảm giác như bị xúc phạm nhưng đây là cơ hội cuối, vì vậy nên anh quyết đối mặt với cô biên kịch cứng đầu này.
(nguồn Vnkings.com)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN