Thanh Xuân Tươi Đẹp
Phần 8
Tác giả: Thảo Phương
Chương 8.
À, anh ơi, cho em gửi lời cảm ơn và lời chào đến Thầy anh nhé!
Ừ, chỉ thế thôi à?
Hihi! Chỉ vậy thôi! Em về đây!
….
Nó nói xong thì chạy vù đi mất. Anh đứng đó nhìn theo mà cảm thấy có gì đó luyến tiếc! Anh lẩm bẩm: Hãy thi tốt em nhé!
Nó về nhà và thì cô chưa về. Chỉ có chú ở nhà. Nó lên tiếng trước:
Chú ơi, sáng mai cháu về quê thi để chuẩn bị thi tốt nghiệp. Cảm ơn cô chú trong thời gian qua đã giúp đỡ cháu rất nhiều. Cháu mong là những chuyện vừa qua sẽ không lặp lại nữa với chú và chú hãy đối xử tốt với cô nhé! Nếu cháu có gì đó chưa tốt, rất mong chú bỏ qua và thông cảm giúp cháu ạ! Cháu cảm ơn chú rất nhiều ạ!
Hà à, chú mới là người cảm ơn cháu. Chú có lỗi với cháu nhưng dù cho chú có lỗi nhưng chú không thấy hối hận. Cảm ơn cháu đã có mặt ở đây. Cảm ơn cháu rất nhiều. Nếu chú đã làm gì để cháu sợ, mong cháu bỏ qua nhé!
Dạ vâng ạ.
Có nhiều chuyện cháu không hiểu hết được đâu. Sau này cháu trưởng thành hơn cháu sẽ hiểu. Nhưng dù sao, cô cháu cũng rất tốt. Chỉ tiếc chú và cô không thể có con. Việc này do cả cô chú nhưng mà bệnh của cô hiện nay y học không can thiệp được. Nên chú chấp nhận vẫn ở với cô mà không chia tay vì chú thương cô cháu rất nhiều.
Dù sao cháu cũng thấy chú cũng rất tốt. Ai cũng có lúc sai nhưng biết điểm dừng và không phạm sai lầm thêm thế cũng là quý rồi chú ạ. Thôi không nhắc đến chuyện này nữa ạ. Vẫn may là mọi thứ không có gì đáng tiếc xảy ra ạ. Bây giờ cháu lên chào Vân và chuẩn bị nấu cơm đây ạ!
Cháu lên chào Vân thì đi đi. Cô bảo cô sẽ về sớm nấu cơm để tạm biệt cháu đấy!
Dạ cháu cảm ơn ạ!
Nó lên tầng trên để chào Vân, con bé luyến tiếc phải tạm biệt nó. Từ ngày có nó về đây, Vân đã tiến bộ môn Toán Lý Hóa rất nhiều. Mặc dù học không giỏi nhưng Vân đã không còn sợ và ghét các môn đó do nó biết cách giảng lại một cách dễ hiểu nhất cho Vân nghe. Vì vậy bố mẹ Vân và Vân quý nó lắm.
Bữa đó, cô mua nhiều đồ ăn để chiêu đãi và tạm biệt. Mai bố nó xuống cảm ơn cô chú và đón nó về. Thế là kết thúc một kỳ học cấp tốc ở lò luyện thi.
Nó trở về nhà và bắt đầu vào cuộc thi tốt nghiệp. Các bạn ai cũng căng thẳng, chỉ có mấy đứa học tốt trong lớp và nó là cứ bình thản.
Cuối cùng các môn thi cũng xong, lúc đó khóa của nó chỉ phải thi 4 môn thôi cho nên không quá khó đối với nó. Cả nhóm chơi của nó chỉ có 3 chị em là nữ, còn toàn nam vì học khối A. Do vậy họ rất được bọn con trai chiều chuộng. Chúng nó kết nghĩa thành ba chị em. Mỗi người một vẻ thông minh cho nên được mệnh danh là “Ba nữ thám tử” hoặc “ba chị em họ Tống”. Nó là út cho nên phải gọi hai chị kia là chị cả và chị hai. Mỗi người một tính nết nhưng lại gắn bó nhau kỳ lạ. Vì cái sự học thông minh và giỏi giang cho nên mấy đứa nó nổi như cồn. Ai cũng biết đến, các anh chị khóa trên hoặc các em khóa dưới đều ngưỡng mộ.
Biết kết quả thi tốt nghiệp nó và chị hai được loại giỏi, còn chị cả được loại khá. Khóa nó được Nhà trường cho phép tổ chức lễ bế giảng năm học và tổng kết chia tay, chúng nó gọi là “Lễ bẻ bút” để tạm biệt tuổi học trò, tuổi trẻ trâu và cũng là tuổi đẹp nhất của đời người, tuổi đáng nhớ nhất trong những năm tháng học phổ thông.
Ngày chia tay nhau, lớp nó khóc như mưa, cứ ôm nhau khóc, bao nhiêu giận hờn của tuổi học trò đều tan biến hết, giờ đây chỉ còn là tiếc nuối. Các thầy cô chủ nhiệm chứng kiến rất nhiều khóa ra trường nhưng mỗi khóa để lại ấn tượng khác nhau. Riêng khóa của nó, đặc biệt lớp của nó đạt nhiều thành tích nhất từ trước đến nay, cũng nghịch nhất từ trước đến nay. Và hy vọng cũng sẽ đỗ đạt nhiều nhất từ trước đến nay. Ban Giám hiệu cũng xuống chia tay lớp nó, chụp ảnh lưu niệm với lớp nó và với tất cả các thầy cô dạy bộ môn nữa. Thật là xúc động và thiêng liêng.
Có những thầy cô đã từng mất ăn mất ngủ và từng vất vả với chúng nó thì bây giờ đều hiền hòa và đều rất tin tưởng vào lớp nó. Mặc dù học ban A tự nhiên nhưng nó cũng rất thích học các môn xã hội cho nên nó được các thầy cô môn xã hội rất yêu mến. Nó yêu tất cả các thầy cô của nó. Dù đã có lúc bị mắng, có lúc được khen nhưng mỗi thầy cô đều cho nó một bài học để nó làm hành trang ra đời và nó thầm biết ơn các thầy cô đã dạy dỗ và yêu thương. Nó không oán hận ai cả, nó biết ơn tất cả.
Ngày chia tay, nó mới biết nó được nhiều bạn nam ưu ái đến vậy. Nó đâu có xinh như hai chị nó, nó đâu có gì đặc biệt mà sao bọn con trai cứ thích chụp ảnh với nó và bày tỏ những tình cảm thầm kín một cách khó hiểu. Nó chụp ảnh và cười đến mỏi mồm. Hai chị nó thì biết yêu rồi, mặc dù chưa công khai nhưng đều đã có người trong lòng. Cho nên dù các bạn nam khác cứ tranh thủ tình cảm thì cũng đều bị từ chối hết. Nó thì chưa có tình cảm với ai nên cứ vô tư mà đón nhận nhiệt tình. Vì vậy mới thấy mệt mỏi như này. Mệt chết mất thôi. Đang mơ màng thì có thằng bạn chạy đến nói:
Hà ơi, chụp với tớ kiểu ảnh!
Ừ, chụp thì chụp, à mà chụp riêng không ngại à?
Hihi, nhất định là tớ phải chụp với cậu!
Lại có đứa khác gọi:
Này, con điên, chụp với tao nữa!
Với tao nữa, đứa khác chạy vào!
Hà ơi, cả mình nữa nhé!
Thế là mỗi đứa đòi chụp riêng một kiểu, nó cứ ngoác miệng cười suốt đến không khép lại được. Nó đâu có biết trong số những bạn đòi chụp lại có người thầm yêu nó cơ chứ, thấy cứ e lệ và bẽn lẽn thì nó lại nhắc:
Này, chụp với tao thì nhìn vào máy ảnh chứ sao nhìn tao?
Rồi nó đấm vào ngực cho thằng bạn tỉnh táo lại:
Á, hự! Đứa bạn kêu lên đau đớn.
Hehe! Nó lại cười nhăn nhở.
Cứ như vậy, nó cứ hồn nhiên với lũ bạn. Nó chụp cả với bạn trai, với bạn gái rất nhiều ảnh. Nó nghĩ để sau này sẽ ngắm và sẽ rất quý. Lại còn ảnh ba chị em nó nữa chứ. Vì như 3 ngôi sao sáng của lớp nên được săn sóc đến nơi đến chốn. Lại còn chụp với các bạn lớp khác cùng khóa và học cùng hồi cấp hai hoặc quen nhau trong trường. Nhìn chung là cứ là chụp choẹt đau hết cả người, sái hết cả quai hàm.
Lễ bế giảng kết thúc và chúng nó uống bia và nước ngọt say sưa rồi đi chơi với nhau đến tối mới về. Hôm nay được phép không mệt không về. Ngày mai bắt đầu công cuộc ôn thi gấp rút chuẩn bị cho kỳ thi đại học rồi, chỉ chơi nốt hôm nay thôi. Lũ bạn nó ai cũng quyết tâm như vậy và chuẩn bị cho cuộc chiến gay go sắp tới.
…..
(Còn nữa)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!