Thanh Xuân Vườn Trường - Chương 4. Học sinh mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Thanh Xuân Vườn Trường


Chương 4. Học sinh mới


Hơn hết một học kì trôi qua, hôm nay lớp Dương Vy nghe nói có học sinh mới. Mọi người bàn tán rôm rả.
“Không biết là nam hay nữ nhỉ?”
“Chắc là… nam!”
“Không! Là nữ!”
“Bla…bla…bla…”
– Cả lớp vào chỗ ngồi!
Cô Liêu từ ngoài bước vào, mọi người lập tức trở về chỗ ngồi ổn đỉnh. Ai cũng háo hứng được gặp học sinh mới. Thế rồi, bên ngoài một cô gái bước vào, tóc dài trắng bồng bềnh. Cô ta không mặc đồng phục mà mặc một cái váy đầm, hình như là váy… lolita. Chiếc váy màu hạt dẻ, rèn viền hoa, thêm mấy kiểu nữ rất công phu. Đôi chân bọc kín trong tất lụa của mình. Có vẻ cô ta là con lai, mắt rất đẹp!
– Chào các bạn! Mình là Diệp Băng Mẫu! Rất mong mọi người giúp đỡ!
– Woa!
Giọng nói như mật ngọt, tan thành nước của cô ta, chớp hàng mi dày, bọn con trai lớp cô (đương nhiên là trừ lớp trưởng) hét lên, trầm trồ khen ngợi. Băng Mẫu ngồi ngay trước bàn mà cô và hắn đang ngồi, nhìn qua lưng cũng biết là con nhà quý’s tộc’s.
– Xin chào!
Băng Mẫu quay xuống bàn cô nói, cô cũng đáp lại.
– Chào Băng Mẫu!
– Ô, mắt cậu đẹp quá!
Băng Mẫu từ nhìn cô rồi lại liếc sang Hàn Phong, nhỏ thật trơ trẽn.
– Sao không đeo kính áp tròng, tiếc quá! – Băng Mẫu tiếp lời
Vừa hay chuông vừa kêu, Hàn Phong lập tức ra khỏi lớp, nếu ở lại vài phút nữa thì e là không có lối thoát. Băng Mẫu mới đến mà nhiều chuyện ghê ha.
– Bất lịch sự! Thật đáng tiếc cho đôi mắt đó!
Băng Mẫu nhìn hắn ra khỏi lớp rồi liếc sang cô.
– Cậu tên gì?
– Tôi tên Dương Vy. Nhưng xin lỗi, giờ tôi phải xuống căn – teen.
“Căn – teen” Băng Mẫu sáng mắt lên rồi kéo tay cô ra ngoài.
– Tôi cũng muốn xuống căn – teen. Hai ta đi nào!
Nhưng đi được nửa đường thì gặp cô giám thị.
– Dừng lại, đây là quần áo kiểu gì thế này! Từ lúc trường thành lập tôi chưa bao giờ thấy ai ăn mặc quỷ quái thế này cả!
Cô giám thị hét lên, dùng tay giật chiếc mũ màu mè đang đội của Băng Mẫu.
– Cởi ra cho tôi!
– Không! – Dương Vy chống cự. – Từ nhỏ đến lớn Băng Mẫu luôn mặc thế này mà! Tôi muốn mặc như thế! Đó là tự do!
Từ đâu bọn con trai đến, dẻo miệng nói.
“Đúng đó cô giám thị”
“Thực ra em cũng vậy!”
“Em luôn ước mình là siêu nhân!”
“Trời nóng mặc quần đùi đến trường là thoải mái nhất!”
Trường học biến thành gì vậy nè! Bọn con trai nhìn thấy em gái đễ thương, đáng yêu là muốn trở thành anh hùng cứu mĩ nhân. Cô giám thị có vẻ tức giận lắm. Đúng lúc thầy hiệu trưởng vừa đi qua. Ai nấy đều câm lặng, run cầm cập. Tưởng thầy sẽ trách mắng, ai ngờ thầy nói:
– Cô giám thị, đây không phải chuyện lớn, bỏ qua thôi!
Mọi người đều há hốc mồm, thầy xưa nay vốn nghiêm nghị, nhìn học sinh thế này phục là không hài lòng, có khi còn phạt nặng cho chừa. Vậy giờ sao… Thầy nói tiếp:
– Bất kể là mặc quần đùi, áo siêu quân, mang vớ da, váy đẹp đều là thanh xuân! Bây giờ tùy hứng, là để sau này già yếu rồi sẽ không hối hận, cho dù bị bôi đen hạnh kiểm cũng sẽ tự mình gánh chịu!
– Hiệu trưởng! Mọi khi thấy thế này thầy mắng dữ lắm mà, sao giờ…
– Cô giám thị! Thực ra Diệp Băng Mẫu là học sinh trao đổi, tạm thời sẽ học ở trường chúng ta một thời gian. Trường chúng ta không khí vui vẻ hoạt bát, chính là thế này.
Hiệu trưởng, cô giám thị *thầm thì, thầm thì*.
– Không… Không phải chứ? Thồi được, nhưng lần sau đừng mặc màu mè như vậy! – Rồi cô giám thị lườm bọn đám con trai. – Nhìn cái gì?! Giải tán!
“Thật quái quỷ! Cô giám thị lại tha cho cô ta?!” Dương Vy nhìn Băng Mẫu, cô ta có vẻ kì lạ.
Rengggg… rengggg…
“Chết tiệt! Vào học rồi! Biết thế đừng dí theo cô ta làm gì!” Dương Vy bực bội nghĩ bụng.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN